Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 522 - Chương 522. Tồn Tại Rực Rỡ Nhất!

Chương 522. Tồn tại rực rỡ nhất!
Đại hội nấu nướng nức tiếng lay động lòng người, trong sự nóng lòng chờ đợi của mọi người, cuối cùng cũng…

Tác giả nhìn những võ tu đứng bên ngoài há mồm ngáp dài, mặt mày chán chường, chán chẳng muốn viết nữa.

Ài...

Cái thế giới thực lực vi tôn này.

Một đại hội nấu nướng thực sự rất khó khơi dậy hứng thú của bọn hắn.

Nhưng mà, những thí sinh đặt mình trước bếp lò không ai không tập trung múa dao phay, thuần thục thái nguyên liệu.

Người khác có thể xem thường mình nhưng bản thân không thể xem thường chính mình, đã quyết định đi theo con đường ẩm thực này, thì nhất định phải chuyên tâm quyết chí khổ luyện thành tài.

Nghề nghiệp đâu có phân giàu nghèo.

Dù làm gì cũng cần đặt cái tâm vào nó!

Đừng hỏi nó là cái gì.

Vù vù —— —— ——

Thí sinh thổi bùng ngọn lửa bếp, điên cuồng nấu nướng, tiếng xoong nồi vang rổn rảng, thể hiện tình yêu nhiệt tình của bọn họ với công việc nấu nướng.

Xèo!

Có người đợi chảo dầu sôi liền đổ nguyên liệu đã sơ chế, cắt gọn thả vào, bắt đầu lật trở điêu luyện.

Đừng nhìn tuổi tác các thí sinh đa phần không lớn, ngược lại ai nấy cũng là đầu bếp dày dặn kinh nghiệm, tay nghề tuyệt đối không qua loa tầm thường.

Nguyên liệu và gia vị đảo đều trong chảo nóng, lập tức dậy lên hương thơm nức mũi của đồ ăn nóng sốt.

Võ tu đang ngủ như gà mổ, bỗng ngửi được làn khói bếp nhè nhẹ, lập tức tỉnh táo trở lại.

Võ đạo không phải ai cũng có thể tu luyện, nhưng cơm thì ai cũng phải ăn, bởi vậy sức mạnh của mỹ thực cực kỳ cuốn hút.

“Thơm quá!”

Hít hà hương thơm phảng phất trong không khí, trong lòng mọi người đồng loạt hiện lên câu: “Muốn ăn!”

Được chú ý nhiều nhất vẫn là mười người dòng chính Âu Dương gia, bởi vì họ nấu món ăn toát ra hương vị lấn át hết mùi hương của các thí sinh khác.

Chỉ từ hương thơm đã có người phán định vòng thi đấu thứ nhất này, Âu Dương gia sẽ không ngoài dự đoán mà dễ dàng vượt qua.

Mà chuyện này thì từ những lần tổ chức đại hội nấu nướng trước đây đã không phải chuyện gì đặc biệt.

Chỉ là.

Trong khi các thí sinh khác đều hùng hục nấu nướng, có mỗi Liễu Uyển Thi mới vừa bật bếp, sau đó bày toàn bộ nguyên liệu nấu nướng chỉnh tề ngay ngắn lên thớt.

“...”

Khóe miệng mọi người đều giật nhẹ.

Món ăn của thí sinh khác cũng sắp ra lò rồi, bên này ngay cả đến nguyên liệu cũng chưa thái xong, tốc độ thái cũng quá lề mề.

Khiến bọn hắn càng thêm suy sụp chính là.

Bày biện nguyên liệu xong, Liễu Uyển Thi nhắm mắt chắp hai tay lại, giống như đang cầu nguyện.

Cô nương à!

Bọn ta nếu là thực khách đang đói khát, chờ ngươi mang thức ăn lên thì cũng chết đói lăn rã rời rồi!

“Soạt!”

Bàn tay nho nhỏ của Liễu Uyển Thi vung lên, thuần thục rút ra dao phay, nước chảy mây trôi thái nguyên liệu.

“Cách.”

