Chương 393. Có thể cho một đối thủ ngang tầm chút được không!
Đại luận võ gia tộc của Long gia và đại tỷ thí môn phái của Thiết Cốt Phái khá giống nhau, cũng phân ra đẳng cấp thứ bậc, thực lực chênh lệch ít đấu với nhau.
Nhưng.
Còn có một hình thức là có thể tuyên chiến với bất kỳ người nào.
Cũng là năm trước, trước khi Long Tử Dường rời khỏi nhà, vừa hay đã tham gia một lần đại luận võ, hắn không may mắn bị rất nhiều đường huynh đường đệ tuyên chiến n trận.
Kết quả không một ngoại lệ, toàn bộ bại trận.
Nói về sức mạnh, hắn khẳng định mạnh hơn những đường huynh đường đệ tu luyện võ đạo muộn hơn, nhưng tiếc rằng không có võ kỹ để thi triển, kết cục bị đánh thê thảm lạ thường.
Đặc biệt bị nhị đường huynh tuyên chiến, ngay trên sân ôm đầu chạy trốn, thiếu chút nữa khiến Long Phá Thiên tức chết mất.
Ừm.
Sau khi kết thúc, kết quá chính là bị phụ thân đánh vào mông.
Ở Tinh Vẫn đại lục, một võ giả cường hãn không chỉ quyết định mạnh ở thực lực bản thân, mà còn phải mượn sức mạnh của ngoại vật.
Ví dụ như võ kỹ, vũ khí và chí bảo.
Một võ giả Khai Mạch năm sau đoạn, nếu như bản thân tu luyện được võ kỹ cao cấp hơn chút, hoặc có vũ khí không tồi, hoàn toàn có thể chơi chết võ giả Khai Mạch thập nhất nhị đoạn.
Kinh điển nhất chính là Quân Thường Tiếu.
Vừa xuyên không đến dị giới, tham gia chiêu mộ Bách Tông, dựa vào sơ phẩm Hàn Phong kiếm, chém đứt một cánh tay của trưởng lão Linh Tuyền Tông.
Ngươi nói hắn mạnh hơn Vi Nhất Nộ?
Chỉ nói riêng về cảnh giới, xách dép chạy còn không kịp, có thể khiến đối phương bị thương chính là công lao của vũ khí.
Long Tử Dương chính vì không có võ kỹ thuận tay, vì thế ngay cả tiểu đường đệ mới tu luyện võ học của gia tộc cũng đánh không lại, chỉ còn cách rời khỏi gia môn, bái sư học nghệ.
“Nhị đường huynh.”
Hắn kiêu ngạo nói:
“Ta đã không còn là ta của một năm trước nữa rồi.”
Vị đường huynh đó giống như tên của hắn, từng ở trước mặt Long Tử Dương giống như ngọn núi lớn không thể vượt qua.
Hiện tại… rất bình thường à.
“Thật không?”
Long Tử Sơn cười cười, quay người rời đi, đồng thời để lại lời nói:
“Hy vọng đại luận võ gia tộc bắt đầu, ngươi có thể làm ca ca ta mở mang tầm mắt.”
“Đâu chỉ là mở mang tầm mắt.”
Long Tử Dương nắm đặt nắm đấm, trong lòng thầm nói:
“Ta sẽ khiến ngươi cả đời khó quên.”
Thiết Cốt Phái trở thành tiêu điểm quan tâm của dòng chính Long gia, còn Long Tử Dương cũng trở thành chủ đề bàn tán của bọn hắn.
Rất nhiều con cháu dòng tộc từng bạo ngược hắn, đương nhiên sẽ không cho rằng, lần này hắn trở về sẽ một bước lên trời.
Trên thực tế, nếu như tin tức của bọn hắn nhanh chóng một chút, thì sẽ biết, trong trận chiến với Thánh Tuyền Tông, Long Tử Dương cũng có xuất trận, kết quả giải quyết sạch sẽ nhanh gọn một đệ tử nội môn.
“Tử Dương đệ đệ không ở đây, chúng ta không có nhiều hứng thú, lần này trở về nhất định phải chơi thật vui vẻ.”
“Cũng không biết, gia chủ phân hắn vào bậc cấp nào, có phải trong tổ bình thường hay không?”
