Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 386 - Chương 386. Chưởng Môn Trên Cây!

Chương 386. Chưởng môn trên cây!
Võ sư lục phẩm như Tiêu Tội Kỷ, nâng cây AWM đứng thẳng ngắm bắn, bắn ra một viên liền bay ngược về sau hơn hai mươi mét, lực phản chấn cực lớn!

Cũng không thể trách Quân chưởng môn, muốn thử nghiệm uy lực của loại súng bắn tỉa này, viên đạn được ngưng tụ không phải hạ trung cấp, ngược lại chính là cao ngũ phẩm.

Tiêu Tội Kỷ của chúng ta thật đáng thương, bị lực phản chấn khiến cơ bắp cứng đơ, giữ nguyên tư thế nâng súng ngắm bắn, còn vẹo cả cổ, về đến môn phái liền bị sư huynh sư đệ không ngừng hỏi thăm.

“Tiêu sư đệ, ngươi bị làm sao vậy?”

“Có phải là một kiểu tu luyện mới không?”

“Ta cũng thử xem.”

“Đoàng!”

Đột nhiên, hậu sơn truyền đến tiếng súng lần nữa, âm thanh lớn đến mức khiến hai tai mọi người lùng bùng.

“Ầm ầm!”

Lại có động tĩnh truyền đến, mặt đất cũng rung lên.

“Chuyện gì vậy?”

“Chẳng lẽ… Núi sập rồi?”

“Đi, đi xem thử!”

Chúng đệ tử cuống cuồng chạy đến hậu sơn, vừa đến liền trợn trừng mắt, miệng há rộng.

Đỉnh núi nhỏ xa xa vừa vào hậu sơn liền có thể thấy, bỗng bị thẻo mất một mảng!

“Sư huynh, đây là chuyện gì vậy?”

Lý Phi kinh ngạc hỏi.

Tô Tiểu Mạt giật khóe miệng một cái:

“Đệ hỏi ta thì ta biết hỏi ai!”

“Mau nhìn kìa!”

Có người hốt hoảng hét lớn:

“Chưởng môn trên cây!”

Chưởng môn trên cây?

Chúng đệ tử ào ào nhìn sang, phát hiện trên cây đại thụ kia, chưởng môn đang… treo lơ lửng trên cành cây, mắt trợn ngược, sùi bọt mép.

“Toi rồi, toi rồi!”

“Chưởng môn thụ thương rồi!”

“Mau, mau đưa đi được đường chữa trị!”

Thiết Cốt Phái từ trên xuống dưới, loạn cào cào.

….

Trên sân luyện võ, Quân chưởng môn giữ nguyên tư thế nâng súng và nghiêng cổ, tập bài thể dục buổi sáng với đệ tử.

Tiêu Tội Kỷ cũng đã thử súng, hơn nữa hắn còn khởi động chức năng đặc biệt, năm viên đạn tụ lại thành một viên siêu cấp mạnh, kết quả bắn một phát liền bị chấn bay lên cây.

Tuy hình tượng rất bi thảm, nhưng cũng sướng tê người!

Bởi vì có thần phẩm súng bắn tỉa AWM, uy lực cực kì khủng bố, đỉnh núi nhỏ ở hậu sơn trực tiếp bị bắn nát, có thể so với bị nã pháo cối!

“Có thể chơi được Võ Vương không?”

Quân Thường Tiếu hỏi.

Hệ thống: “……”

Trước đó nó luôn luôn nhấn mạnh, sức mạnh của vũ khí nóng chung quy có hạn, muốn mạnh hơn nữa, còn phải dựa vào việc ứng dụng với võ học và vũ khí của thế giới võ hiệp.

Như giờ thần phẩm AWM một phát bắn nát một ngọn núi nhỏ, cũng tiện thể vả đánh mặt nó một phát!

Hệ thống đáp:

“Công năng đặc biệt của súng này rất mạnh, nhưng chẳng lẽ chủ nhân định dựa vào công năng của nó để đánh Võ Vương sao?”

“Đương nhiên là không rồi.”

Quân Thường Tiếu đáp:

“Ta có thể xách nó đi bắn tà phái, nã cho toàn môn phái đều nát.”

Hệ thống cạn lời nói:

“Ngươi đây là xem AWM như pháo Italia à.”

“Ý kiến gì?”

