Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 506 - Chương 506. Chuyện Lớn Hoá Nhỏ, Chuyện Nhỏ Thành Không!

Chương 506. Chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ thành không!
Chứng Nhận quán và học phủ Thiên Dụ liên tiếp xuất hiện, khiến nhóm võ tu đang hóng kịch vui đồng loạt ngu người.

Nháy mắt sau đó.

Võ giả thông minh liền nhận ra bọn họ hẳn là đến giải vây giúp chưởng môn Thiết Cốt Phái!

Một người đứng đầu môn phái, làm sao lại đồng thời kinh động đến hai tổ chức lớn vậy chứ!

Tổng Chứng Nhận quán phụ trách chứng nhận đẳng cấp cho các tông môn nên có uy vọng cực kỳ cao, học phủ Thiên Dụ là cái nôi ươm mầm không ít cường giả, địa vị ở Tây Nam Dương châu càng không cần phải nói.

Hai cái tổ chức này nếu quả thật muốn giải vây giúp Quân Thường Tiếu, dù là thành chủ cũng phải cân nhắc thận trọng.

“Khách quý?”

Hồng Liên quận chúa kinh ngạc không thôi.

Quân chưởng môn chắp tay sau lưng đứng thẳng, trên mặt đầy vẻ ngạo nghễ.

Trong lòng lại thở phào một tiếng:

“Các ngươi nếu còn chậm hai bước nữa, ta lại phải lên phường uống chén trà rồi đấy!”

Chứng Nhận quán và học phủ Thiên Dụ đến giúp là chuyện đã nằm trong tính toán của hắn, dù sao hôm qua họ cũng mời mọc rất nhiệt tình.

Quân chưởng môn có điều này làm chỗ dựa, cho nên mới dám ngược dòng chính và Võ Vương của Âu Dương gia.

Sau đó, hắn cố ý làm lớn chuyện lên cũng là muốn thu hút sự chú ý của hai tổ chức này, khiến bọn hắn biết chính mình hiện tại đang gặp phiền phức.

Hệ thống nói: “Chủ nhân không lo lắng bọn hắn không nắm được tin tức sao?”

“Tất nhiên là không rồi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ta vừa mới tiến vào thành thì bọn hắn đã biết, nhất định là đang theo dõi nhất cử nhất động của ta.”

Hệ thống trầm mặc.

Tên này nghĩ cũng nhiều thật!

Không nghĩ nhiều một chút lại dám vứt não đi tìm đường chết, khẳng định chỉ còn biết ngân nga câu “xong cmn đời”.

Quân Thường Tiếu nắm mọi thứ trong lòng bàn tay, duy chỉ có việc Hồng Liên quận chúa sẽ tới trước một bước là việc không nghĩ tới.

“Chẳng lẽ nàng động tâm, có ý định gia nhập Thiết Cốt Phái, cho nên mới đến giải vây giúp mình?”

Quân chưởng môn âm thầm suy đoán.

“Phó viện trưởng.”

Hồng Liên quận chúa nói:

“Quân chưởng môn đánh dòng chính Âu Dương gia, chuyện này cần làm cho rõ ràng.”

“Thật sao?”

Phó viện trưởng nhìn sang Võ Vương của Âu Dương gia.

Chu trưởng lão cũng nhìn sang.

Hai người gườm gườm như thế, nhìn đến mức Võ Vương của Âu Dương gia suy sụp trong lòng.

Hai cái tổ chức này sở hữu sức mạnh vượt quá sức tưởng tượng, gia tộc mình tuyệt đối không trêu chọc nổi!

“Âu Dương lão đệ.”

Chu trưởng lão nói:

“Cũng không phải chuyện gì to tát, cớ sao phải tính toán chi li làm gì.”

Dòng chính nhà ta và trưởng lão bị đánh, lại không phải chuyện lớn?

Sắc mặt Võ Vương của Âu Dương gia vô cùng khó coi.

Lão mặc dù rất khó chịu, cũng rất uất ức, nhưng chẳng dám thốt thành lời.

