Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 395 - Chương 395. Không Đủ Kích Thích, Không Đủ Vui Sướng!

Chương 395. Không đủ kích thích, không đủ vui sướng!
Một năm trước, Long Tử Sơn không dùng đến bất kỳ võ kỹ gia tộc nào, giống như chơi trò mèo bắt chuột bạo ngược Long Tử Dương chạy loạn khắp sân luyện võ.

Một năm sau, hắn thi triển độc gia thân pháp, quyền pháp, chưởng pháp của Long gia, kết quả vẫn bị Long Tử Dương áp chế toàn diện, hai chiêu đánh ngã xuống đất không đứng dậy nổi.

Đối với đám người Lý Thanh Dương, sư đệ làm đến điểm này chỉ là chuyện bình thường, dẫu sao cũng chỉ so với bản thân thấp hơn một hai phẩm.

Thế nhưng.

Đối với dòng chính Long gia mà nói, đây tuyệt đối là nghiêng trời lệch đất.

Long Phá Thiên kích động đến mức hai tay run rẩy, biểu cảm vui vẻ trên mặt làm thế nào cũng không giấu được nữa.

Nếu như không phải còn đang tổ chức đại luận võ, hắn khẳng định sẽ trịnh trọng xoay người, chắp tay lạy Quân Thường Tiếu.

Nhi tử ở Long gia không thể thành tài, nhận đủ sự coi thường của đồng tộc.

Thân là người làm cha chứng kiến chuyện này, ngoài việc đau trong lòng, cái gì khác cũng không làm được.

Mỗi dòng chính Long gia muốn đứng vững trong Long gia, nhất định phải khiến bản thân trở lên mạnh!

Thực lực yếu?

Chính là sẽ bị ức hiếp!

Gia tộc như vậy rất tàn khốc, rất không có tính người.

Nhưng cũng chính như vậy, dòng chính vì không bị ức hiếp, vì không bị cao tầng lạnh nhạt, chỉ có không ngừng biến mạnh, mới giúp Long gia dần dần lớn mạnh.

Thế giới tôn sùng võ đạo, nói chuyện chính là -------- mạnh sống yếu chết, người thích ứng thì sống.

Sau này, Long gia chủ cũng nhịn không được, chỉ có thể tiếp nhận ý kiến của Nhị trưởng lão, đưa Long Tử Dương đi quản lý sản nghiệp gia tộc.

Mặc dù một đời tầm thường vô vị nhưng ít nhất không chịu sự ức hiếp của gia tộc nữa.

Thế nhưng, Long Phá Thiên tuyệt đối không nghĩ đến Long Tử Dương sẽ bỏ nhà ra đi, sẽ gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh Phái, sẽ dẫn Quân Thường Tiếu và một đám sư huynh trở về trước đại luận võ gia tộc.

Càng không nghĩ đến.

Hôm nay, trên sân luyện võ.

Hắn hoàn toàn dựa vào thực lực cá nhân, đánh bại một trong những dòng chính mạnh nhất gia tộc - Long Tử Sơn.

Nhìn bóng lưng nhi tử, ánh mắt Long gia chủ dần dần ẩm ướt khi nghĩ lại cảnh tượng mỗi lần nó bị ức hiếp, một mình cô độc ngồi trong góc nhỏ, giấu đầu giữa hay chân.

Đúng lúc này, Quân Thường Tiếu đưa khăn giấy ra, nói:

“Nhi tử có tiền đồ rồi, đúng là một chuyện vui đến rơi nước mắt, thân là người từng trải nên ta có thể hiểu được.”

Đám người Lý Thanh Dương và Tiểu Tội Kỷ ngạc nhiên.

Người từng trải?

Chẳng lẽ, chưởng môn có con trai rồi?

Hắn có cái rắm, chỉ là thuận miệng nói, cho Long Phá Thiên một bậc thềm để rơi lệ.

“Quân chưởng môn.”

Long Phá Thiên không hề nhận lấy khăn giấy, mà nghiêm túc nói:

“Nhi tử ta có thể gia nhập Thiết Cốt Phái, được sự chỉ dạy của ngươi, đó là phúc khí của nó.”

