Chương 523. Lần đầu tiên trong lịch sử cuộc thi!
Không lâu sau, lần lượt có thí sinh chuẩn bị xong món ăn, đang bày biện lên mâm.
Thẩm gia cho chuyên gia tới, dùng dụng cụ đặc biệt phong bế lại món ăn đã chuẩn bị xong, nháy mắt sau đó đã bày biện chỉn chu trên bàn trưng bày.
Dựa theo quy tắc của cuộc thi từ trước đến nay, đợi tất cả thí sinh đều hoàn thành món ăn, mười giám khảo sẽ lần lượt nếm thử, đánh giá và chấm điểm các món ăn dự thi.
Soạt!
Soạt!
Món ăn của mười người dòng chính Âu Dương gia cũng đã hoàn thành xong.
Chỉ bởi vì Liễu Uyển Thi chiếm mất sự chú ý của mọi người, nên bọn hắn tỏ ra thái độ rất bực bội.
Các đại hội nấu nướng trước đó, đặc biệt là vòng một cuộc thi, Âu Dương gia đều nhận được sự chú ý tuyệt đối của khán giả, độc chiếm sân khấu.
Hiện tại thì sao?
Mọi người đều đang nhìn Liễu Uyển Thi, không một ai để mắt đến dòng chính Âu Dương gia.
Đã quen được chú ý lại đột ngột nhận sự lạnh lùng thờ ơ, điều này khiến bọn hắn bị đả kích không hề nhẹ.
Nhưng mà.
Đả kích chỉ mới bắt đầu.
Bởi vì khi Liễu Uyển Thi – người cuối cùng làm xong món ăn – bày biện xong xuôi, mười giám khảo liền cùng nhau đứng cả trước bàn trừng bày món ăn Liễu Uyển Thi làm.
Gương mặt dòng chính Âu Dương gia đều tái mét.
“Chuyện...”
Trưởng lão Thẩm gia có chút mờ mịt.
Các đại hội nấu nướng trước đó đều là nếm món ăn đầu tiên làm xong trước, sao lần này tất cả giám khảo lại cùng đi nếm món ăn làm xong cuối cùng rồi?
Mùi hương lúc Liễu Uyển Thi xào rau thực sự quá mê người.
Mười giám khảo đã không đợi được nữa, muốn nếm thử món ăn này đến cùng có điều gì đặc biệt!
Nhẹ nhàng cầm lấy đũa, gắp lấy một miếng thức ăn non mềm.
Toàn bộ quá trình có thể nói là cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ hấp tấp sẽ lãng phí miếng ăn hấp dẫn như vậy!
Giám khảo càng cẩn thận như vậy, càng làm các khán giả Võ tu gấp gáp, bởi vì bọn hắn hiện tại rất muốn biết đối phương sau khi nếm món ăn sẽ có cảm tưởng gì.
Một món ăn có ngon hay không, biểu cảm trên gương mặt là quan trọng nhất.
Mười giám khảo chậm rãi đưa đồ ăn vào trong miệng, chỉ là nhẹ nhàng hít hà làn khói nóng hổi, cảm giác cũng đủ làm thần hồn điên đảo
Bình tĩnh.
Nhất định phải bình tĩnh!
Mình là đại nhân vật có mặt mũi, nhất định phải chống lại được sức hút của mỹ thực!
Mười giám khảo mở miệng ngậm lấy món ăn, vị giác trên đầu lưỡi toàn bộ mở ra, tỉ mỉ thưởng thức.
Soạt —— ——
Trong nháy mắt, bọn họ như bị sét đánh đứng đơ người.
“Thế nào?”
“Phản ứng như vậy cũng quá khoa trương rồi!”
Mọi người trừng mắt hỏi nhau.
Trong nháy mắt, mười giám khảo như bị sét đánh kia thả lỏng cơ mặt, hiện ra vẻ thỏa mãn như bay trên mây, linh hồn dưới sự khuấy động tận tâm can của mỹ thực, phảng phất như trải qua bao cảm xúc mãnh liệt tột cùng.
