Chương 481. Đại chiến sắp đến!
“Chưởng môn.”
Tiết Nhân Quý kinh ngạc thốt ra:
“Những binh sĩ này chẳng khác gì thần binh thiên tướng cả!”
Quân Thường Tiếu nói:
“Nếu như chúng ta có nhiều binh sĩ hơn nữa, đánh một trận với quận Chân Dương, liệu sẽ giành được mấy phần thắng?”
“Nếu như có khoảng mười vạn binh sĩ được huấn luyện bài bản như này, không nói là có thể giao chiến chính diện với quận Chân Dương, giữ chắc thành Thanh Dương tuyệt đối không thành vấn đề.”
Tiết Nhân Quý nghiêm túc nói.
“Vậy sao?”
Quân Thường Tiếu cười lên.
Binh sĩ Linh Đậu biến hóa ra có thể tùy ý không chế, còn có thể thi triển các loại võ kỹ, thứ này đích thực vô cùng thần kỳ, đồng thời là nguồn sức mạnh to lớn, giúp hắn có thể chọi cứng với quận Chân Dương.
“Tiếp tục thao luyện Lang Kỵ Đường, không được có bất kỳ thả lỏng lười biếng nào.”
Quân Thường Tiếu dặn dò nói.
“Vâng.”
Tiết Nhân Quý vô cùng không hiểu trong lòng, Đào Nguyên không những bị bắt, mà còn đã gia nhập Thiết Cốt Phái, vì cái gì đến nay quận Chân Dương chưa có thấy động tĩnh gì cả?
Y không hề biết, đây là tác dụng của Miễn Chiến Bài.
Sau khi trở lại môn phái, Quân Thường Tiếu bắt đầu tiếp tục tu luyện, nhất định phải trong vòng một tháng đột phá lên Kiếm Võ Song Vương nhị phẩm.
Lúc này hắn không một chút lo âu, không một chút băn khoăn.
Thậm chí còn mong chờ quận Chân Dương dẫn đại quân đánh tới, giúp hắn xem thử thế nào gọi là đội quân tinh nhuệ chân chính.
Một tháng sau.
Miễn Chiến Bài chính thức vô hiệu, bên phía quận Chân Dương lần lượt hồi phục ký ức dường như tạm thời quên lãng.
“Kỳ quái.”
Trong mật thất Linh Nguyên Tông, vị Võ Hoàng ngày đó biểu lộ ánh mắt không hiểu, nói:
“Vì cái gì ta lại ở trong tông môn?”
Ký ức hỗn loạn dần dần điều chỉnh lại.
Hắn ta đột nhiên nhớ ra, bản thân phụng mệnh chưởng môn, tiến đến quận Thanh Dương tìm hung thủ giết Trang Dũng!
Nhưng mà, trong lúc bản thân sử dụng uy lực thiên địa, ngưng tụ bàn tay lớn muốn tấn công tên kia, trên trời bỗng có một luồng ánh sáng rơi xuống, sau đó...
Vị Võ Hoàng này càng nghĩ càng khiếp sợ, càng nghĩ lông tóc càng dựng đứng.
Lúc đó.
Sức mạnh lao xuống vô cùng khủng bố, khủng bố đến mức bản thân giống như một con kiến yếu đuối!
Thời điểm Hà Vô Địch xuất hiện từ không trung, tu vi bản thân còn trong quá trình thoái hóa điên cuồng, mặc dù có là vậy thì cũng hoàn toàn có thể chơi chết Võ Vương ở Tinh Vẫn đại lục.
Cường giả của Linh Nguyên Tông này nên vui mừng, bởi vì trong lúc đối phương rơi xuống, tu vi đang thoái hóa cực nhanh, nếu không chỉ cần một cú va đập mạnh cũng đủ đánh chết hắn ta.
“Đó hình như là một người.”
“Lẽ nào, là cứu binh tên đó gọi đến.”
“Hoặc là, trong quận Thanh Dương còn có người mạnh hơn mình?”
Võ Hoàng hiện rõ sự hoảng sợ trong mắt.
“Thái trưởng lão.”
Đúng lúc này, tông chủ Linh Nguyên Tông truyền âm đến nói:
“Mời người nhanh chóng đến đại điện.”
Hóa ra cường giả Võ Hoàng này, chính là Thái trưởng lão của Linh Nguyên Tông, chẳng trách tu vi cường hãn như vậy.
Trong đại điện.
Tông chủ Linh Nguyên Tông khoảng bảy mươi tuổi, ngồi ở vị trí chủ vị, trên nét mặt già nua có ý giận.
