Chương 513. Mấy lão già thúi này rất tệ hại!
Quân Thường Tiếu trò chuyện một lúc với viện trưởng, sau đó đứng dậy cáo từ.
Hắn bận rộn vì còn phải đi Tổng Chứng Nhận quán, dù sao thì hôm qua người ta đã cho người đến mời, buổi sáng Chu trưởng lão còn giải vây giúp mình.
“Hồng Liên.”
Tư Đồ Hạo Vân đưa mắt nhìn theo Quân Thường Tiếu rời đi, cười nói:
“Quân Thường Tiếu này thật không đơn giản.”
“Đúng vậy.”
Hồng Liên quận chúa nói:
“Tuổi còn trẻ đã có thể thành tựu Kiếm Võ Song Vương, lại còn là đại sư võ học, tương lai hắn có thể đạt tới thành công bậc nào, quả thật rất khó dự đoán.”
“Đây còn không phải là người phụ thân ngươi mong chờ sao.”
Tư Đồ Hạo Vân cười nói.
Khuôn mặt Hồng Liên quận chúa đỏ lên, nói:
“Viện trưởng lại lấy việc năm đó ra cười ta.”
Mười năm trước.
Thành chủ mừng thọ, cường giả khắp nơi tề tựu tại Vương thành.
Trên bàn tiệc Tư Đồ Hạo Vân từng cười nói:
“Hồng Liên quận chúa thiên tư phi phàm, Thành chủ về sau muốn chọn rể, chỉ sợ phải phí không ít tâm sức.”
“Ha ha ha!”
Thành chủ cười to nói:
“Trên đời này, có thể rước được nữ nhi của ta về, chỉ có rồng trong loài người.”
Ừm.
Hắn đã uống không ít rượu, đã có phần rượu nói thay người.
“Thành chủ đại nhân nói rồng trong loài người là có tiêu chuẩn như nào?”
Có người hỏi.
“Kiếm Võ hai đạo thành Vương, lại còn là đại sư võ học, mới có thể xứng với nữ nhi bảo bối của ta.”
Thành chủ cất cao giọng nói.
Đám người lần lượt im lặng.
Cái thể loại “rồng trong loài người” này tìm ở đâu ra!
Lời nói lúc say của thành chủ được lưu truyền rộng rãi, trở thành tiêu chuẩn tuyển phu quân của Hồng Liên quận chúa.
Kiếm Võ Song Vương, đại sư võ học.
Chỉ hai điểm này thôi đã phá nát không biết bao nhiêu trái tim, những người trẻ tuổi tuấn kiệt ái mộ quận chúa.
Đến tận hôm nay, Thành chủ vẫn thường thở dài não nề.
Cũng bởi vì mình say rượu chơi ngu, nữ nhi cũng mười tám rồi vẫn không ai dám gõ cửa dẫn mối, về sau nếu gả không được thì phải làm thế nào mới tốt.
Thay đổi?
Hạ tiêu chuẩn?
Thân là chủ một Vương thành, há có thể nói không giữ lời!
Tình cảnh bây giờ của Thành chủ Vương thành Thiên Dụ là, say rượu ra oai, giờ có phát khóc cũng phải theo đến cùng.
Nhưng mà.
Ai có thể nghĩ rằng.
Quân Thường Tiếu hoành không xuất thế, không những đột phá Kiếm Võ Song Vương, lại còn là đại sư võ học!
May mắn Thành chủ hiện tại vẫn đang bế quan, nếu như biết chuyện của Quân chưởng môn chúng ta, khẳng định sẽ chủ động triệu kiến, thân thiết nắm tay ân cần hỏi thăm, nói:
“May quá đến rồi, còn đến thật kịp thời đấy.”
“Hồng Liên.”
Tư Đồ Hạo Vân quay lại chính sự nói:
“Thiết Cốt Phái của Quân chưởng môn rất có tiềm lực, hắn còn thành tâm nhiệt tình mời ngươi gia nhập, phải suy nghĩ thật kỹ càng.”
“Ừm.”
Hồng Liên quận chúa lên tiếng, trong mắt hiện lên vẻ suy tư phức tạp.
...
“Đó là Quân Thường Tiếu!”
“Lần đầu tiên ta thấy có người được Phó viện trưởng, tự mình mời đến học phủ Thiên Dụ!”
“Vừa rồi tại khu phố buôn bán, người ta đánh ngang tay với Kim hộ pháp, được mời tới học phủ cũng là chuyện đương nhiên.”
