Chương 396. Muốn khiêu chiến sư huynh ta, ngươi chưa đủ tư cách!
Đoạt chức quán quân của tổ mạnh nhất, đồng thời một lượt bạo ngược hết dòng chính Long gia từng khi dễ mình.
Tuy là chuyện này rất sảng khoái, nhưng mà Long Tử Dương cảm thấy vẫn không đủ kích thích, không đủ vui sướng.
Đơn giản mà nói.
Đến một người ngang tầm cũng không có!
Đúng vào lúc này, người mạnh nhất dòng chính Long gia - Long Tử Hiên xuất hiện, còn nói một câu nếu ‘như ngươi đánh chưa đã ghiền, có thể tuyên chiến với ta’.
Khi còn ở gia tộc, đối mặt với Đại đường huynh, người kia ở trên trời, còn mình dưới mặt đất, thậm chí còn là con kiến nhỏ yếu.
Bây giờ mới phát hiện, hoá ra cũng chỉ có như vậy, cùng lắm là tư chất người kia so với mình cao hơn một chút, tu vi mạnh một chút mà thôi.
Nếu đã như vậy, sợ gì mà không chiến một trận chứ.
Long Tử Dương đứng bên ngoài sân luyện võ, một tay chỉ, ông kính kéo dài mấy trăm mét, dừng trên người Long Tử Hiên, nói:
"Long Tử Hiên, lên đài đánh một trận!"
Ngữ khí đó, thần thái đó.
Vô cùng ngạo nghễ!
Đứng trước ánh mắt trừng trừng của bao người Long gia, tuyên chiến người mạnh nhất dòng chính, điều này khiến hắn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, phi thường kích thích.
Nhìn thấy nhi tử khí phách như vậy, Long Phá Thiên không những vui mừng mà còn tự hào!
“Soạt!”
Long Tử Hiên giẫm bộ pháp Long Du Bộ rối rắm phức tạp, kéo theo tàn ảnh dừng lại trước sân luyện võ, nói:
“Bỏ nhà đi rồi trở về, không chỉ tu vi được tăng cao, ngay cả tính cách cũng trở nên rất phách lối nha."
"Cũng thường thôi."
Long Tử Dương nói.
Thời điểm ta còn tầm thường yếu đuối, bị các ngươi tùy tiện khi dễ, chỉ có thể rời đi bái sư học nghệ.
Hiện tại ta đã mạnh lên, không đến diễu võ giương oai một phen, sao xứng đáng với bao loại rèn luyện mà ta đã trải qua tại Thiết Cốt Phái?
"Long sư huynh, cố lên!"
Liễu Uyển Thi cũng biết Long Tử Hiên rất mạnh, liền vẫy tay hô to cổ vũ.
Mấy người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ cũng trao cho sư đệ ánh mắt khích lệ, động viên.
Võ Sư bát phẩm cùng với tư chất thánh phẩm này, đối bọn hắn mà nói chính là kẻ địch vô cùng cường đại, sư đệ giao thủ với hắn, chắc chắn là khảo nghiệm lớn nhất.
Quân Thường Tiếu ngồi yên trên ghế, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉm.
Nhận được ánh nhìn chăm chú của Chưởng môn, có sự cổ vũ của đồng môn, ánh mắt Long Tử Dương hiển lộ ra chiến ý mãnh liệt.
"Có thể bắt đầu chưa?"
"Tới đi."
"Hây!"
Long Tử Hiên giẫm Long Du bộ, lấy tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt Long Tử Dương, quyền chưởng mang theo tiếng long ngâm trực tiếp đánh tới.
Không hổ là kẻ mạnh nhất dòng chính Long gia, một chiêu Long Ngâm quyền này, vô luận là tốc độ thi triển hay là lực đạo, đều hơn Long Tử Sơn rất nhiều!
Uỳnh!
m thành bùng nổ “ầm ầm” vang lên, sóng khí vô hình bay tán loạn!
Bịch! Bịch! Bịch!
Long Tử Dương lui nhanh về phía sau sáu bảy bước mới đứng vững, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Tốc độ của Long Tử Hiên quá nhanh, hắn mặc dù có thể nhìn ra được, nhưng vẫn rất khó làm ra né tránh, chỉ có thể dùng thân thể cứng đối cứng!
Cũng may, sau khi thân thể trải qua các loại tôi luyện bất phàm, một quyền này cũng chỉ khiến hắn lui lại, không có gì quá đáng ngại.
Chủ yếu chính là, hắn mặc Nhuyễn Ti Giáp!