Ngồi phía dưới có rất nhiều trưởng lão, chỉ là thực lực so với cao tầng của Diệu Hoa Cung vẫn có chút chênh lệch.
“Tông chủ.”
Một trưởng lão âm trầm nói:
“Thủy trưởng lão và Trang trưởng lão chết ở quận Thanh Dương, nhất định phải nghiêm khắc trừng trị!”
Một trưởng lão khác lạnh giọng nói:
“Mặc dù không biết ai làm, nhưng đã chết tại quận Thanh Dương, vậy để cả quận bồi táng cùng trường lão đã chết!”
Hai tên Võ Vương ngã xuống, chuyện này khiến cao tầng của Linh Nguyên Tông vô cùng phẫn nộ!
Chính vào lúc bọn hắn sôi sục thù hận, thái trưởng lão bình thãn bước vào, mọi người cùng nhau đứng dậy hàng lễ.
“Tông chủ.”
Thái trưởng lão ngồi xuống, nghiêm túc nói:
“Quận Thanh Dương e rằng có cao thủ, thực lực người này thâm sâu khó lường!”
Mọi người đồng loạt ngạc nhiên.
Tông chủ Linh Nguyên Tông nói:
“Nhìn thấy khi nào?”
Thái trưởng lão vội vàng kể lại chuyện bản thân bị tấn công ở bên ngoài.
Tông chủ và các trưởng lão đều trầm mặc.
Tấn công bất ngờ không kịp phòng vệ, đến Võ Hoàng cũng không tránh được, sức mạnh này khẳng định cực kỳ khủng bố!
“Lẽ nào là Võ Thánh?”
Tông chủ Linh Nguyên Tông chau mày nói.
Thái trưởng lão lắc đầu nói:
“Rất khó nói chính xác.”
Tông chủ Linh Nguyên Tông vừa định mở miệng, một đệ tử đi vào nói:
“Tông chủ, quận chủ gửi thư đến.”
“Hửm?”
Hắn vội vàng nhận thư rồi mở ra đọc, sau đó trầm giọng nói:
“Quận chủ muốn tấn công quận Thanh Dương, vì thế mời Linh Nguyên Tông ta xuất người tương trợ.”
Chưa nghe những lời của thái trưởng lão, mọi người khẳng định nhiệt tình hưởng ứng.
Hiện giờ, quận Thanh Dương dường như có cường giả cảnh giới Võ Thánh, mọi người ngay lập tức hoang mang.
“Hầy..”
Tông chủ Linh Nguyên Tông thở dài một hơi, nói:
“Linh Nguyên Tông ta đã đặt chân ở quận Chân Dương, đương nhiên phải tận lực phối hợp.”
Hắn nói:
“Tam trưởng lão, tứ trưởng lão, các ngươi dẫn theo mấy trăm đệ tử đi đi.”
“Dạ.”
Tam trưởng lão và tứ trưởng lão nhận lệnh, đồng thời dẫn theo đệ tử xuống núi.
Còn về thái trưởng lão, bởi vì ám ảnh cường giả đánh lén mình, vì thế lựa chọn tiếp tục bế quan.
Xem ra Hà Vô Địch xuyên không đến nơi này, không chỉ giải cứu Quân chưởng môn, mà còn thành công hạn chế một cường giả cảnh giới Võ Hoàng.
Sau khi Miễn Chiến Bài mất đi hiệu lực, bên phía quận Chân Dương đương nhiên nhớ đến chuyện Đào Nguyên bị đánh bại, đồng thời bị bắt làm tù binh.
Quận Hoa Dương và Hà Dương bị đánh tan tác, ngược lại quận Thanh Dương lại gây ra tổn thất tướng tài trẻ tuổi, cùng với đó là một đội quân tinh nhuệ, chuyện này quá khó để tiếp nhận.
Quận chủ lập tức hạ lệnh, điều động ba mươi vạn đại quân tiến công quận Thanh Dương.
Hắn không chỉ thông báo cho Linh Nguyên Tông, còn thông báo cho Đoạn Thủy Các, đối phương cũng giống như vậy xuất động hai trưởng lão Võ Vương và mấy trăm đệ tử.
Hai ngày sau.
Mọi người tụ họp ở một thành nào đó của quận Hà Dương, ba mươi vạn đại quân và rất nhiều cao thủ hùng hổ giết tới.
...
“Chưởng môn.”
