Chương 501. Một đám Quân Thường Tiếu!
Cổng thành, Hồng Liên quận chúa đang dắt con ngựa đẹp toàn thân màu đỏ thẫm, nói chuyện với tướng giữ cổng thành.
Ánh mắt Liễu Uyển Thi đầy hâm mộ nhìn sang, quả nhiên là một fan cuồng chính hiệu.
Quân Thường Tiếu lắc đầu, phóng xuất linh niệm đánh giá tỉ mỉ nữ nhân kia, phát hiện bất luận là tướng mạo hay là khí chất đều vô cùng xuất chúng.
Bởi vì có linh lực thiên địa cực mạnh, đại lục Tinh Vẫn có rất nhiều mỹ nữ, kiểu giống như Hồng Liên quận chúa, tuyệt đối là vật báu nhân gian.
“Đồ Đồ.”
Quân Thường Tiếu thu hồi linh niệm, nói:
“Chúng ta vào thành thôi.”
“Vâng.”
Liễu Uyển Thi đi theo sau, trong mắt tiểu cô nương hiện rõ sự sùng bái mãnh liệt.
Sau khi Hồng Liên quận chúa nói chuyện với tướng thủ thành xong, cố ý lại như vô ý chuyển mắt sang đây, đôi mắt đó giống như ngôi sao sáng giữa màn đêm.
“Chưởng môn.”
Liễu Uyển Thi truyền âm nói:
“Quận chúa nhìn người kìa.”
Nhìn ta?
Quân Thường Tiếu quay đầu nhìn sang, một lần nữa đối mặt với Hồng Liên quận chúa.
Lần này không phải chỉ là liếc nhìn, mà thật sự là bốn mắt trực tiếp đối nhau, vì thế hắn rất nghĩa sĩ nở nụ cười.
Hồng Liên quận chúa hơi cười một cái, dắt ngựa đi vào trong thành.
“Ôi...”
Liễu Uyển Thi kinh ngạc nói:
“Chưởng môn, Hồng Liên quận chúa vừa rồi cười với người hả?”
Quân Thường Tiếu nhún vai nói:
“Nhìn thấy một người đẹp trai như vậy, cho một nụ cười không phải rất bình thường sao?”
“Hừ.”
Liễu Uyển Thi nhếch miệng, nhỏ giọng nói:
“Thật không biết xấu hổ.”
Hai người tiếp tục đi vào trong thành.
Thế nhưng lại bị tướng thủ thành chặn lại, nhất định đòi cung cấp chứng minh thân phận mới có thể cho vào.
Đây là trình tự nhất định phải có khi vào thành.
Nhập gia tùy tục, Quân Thường Tiếu lấy chứng minh thân phận của mình đưa ra.
Bên trên viết địa chỉ thường trú thành Thanh Dương, quận Thanh Dương, là Tạ Thành Chủ đặc biệt sắp xếp cho hắn.
Tướng thủ thành nhận lấy nhìn một cái, rất ngạc nhiên nói: “Quân Thường Tiếu?”
“Có vấn đề gì sao?”
Quân Thường Tiếu nói.
Tướng quân nói:
“Chưởng môn Thiết Cốt Phái của quận Thành Dương, hình như cũng tên là Quân Thường Tiếu.”
Tên của ca, đến tướng thủ thành ở vương thành xa xôi này cũng đã từng nghe tới?
Quân Thường Tiếu thẳng lưng ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo nói:
“Không sai, Quân mỗ là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh.
“Tên này là chưởng môn Thiết Cốt Phái?”
“Chính là môn phái giữ vững thành Thanh Dương, tiêu diệt toàn bộ ba mươi vạn đại quân của quận Chân Dương?”
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu nghe thấy lời bàn tán kinh ngạc của người đi đường, trong lòng lại càng kiêu ngạo.
Ai chẳng có lòng tham vinh quang.
Quân chưởng môn của chúng ta không chỉ có, mà còn rất mãnh liệt nữa kìa!
Hắn nghe thấy người khác nói về công lao vĩ đại của bản thân, lập tức cảm thấy lâng lâng.
“Người đâu!”