Giờ phút này ngàn chữ vạn từ cũng khó mà biểu đạt được cảm xúc của bọn họ.
Chỉ có đồng thanh kinh hô:
“Món ăn này ngon quá—— —— —— —— “
“...”
Khóe miệng võ giả co giật.
Giám khảo càng khoa trương như vậy, bọn hắn lại càng ngứa ngáy trong lòng, hận không thể xông tới, đoạt lấy đũa nếm thử!
Soạt!
Có người lại ăn một miếng!
Linh hồn lại bị kích động, dường như muốn bay khỏi đại lục Tinh Vẫn, bay tới tinh vân M78 xa xôi.
(Tinh vân Messier 78 (còn gọi là M78 hay NGC 2068) là tinh vân phản xạ trong chòm sao Lạp Hộ. Khoảng cách tới Trái đất: 1.600 năm ánh sáng.)
Một lão giả đã sáu bảy mươi tuổi ăn xong, nước mắt tuôn rơi đầy mặt.
Giây phút này, lão như trở lại thuở còn nhỏ, đang nếm món ăn do mẹ lão làm.
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật, nói:
“Món này cần cho bao nhiêu gia vị, mới có thể khiến bọn hắn biểu cảm ra phong phú như vậy!”
“Hài tử (cách người già gọi trẻ nhỏ).”
Lão giả lau sạch nước mắt vương trên khóe mi, hai tay run rẩy nói:
“Món ăn này tên là gì.”
“Món ăn thường ngày.”
Liễu Uyển Thi đáp.
Món này đích xác là món ăn thường ngày, nàng cũng hay làm cho mọi người ăn ở Thiết Cốt Phái.
Bất quá lão giả hiểu sai ý, cảm khái vô cùng nói:
“Khó trách có thể khiến cho lão phu nhớ lại tuổi thơ, nhớ lại món ăn năm đó tiên mẫu (người mẹ đã khuất) làm cho mình.”
“Các vị.”
Trưởng lão Thẩm gia nói:
“Đừng cảm khái nữa, nhanh cho điểm đi.”
“Mười điểm!”
“Mười điểm!”
Cuối cùng, cả mười giám khảo đều cho điểm tuyệt đối.
Trưởng lão Thẩm gia cao giọng nói:
“Món ăn thường ngày của Liễu Uyển Thi, tổng cộng một trăm điểm!”
Đài quan sát lập tức sôi trào!
Một trăm điểm.
Đây chính là số điểm tuyệt đối!
Các đại hội nấu nướng trước đó không phải chưa từng xuất hiện qua điểm tuyệt đối, nhưng cũng phải đến vòng chung kết mới xuất hiện, vòng đầu đã xuất hiện điểm tuyệt đối, tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử cuộc thi!
“Hầy..”
Quân chưởng môn nhún nhún vai, nói:
“Chẳng có tính khiêu chiến gì cả.”
Âu Dương Tuấn mặc dù cũng vui vẻ không thôi, vẫn tỉnh táo lại nói:
“Quân chưởng môn, vòng thứ nhất này bất quá là thử tay nghề, rất nhiều thí sinh vẫn chưa lộ ra át chủ bài.”
“Át chủ bài?”
Quân Thường Tiếu cười nói:
“Đồ Đồ cũng có.”
Cuốn ẩm thực Trung Hoa hội tụ tinh hoa mỹ thực Trung Hoa, số món ăn nhiều không đếm xuể, tùy tiện chọn ra một món cải trắng hầm cũng có thể làm át chủ bài!
Rồi sẽ có ngày.
Ta sẽ khiến cho mỹ thực Trung Hoa ở dị giới này —— làn truyền rộng rãi!
...
Món ăn thường ngày của Liễu Uyển Thi nhận được điểm tuyệt đối, khiến những thí sinh khác trợn mắt há hốc mồm.
Mặt khác.
Sắc mặt từng người dòng chính Âu Dương gia đều khó coi.