Dòng chính Âu Dương gia đảo mắt nhìn một cái, trong lòng thầm khinh bỉ:

“Kỹ thuật dùng dao như này, còn chẳng bằng hạ nhân sai vặt của Âu Dương gia ta.”

Lần đầu tham gia đại hội nấu nướng, Liễu Uyển Thi rất cẩn thận, dùng dao cũng chú trọng ổn định là nhất, không loè loẹt khoe khoang.

Nếu như thật sự để nàng thi triển kĩ năng, nhất định bọn hắn sẽ bị dọa chết.

Vì sao?

Bởi vì Liễu Uyển Thi là đầu bếp kim bài độc nhất của Thiết Cốt Phái, mấy ngàn đệ tử đều do một tay nàng nuôi ăn.

Cơm nước nếu chậm rãi thảnh thơi làm món ăn tinh tế bắt mắt, đừng nói một đám sư huynh sư tỷ sẽ đói bụng, Quân chưởng môn cũng sẽ đói.

Dòng chính Âu Dương gia thì ngược lại, dù tay nghề không tệ nhưng lượng nấu nướng một năm của bọn hắn, chưa chắc bằng lượng cơm tiểu cô nương của chúng ta nấu trong một ngày.

Cần cù bù vụng về, trăm hay không bằng quen tay.

Điều này không chỉ áp dụng trong võ đạo, mà cũng có thể dùng trên trù (nấu nướng) đạo .

Không nói đến kỹ thuật, công thức tổ truyền của Âu Dương gia, chỉ nói về tay nghề thì Liễu Uyển Thi có thể đè bẹp dòng chính Âu Dương gia.

Cho nên bọn hắn có tư cách gì xem thường đầu bếp kim bài Thiết Cốt Phái, một người vừa thiện lương vừa đáng yêu của chúng ta!

Hệ thống:

“Tác giả, xin khống chế cảm xúc chính mình, bây giờ đang là thời gian giải thích, đừng mang tình cảm chủ quan đi thiên vị thí sinh.”

...

Cách! Cách! Cách!

Liễu Uyển Thi thuần thục chuyển dao phay, nguyên liệu nấu ăn được thái đều đều.

Cùng lúc đó, dầu trong chảo dầu cũng đã nóng, chỉ nhìn nàng dùng mặt dao khua một cái, toàn bộ nguyên liệu đều vào chảo, toàn bộ quá tình có thể nói một hơi liền mạch.

Bất quá.

Vẫn quá chậm!

Không thể so được với động tác hoa lệ, khoa trương của thí sinh khác.

“Soạt!”

“Soạt!”

Liễu Uyển Thi cầm thìa bắt đầu đảo món ăn, trong lúc đó nêm nếm gia vị, mỗi một động tác đều làm đến không những tốt, mà còn hoàn mỹ nhất.

“Tiểu nha đầu rất thành tâm.”

Quân Thường Tiếu lẩm nhẩm nói.

Thầm tâm không chỉ có mỗi nàng.

Những thí sinh khác cũng đang dốc toàn lực.

Dù sao thì bao nhiêu năm cố gắng, đều là vì hôm nay có thể thể hiện tài năng của mình!

...

Ba trăm người cùng tụ một chỗ nấu nướng, mùi thức ăn hoà quyện giữa không trung tuy hỗn tạp nhiều hương vị khác nhau, nhưng cũng khiến cho người ta lưu luyến không thôi.

Một vài người thậm chí nhắm mắt lại, linh hồn giống như chìm vào biển mỹ thực, thỏa sức vẫy vùng bơi lội.

Thoải mái.

Tươi đẹp diệu kỳ!

Trong lúc bọn hắn đang trôi nổi, mặt biển đột nhiên nổi sóng, mười con cá voi đồng loạt nổi lên mặt nước phun cột nước, đan vào nhau thành cảnh tượng tráng lệ đẹp vô cùng.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều dừng trên người cá voi, thán phục hình thể của bọn chúng, ngợi khen cột nước bảy sắc cầu vồng bọn chúng phun ra.

