Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 431 - Chương 431. Nan Thu Đao, Khai Ấn!

Chương 431. Nan Thu Đao, khai ấn!
Động vật như rắn này, thật sự rất đáng sợ.

Đặc biệt là một bầy rắn tụ hợp, tình trạng dày đặc kín mít, vậy lại càng thêm đáng sợ!

Quân Thường Tiếu và năm đệ tử, lúc này chính là thân trong bầy rắn, không chỉ có có vô số rắn con, mà còn có mấy con rắn lớn.

Không khí hôi thối nhức mùi nồng nặc, khiến bọn họ chỉ có thể nhịn thở.

Người trời sinh có nỗi sợ với rắn, một khi đứng ở đây e rằng sớm đã bị dọa đến hôn mê luôn rồi.

“Khè khè...”

Vài ngàn con rắn lè lưỡi, ánh mắt chúng nó lấp lóe tia nham hiểm.

Những con rắn nhỏ không đáng sợ, dẫu sao chỉ có thực lực hạ tam tứ phẩm, điều đáng sợ là bọn rắn lớn, bởi vì cấp bậc đã có thể sánh với Võ Sư đỉnh phong.

Soạt soạt soạt!

Soạt soạt soạt!

Cửa động cháy đen sau khi bị thiêu đốt, còn có không ít Đa Mục Xà con trước ngã xuống con sau tiến lên.

“Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương nghiêm trọng nói:

“Chúng ta dường như gặp phải phiền phức rồi.”

Mấy chục con, mấy trăm con còn có thể giết, thế nhưng số lượng tới mấy ngàn con, con số này thực sự là quá nhiều.

Hơn nữa, có trời mới biết trong đường hầm này còn nữa hay không, một khi bị bọn chúng quấn chặt dây dưa mãi, khẳng định sẽ rất nan giải.

Một điểm quan trọng hơn nữa là.

Nếu như có độc, điều này càng thêm bất lợi đối với mọi người!

“Khè!”

“Khè!”

Mấy con Đa Mục Xà Vương kêu lên kỳ quái.

Mấy ngàn con Đa Mục Xà uốn éo thân thể dài nhỏ xông tới!

Thử tưởng tượng một chút, số lượng rắn đông đảo bò đến từ bốn phương tám hướng, cảnh tượng này có bao nhiêu sởn tóc gáy.

Đa Mục Xà không hề cứng đầu cứng cổ xông tới, thay vào đó là giương cao đầu, há to miệng, lộ ra răng nanh sắc nhọn, mùi hôi thối phả vào mặt càng nồng nặc.

Quân Thường Tiếu bóp mũi lại, suy sụp nói:

“Đây là muốn để chúng ta ngạt thở chết hay sao?”

Không phải!

Bọn chúng đang hội tụ độc tố.

Dần dần.

Trên răng nanh sắc nhọn của Đa Mục Xà xuất hiện màu xanh lá trầm, dường như hội tụ độc tố lên.

“Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương nói:

“Bọn chúng có độc!”

Soạt! Soạt! Soạt!

Đúng lúc này, từng con Đa Mục Xà giống như mũi tên nhọn bắn đi lao đến, miệng bọn chúng mở ra, rõ ràng muốn dùng răng cắn.

Vụt!

Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ huy động Hàn Phong Kiếm, kiếm quang lập tức xuất hiện đan xeo dày đặc.

Soạt soạt!

Soạt soạt!

Từng con Đa Mục Xà bị chém chết!

Nhưng trong chốc lát, cơ thể bị đứt ra tràn ra máu huyết màu xanh đen, vung vãi trên mặt đất, tạo ra hiệu quả ăn mòn mãnh liệt.

Không chỉ có độc, ngay cả độc tính còn vô cùng mạnh!

“Mọi người cẩn thận.”

Quân Thường Tiếu vội vàng nói:

“Tuyệt đối đừng để chất độc dính lên người.”

Trong lúc nói, cổ tay hắn rung chuyển, kiếm hoa rực rỡ chói mắt bạo phát bắn ra, chém đứt đầu của mấy chục con Đa Mục Xà, máu huyết độc tính giống như mưa tạt xuống.

Soạt! Soạt! Soạt!

Càng nhiều con rắn không quan tâm tất cả xông tới, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa.

“Soạt!”