Âu Dương gia mỗi kỳ đều tham gia đại hội, đến nay cũng chỉ nhận được điểm tuyệt đối một lần mà thôi!
Một đứa con gái riêng có thể đạt được, chuyện này không thể nghi ngờ là một cú vả mặt cực mạnh!
“Chư vị.”
Trưởng lão Thẩm gia nói:
“Xin tiếp tục đánh giá món ăn của những thí sinh khác.”
“Ài.”
Lão giả cảm động đến phát khóc lúc nãy, lắc đầu nói:
“Ăn món hài tử này làm rồi, chẳng muốn ăn món người khác làm nữa, tẻ nhạt vô vị.”
“...”
Đám người co giật khóe miệng.
May mà đây không phải cuộc đấu một trận phân thắng thua, nếu không đệ tử Thiết Cốt Phái nghiễm nhiên đoạt giải quán quân rồi!
Đại hội nấu nướng đã có quy định, mười giám khảo cũng chỉ có thể tiếp tục chấm điểm.
Bởi vì đã sớm cảm nhận mỹ vị, món ăn của những thí sinh còn lại có điểm số trung bình không cao, dao động từ 40 đến 60 điểm.
Cuối cùng tổng kết lại, một trăm thí sinh đạt 50 điểm trở lên thuận lợi tiến vào vòng thứ hai.
“Trời ạ..!”
Có người nói:
“Trước đây muốn tiến vào vòng thứ hai ít nhất phải đạt 70 điểm trở lên, bây giờ chỉ 50 điểm liền vào được, thí sinh năm nay thực lực thấp như vậy sao?”
“Không phải thực lực thấp, mà là món ăn đệ tử Thiết Cốt Phái làm quá ngon, ngươi nhìn mười giám khảo xem, có ai ăn món những người khác làm mà không lắc đầu, nhíu mày chưa.”
“Ý ngươi nói là, ăn một miếng món ăn thường ngày sẽ bị kén ăn, không muốn ăn cái khác nữa, từ đó điểm số những thí sinh khác đồng loạt bị hạ thấp?”
“Nhất định là thế!”
...
Các thí sinh bị loại vẻ mặt đau khổ đi xuống đài.
Hai trăm cái bếp lò bị dỡ bỏ trong thời gian ngắn nhất, vòng thứ hai tiếp tục tiến hành.
Mười người dòng chính Âu Dương gia thuận lợi tiến vào vòng trong, lần nữa đứng trước bếp lò, nhưng hữu ý lại như vô tình liếc nhìn Liễu Uyển Thi, trong mắt biểu lộ sự nghiêm túc.
Vòng thứ nhất, chỉ là thử tay nghề.
Cuộc tranh tài chỉ vừa mới bắt đầu!
Thí sinh khác cũng đang điều chỉnh lại tâm trạng, chuẩn bị cho phần so tài tiếp theo.
Vòng thứ hai cạnh tranh tương đối ác liệt.
Bởi vì chỉ có mười người có thể vào vòng trong, tiếp tục tranh giải quán quân.
“Vòng thứ hai.”
Sau khi tuyển thủ đều đã vào vị trí, trưởng lão Thẩm gia cao giọng nói:
“Mười loại nguyên liệu nấu ăn trong giỏ chỉ được chọn một loại, thí sinh làm món độc đáo của mình, thời gian vẫn là nửa giờ.”
Vòng thứ nhất mọi người tùy ý phát huy, vòng thứ hai liền có hạn chế.
Mà trong sọt có mười loại nguyên liệu nấu ăn, nào là dê bò lợn cá vân vân và mây mây, đều là những nguyên liệu thường ngày.
Liễu Uyển Thi chống cằm suy nghĩ một hồi, sau đó nắm con cá chép tươi roi rói đang quẫy loạn trong chậu nước ra, đặt lên thớt.
“Cá chép chua ngọt sao?”
Quân Thường Tiếu nhếch miệng cười rộ.
Công cuộc phổ biến văn hóa Trung Hoa, bắt đầu từ hôm nay!