Đúng lúc này, tướng thủ thành lạnh giọng hét nói:
“Bắt hắn lại!”
Quân chưởng môn hiện đang vô cùng đắc ý, lập tức bị mấy chục binh sĩ vây lại, các loại vũ khí đặt lên cổ.
Mẹ kiếp.
Đây là tình huống quái quỷ gì thế?
“Tiểu tử.”
Tướng thủ thành lạnh giọng quát to:
“Ngươi là người thứ mười tám trong một tháng nay, dám cả gan mạo danh là chưởng môn Thiết Cốt phái.”
Mạo danh?
Quân Thường Tiếu suy sụp nói:
“Tướng quân, ta thật sự là chưởng môn Thiết Cốt Phái.”
“Kẻ mạo danh nào cũng nói bản thân thật sự là chưởng môn Thiết Cốt Phái.”
Tướng quân hét:
“Dẫn đi, nhốt vào ngục giam.”
“Đợi đã.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Ta có đại ấn chưởng môn, có thể chứng minh thân phận của mình.”
Tướng thủ thành cười lạnh, nói:
“Người có thể bị nhốt cùng với một đám “Quân Thường Tiếu” khác, sau đó thoải mái nghiên cứu bàn luận.”
Cú như vậy, Quân chưởng môn của chúng ta bị một đám binh sĩ kẹp cổ dẫn đi.
Liễu Uyển Thi vô cùng sốt ruột, tiểu cô nương ở phía sau lớn giọng hét:
“Chưởng môn! Chưởng môn!”
“Tiêu cô nương này nhất định là đồng bọn, dẫn đi cùng luôn.”
Két..
Cửa ngục giam đóng lại.
Quân chưởng môn và Liễu Uyển Thi đứng trong phòng giam ba mặt đều là tường thép.
“Á há há...”
Hệ thống cười trên nỗi đau của người khác.
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật.
Trước đây mình nói là chưởng môn Thiết Cốt Phái, kết quả bị người khác coi thường, hiện tại nói mình là chưởng môn Thiết Cốt Phái, kết cục lại bị cho là mạo danh, đây là thể loại gì vậy!
Hệ thống nói:
“Chủ nhân có thể vượt ngục.”
“Vượt cái đầu ngươi.”
Quân Thường Tiếu vẫn còn nhớ rõ, chưởng môn đầu tiên bởi vì vượt ngục, kết cục chính là đầu lìa khỏi xác!
Đương nhiên dựa vào thực lực của hắn, vượt ngục chắc chắn nhẹ nhàng thoải mái.
Nhưng bản thân đường đường là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh Phái, một khi vượt ngục thì nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch vết nhơ.
“Bằng hữu.”
Đúng lúc này, một người bạn tù đi đến, cười nói:
“Sao lại vào đây thế?”
“Chuyện này còn phải hỏi sao?”
Một bạn tù khác nói:
“Có thể nhốt vào phòng giam này, nhất định cũng là vì mạo danh Quân Thường Tiếu.”
“Mạo danh cái rắm.”
Người bạn tù ở bên cạnh nói:
“Lão tử vốn chính là chưởng môn Thiết Cốt Phái!”
Trong phòng giam không lớn, nhốt mười bảy người.
Chuyện này khiến Quân chưởng môn đột nhiên nhớ ra, tướng thủ thành từng nói với mình là người thứ mười tám mạo danh, thế là co giật khóe miệng nói:
“Các ngươi toàn bộ đều là Quân Thường Tiếu?”
“Nói nhảm.”
Một bạn tù nói:
“Không phải là Quân Thường Tiếu, há có thể bị nhốt vào đây sao?”
Lúc này, Quân Thường Tiếu chút nữa rút ra Thanh Long Yển Nguyệt Đao, chém toàn bị cái lũ đầu sỏ mạo danh mình thành tám mảnh, chính vì bọn chúng mà bản thân mới bị nhốt trong phòng giam này!
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Quân Thường Tiếp áp chế sự xúc động giết người này, tỉ mỉ xem xét đám hàng giả trước mặt, kết cục thiếu chút nữa phun máu!
Cả một đám đều xấu xí không chỗ nói, vậy mà còn đám mạo danh một anh minh thần võ như mình.