Dạ Tinh Thần nhịn không được, bước ra một bước, tay đặt trên thanh Hàn Phong Kiếm, ánh mắt biểu lộ sự lạnh lùng.

Soạt____!

Kiếm ra khỏi vỏ, ánh kiếm bộc lộ.

Soạt soạt soạt soạt!

Trong chốc lát, Dạ Tinh Thần thi triển ra Nhất Tự Kiếm Quyết, hơn năm mươi đạo ánh kiếm lấp lóe trong động, có thể gọi là sáng đến chói mắt!

Gần trăm con Đa Mục Xà lao đến gần đó, dưới kiếm quang chồng chất, lập tức bị chém thành từng mảnh, máu huyết phun ra sắp biến thành một vũng máu xanh đen rồi.

Rầm! Rầm! Rầm!

Cùng lúc này, hơn năm mươi đạo kiếm khí chém ra từ Dạ Tinh Thần, va vào vách đá, lập tức làm đá bị chém vỡ rơi loạn xạ xuống đất.

“Khè khè khè...”

Khu vực bị phá vỡ phía sau xuất hiện càng nhiều Đa Mục Xà, trong đó còn có rất nhiều Đa Mục Xà Vương.

Nhìn qua một cái, ít nhất có mấy vạn con.

“Ối mẹ ơi!”

Quân Thường Tiếu thấy một màn như thế, khóe miệng co giật nói:

“Có cần phải nhiều như vậy không!”

Rầm rầm!

Rầm rầm!

Ở một nơi khác, Chu Hồng thi triển Nhất Tự Kiếm Quyết, chém đứt đầu bầy Đa Mục Xà xông tới.

Vách núi lại một lần nữa bị phá sụp đổ, đồng thời xuất hiện mấy vạn con rắn ở phía sau.

Hóa ra sơn động có thể chứa mấy trăm người, theo sau sự sụp đổ của hai vách đá, lập tức xuất hiện thế giới rộng lớn hơn.

Hai bên cùng với cửa đường hầm, toàn là Đa Mục Xà và Đa Mục Xà Vương.

Bời vì không gian bị hạn chế, bọn chúng thậm chí co rút lại cùng nhau, ngươi dồn ta ta dồn ngươi!

Vừa khiến người khác khiếp sợ, vừa mang đến sự buồn nôn!

Hệ thống nói:

“Chín vạn sáu nghìn ba trăm hai mươi mốt con!”

(96321 con!)

Chuẩn xác đến từng đơn vị, đáng tin cậy tuyệt đối!

Quân Thường Tiếu không có hơi sức đi cảm thán năng lực tính toán của hệ thống, khóe miệng co giật càng thêm lợi hại!

Nếu như chỉ có một hai vạn con rắn, hắn tự tin có thể cùng đệ tử thủ vững, nhưng hiện tại số lượng gần mười vạn con, đừng nói là giết, chỉ việc nhìn không cũng đủ tê cứng da đầu rồi.

Dạ Tinh Thần vênh váo kiêu ngạo của chúng ta, nhìn thấy biển rắn trước mặt, khóe miệng cũng hơi co giật.

Nói thật.

Rắn nhiều hơn chút, nhưng vẫn có cách xử lý.

Ví dụ như thi triển Xích Tiếu Liệt Diệm Trảm hoặc là Thất Huyền Hà Quang Phá.

Nhưng hiện tại vị trí là ở trong sơn động, bạo phát võ kỹ uy lực cường mạnh, không nói đến việc gây ra sụp đổ, lỡ đâu ảnh hưởng đến khoáng mạch linh thạch, như vậy chính là dã tràng xe cát.

“Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương nói:

“Chúng ta nên làm thế nào?”

Quân Thường Tiếu cau mày nói:

“Nếu tình hình không ổn thì… thi triển võ kỹ giết hết bọn chúng.”

Hắn không để ý khoáng mạnh linh thạch bị phá hỏng, bởi vì hoàn cảnh hiện giờ có thể sống tiếp, mới là vấn đề quan trọng nhất!

“Đinh! Khởi động nhiệm vụ phụ!”

Đúng lúc này thì có nhiệm vụ phụ, lẽ nào có liên quan đến Đa Mục Xà?

Quả nhiên.

Kéo màn hình số liệu ra, nhiệm vụ yêu cầu là ---------- không được phá hỏng khoáng mạch linh thạch, tiêu diệt tất cả Đa Mục Xà, thời gian đếm ngược: 119/120 giây (nhiệm vụ thời hạn) (nhiệm vụ tinh anh)

“Con meo nó!”