Lê Lạc Thu ở Thiết Cốt Phái vừa nhận được thông tin, chau mày nói:
“Đại quân của quận Chân Dương ba ngày sau sẽ đánh tới thành Thanh Dương.”
“Cuối cùng cũng đến rồi.”
Quân Thường Tiếu vội vàng điều động đệ tử Lang Kỵ Đường, cho bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất đến thành Thanh Dương.
Đào Nguyên rốt cuộc cũng hồi phục trí nhớ, nhốt bản thân trong phòng, ánh mắt hắn ta tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Ta bị bắt làm tù binh.
Ta trở thành đệ tử Thiết Cốt Phái.
Ai có thể nói cho ta biết, chuyện quái gì đang xảy ra thế này!
Quân Thường Tiếu biết hắn ta cần thời gian để tiếp nhận hiện thực, vì thế không có đến làm phiền, hắn giao lại môn phái sự vụ cho Lê Lạc Thu, sau đó đi đến thanh Thanh Dương.
“Quân chưởng môn.”
Trên tường thành, Hề Tịnh Tuyền ngạc nhiên nói:
“Hơi thở của người so với trước đó mạnh hơn rồi.”
Một tháng nay, Quân Thường Tiếu luôn bế quan tu luyện, dựa vào linh thạch thiên nhiên và Tụ Khí Đan gấp n lần, rốt cuộc từ Võ Vương nhất phẩm bước vào nhị phẩm.
Trước khi đến thành Thanh Dương, hắn còn đặc biệt đến phòng huấn luyện khảo nghiệm, chỉ số một quyền đấm ra là 400 vạn cân.
Võ Vương siêu đẳng mỗi phẩm đột phá sức mạnh biên độ tăng trưởng là 50 vạn, tên này tăng đến 100 vạn cân, có thể gọi là bá đạo!
Hệ thống từng nói:
“Chủ nhân đủ đánh một trận với Võ Vương đỉnh phong!”
Bậc cấp hạ đẳng giao đấu vượt cấp, còn có thể hiểu.
Cảnh giới Võ Vương, trực tiếp vượt qua nhiều phẩm như vậy, đối chọi với Võ Vương đỉnh phong, tuyệt đối là cực hạn của khủng bố!
Đây chính là Kiếm Võ Song Vương!
Đây là song linh hạch!
Tu luyện so với võ tu bình thường chậm hơn rất nhiều, nhưng chỉ cần thăng cấp, dù chỉ thăng cấp một phẩm cũng sẽ có thực lực bùng nổ!
“Hừm.”
Quân Thường Tiếu gãi đầu nói:
“Gần đầy có hiểu biết mới đối với võ đạo, thực lực nâng cao một chút.”
“Chỉ là một ít thôi sao?”
Hề Tịnh Toàn hoài nghi nói.
Nàng không thể dùng mắt nhìn ánh sáng, bất quá về mặt tâm linh thì nhận biết vô cùng nhạy cảm.
“Hề cung chủ.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Bổn tọa đã nhận được tin tức, bên quận Chân Dương điều động ba mươi vạn đại quân cùng với cao thủ của hai tông môn tứ lưu.”
Hắn sẽ không nói ra việc bản thân đột phá, dẫu sao thành tựu Song Vương chưa được mấy tháng, bây giờ lại thăng lên một phẩm, khẳng định sẽ gây ra hiềm nghi không cần thiết.
“Trận thế lớn như vậy?”
Hề Tịnh Toàn hơi do dự nói:
“Quân chưởng môn, người của hai tông môn Diệu Hoa Cung ta có thể giúp quý phái chia sẻ, còn về ba mươi vạn đại quân kia.. sợ rằng lực bất tòng tâm.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Hề cung chủ chỉ cần cầm chân cao thủ của hai tông môn tứ lưu, phần còn lại cứ giao cho Thiết Cốt Phái ta là được.”
“Quận Chân Dương là một quận lớn dũng mãnh thiện chiến, Quân chưởng môn nắm chắc chống đỡ được bọn chúng sao?”
Hề Tịnh Tuyền hiếu kỳ nói.
Quân Thường Tiếu tay chắp sau lưng, nhìn về chiến trường bên ngoài, ánh mặt lạnh lẽo, nghiêm túc nói:
“Bổn tọa không chỉ nắm chắc, mà còn sẽ khiến cho kẻ đến đánh thành Thành Dương ta, có đi mà không có về!”
Giọng nói lạnh lẽo uy nghiêm, nồng nặc sát khí!
Có thể thấy không lâu sau, ắt sẽ có một trận ác chiến kinh thiên động địa!