Hắn trước đó cũng từng nói nhưng lời giống như thế này, nhưng chỉ là những lời khách sáo, hiện tại mới là thành tâm thật ý.

Quân Thường Tiếu đáp:

“Ta cũng cảm tạ Long gia chủ, sinh ra được một người con trai thiên phú không tồi lại biết nỗ lực như vậy, khiến bổn tọa có thể tự hào vì hắn.”

“Bịch!”

Trên sân luyện võ, Long Tử Dương đánh Long Tử Sơn ngã xuống không đứng dậy được, sau đó trước mắt quần chúng đi xuống ra ngoài.

Trên đường đến Long gia, hắn đã nghĩ làm thế nào đề bạo ngược những đồng tộc đã từng ức hiếp mình, cũng đã nghĩ đến cảm giác đó nhất định rất sảng khoái, nhưng thực sự trải qua, lại phát hiện mọi thứ không phải như vậy.

Chủ yếu vẫn là bản thân quá mạnh, không có đánh ngươi qua ta lại, không có đánh đại chiến mấy trăm hiệp, vì thế khiến hắn cảm thấy không đủ kịch tính, không đủ kích thích.

Luận võ tiếp tục.

Long Tử Dương tiếp tục xuất trận, lần lượt ở trận bát cường, trận tứ cường đánh thắng dòng chính Long gia.

Bởi vì thực lực đối thủ không bằng Long Tử Sơn, chiến thắng đều rất nhẹ nhàng.

Không lâu sau.

Trận quyết định của tổ mạnh nhất bắt đầu.

Loại trận đấu quyết định quán quân chung cuộc, thường là đặc sắc nhất, thậm chí hai người tham gia luận võ đánh đến ba năm chương cũng rất bình thường.

Nhưng trong Vạn Cổ Tối Cường Tông, đặc biệt với tình hình đệ tử Thiết Cối Phái tham gia, lại không đi con đường bình thường.

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Trận quyết định bắt đầu, Long Tử Dương liên tiếp thi triển Bạo Liệt Quyền và Khai Sơn Chưởng, bắt đầu quy trình bạo ngược dòng chính Long gia.

Cuối cùng, vị tứ đường huynh đó không thể chống đỡ nổi, bị đánh loạng choạng lùi lại, mông ngồi xuống phía ngoài sân luyện võ.

“...”

Dòng chính Long gia giật giật khóe miệng.

Thực ra, ngay lúc Long Tử Dương thắng Long Tử Sơn, bọn hắn đã biết lần này quán quân đại luận võ gia tộc, đã là vật nằm trong bàn tay tên kia.

Nhưng không hề nghĩ đến, toàn trận đấu, tên kia đến thở gấp cũng không có!

Đây tuyệt đối là nghiền ép!

“Đinh! Nhiệm vụ phụ hoàn thành, chúc mừng chủ nhân nhận được 500 điểm cống hiến.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1600/5000.”

Quân Thường Tiếu cười tươi như hoa.

Sau khi Long Tử Dương xin phép về nhà, nói ra thân thế bi thảm của bản thân, hệ thống đã cho một nhiệm vụ phụ, nội dung là ------ tận mắt chứng kiến đệ tử Long Tử Dương đoạt giải quán quân của đại luận võ gia tộc.

Luận võ của tổ mạnh nhất kết thúc, nhưng không có nghĩa là đại luận võ gia tộc kết thúc, bởi vì tiếp theo chính là tiết mục tuyên chiến.

“Long Tử Chúc.”

Long Tử Dương bước lớn lên sân luyện võ, chỉ về một người nhà Long gia, nói:

“Lên đài đánh một trận.”

Người ức hiếp hắn ở Long gia rất nhiều, có người mặc dù cũng ở tổ mạnh nhất nhưng không bắt cặp, vì thế tự hắn sẽ không bỏ qua, nhất định phải đánh từng người một!

“...”

Long Tử Chúc co giật khóe miệng.

Mặc dù biết bản thân căn bản không đánh lại Long Tử Dương, nhưng mà kẻ này vẫn mang ánh mắt đầy đau khổ đi lên.

Trong đại luận võ Long gia, bị người đồng tộc tuyên chiến, cho dù thực lực yếu cũng phải xuất trận, đây là quy tắc sớm đã định ra.