Trưởng lão Long gia trợn tròn mắt, ngẩn người nhìn.
Bọn họ cũng có người đạt tu vi Võ Tông tam tứ phẩm, dẫu vậy trực tiếp đỡ một quyền của Long Tử Hiên cũng cực kỳ tốn sức.
Tiểu tử kia không chỉ có thể chống đỡ, mà còn nhìn như chẳng có gì đáng ngại, thân thể này cũng quá trâu bò đi?
“Soạt!”
Long Tử Hiên lại xông đến lần nữa, thi triển Long Ngâm Quyền, quyền ảnh cùng tiếng long ngâm tràn khắp sân luyện võ.
Long Tử Dương so với đối phương có hơi chênh lệch về thực lực, mặc dù có thể tránh thoát một hai chiêu, nhưng khó có thể tránh toàn bộ, lập tức trúng mấy quyền, lui dần đến rìa sân luyện võ.
"Còn phách lối nữa không?"
Long Tử Hiên hỏi.
“Rắc! Rắc! Cạch!”
Long Tử Dương lắc lắc đầu, bả vai run lên, chịu đựng đau đớn trên thân thể, nhếch miệng cười đáp:
"Như này mới kích thích, thế này mới vui sướng."
Long Tử Hiên khẽ nhíu mày.
Mỗi một kích của mình đều tương đương mười hai, mười ba vạn cân trở lên, tên khốn này liên tiếp trúng chiêu, hẳn là đã thụ thương rồi mới đúng.
“Soạt!"
Long Tử Hiên lần nữa đánh tới.
Lần này hắn thi triển Kháng Long Chưởng còn mạnh so với trước!
Từng đạo chưởng ấn cường thế trong nháy mắt ồ ạt đánh đến, lực lượng tăng đến mười lăm vạn cân!
Soạt! Soạt! Soạt!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Long Tử Dương lại bị đánh tới tấp lần nữa, từ rìa bên này bị đánh văng sang rìa bên kia, cuối cùng mới lảo đảo ổn định thân thể.
Vì cái gì không tránh?
Bởi vì, cmn tránh không được!
Võ Sư bát phẩm sở hữu linh căn thánh phẩm, đối với Võ Sư ngũ phẩm như hắn thì sự chênh lệch, thật sự không phải chỉ là một từ “lớn”.
Chuyện có thể làm, chỉ còn cách dựa vào nhục thân cứng đối cứng.
"Đại đường huynh thật lợi hại!"
"Nhìn xem, tên kia vừa rồi còn lên mặt phách lối, hiện tại còn không phải bị ngược đến không đánh trả nổi sao."
"Nếu thiên tài như Đại đường huynh ở tông môn nhất nhị lưu, tuyệt đối chắc chắn là đệ tử hạch tâm, hắn ở bên ngoài học vài món võ, liền cho rằng mình có tư cách đi tuyên chiến sao?"
Dòng chính Long gia xôn xao bàn tán, hai đầu mày đầy vui sướng.
Biểu hiện vừa rồi của Long Tử Dương khiến bọn họ chấn kinh, cũng khó mà thừa nhận, bây giờ nhìn thấy hắn bị ngược đương nhiên là vô cùng đắc ý.
Long Phá Thiên rầu rĩ nói:
"Nhi tử, ngươi mặc dù không bằng Long Tử Hiên, nhưng có thể cứng đối cứng trên sân luyện võ lâu như vậy, đó chính là tuy bại mà vinh."
Tuy bại mà vinh?
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
"Long gia chủ, đừng sớm kết luận như vậy."
Ách?
Long Phá Thiên khẽ giật mình, nói:
"Chẳng lẽ nhi tử ta có khả năng thắng được?"
Quân Thường Tiếu nói:
"Giao đấu, chưa đến thời khắc cuối cùng rất khó nói chính xác, bất quá, dựa vào sự hiểu biết của bổn tọa về Tử Dương, thế nào cũng có chín mươi chín phần trăm thắng."
Khóe miệng Long Phá Thiên co giật.
Chín mươi chín so với trăm phần trăm thắng có chỗ nào khác nhau sao?
Bất quá, Quân chưởng môn đã chắc chắn như vậy, cũng làm cho Long gia chủ không khỏi thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ nhi tử ta thật sự có khả năng thắng?"
Xét các phương diện thực lực, võ kỹ, tư chất, hắn thực sự không nghĩ được nhi tử mình thực sự có thể thắng.
. . .
Trên sân luyện võ.
