Chương 499. Truyền thừa thượng cổ, bảo vật trấn phái!
Lúc lên đường đến Vương thành Thiên Dụ, Quân Thường Tiếu gặp phải một đám côn đồ vô lại đang ức hiếp kẻ yếu, lại còn sắp đánh chết người, nhưng nhờ có Liễu Uyển Thi cầu xin nên hắn ra tay trừng phạt kẻ ác.
Kết quả ngoài ý muốn, vô tình hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu “Trừng Gian Diệt Ác 2”.
Nhiệm vụ này xuất hiện lần đầu tiên là tiêu diệt Hắc Ưng Đường, bây giờ lại hoàn thành lần nữa, điều này làm cho Quân chưởng môn hiểu ra được, series nhiệm vụ này tương tự với “Vì Dân Trừ Hại”!
Cuối cùng Quân chưởng môn luôn treo lên đầu những việc chẳng liên quan đến mình, biến thành ‘hiệp sĩ ánh sáng’ giúp đỡ mọi nơi.
Chỉ cần đi ngang qua một thành trì, gặp kẻ đang ức hiếp dân lành, chắc chắn hắn sẽ dạy dỗ một trận, nếu như gặp phải kẻ hung ác, chắc chắn sẽ giết sạch không lưu tình.
Hệ thống đã từng nói:
"Nếu không có nhiệm vụ này, chủ nhân chắc chắn sẽ không làm việc tốt.”
"Nói nhảm.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Ở nơi dị giới hiểm ác này, nếu như việc tốt không có lợi ích gì, chắc chắn không thể đi làm khắp nơi được.”
Mấy ngày trôi qua.
Hắn dạy dỗ không ít ác bá, cũng đánh không ít đám du côn.
Nhiệm vụ trừng gian diệt ác liên tiếp hoàn thành, mỗi lần nhận được 500 điểm cống hiến, có thể nói là rất sảng khoái.
Vì muốn dễ dàng tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Quân Thường Tiếu vừa đi đường vừa nghe ngóng tình hình, hắn biết được ở trấn Đồng Lăng có Chân công tử là một hoàn khố không việc ác nào chưa làm, hắn khóa chặt mục tiêu này, sau đó dẫn theo Liễu Uyển Thi chạy đến.
Lời đồn không phải giả.
Vừa mới bước vào trong trấn, hắn đã thấy Chân công tử đang dẫn người đánh nam bắt nữ.
Mà phụ thân của kẻ này biết con trai đi ức hiếp người khác, lại ngoảnh mặt làm lơ, rõ ràng cũng chẳng phải loại người lương thiện gì.
Quân chưởng môn một là không làm, nếu đã làm thì phải làm cho xong, hắn gom hai cha con lại với nhau rồi giải quyết một chỗ.
Như vậy thì nhiệm vụ hệ liệt trừng gian diệt ác đã hoàn thành toàn bộ, nhận được 4000 điểm giá trị cống hiến, còn nhận được một cái danh hiệu hiệp nghĩa ánh sáng nữa.
"Quá dễ chịu!”
Quân chưởng môn vừa đi trên đường vừa kéo màn hình hệ thống ra, hắn vừa mới đeo danh hiệu lên, giá trị may mắn đã từ 5 kéo lên 10 điểm.
"Chưởng môn.”
Liễu Uyển Thi nói:
"Để lại thi thể người chết, sợ là người khác sẽ biết chúng ta làm mất.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Bổn tọa đúng là muốn cho người khác biết.”
Hệ thống im lặng nói:
"Không sợ gặp phiền toái sao?”
"Sợ chứ.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.
Hệ thống sụp đổ nói:
"Nếu đã sợ, vậy còn để lại manh mối, chủ nhân đang tìm đường chết sao?”
Quân Thường Tiếu nói:
"Nếu như Chân gia muốn báo thù mà không tìm thấy hung thủ, bọn họ có giận chó đánh mèo đến ta vì đã cứu người đi không?”
"Chuyện này…”
Hệ thống trầm mặc một lúc, nói:
"Có!