“Như vậy đi.”

Phó viện trưởng của học phủ hoà hoãn nói:

“Quân chưởng môn bồi thường tiền chữa trị, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không.”

“…”

Khóe miệng rất nhiều võ giả đồng loạt co giật.

Đây không phải chuyện tiền bạc, đây là vấn đề tôn nghiêm!

Lại nói, chưởng môn Thiết Cốt Phái cũng thật dữ dội, hai tổ chức lớn như vậy thế mà lại giải vây giúp hắn!

Võ Vương của Âu Dương gia ý thức rõ, mình và dòng chính phải ngậm bồ hòn làm ngọt rồi, thế là mở miệng nói:

“Việc này giao cho Trị An Đường xử lý, bọn hắn phán định như nào, Âu Dương gia chúng ta đều sẽ tiếp nhận.”

Nhiều người nhìn như vậy.

Nhất định không thể trực tiếp nhận mình xui xẻo, chỉ có thể giao vấn đề cho Trị An Đường.

“Kim Hộ pháp.”

Chu trưởng lão nói:

“Ngươi thấy việc này thế nào?”

Kim Hộ pháp lập tức khó xử, trong lòng suy sụp thầm nói:

“Chuyện của nhà ngươi, ngươi không biểu lộ thái độ thì cũng thôi đi, lại còn đẩy cho Trị An Đường của ta là ý gì!”

Hồng Liên Quận chúa nói:

“Quân chưởng môn phát sinh xung đột với dòng chính Âu Dương gia, cũng không tính là chuyện lớn gì.”

Kim Hộ pháp hiểu ý, vội vàng nói:

“Coi như chưa từng xảy ra.”

“Giải tán đi, tất cả giải tán đi.”

Ngân Hộ pháp nói.

Bịch! Bịch! Bịch!

Mấy ngàn binh lính vây bên ngoài phố thị thoái lui, mấy Võ Vương của Trị An Đường cũng lần lượt rời đi.

“Đã như vậy.”

Võ Vương của Âu Dương gia chắp tay nói:

“Vậy mấy người lão phu cũng cáo từ.”

Trong lòng phừng phực lửa giận!

Nhưng mà, Tổng Chứng Nhận quán và học phủ Thiên Dụ đều ra sức bảo vệ hắn, có tức cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

“Chờ một chút.”

Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu lại mở miệng nói:

“Trở về chuyển lời cho gia chủ Âu Dương gia, bổn tọa sẽ giành thời gian đến thăm hỏi Âu Dương gia.”

Dám ức hiếp đệ tử Thiết Cốt Phái ta, chuyện này há có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.

Rất nhiều người cho rằng Quân Thường Tiếu có chút khinh người quá đáng nhưng lại không biết, hết thảy nguyên nhân đều là do dòng chính Âu Dương gia nhục nhã Liễu Uyển Thi.

Nhất là còn khiến đệ tử mình khóc oà lên, trong mắt đầy sự ủy khuất, chuyện này khiến hắn lửa giận tận trời.

Thời điểm động thủ, Quân Thường Tiếu không cân nhắc cái gì, chỉ muốn mạnh tay ngược dòng chính Âu Dương gia đã khi dễ Đồ Đồ một trận.

Kẻ nào muốn ngăn đều không thể!

Đây chính là chưởng môn Thiết Cốt Phái, dù là đang ở nơi có rất nhiều quy định hạn chế như Vương thành, nhưng chỉ cần đệ tử bị nhục nhã thì nhất định phải đáp trả gấp đôi!



Một tràng xung đột vì có sự can thiệp của Tổng Chứng Nhận quán và học phủ Thiên Dụ, thành ra chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không.

Người hành hung vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật, ngay cả tiền thuốc men cũng không phải bồi thường.

“Đánh người ở Vương thành, lại còn đánh Tuần Tra Sứ mà vẫn bình yên vô sự, chưởng môn Thiết Cốt Phái tuyệt đối là người đầu tiên!”