“Nếu như là như vậy, chỉ có thể đợi đến lúc kết thúc tuyên chiến với hắn.”
Trong lúc dòng chính Long gia bàn luận, không quên nhìn về phía Long Tử Dương, trên miệng là nụ cười nhạt đầy giễu cợt.
“Sư đệ.”
Tô Tiểu Mạt thấp giọng nói:
“Ngươi thật đúng là bi cmn thảm.”
“...”
Ánh mắt Long Tử Dương hiện lên ý tức giận, nói:
“Đợi đến lúc bắt đầu, ta sẽ cho bọn chúng từng người từng người cười không ra hơi.”
Sau một lúc.
Long Phá Thiên từ đại sảnh bước ra, sau đó chắp tay hướng về phía Quân Thường Tiếu, đồng thời sắp xếp vị trí không tồi ở khu vực quan sát trận đấu.
“Sư đệ, cố lên.”
“Sư đệ, ngươi là người mạnh nhất trong những dòng chính Long gia.”
“Sư đệ, đừng làm bọn ta thất vọng.”
Khi tiến đến khu vực quan sát, đám người Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt ào ào khích lệ trợ uy.
Những câu nói như “ngươi là người mạnh nhất trong những dòng chính Long gia” kia, ngay lập tức nhận lấy một hồi lườm nguýt và coi thường của dòng chính Long gia.
Bởi vì mỗi năm đều tổ chức đại luận võ, quy tắc gì dòng chính trong gia tộc đều hiểu, vì thế Long Phá Thiên cũng không dài dòng phí lời, trực tiếp tuyên bố tầng cấp phân chia của con cháu tham gia đại luận võ.
Tổng cộng có ba tổ.
Tổ mạnh nhất, tổ trung đẳng và tổ bình thường.
“Long Tử Chúc, tổ trung đẳng.”
“Long Tử Minh, tổ bình thường.”
“Long Tử Sơn, tổ mạnh nhất.”
“______”
“______”
“Long Tử Dương, tổ mạnh nhất.”
“...”
Toàn bộ sân luyện võ lập tức tĩnh mịch không một tiếng động, ánh mắt dòng chính Long gia không thể không hiện lên sự khó tin.
Mình không nghe nhầm chứ?
Long Tử Dương, xếp vào tổ mạnh nhất?
Đùa cái quỷ gì vậy!
Tên này năm ngoái xếp vào tổ bình thường, lần này trực tiếp xin vào tổ mạnh nhất, não hẳn là bị lừa đá rồi đúng không?
Hoặc là sau khi rời nhà đi một năm da thịt quá ngứa ngáy, muốn tìm đường huynh bạo ngược bản thân cho thỏa mãn?
Sắc mặt trưởng lão Long gia cũng ngạc nhiên.
Chưởng môn Thiết Cốt Phái trên phương diện dạy bảo đệ tử rất mạnh.
Nhưng tiểu tử kia trước khi rời nhà cũng mới Khai Mạch mười đoạn, một năm ngắn ngủi có thể mạnh đến bao nhiêu, thế mà lại có gan tiến vào tổ mạnh nhất rồi?
Long Tử Dương đứng thẳng sống lưng.
Tiến vào tổ mạnh nhất, đây là do hắn chủ động xin phụ thân.
Đã đến rồi, phải đánh với dòng chính mạnh nhất Long gia, như vậy mới chứng minh được thực lực của bản thân.
“Các đường huynh.”
Long Tử Dương ánh mắt đầy ý chiến, thầm nói:
“Hãy khiếp sợ đi.”
Sau khi phân tổ xong, đại luận võ gia tộc bắt đầu.
Tổ bình thường tiến hành đầu tiên, người tham gia là dòng chính Long gia thực lực phổ biến ở cấp bậc Khai Mạch, vì thế khi đánh cũng vô cùng khô khan nhạt nhẽo.
Đám người Lý Thanh Dương ngồi trên ghế, buồn chán tẻ nhạt đến nỗi buồn ngủ.
Ngược lại Quân Thường Tiếu hứng thú xem say sưa.
Hắn không phải xem đánh nhau, thay vào đó là xem thực lực của đám dòng chính này của Long gia.
Nói thật, không hổ danh là gia tộc có thể sánh được với tông môn tứ ngũ lưu, phàm là người lên sàn đấu, tu vi phổ biến ở Khai Mạch mười đoạn, đồng thời sự hiểu biết về võ kỹ cũng không tồi.