Đúng lúc ấy, bên tai lại vang lên tên thuỷ thủ cười nói, sâu thẳm trong tâm hồn còn nghe mãi tiếng người thuỷ thủ, người ấy nói một xíu đau cỏn con trong bão giông này có là gì, lau khô nước mắt đi, chí ít chúng ta vẫn còn đang mơ…

Võ tu vẫn còn đang đắm chìm trong tưởng tượng bỗng thần sắc khẽ biến, nhìn về hướng âm thanh phát ra, phát hiện một con thuyền lá chầm chậm trôi tới, trên thuyền chở một đôi nam nữ đang ca hát.

Quân Thường Tiếu?

Mọi người giật mình kinh ngạc.

Lại nhìn người con gái, không phải đó chính là đệ tử Thiết Cốt Phái tham gia đại hội nấu nướng sao?

Chỉ là, lúc này Liễu Uyển Thi không còn là người nữa, thay vào đó hóa thành mỹ nhân ngư, nàng ngồi ở mũi thuyền, đuôi cá nhẹ nhàng khua mặt nước.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên người nàng, chẳng còn ai để ý mười con cá voi đang phun nước.

Soạt—— —— ——

Rất nhiều võ giả tỉnh giấc từ biển tưởng tượng, cùng nhìn về phía Liễu Uyển Thi đang xào rau, ngửi thấy mùi hương thức ăn nồng đậm, ngay lập tức kinh hô: “Thơm quá!”

Thế giới tưởng tượng mà linh hồn tiến vào là biển hư ảo tạo thành từ vô số hương vị cùng hòa quyện.

Mười con cá voi chính là hương vị món ăn của mười tên dòng chính Âu Dương gia, bọn chúng vốn là sự tồn tại rực rỡ, hút ánh mắt người xem nhất.

Chỉ đáng tiếc, vào lúc mùi hương món ăn Liễu Uyển Thi nấu bay đến xâm nhập, hóa thành mỹ nhân ngư trong ảo giác của mọi người, hào quang của dòng chính Âu Dương gia lập tức bị cướp mất triệt để.

Như vậy có thể thấy rõ vấn đề.

Cớ sao Quân chưởng môn xuất hiện trong ảo giác của bọn hắn, lại còn ca hát đến cực kỳ mê luyến?

Dù có là vì cưỡng ép nhồi thêm đất diễn cũng không thể nhồi như thế!

Hương vị món ăn Liễu Uyển Thi nấu tỏa ra hương thơm, mài mòn tâm trí mọi người.

Mười giám khảo ngửi được hương vị ấy, lập tức chụm đầu lại nghị luận, ánh mắt ai nấy hiện rõ sự khen ngợi.

Chỉ cần mùi thơm món ăn tỏa ra, Liễu Uyển Thi đã có thể đè bẹp tất cả, trở thành tồn tại rực rỡ nhất.

Âu Dương Tuấn kích động đến run tay.

Gã đã nếm qua gà xào Cung Bảo, lại có hiểu biết về nghệ thuật ẩm thực của nữ nhi, nhưng hôm nay được tận mắt thấy nàng nấu ăn, mới ý thức được sự hiểu biết của gã, bất quá chỉ là một góc của tảng băng trôi mà thôi!

“Hương vị món ăn của mười người dòng chính Âu Dương gia bị một mình cô nàng đè xuống, không phải dạng vừa đâu.”

“Chỉ ngửi đã thấy nước miếng ròng ròng, nếu như ăn một miếng, khẳng định hương vị lưu mãi không tan!”

Võ giả đứng xem đều bị hương vị của món ăn Liễu Uyển Thi làm ra dụ hoặc, một đám đều nhanh chóng rớt nước miếng.

“Đáng ghét!”

Mười người dòng chính Âu Dương gia không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì, bởi vì đồ ăn đã sắp ra lò rồi, không thể tiến hành điều chỉnh để áp Liễu Uyển Thi xuống.

Những thí sinh khác thì sùng bái bé gái mới mười một mười hai tuổi này không thôi.

Có thể ngay vòng thi đấu thứ nhất trận đấu, thanh thế áp đảo mười người dòng chính Âu Dương gia, tuyệt đối phi thường cường hãn!


Bình Luận (0)
Comment