“Lại nói tên này là hàng thật, vậy thì Quân Thường Tiếu ở khu Nam là ai?”
“Chắc chắn là hàng giả rồi!”
“Binh lính Trị An Đường đang truy nã tên kia khắp thành rồi.”
Trên đường phố, người đi đường thấp giọng bàn tán.
Quân Thường Tiếu nhíu mày dẫn theo Liễu Uyển Thi, thầm nghĩ:
“Quên mất còn tên lừa đảo kia!”
Mình vừa có chút thanh danh đã bị nhiều người giả danh như vậy, bọn hắn làm ra chuyện xấu thì chẳng phải sẽ hại bản thân thê thảm hay sao?
Không được.
Nhất định phải tóm cổ con hàng kia!
“Quận chúa.”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói:
“Nếu như bắt được người mạo danh Quân mỗ, xin hãy nhanh chóng thông tri cho ta.”
Hồng Liên quận chúa thân ở học phủ Thiên Dụ nhận được truyền âm kia, nói:
“Viện trưởng, xin người truyền âm cho Quân chưởng môn, ta đã phong tỏa thành trì, tên lừa đảo kia có mọc cánh cũng khó thoát.”
Tư Đồ Hạo Vân gật gật đầu, truyền đạt lời nói lại cho Quân Thường Tiếu.
Đây chính là một trong những chỗ tốt của việc tiến vào cảnh giới Võ Vương, có thể tiến hành truyền âm tức thời để giao lưu.
Truyền m Thuật của Thiết Cốt Phái cũng có thể làm được, nhưng hạn chế là người nhận tin tức truyền âm nhất định cũng phải tu luyện Truyền m Thuật.
...
Một đám Võ giả vây quanh bên ngoài Tổng Chứng Nhận quán, bởi vì Quân Thường Tiếu đi vào cũng là được Chu trưởng lão tự mình nghênh đón.
Đầu tiên là được Phó viện trưởng học phủ mời đến, bây giờ lại được Trưởng lão Chứng Nhận quán nghênh đón, mọi người không ai không khiếp sợ, đồng thời thán phục sức ảnh hưởng của Quân chưởng môn thật lớn!
“Âu Dương gia bị ngược một trận, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.”
“Đâu chỉ có ngậm bồ hòn thôi, lúc trước Quân chưởng môn từng nói muốn đến hỏi thăm Âu Dương gia, nhất định không phải chuyện gì tốt lành.”
“Ta nghe nói, là dòng chính Âu Dương gia gây sự trước, mắng đệ tử Thiết Cốt Phái là con hoang nên mới dẫn đến xung đột.”
“Tại Tử Vong cốc, mấy cái Tà phái bắt nạt đệ tử Thiết Cốt Phái đều rơi vào kết cục bị toàn diệt, đủ thấy Quân chưởng môn rất bao che cho đệ tử, Âu Dương gia chọc hắn xem như xui xẻo rồi.”
Cùng với việc hai đại tổ chức thể hiện sự tôn trọng Quân Thường Tiếu khiến cho hướng gió đổi chiều, rất nhiều người nhận định Âu Dương gia gặp phải phiền toái rồi.
...
Tổng Chứng Nhận quán, đại điện.
Dịch Thiên Hành vẻ mặt tươi cười đánh giá Quân Thường Tiếu đang ngồi tại ghế dưới, nói:
“Quân chưởng môn quả nhiên là tuấn tú đoan chính, phong độ tiêu sái.”
“Quá khen, quá khen.”
Quân Thường Tiếu khiêm tốn đáp.
Rất khó tưởng tượng, đây là người vừa rồi vì đệ tử mà đỏ mắt phát cuồng, hung tợn đánh Âu Dương gia.
Nói thật.
Quân chưởng môn không phải người khó khống chế cảm xúc.
Đối với rất nhiều chuyện, hắn từ đầu đến cuối đều tôn thờ quy tắc “ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi”.
“Quân chưởng môn.”
Dịch Thiên Hành cười nói:
“Quý phái từ cửu lưu tăng lên lục lưu chỉ mất hơn một năm, tốc độ nhanh đến mức có thể nói là thần tốc!”
Khi lão và các trưởng lão nhận được tin Triệu chấp sự gửi tới, biết được Thiết Cốt Phái lại từ thất lưu tăng lên lục lưu, lập tức bị chấn động hơn nửa ngày.
