Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 498 - Chương 498. Bổn Tọa Giết Hắn, Ngươi Có Ý Kiến Không?

Chương 498. Bổn tọa giết hắn, ngươi có ý kiến không?
Thời gian vẫn còn nhiều, Quân Thường Tiếu dẫn Liễu Uyển Thi không nhanh không chậm lên đường, đi ngang thành trấn thì tiến vào trong thể nghiệm một chút phong tục nhịp sống bản địa của dị giới.

Nhưng mặt tốt thì không có bao nhiêu, kết quả chỉ nhìn thấy mặt đen tối.

Thôn xóm còn tốt, lối sống đơn giản mộc mạc, lương thiện chất phác.

Thị trấn quy mô hơn một chút, luôn nhìn thấy một vài võ tu có chút thực lực là sẽ cậy mạnh hiếp yếu, nam khinh thường nữ.

Trong đó nghiêm trọng nhất là một vài gia tộc.

Bọn họ nuôi tay sai, người hầu, đi trên đường chính là cường hào ác bá không kiêng nể ai cả.

Trên Tinh Vẫn đại lục cũng có tổ chức quan phủ, nhưng chỉ có thể trói buộc dân chúng bình thường, đối với đại gia tộc hay đại quý tộc, bọn hắn cũng là một mắt nhắm một mắt mở.

Quân Thường Tiếu nhìn thấy nghe thấy lập tức ý thức sâu sắc, quận Thanh Dương tuy là địa phương nhỏ nhưng thành chủ của tám thành trì ít ra còn được việc, không như thế giới bên ngoài hóa ra lại tàn khốc như vậy.

Oành!

Trong một thị trấn nào đó, một võ giả hung thần ác quỷ, tung một cước đá vào lão giả hát rong, nói:

“Công tử nhà ta nhìn trúng con gái ngươi, đây chính là phúc phận của nhà ngươi, vậy còn lắm lời như vậy làm gì.”

“Cha!”

Một cô nương khoảng mười lăm mười sáu tuổi khóc rống, mấy tên nam nhân hung ác vây quanh người, trên mặt ai nấy cũng mang nụ cười đểu.

Những người này là tay sai của Chân gia.

Đứng ở bên cạnh, một tên thiếu niên mặc áo gấm, tướng mạo có thể coi là tạm được, người này chính là công tử của Chân gia, một kẻ ăn chơi lêu lỏng.

Người đi trên đường thầm lắc đầu, trong lòng nghĩ hôm nay cô nương này khó mà chạy thoát.

“Cô nương.”

Chân công tử cười nói:

“Đi theo bổn thiếu gia, ta đương nhiên sẽ không xử tệ với nàng.”

Nói xong, gã tiến lại gần với ánh mắt đầy vẻ hạ lưu bỉ ổi.

Nữ nhân kia bị dọa đến khuôn mặt thất sắc, nhưng bởi vì xung quanh có thủ hạ ngăn chặn, hoàn toàn muốn lui cũng không được.

“Chưởng môn.”

Đúng lúc này, giọng nói trong veo truyền đến:

“Đây có tính là giữa ban ngày ban mặt, trêu chọc con gái nhà lành không?”

“Tính chứ.”

Có người nói.

Chân công tử hơi chau mày.

Hắn nhìn về phía giọng nói vang lên, phát hiện một nam một nữ, thiếu niên khoảng mười tám mười chín tuổi, tiểu cô nương khoảng mười một mười hai tuổi.

“Là ai?”

Chân công tử nhìn thấy nữ tử có vóc dáng nhỏ bé xinh xắn, tướng mạo hồn nhiên đáng yêu, hai mắt gã lập tức sáng lên, cười xấu xa nói:

“Hóa ra là một tiểu mỹ nhân.”

“Chưởng môn.”

Nữ tử chau mày nói:

“Ánh mắt của gã này quá đáng ghét.”

“Bổn tọa giúp ngươi đánh hắn.”

Nam tử nói.

Đánh ta á?

Chân công tử cười như điên.

Đám tay sai vây quanh cô nương cũng cười theo.

Uỳnh!

Tiếng nắm đấm đột ngột vang lên.

Đám tay sai đó của Chân công tử lập tức đông cứng nụ cười trên mặt.

Bởi vì, thiếu niên nhìn có vẻ yếu đuối kia đã đứng trước mặt công tử, đấm một quyền vào ngực công tử nhà mình.