“… …”

… …

Quân Thường Tiếu rất hài lòng khi thử xong uy lực của súng, dự định chọn một lúc nào đó đi tìm nã mấy thế lực tà phái ở quận Hoa Dương.

Nếu như mấy thế lực tà phái kia chứng kiến uy lực phát đạn siêu cấp của AWM, lại biết ý định của tên này, khẳng định sẽ bị dọa đến nhũn chân.

Nhiệm vụ các.

Quân Thường Tiếu xong buổi thể dục liền tiến đến nơi này.

Nhiệm vụ môn phái trước đó đã làm xong rồi, cũng chưa thấy phát nhiệm vụ mới xuất hiện, cho nên trong này không có đệ tử, khung cảnh lộ ra cảm giác vắng vẻ hiu quạnh.

“Soạt!”

Hắn lấy ra máy phát nhiệm vụ.

Nhìn tạo hình trông nó cực kỳ giống cái TV điều khiển từ xa, bên trên còn có hai cái nút “Mở” và “Đóng”.

“Cái này cũng quá đơn giản đi.”

Quân Thường Tiếu cạn lời.

“Bíp.”

Hắn ấn nút Mở.

“Uuu——————————“

Bảng nhiệm vụ môn phái sáng lên, các loại nhiệm vụ khác nhau hiện ra, có nhiệm vụ một sao, cũng có hai sao, ba sao!

Như vậy, bảng nhiệm vụ mỗi ngày đều có nhiệm vụ.

Đệ tử lĩnh nhiệm vụ đi thực hiện, không chỉ có cơ hội rèn luyện, mà còn có thể nhận điểm cống hiến đi mua sắm vật phẩm thiết yếu, có thể coi là nhất cử lưỡng tiện.

Đáng tiếc là.

Đồ trong máy bán hàng tự động ở khu mua sắm đệ tử, phần lớn đều có đẳng cấp hơi thấp, giá trị nhất chắc chỉ có Tụ Linh Tán.

Hệ thống nói:

“Chẳng lẽ chủ nhân còn chờ mong trong khu mua sắm, đều là thần binh thần kỹ hay sao?”

“Cũng không phải là vậy..”

Quân Thường Tiếu đáp.

Hệ thống nói:

“Bởi vậy, giá trị của khu mua sắm đệ tử là cung cấp cho mỗi đệ tử một phần bảo hộ tất yếu, nếu thực sự có nhiều mặt hàng cao cấp, chuyện này chẳng khác nào nhà nhà đều có hệ thống.”

Lời này khiến Quân Thường Tiếu không thể nói gì hơn.

“Còn nữa.”

Hệ thống nói:

“Vật phẩm trong khu mua sắm đệ tử đều có chất lượng tốt hơn so với đại tông môn khác, đệ tử môn phái có quy mô càng ngày càng lớn, càng phải lấy ưu làm trọng.”

“Có lý.”

Quân Thường Tiếu nói.

Các loại võ học hay binh khí cao cấp, vẫn cần dựa vào hệ thống và các loại công năng mà cày cuốc, tác dụng của khu mua sắm đệ tử là hướng tới đại chúng, đồ vật có phổ thông một chút cũng là bình thường.

Cái “phổ thông” này là so với hệ thống của Quân Thường Tiếu.

Nếu so sánh những thứ này với bất cứ môn phái nào, cũng sẽ là đỉnh của đỉnh.

“Đương nhiên.”

Hệ thống bổ sung nói:

“Đẳng cấp môn phái và chỉ số kiến thiết môn phái của chủ nhân càng cao, khu mua sắm đệ tử cũng sẽ tự động thay thế vật phẩm tốt hơn, nhưng sẽ không quá nghịch thiên.”

“Hiểu rồi.”

Quân Thường Tiếu gọi Lý Thanh Dương đến, bảo rằng Nhiệm Vụ Các vừa phát ra nhiệm vụ mới, kêu gọi các đệ tử đến tự mình nhận nhiệm vụ.

Không lâu sau, Nhiệm Vụ Các đã chật cứng đệ tử, chen chúc quanh bảng nhiệm vụ đến nước chảy không lọt.

Ở Thiết Cốt Phái tuy có cung cấp đan dược và Tụ Linh Trận, nhưng ai lại chê nhiều đâu chứ, bởi vậy khẳng định sẽ muốn làm nhiệm vụ đổi lấy Tụ Khí Tán.