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Long Tử Chúc vừa lên đài, liền nhận được sự quan tâm từ quyền đấm của Long Tử Dương, đợi đến khi bị đánh bay ra ngoài, mặt mũi đều bị đánh sưng lên như đầu heo.

“Long Tử Minh, lên đài đánh một trận”

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Không lâu sau, người Long gia tên là Long Tử Minh cũng bị bạo ngược một trận, sau đó toàn thân co giật nằm bên ngoài sân đấu.

Nửa canh giờ sau.

Phàm là người Long gia vài năm trước đặc biệt ức hiếp hắn ở đại luận võ năm ngoái, toàn bộ đều bị Long Tử Dương gọi lại chào hỏi một hồi, một đám người ngay ngắn nằm trên đất.

Năm ngoái, ở tiết mục tuyên chiến, Long Tử Dương là một bao cát chịu đòn, bị người Long gia lần lượt tuyên chiến, hiện giờ lại là một mình hắn đứng trên đài, biến đám người Long gia đó thành bao cát bạo ngược.

Sảng khoái.

Con meo nó, quá sảng khoái!

Oán khi bị người trong tộc ức hiếp lâu nay, theo từng lần từng lần bạo ngược đối thủ phát tiết ra, Long Tử Dương không chỉ tinh thần sảng khoái mà cảm thấy cả thế giới đẹp đẽ khác thường.

Nhưng, không đủ kích thích, không đủ vui sướng!

“Long Tử________”

Đúng lúc hắn sắp gọi tên một người trong tộc, đột nhiên bị cắt ngang nói:

“Đến đây là được rồi.”

Giọng nói này không phải từ sân luyện võ, mà chính là từ nội viện truyền ra.

Ngay lập tức, người nhà Long gia toàn bộ quay đầu nhìn qua, liền nhìn thấy một nam tử khoảng hai mươi tuổi đang dựa vào mép cửa, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì.

“Đại đường huynh.”

Mọi người kinh ngạc hô lên.

Long Phá Thiên chau mày nói:

“Không phải đang bế quan sao, vì cái gì lúc này lại đi ra?”

Quân Thường Tiếu cũng nhìn qua nói:

“Tên này dường như rất lợi hại.”

Hệ thống nói:

“Linh căn thánh phẩm, Võ Sư bát phẩm.”

“Thánh phẩm!”

Quân Thường Tiếu chau mày nói:

“Đây lẽ nào là thiên tài tuyệt đỉnh tương tự với Cố Triều Cửu của Thánh Tuyền Tông.”

Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ cũng ào ào nhìn sang.

Nếu như đây không phải là sân nhà của Long sử đệ, bọn họ có thể sẽ miễn cưỡng ra mặt một lần, thách đấu với thiên tài linh căn thánh phẩm tuyệt đỉnh này.

Long Tử Dương sắc mặt hơi biến.

Đại đường huynh tuyệt đối là người mạnh nhất trong dòng chính gia tộc.

Bình thường mặc dù không ức hiếp bản thân nhưng trước giờ cũng không nhìn mình với sắc mặt dễ nhìn.

“Đương nhiên.”

Long Tử Hiên nói:

“Nếu như đánh không đã, vậy có thể thách đấu với ta.”

Long Tử Dương lòng mày giãn ra, khóe miệng hơi cười nói: “Như vậy mới kích thích.”

“Long Tử Hiên.”

Hắn đứng trên sân luyện võ, một ngón tay chỉ về Long Tử Hiên ở nội viện, cao giọng nói:

“Lên đài đánh một trận.”

Lời này nói ra, người nhà Long gia và trưởng lão Long gia không thể không trợn to mắt.

Tên kia... vậy mà lại tuyên chiến với người mạnh nhất dòng chính gia tộc.

Long Phá Thiên cũng rất bất ngờ, nhưng nhìn thấy thần sắc kiêu ngạo của nhi tử, ngược lại trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng, vô cùng tự hào, thầm nói:

“Đây mới là nhi tử của Long Phá Thiên ta, đây mới là dòng chính Long gia ta.”

Chính xác hơn nữa.

Đây mới là đệ tử Thiết Cốt Tranh Tranh Phái.


Bình Luận (0)
Comment