Từ khi Chứng Nhận quán thành lập đến nay, chưa từng có môn phái nào có thể có tốc độ thăng cấp nhanh như vậy, có thể nói là vô tiền khoáng hậu! (trước sau đều không có)
“Dịch đại sư.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Quá khen.”
Dịch đại sư?
Dịch Thiên Hành có chút ngớ người, bất quá cũng cười nói:
“Quân chưởng môn gần đây dường như chọc không ít phiền phức.”
“Đừng nhắc đến nữa.”
Quân Thường Tiếu ủ rũ nói:
“Tất cả đều là tà tông tam lưu.”
Dịch Thiên Hành nói:
“Chứng Nhận quán của ta mặc dù không phải thế lực gì, nhưng cũng có một chút uy vọng tại đại lục Tinh Vẫn, Quân chưởng môn nếu như gặp phải chuyện khó giải quyết, chỉ cần đề cập thì chúng ta chắc chắn sẽ hết sức giúp đỡ.”
Còn có chuyện tốt này sao?
Vì cái gì ngươi không nói sớm!
Không phải người ta không nói, mà chính là ngươi một mực khăng khăng muốn giữ bí mật, không cho Chứng Nhận quán tuyên bố ra ngoài, môn phái mình được đánh giá là tam giáp.
Môn phái tam giáp, tiềm lực vô hạn.
Chứng Nhận quán khẳng định sẽ càng dụng tâm chiếu cố.
Nhưng tên này hết lần này tới lần khác đều không muốn công khai, bọn hắn cũng chỉ có thể phối hợp giả ngu như cái gì cũng không biết.
Dựa vào uy vọng của Chứng Nhận quán, hai tà tông tam lưu biết chuyện Thiết Cốt Phái được đánh giá là môn phái tam giáp, chắc chắn sẽ không đến quấy rối.
“Dịch quán trưởng.”
Quân Thường Tiếu chắp tay nói:
“Đã nhận được hậu ái.”
Dịch Thiên Hành nói:
“Tất cả cũng đều là Quân chưởng môn dùng sức mình đạt được, nếu như Thiết Cốt Phái vẫn tầm thường không có tiếng tăm gì, đương nhiên sẽ không được hưởng đãi ngộ đặc biệt này.”
Lời này rất thực tế.
Bất quá, Quân Thường Tiếu tán đồng nói:
“Nói rất có đạo lý.”
Tại dị giới tàn khốc này, muốn lấy được sự tôn trọng của người khác, nhất định phải dựa vào thực lực của chính mình.
Quân chưởng môn và quán chủ trò chuyện vui vẻ, hận gặp nhau quá muộn, cho đến tận hoàng hôn mới cáo từ rời đi.
“Chưởng môn.”
Liễu Uyển Thi cười nói:
“Bây giờ người cũng được tính là đại nhân vật rồi đấy, viện trưởng học phủ Thiên Dụ và quán trưởng Tổng Chứng Nhận quán đều khách khách khí khí với người luôn kìa!”
“Tiểu cô nương.”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói:
“Không nên bị vẻ bề ngoài che mắt, mấy lão già thúi này rất tệ hại, khẳng định là đang có mưu đồ gì đó với bổn tọa.”
“Mưu đồ gì a?”
Liễu Uyển Thi hỏi.
Quân Thường Tiếu lắc đầu đáp:
“Có trời mới biết.”
Trước mắt, hắn chỉ có thể đoán Tư Đồ Hạo Vân nhiệt tình với mình như vậy, khả năng là muốn chiêu mộ làm đạo sư, về phần Dịch Thiên Hành thì rất khó suy đoán.
Tâm tư hại người thì chắc là không có, trái lại cảnh giác thì không thể thiếu.
Sống ở dị giới phải cẩn thận chu toàn.
“Quán chủ.”
Chu trưởng lão nói:
“Quân chưởng môn và môn phái của hắn nếu có thể tiếp tục an ổn phát triển, tương lai chắc chắn sẽ chiếm hữu một phương Tây Nam Dương châu.”
Dịch Thiên Hành gác tay nói:
“Chứng Nhận quán Tây Nam Dương Châu ta bị những châu khác đè ép nhiều năm như vậy, rốt cuộc đợi được một môn phái tiền đồ vô lượng, rốt cuộc cũng có thể nở mày nở mặt rồi!”
Chu trưởng lão giật mình, kinh ngạc nói:
“Quán chủ chẳng lẽ muốn để Thiết Cốt Phái tham gia Long Hổ tranh bá?”