Tốc độ nhanh đến mức.. hoàn toàn không có cảm giác.

“Đau không?”

Thiếu niên giữ tư thế ra quyền, bày ra vẻ mặt vô hại nói.

Chân công tử mặc dù vẫn đứng ở chỗ cũ nhưng sắc mặt gã, dần dần biến thành hung ác nói:

“Đau..”

“Đau thì còn không mau bay ra?”

“A..!!!”

Cả người của Chân công tử trở lên cứng đơ, sau đó bay về phía sau hơn ba mươi mét ở bên ngoài, gã ôm ngực phát ra tiếng kêu thảm giống như bị chọc tiết lợn.

Dân chúng trên đường ngu ngơ.

Một quyền đã đánh xong, nửa này mới bay ra, đây… đây là kỹ xảo gì vậy?

“Cao thủ.”

Võ giả ẩn thân trong đám đông thầm kinh ngạc nói.

Theo như hắn thấy, có thể đánh Chân công tử bay ra như vậy, nhất định lực khống chế cực mạnh.

Chỉ là...

Đây là công tử của Chân gia.

Ở địa bàn của người ta đánh không nhìn mặt như thế, sợ rằng rất khó đảm bảo an toàn cho mình.

Quả nhiên đúng là như vậy.

Các tay sai của Chân gia lấy lại tinh thần, mang theo cảm xúc giận dữ lao lên vây chặt thiếu niên, ánh mắt ai nấy đều tràn đầy lửa giận, dường như muốn dùng ánh mắt giết chết hắn.

“Dám đánh công tử nhà ta, ngươi hẳn là chán...”

Một võ tu còn chưa nói xong, một bàn tay lạnh lẽo trực tiếp bay đến.

Bốp!!!

Thiếu niên đánh một cái bạt tay vào mặt tên kia, sau đó tay khác vung vẩy, chuẩn xác vô cùng đánh quanh mặt võ tu.

Bốp! Bốp! Bốp!

Trong chớp mắt, sáu bảy tên tay sai của Chân gia đều bị đánh bay ra ngoài.

Người trên đường hoàn toàn ngẩn người.

Thiếu niên đó rõ ràng cách đám tay sai một khoảng cách nhất định, thế nhưng trong khoảng thời gian ra tay, lại khiến bọn chúng cảm giác dường như rất gần.

“Cao thủ, cao cao thủ!”

Đám tán tu trong lòng chấn kinh nói.

Chân công tử ôm ngực từ đất bò lên, gã trừng muốn rách mí mắt, nói:

“Tên đáng chết, đợi đấy cho bổn thiếu gia.”

Gã vội vàng xoay người thảm hại rời đi.

Gã muốn về nhà gọi viện binh, muốn mời cao thủ của gia tộc băm tên này thành trăm khúc.

“Cha.”

Bên trong Chân gia, Chân gia chủ đang nói chuyện với một vị khách ở phòng khách lớn, nghe thấy con trai vừa khóc vừa kêu, sắc mặt gã ta lập tức xám xịt.

“Cha!”

Chân công tử chật vật chạy vào, ánh mặt gã ẩn chứa nước mắt, nói:

“Ở bên ngoài có người đánh hài nhi.”

“Rầm!”

Chân gia chủ đập bàn, tức giận nói:

“Tên khốn nào to gan như vậy.”

“Là ta.”

Giọng nói từ bên ngoài truyền vào.

Chân công tử sững sờ, vội vàng quay đầu nhìn ra bên ngoài, phát hiện thiếu niên vừa đánh mình đã đi vào đây, ngay lập tức cắn răng cắn lợi nói:

“Cha, chính là hắn.”

Chân gia chủ bước lớn đi ra, ánh mắt gã ta lộ ra sát khí, nói:

“Tiểu tử, ngươi vào đây bằng cách nào?”

“Thuận tiện đi vào thôi.”

Thiếu niên nói.

Sắc mặt Chân gia chủ khó coi dị thường.

Thủ vệ ở cửa lớn đần độn hết rồi sao, vì cái gì lại để một người trắng trợn đi vào?

Thật sự bị đần độn.

Bởi vì tất cả bọn chúng đã bị đánh thành đần độn, toàn bộ đồng loạt nằm trên mặt đất co giật.

“Tiểu tử.”