Long Tử Hiên tạm thời ngừng công kích, nhàn nhạt nói:
"Sức phòng ngự của thân thể ngươi không tệ."
Long Tử Dương toàn thân đau nhức, nhưng cũng cố nén đau, cười ngạo nghễ nói:
"Tại Thiết Cốt phái, có không ít sư huynh nhục thân còn mạnh hơn ta."
"Thật sao?"
Long Tử Hiên nhìn mấy người Lý Thanh Dương phía dưới đài, nói:
"Đánh bại ngươi rồi, ta còn thực muốn cùng bọn hắn đánh một trận."
"Thứ lỗi."
Tô Tiểu Mạt mở miệng nói:
"Chúng ta trước giờ không đánh với bại tướng dưới tay sư đệ."
"Đúng vậy."
Lý Phi nói:
"Ngay cả Long sư đệ cũng đánh không lại, ngươi không có tư cách khiêu chiến chúng ta."
Ngữ khí hai người rất phách lối, khiến người thuộc dòng chính Long gia có chút phẫn nộ.
Tiểu tử Long Tử Dương kia rõ ràng bị Đại đường huynh đánh cho nhìn không thấy nam bắc, mấy tên đệ tử Thiết Cốt Phái này nhìn không thấy sao?
"Được."
Long Tử Hiên thu lại ánh mắt, nói:
"Vậy ta đánh bại ngươi trước, sau lại đi khiêu chiến sư huynh ngươi."
"Vù vù!"
Lời còn chưa dứt, quanh người hắn đã tràn ngập khí tức cường thế.
Sóng khí vô hình này giống y hệt chiêu thức Nhị trưởng lão, đã từng thi triển để công kích Quân Thường Tiếu trước đại sảnh!
"Long Khiếu Cửu Thiên!"
"Đại đường huynh ra tay thật rồi!"
"Ha ha ha, tiểu tử kia xui xẻo rồi!"
Dòng chính Long gia lập tức cười trên nỗi đau của người khác.
Long Khiếu Cửu Thiên là một loại võ kỹ hình thành trên linh lực, phẩm chất đã đạt tới cực phẩm sơ giai.
Tại Long gia, có thể lĩnh ngộ loại vũ kỹ này, chỉ có trưởng lão và gia chủ.
Long Tử Hiên hai mươi tuổi đã có thể tu luyện nó thành công, có thể thấy được tư chất cường hãn bao nhiêu.
"Thú vị."
Long Tử Dương nhếch khóe miệng lên nở nụ cười mỉm.
"Lúc này hắn còn có thể cười được?"
“Chẳng lẽ hắn không biết uy lực của Long Khiếu Cửu Thiên sao?"
"Vù vù!"
Ngay lúc này, Long Tử Hiên vung tay lên, nhanh chóng xoay tròn giữa không trung, linh lực bộc phát ra cũng dao động theo.
"Long Khiếu Cửu Thiên!"
Song chưởng xuất ra, kéo theo một con long thú thân thể thật dài, từ trong vòng năng lượng gào thét phi ra.
Từ uy lực có thể thấy, mặc dù yếu hơn Nhị trưởng lão, nhưng cũng có thể xưng thanh thế to lớn!
Phần lực lượng nó mang theo cũng đã đạt tới mười bảy vạn cân, cường độ này đủ để sánh ngang Võ Tông bát phẩm hạ đẳng!
Long thú mang thanh thế cực lớn cuốn tới, Long Tử Dương vẫn đứng ở nơi cũ không nhúc nhích, hắn đưa ý niệm tiến vào không gian giới chỉ, siết chặt Lực Lượng Phù đã cất giữ thật lâu trên ngón tay giữa.
"Ba."
Phù chú bị bóp nát, sức mạnh liền tăng vọt.
"Rầm!"
Long Tử Dương dùng một bước phóng lên, thuộc tính quanh thân bộc phát, trong nháy mắt thổi tung mái tóc đen, hắn phẫn nộ quát lớn:
"Muốn khiêu chiến sư huynh ta, ngươi không đủ tư cách!"
Vù vù —— ——
Quyền chưởng bạo liệt xẹt qua hư không, dưới sóng khí cuồng bạo tràn ngập khắp nơi, dường như hóa thành một con mãnh hổ gầm thét, trực diện nhào về phía long thú sinh động như thật!
Giây phút này!
Bụi đất tung bay mù mịt che khuất bầu trời!
Thời khắc này!
Long Hổ tương tranh, một bên tất phải bị thương!