“Có lẽ đây chính là nội tình đi.”
Quân Thường Tiếu thầm nói.
Trải qua một canh giờ luận võ, người Khai Mạch mười hai đoạn của Long gia, thành công giành được quán quân tổ bình thường.
Tiếp theo là phần luận võ của tổ trung đẳng.
Con cháu Long gia xuất trận thực lực toàn bộ đều ở bậc cấp Võ Đồ, thậm chí xuất hiện rất nhiều Võ Đồ đỉnh phong trung cao đẳng.
“Chậc chậc.”
Quân Thường Tiếu cảm thán nói:
“Đại gia tộc đúng là đại gia tộc a!”
Thực lực của tổ trung đẳng khá cao, đánh cũng tương đối đặc sắc, vì thế đám người Lý Thanh Dương cũng trở nên hứng thú đôi chút.
Bọn họ thỉnh thoảng sẽ lấy dòng chính Long gia so sánh với một vài đồng môn thực lực không tồi.
Kết quả cùng nhau đưa ra kết luận là, rất nhiều sư đệ ngoại môn mà tham gia luận võ, có thể đánh con cháu Long gia răng rơi đầy đất.
Sau hơn một giờ thi đấu, tổ trung đẳng kết thúc, một Võ Đồ cửu phẩm giành hạng nhất.
Tiếp theo là tiết mục cuối cùng, điều này đồng nghĩa là tổ mạnh nhất luận võ.
Con cháu Long gia có thể vào được tổ này, thực lực yếu nhất cũng phải là Võ Sư Cảnh.
“Long Tử Dương, Long Tử Tụng.”
Long Phá Thiên tuyên bố trận đầu tiên của tổ mạnh nhất.
Đám người Lý Thanh Dương lập tức lấy tinh thần, nhưng nhìn thấy tên Long Tử Tụng thuộc dòng chính Long gia lên đài trước một bước, hơi thở phát ra mạnh nhất chỉ là Võ Sư nhị tam phẩm, thì một chút hứng thú cũng không có.
Con meo nó.
Có thể cho sư đệ một đối thủ ngang tầm chút được không!
Dòng chính Long gia ngược lại ồ ạt cười lạnh.
Trận đầu tiên của tổ mạnh nhất này có thể nhìn thấy Long Tử Dương bị bạo ngược, đây cũng là một chuyện rất thú vị nha.
“Tử Dương đệ đệ.”
Long Tử Tụng cười nói:
“Không báo danh tổ bình thường, đến tổ mạnh nhất góp náo nhiệt, có phải vẫn muốn giống như năm ngoái, bị ca bạo ngược một trận không?”
Long Tử Dương đi lên đài một lời không nói.
“Bắt đầu.”
Một trưởng lão Long gia hét.
“Soạt.”
Long Tử Tụng thi triển võ học Long Du Bộ của Long gia, rườm rà màu mè lướt lên, thế nhưng trong quá trình di chuyển, một bàn tay xé rách không trung hung hãn vung đến.
Bạch!!!
m thanh lanh lảnh vang lên.
Hình ảnh Long Tử Tụng rườm rà lao lên như thế nào, kết quả chính là rườm rà bay ra như vậy đấy, sao đó ở giữa không trung xoay một 180 độ hung bạo rơi xuống bên ngoài sân luyện võ, trên mặt xuất hiện chưởng ấn đỏ tươi.
“Hay.”
Tô Tiểu Mạt, Lý Phi và Điền Thất đứng lên vỗ tay.
Dòng chính Long gia vốn còn nghĩ Long Tử Dương bị đường huynh bạo ngược như thế nào, hiện tại ai ai cũng bày ra bộ mặt ngơ ngác.
Đợi lấy lại tinh thần, nhìn thấy người kia đã đi xuống đài.
Trưởng lão vừa hét bắt đầu co giật khóe miệng, dường như chưa đến mấy giây, trận đấu đã… kết thúc rồi?
“Hừ.”
Long Tử Sơn khoanh tay, nhìn bóng lưng Long Tử Dương đang đi xuống, đầy hứng thú cười nói:
“Lần này đường đệ ta trở về, đúng là bản lĩnh lớn hơn không ít.”