“Ai bảo người ta có hai cái tổ chức lớn chống lưng, nếu như ta cũng có loại quan hệ này, tuyệt đối sẽ xưng bá tại Vương thành.”

“Nói đi cũng phải nói lại, Quân chưởng môn quả thực cũng không phải dạng vừa, thế mà có thể khiến Tổng Chứng Nhận quán cùng với học phủ Thiên Dụ ra mặt giải vây.”

Võ giả vẫn còn đang tranh nhau nghị luận chuyện tình mới phát sinh, cũng có nhận thức hoàn toàn mới về chưởng môn Thiết Cốt Phái.

Về phần người trong cuộc Quân Thường Tiếu, lúc này đang đi theo Phó viện trưởng đến học phủ Thiên Dụ.

Liễu Uyển Thi cũng đi theo, nhưng lông mày từ đầu đến cuối vẫn hơi nhíu lại.

“Chưởng môn.”

Lát sau, nàng truyền âm nói:

“Đệ tử xin lỗi.”

“Tại sao lại phải xin lỗi?”

Quân Thường Tiếu khó hiểu nói.

Liễu Uyển Thi tự trách nói:

“Đệ tử không nên động thủ vì một chút xúc động, thiếu chút nữa đã liên lụy chưởng môn phải vào ngục lần nữa.”

“Cô nương ngốc này.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Đệ tử bị người ta ức hiếp, thân là chưởng môn lại không thể đòi lại công bằng cho ngươi, vậy còn có tư cách gì làm chưởng môn nữa chứ.”

“Chưởng môn…”

Liễu Uyển Thi vô cùng cảm động, nước mắt lại không ngừng rơi xuống.

Năm đó được chưởng môn cứu vớt ở thành Thanh Dương, gia nhập Thiết Cốt Phái cũng chỉ là vì muốn tìm một chốn dung thân, bây giờ xem ra đây là lựa chọn chính xác nhất trong cuộc đời mình.

“Lại khóc nữa liền thật khó coi.”

Quân Thường Tiếu nói.

Liễu Uyển Thi lau nước mắt, kiên định nói:

“Đệ tử nguyện cả đời nấu cơm vì chưởng môn, vì môn phái!”

“Tất nhiên rồi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Bụng dạ đều đã bị ngươi nuôi thành thói quen, đổi sang một đầu bếp khác, sợ rằng sư huynh sư tỷ của ngươi khẳng định sẽ đồng loạt tuyệt thực.”

“Phụt hi hi.”

Tiểu cô nương bị chọc cười rồi.

Cảm xúc ưu sầu và tự trách lúc trước cũng tan đi không ít.

“Mẫu thân.”

Liễu Uyển Thi nói thầm trong lòng:

“Đồ Đồ có thể gặp được chưởng môn như này, rất vui sướng!”

Hồng Liên quận chúa đồng hành đến học phủ, từ đầu đến cuối đều một mực để ý Quân Thường Tiếu.

Hắn vốn biết sẽ có người đến giải vây, nên mới dám không kiêng kỵ gì xuất thủ ở Vương thành?

“Nam nhân này.”

Hồng Liên Quận chúa thầm nghĩ:

“Thật không đơn giản.”

“Quận chúa.”

Quân Thường Tiếu thả chậm bước chân, đi song song với nàng, thấp giọng nói:

“Đã suy nghĩ kỹ càng chưa?”

Hồng Liên quận chúa nói:

“Vẫn chưa.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Thiên chi kiêu nữ như ngươi, chỉ có bổn tọa mới có thể bồi dưỡng thành tài, càng cân nhắc lại càng lãng phí sinh mệnh.”

“Thật sao?”

Hồng Liên quận chúa cười, nụ cười rất mê người.

Quân Thường Tiếu biết nàng đang nghi ngờ lời nói của mình, thế là lắc đầu nói:

“Khi ngươi trở thành đệ tử Thiết Cốt Phái, liền sẽ rõ ràng lời của ta có điểm nào nói quá hay không ngay.”


Bình Luận (0)
Comment