"Vì vậy ta mới muốn cho bọn họ biết được là ai giết người, phải tìm ai để báo thù.”
Quân Thường Tiếu nhún nhún vai nói.
Lúc đầu có suy nghĩ như vậy thật.
"Hơn nữa.”
Quân Thường Tiếu nói.
"Những kẻ bị giết đều là kẻ gian ác, chính là đang trừ hại cho dân, để cho người đời biết được những chuyện này là do Thiết Cốt Phái chúng ta làm, chẳng phải danh vọng của môn phái chúng ta sẽ càng cao hơn sao?”
Đúng thật vậy.
Bây giờ khắp nơi trong trấn Đồng Lăng đều đang thảo luận về Thiết Cốt Phái, trong lòng bọn họ đều kính nể thật sâu.
Chân công tử làm mưa làm gió trên thị trấn không phải chỉ một hai ngày, rất nhiều phụ nữ nhà đàng hoàng đều bị hắn làm hại, nay Chân công tử đã bị Thiết Cốt Phái giết chết, đúng là làm hả hê lòng người!
"Nếu như hệ thống có độ danh vọng, lần hành hiệp trượng nghĩa này, chắc chắn sẽ được tăng lên không ít.”
Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống giội nước lạnh nói:
"Cũng mang đến không ít phiền phức không đáng có.”
Lăng Diệu Tông.
Tại Chân gia bị thương Tôn trưởng lão, sắc mặt tái nhợt đi vào đại điện.
"Tôn trưởng lão.”
Một trưởng lão khác kinh ngạc nói:
"Ngươi làm sao vậy?”
Tôn trưởng lão nói:
"Bị người khác đánh.”
Người kia lập tức giận dữ nói:
"Là kẻ nào dám ăn tim gấu gan báo!”
"Đừng nhắc nữa.”
Sắc mặt Tôn trưởng lão hơi khó coi nói:
"Suýt chút nữa đã mất mạng không về được!”
Xoát!
Nhưng ngay lúc này, tông chủ Lăng Diệu Tông đi đến, sắc mặt lạnh lùng nói:
"Là ai làm?”
Trưởng lão tông môn bị đánh cho trọng thương, tất nhiên là không thể bỏ qua!
Các trưởng lão khác cũng đến đây, ánh mắt bọn họ hiện lên sự giận dữ, giống như tất cả đều chạy ra bên ngoài tìm kẻ đó để báo thù.
"Tông chủ.”
Tôn trưởng lão nói:
"Là Quân Thường Tiếu.”
"Quân Thường Tiếu?”
Một trưởng lão khác lạnh lùng nói:
"Đó là ai, sao chưa bao giờ nghe đến?”
Chờ chút!
Quân Thường Tiếu?
Hình như có chút quen tai!
Tông chủ Lăng Diệu Tông cả kinh nói:
"Chưởng môn Thiết Cốt phái?”
"Đúng vậy.”
Tôn trưởng lão nói:
"Chính là hắn!”
Sắc mặt của các trưởng lão đều thay đổi hẳn.
Chưởng môn Thiết Cốt Phái có danh tiếng ngày càng cao, tất nhiên Lăng Diệu Tông cũng nghe nói đến.
Trước đó ở bên ngoài thành Thanh Dương, sự tích Quân Thường Tiếu bằng vào thực lực mạnh mẽ đánh bại ba Võ Vương, lập tức được người bên ngoài lan truyền rộng rãi.
Không ngờ rằng, kẻ đánh Tôn trưởng lão bị thương lại là hắn!
"Khụ.”
Lửa giận của tông chủ Lăng Diệu Tông lập tức biến mất, hắn nói:
"Tam trưởng lão, tình hình đệ tử tu luyện gần đây thế nào rồi?”
"Bẩm tông chủ.”
Tam trưởng lão nói:
"Bọn hắn tu luyện cũng không tệ lắm, có không ít đệ tử đã đột phá.”