Vị khách đến thăm hỏi bước ra, đứng chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nói:

“Ngươi dám đánh Chân công tử, lại còn tự ý xông vào nhà của Chân gia, lá gan đúng là không nhỏ nha.”

“Chân gia chủ.”

Hắn ta nói:

“Để Tôn mỗ thay ngươi ra tay, chỉ dạy x nhãi ranh không biết trời cao đất dày này toàn thân.”

Chân gia chủ nói:

“Vậy làm phiền rồi!”

Đây là trưởng lão cảnh giới Võ Tông của tông môn ngũ lưu, có thể đích thân ra tay thay cho gia tộc mình, chuyện này truyền ra ngoài càng có thêm mấy phần mặt mũi.

“Tiểu tử.”

Tôn trưởng lão lạnh giọng nói:

“Mau chóng quỳ xuống, nói câu xin lỗi với Chân gia chủ, còn có thể giữ lại một cái mạng, nếu không...”

Nói đến đây, âm thanh đột nhiên dừng lại.

Bởi vì hắn ta quét mắt nhìn thấy lệnh bài treo trên thắt lưng thiếu niên, trên đó khắc to bốn chữ -------- Thiết Cốt Tranh Tranh.

Ánh mắt Tôn trưởng lão đại biến, kinh ngạc nói:

“Ngươi… ngươi là đệ tử Thiết Cốt Tranh Tranh Phái?”

Thiết Cốt Tranh Tranh Phái?

Môn phái mạnh mẽ mới nổi gần đây, gã ta đương nhiên cũng từng nghe qua.

Nói đến cũng khóe thật, vừa rồi hai người còn đang nói chuyện của Thiết Cốt phái, nói về chuyện chưởng môn dẫn đệ tử đến quận Hoa Dương tiêu diệt bốn tà phái.

Soạt!

Thiếu niên xuất hiện trước mặt Tôn trưởng lão, đấm ra một quyền.

Oành!

Phần bụng của Tôn trưởng lão bị đánh lõm vào trong, sắc mặt hắn ta lập tức trở nên hung tợn, sau đó cả người như bùn nhão ngã xuống.

“...”

Chân gia chủ lập tức ngu người!

Tên này đánh… đánh đến lúc nào!

Bụp!

Thiếu niên vung tay ra nắm lấy cổ Chân gia chủ, nhìn về phía Tôn trưởng lão nằm ngã trên đất, nói:

“Bổn tọa giết hắn, ngươi có ý kiến gì không?”

Bổn tọa??

Lẽ nào hắn là… Quân Thường Tiếu!

Tôn trưởng lão cố gắng nhịn đau đớn, vội vội vàng vàng nói: “Không có ý kiến, không có ý kiến!”

Thiếu niên nhìn về phía Chân gia chủ, nhàn nhạt nói:

“Thượng bất chính, hạ tất loạn, ngươi cũng chẳng phải loại người hiền lành gì cả.”

Rắc rắc!

Năm ngón tay của hắn phát lực, Chân gia chủ đến cơ hội nói chuyện cũng không có, đầu trực tiếp bị ngoặc xuống.

“Cha!!!”

Chân công tử khiếp sợ hét lên.

Thiếu niên thuận tay ném ra thi thể, đến trước mặt gã nói:

“Kiếp sau đừng có hố cả cha mình.”

Vụt!

Kiếm quang lóe sáng, đầu lìa khỏi cổ.

Thị trấn hoàn toàn bùng nổ!

Nguyên nhân là Chân gia chủ và con trai không việc ác gì không làm, kết cục đầu của cả hai bị treo trên cổng thành, trên tường lưu lại bốn chữ máu -------- Thiết Cốt Tranh Tranh.

“Thiết Cốt Tranh Tranh?”

“Là Thiết Cốt Cốt Tranh Tranh Phái của quận Thành Dương sao!”

“Bốn tà phái quận Hoa Dương bị tiêu diệt cũng lưu lại nét chữ như vậy, nhất định đúng là thế rồi.”

Trong lúc mọi người bàn tán, thiếu niên dẫn theo nữ tử rời đi, bên tai vang lên âm thanh lanh lảnh.

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn ‘trừ gian diệt ác 5’, nhận được 500 điểm cống hiến.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 4802/10000.”

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành series nhiệm vụ ‘trừng gian diệt ác’, nhận được 2000 điểm cống hiến, nhận được danh hiệu ‘hiệp sĩ ánh sáng’.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 6802/10000.”


Bình Luận (0)
Comment