Quân Thường Tiếu nhìn thấy nhiệm vụ xong, lập tức mắng thầm trong lòng.

Vừa rồi còn nghĩ, nếu thực sự không được thì dù có phá hỏng mạch khoáng linh hạch, cũng phải tiêu diệt toàn bộ Đa Mục Xà, rốt cuộc lại giết tới một cái nhiệm vụ không cho phá hỏng, lại còn cái cả nhà nó thời gian chỉ có 120 giây!

“Phù phù!”

Ở một bên khác, Dạ Tinh Thần đã bắt đầu thi triển Xích Tiêu Liệt Diệm Trảm, toàn thân phát ra linh lực nồng đậm, dần dần chuyển hóa thành thuộc tính như ngọn lửa, không khí tràn ngập cảm giác táo bạo.

Đây chỉ là chiêu mở đầu.

Một khi ngưng tụ đến cực hạn, thi triển ra nhất định sẽ hình thành lực sát thương uy lực mạnh mẽ.

Đến lúc đó, sơn động tất nhiên bị phá hỏng!

Quân Thường Tiếu vội vàng nói:

“Đừng dùng loại chiêu thức này, tránh phá hỏng mạch khoáng linh thạch.”

“...”

Dạ Tinh Thần chỉ có thể tan biến ngọn lửa cháy mạnh vừa ngưng tụ đi.

“Khè khè khè.”

Đúng lúc này, mấy ngàn con Đa Mục Xà xông tới.

Chất độc được hội tụ trên răng, còn có trận thế con trước ngã xuống con sau tiến lên này, khiến người khác rất khó chơi.

Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Lục Thiên Thiên, Dạ Tinh Thần và Chu Hồng vây quanh người chưởng môn, hình thành thế ngũ giác.

Bọn họ đối mặt với nhiều Đa Mục Xà như vậy, không thể dùng võ kỹ cao cấp khiến trong lòng thực sự lực bất tòng tâm.

“Tránh ra.”

Quân Thường Tiếu trầm giọng nói:

“Bổn tọa muốn chơi lớn rồi.”

Nói xong, hắn nhẹ nhàng giơ tay phải lên, không gian trong lòng bàn tay mơ hồ, một thanh đao hình dạng đồ chơi bỏ túi lập tức xuất hiện.

Đây là… Nan Thu Đao!

Đã không thể phá hỏng khoáng mạch linh thạch, lại nhất thiết trong hai phút phải tiêu diệt toàn bộ Đa Mục Xà, Quân Thường Tiếu chỉ còn cách sử dụng át chủ bài lớn nhất của bản thân!

Đám người Lý Thanh Dương từng tận mắt chứng kiến chưởng môn dùng thanh đao này ở Tử Vong Cốc, cho nên sâu trong tâm trí biết rõ uy lực bất phàm của nó, có thể dễ dàng giết chết Long Hỏa Thú cao ngũ phẩm trong chớp mắt, ngay lập tức tránh ra không gian cho chưởng môn.

Để lại bao nhiêu?

Không sai, vừa hay đủ bốn mươi mét!

Vụt! Vụt! Vụt!

Đúng lúc này, mấy ngàn con Đa Mục Xà xông tới, phát động thế tấn công giống như mũi tên sắc nhọn bắn ra, số lượng nhiều chẳng khác gì mưa tên.

“Rắc!”

Giải Ấn Phù bị bóp vỡ trong không gian giới chỉ, phong ấn của Nan Thu Đao lập tức được giải trừ.

Quân Thường Tiếu đặt hai ngón tay phải nắm lấy chuôi đao, thân thể hơi cúi xuống, ánh mắt u ám nói:

“Khai Ấn... Nộ Trảm Cửu Thiên!”

Soạt____!

Nan Thu Đao rút ra khỏi vỏ, trong động lóe lên ánh sáng chói mắt!

Đám người Lý Thanh Dương khó thích ứng ánh sáng, vội vàng lấy tay che mắt lại, đến khi cảm nhận được khí thế uy nghiêm đập vào mặt, trong lòng từng người không thể không bị rúng động sâu sắc.

Chưởng môn… lại bật hình thái siêu xayda rồi!


Bình Luận (0)
Comment