Điều không thể nhịn nhất chính là, trong đó còn có một lão già đầu hói sáu bảy mươi tuổi.
Làm ơn đi trời!
Mạo danh tốt xấu gì cũng phải chuyên nghiệp một chút!
“Tiểu cô nương.”
Một tên “Quân Thường Tiếu” đi đến, cười nói:
“Chưởng môn Thiết Cốt Phái là nam, ngươi thân là một nữ nhân sao cũng mạo danh được hay thế.”
Liễu Uyển Thi nói:
“Ta là đệ tử Thiết Cốt Phái.”
Mọi người bỗng nhiên ngẩn ra, tiếp đó nhìn sang Quân Thường Tiếu rồi cùng nhau dựng thẳng ngón tay cái, nói:
“Ngay cả đệ tử cũng có, bằng hữu mạo danh rất chuyên nghiệp!”
Mạo danh cái rắm.
Chuyên nghiệp cái rắm.
Lão tử thật sự là Quân Thường Tiếu, thật sự là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh Phái!
“Hầy..”
Một bạn tù lắc đầu nói:
“Chúng ta vẫn là đến muộn một bước, bị tên mạo danh đầu tiên giành trước, bằng không há sẽ bị nhốt trong ngục.”
“Mẹ kiếp.”
Người bên cạnh tức giận nói:
“Con hàng này nhanh tay nhanh chân thật.”
Những lời này giúp Quân Thường Tiếu chợt hiểu ra, đã tính cả bản thân là mười tám người đều là hàng giả, nhất định có một người “thật” đã đi vào vương thành Thiên Dụ.
Bà nội nó chứ!
Lão tử ở dị khác vừa vật lộn ra thành tựu liền có người mạo danh, lại còn khiến hàng thật ta đây bị nhốt trong phòng giam, một khi bắt được tên kia nhất định sẽ giày vò đến chết!
Hệ thống lại nói:
“Chủ nhân nên suy nghĩ, làm thế nào để rời đi trước đã.”
“Két...”
Đột nhiên, cửa phòng giam được mở ra.
Một tên cai ngục béo phì đứng ở trước cửa, nhàn nhạt nói:
“Các Quân chưởng môn, mời đi theo ta.”
Quân Thường Tiếu và đám hàng giả được dẫn đến phòng thẩm vấn.
Vị tướng thủ thành nhìn rõ mọi việc kiêu ngạo đứng đấy, ngồi trước bàn thẩm vấn là Hồng Liên quận chúa vừa đi vào Vương thành.
Nàng đặt tay trên bàn, mười ngón tay đan với nhau, cười nói:
“Các vị đều là chưởng môn Thiết Cốt Phái - Quân Thường Tiếu?”
Giọng nói trong trẻo khiến nội tâm người khác xao động.
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu còn chưa mở miệng, đám hàng giả đã mở miệng rồi.
“...”
Các ngươi đám hàng giả này, lấy đâu ra dũng khí dám nói bản thân là chưởng môn Thiết Cốt Phái.
Hồng Liên quận chúa nói:
“Theo ta biết, chưởng môn Thiết Cốt Phái chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi tác của chư vị phù hợp sao?”
“Quân mỗ cũng mới mười bảy mười tám, chỉ là phát triển có chút nhanh.”
Lão già hói đầu nói.
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật.
Lão nhân gia, ngươi không phải là phát triển hơi nhanh, ngươi đây là phát triển vượt cả tốc độ âm thanh.
Hồng Liên quận chúa nói:
“Quân chưởng môn là võ tu hệ hỏa, các người có phải không?”
Hửm?
Nữ nhân này rất hiểu biết về mình nha.
Xem ra, chỉ có thể phô ra Linh Lung Hỏa mới có thể chứng minh thân phận!
“Phù phù”
Lời nói vừa dứt, tên giả mạo đứng ở bên cạnh giơ tay, một ngọn lửa nóng rực bùng phát ra, kiêu ngạo nói:
“Đây có thể chứng minh thân phận của bổn tọa rồi chứ?”
Quân Thường Tiếu há hốc miệng.
Đậu phộng, tên này cũng là võ tu hệ hỏa!