Thực lực mạnh nhận nhiệm vụ cao cấp.

Yếu hơn thì nhận nhiệm vụ hạ cấp.

Đó là không tính đến đệ tử nội môn, nguyên nhân là bọn họ bây giờ chuyên tâm nâng cao thực lực bản thân, toàn bộ tài nguyên đều được cung cấp từ Quân Thường Tiếu.

… …

Bảng nhiệm vụ môn phái, Máy bán hàng tự động, Máy phát nhiệm vụ.

Ba thứ này tạo cho Thiết Cốt Phái một mô hình nhiệm vụ hoàn chỉnh, cứ tiếp tục về sau sẽ hình thành lẽ thường.

Đáng tiếc là.

Nhiệm vụ do “Máy phát nhiệm vụ” đưa ra, đệ tử hoàn thành nhiệm vụ chỉ thưởng điểm cống hiến cho đệ tử, Quân Thường Tiếu không nhận được gì cả, bằng không điểm cống hiến và điểm thành tựu sẽ là thu không kịp, dùng không hết.

“Vẫn là phải dựa vào đôi bàn tay gầy hao này.”

Ngồi trong đại điện, Quân Thường Tiếu chống cằm, nói:

“Vẫn còn một bình dịch cải tạo tư chất cực phẩm, cho ai dùng bây giờ?”

Mấy người Lý Thanh Dương đều là linh căn cực phẩm, bởi vậy cần xem xét cũng như cân nhắc, chính là nhóm đệ tử thứ hai trở thành nội môn.

“Long Tử Dương có tốc độ tiến bộ không tệ, có thể bồi dưỡng.” Quân Thường Tiếu lẩm nhẩm.

“Thanh Dương.”

Hắn nói:

“Ngươi nghĩ sao?”

“Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương đáp:

“Không nói đến tư chất của Long sư đệ, hắn bình thường vẫn rất nỗ lực tu luyện, chỉ là gần đây tâm tình có hơi sa sút, không biết là gặp phải chuyện gì phiền lòng.”

Thân là đại quản gia, từng giây từng phút phải quan tâm đến tình huống của sư đệ.

“Gọi hắn tới đây.”

“Rõ.”

Không lâu sau.

Long Tử Dương tiến vào, chắp tay nói:

“Chưởng môn.”

Quân Thường Tiếu hỏi:

“Nghe nói ngươi gần đây tu luyện không mấy tích cực, có phải là có chuyện gì phiền lòng?”

“Không… không có.”

Long Tử Dương đáp.

Giọng điệu này cùng với biểu cảm lồ lộ trên lông mày, quỷ mới tin là không có chuyện gì.

Quân Thường Tiếu chống cằm nói:

“Có chuyện gì phiền muộn cứ can đảm nói ra, chưởng môn thay ngươi bày mưu giải nạn.”

“Đệ tử…”

Long Tử Dương trầm mặc một lúc, bàn tay nắm lại thành quyền, lấy hết dũng khí nói:

“Chưởng môn, đệ tử có thể về nhà một chuyến không?”

“Ở nhà có việc gì?”

Quân Thường Tiếu hỏi.

Long Tử Dương đáp:

“Còn năm ngày nữa là đến đại hội luận võ của gia tộc, đệ tử muốn trở về tham gia.”

“Chậc chậc.”

Quân Thường Tiếu uống một ngụm trà nói:

"Một gia tộc cũng có đại hội luận võ, đúng là có chút không đơn giản nha."

Long Tử Dương nói:

"Chưởng môn, đến giờ đệ tử cũng không giấu nữa, đệ tử là dòng chính của Long gia tại thành Long Dương."

"Phụt!"

Quân Thường Tiếu phun hết ngụm trà ra ngoài.

Trước có Bách Hợp Thánh Tông, bây giờ lại có thành Long Dương.

(Bách hợp, Long dương: ám chỉ tình yêu đồng tính.)

Tên môn phái và thành trì của dị giới này, quả thật có chút khó tiêu.

“Thành Long Dương, Long gia?”

Lý Thanh Dương bên cạnh thần sắc hơi trầm, kinh ngạc nói:

“Đây là đại gia tộc có thể sánh ngang tông môn tứ ngũ lưu!”


Bình Luận (0)
Comment