Những trưởng lão khác đang có lửa giận ngập trời cũng bình tĩnh lại trong nháy mắt, lập tức nói chuyện khách sáo với nhau, hoàn toàn không nhớ đến Tôn trưởng lão bị người ta đánh cho bị thương nặng.
Bốn tà phái ở quận Hoa Anh bị diệt, Võ Vương đỉnh phong của Thí Thần Điện cũng bị dọa chạy mất.
Thiết Cốt Phái này, không thể trêu vào, không thể trêu vào được!
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trừ gian diệt ác, Quân chưởng môn không chọn đi đường lớn, mà men theo đường nhỏ.
Có chỗ tốt thì làm hiệp khách hành hiệp trượng nghĩa, không có chỗ tốt thì giả vờ như không nhìn thấy.
Con hàng này rất hiện thực!
Thu hoạch được không ít điểm cống hiến, điều này làm cho Quân Thường Tiếu có dũng khí mở ra khu mua sắm trung cấp.
Chỉ tiếc rằng.
Lần đổi mới trước, chỉ xuất hiện có một vật phẩm Vạn Kiếm Quy Tông là đáng giá, những vật phẩm khác đều không có giá trị, hắn chỉ có thể tiêu thêm điểm cống hiến để đổi mới tiếp.
"Hửm?”
Trong những vật phẩm vừa mới xuất hiện, có một thứ hấp dẫn ánh mắt của Quân chưởng môn, đó chính là sách nấu ăn!
"Trong khu mua sắm còn có loại đồ chơi này luôn?”
"Chỉ có ngươi không nghĩ ra được, chứ không có chuyện không có.”
Nhấn vào trên chỗ giới thiệu, biết được trong cuốn sách nấu ăn ghi lại rất nhiều món ăn, gồm có Lỗ Thái, món cay Tứ Xuyên, món ăn Quảng Đông, Tô Thái, Chiết Thái, Mân Thái, Tương Thái, Huy Thái.
Giá cả là 1000 điểm cống hiến.
"Mua nó để cho Đồ Đồ học tập, đưa mỹ thực ra toàn thế giới, ra luôn cả dị giới!”
Quân Thường Tiếu nói trong lòng.
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 1000 điểm cống hiến, nhận được một cuốn sách nấu ăn x1, vật phẩm đã chuyển đến không gian giới chỉ.”
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 5702/10000.”
"Đồ Đồ.”
Quân Thường Tiếu lấy một cuốn sách nấu ăn ra, nói.
"Chỗ ta có một cuốn sách nấu ăn, ngươi có thể cầm nó thử nghiên cứu... “
"Sách nấu ăn?”
Liễu Uyển Thi chỉ vào đầu, cười nói:
"Chưởng môn, nơi này của ta chứa đầy sách nấu ăn rồi.”
A.
Cô nương này đúng là tự tin.
Quân Thường Tiếu nói:
"Sách nấu ăn này của ta là hội tụ của nhiều tinh anh đấy.”
"Thật sao?
Liễu Uyển Thi có chút nghi ngờ nhận lấy sách nấu ăn, nàng vừa tùy ý lật ra xem, sau đó lập tức bị đắm chìm trong đó.
Một lúc sau.
Tiểu nha đầu kia sợ hãi than:
"Chưởng môn, có rất nhiều món ăn ở bên trong sách nấu ăn này, ta chưa hề nghe nói đến!”
"Sách nấu ăn này chính là một truyền thừa thượng cổ, là bảo vật trấn phái của Thiết Cốt Phái ta.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Hôm nay bổn tọa giao nó cho ngươi, mong rằng có thể đem nó vang danh chói sáng.”
Truyền thừa thượng cổ, bảo vật trấn phái?
Liễu Uyển Thi trợn tròn mắt, bỗng nhiên ôm sách nấu ăn thật chặt, khuôn mặt nhỏ cực kỳ chân thành nói.
"Đệ tử xin nghe mệnh lệnh của chưởng môn, chắc chắn sẽ giúp sách nấu ăn này vang danh chói sáng.”