Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 525 - Chương 525. Giành Quán Quân!

Chương 525. Giành quán quân!
Bời vì tính đặc thù của thịt Thiết Đinh Ngưu, sau khi thi đấu bắt đầu, dòng chính Âu Dương gia không động thủ ngay, thay vào đó là suy nghĩ dùng cách gì để nấu nướng.

Khi bọn hắn khổ sở suy nghĩ, Liễu Uyển Thi cầm hai con dao lên, bắt đầu thành thục phân chia thịt Thiết Đinh Ngưu thành mấy cục.

Tiểu cô nương từ đó chọn rút ra bảy phần thịt nạc, ba phần thịt mỡ, sau một hồi cắt mỏng thì băm nát thịt ra như hạt gạo.

“Đây là muốn làm thịt bò sủi cảo?”

Quân Thường Tiếu chống cằm nói.

Không đúng, không đúng.

Nhân sủi cảo phải nhỏ hơn nữa mới được.

“Lẽ nào là...”

Quân Thường Tiếu đột nhiên nghĩ ra một món ăn, nói:

“Đồ Đồ muốn làm thịt viên kho tàu?”

Không sai.

Liễu Uyển Thi muốn làm thịt viên kho tàu.

Đây là một món ăn rất nổi tiếng ở Hoài Dương, còn được gọi là thịt viên tứ hỉ.

Soạt!

Sau khi băm xong thịt Thiết Đinh Ngưu, Liễu Uyển Thi dựa vào các bước của sách nấu ăn, cho thêm các nguyên liệu vào trong thịt có nạc có mỡ, sau đó nắn thành viên.

Vù vù!

Củi lửa bốc lên, đổ lượng dầu vào trong nồi.

Sau khi đợi dầu nóng, bắt đầu cho viên thịt vào trong nồi chiên.

“Đây là món ăn gì thế?”

“Bánh bao thịt hả?”

Võ giả quan sát nhìn thấy từng viên thịt bò, cả mặt đầy nét ngu ngơ.

Chính dòng chính Âu Dương gia, sau một lúc trầm ngâm suy nghĩ cũng đã bắt đầu chế biến.

Nói thật.

Trong lòng bọn hắn một chút manh mối cũng không có.

Quan trọng là chất thịt của thịt Thiết Đinh Ngưu quá đặc biệt, một chút sơ sót sẽ không cách nào làm ra mỹ thực.

Lại nói Liễu Uyển Thi.

Sau khi viên thịt bò được chiên đến vàng ươm thì vớt ra.

Đổ đi phần lớn dầu, chừa lại một ít trong nồi, cho vào sợi rau cải và cà rốt xào lên, lại cho thịt viên đã rán xong vào, cho thêm nước tương, nước trắng, rượu nấu ăn xào một lượt.

Sau khi nấu lửa trong 20 phút, viên thịt bò đã chín nọng, mở nắp tiếp tục thêm nguyên liệu.

Lúc này, mùi thơm nức mũi từ trong nồi bay ra.

Các vị võ giả vô thức ngửi ngửi, cả người lập tức ngây ngất.

“Thơm quá.”

Quân Thường Tiếu vô cùng ngạc nhiên.

Hắn đã từng ăn thịt viên kho tàu, nhưng hương vị không có thơm như vậy.

Lẽ nào là do thịt Thiết Đinh Ngưu, nên mới dẫn đến mùi thơm nức mũi như vậy?

Soạt!

Liễu Uyển Thi đổ bốn viên thịt bò vào đĩa, lại dùng dầu tưới lên trên, bốn viên thịt tứ hỉ thuộc món ăn nổi tiếng ở Hoài Dương ra lò.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào miếng thịt và nước sốt tươi đẹp kia, vô ý thức nuốt một ngụm nước miếng.

Mười thành viên hội bình phẩm cũng sáng mắt lên.

Nếu như không phải chín người tham gia khác vẫn chưa kết thúc, bọn họ hận không thể lập tức nếm thử.

Liễu Uyển Thi vốn có chút thận trọng, sau khi trải qua hai lần làm nóng người, lần thứ ba nấu ăn cũng thuận tay hơn, vì thế món thịt viên tứ hỉ rất nhanh ra lò.

Dòng chính Âu Dương gia sắc mặt khó coi lạ thường.

Bởi vì khi mùi thơm bay ra, tinh thần bọn hắn đã bị quấy nhiễu.

Đặc biệt khi nhìn thấy bộ dạng không đợi được của mười thành viên hội đồng bình phẩm, trong lòng mỗi người đưa ra suy đoán, nếu mà bọn họ lại ăn một miếng, có lẽ lại cho điểm tuyệt đối.

Võ giả giao đấu, sợ nhất là phân tâm.

Đầu bếp khi nấu nướng, cũng giống thế không thể phân tâm.

Nhưng mà.

Trước áp lực cao lương mỹ vị của Liễu Uyển Thi, bọn hắn muốn khống chế trạng thái rõ ràng quá khó.

Sau nửa canh giờ.

Chín dòng chính Âu Dương gia dưới sự quấy nhiễu, lần lượt làm xong món ăn của mình, cho vào trong đĩa nhưng ai nấy cũng cúi đầu ủ rũ.

Món ăn làm ra có hương vị thế nào, trong lòng bọn hắn tự có đáp án.

Mười món ăn bày trên đài.

Trưởng lão Thẩm gia còn chưa nói xong, thành viên bình phẩm đồng loạt vây trước món thịt viên kho tàu, có người cầm đũa, có người cầm thìa.

Lão giả ăn trước một miệng, cơ thể lập tức cứng đơ.

Mỗi hạt thịt bò đều có nước sốt, cắn một cái không chỉ tươi ngon mỹ vị, mà còn vô cùng giai giòn.

Chất thịt dai dẳng của Thiết Đinh Ngưu, nếu như độ lửa khống chế không tốt sẽ rất khó hầm mềm, thậm chí sợi thịt còn dính răng.

Liễu Uyển Thi làm món thịt viên tứ hỉ cũng đã hoàn toàn suy nghĩ đến đặc điểm của thịt, trước đó còn băm nát, rán xong lại hầm tiếp, khiến cho nước sốt đi vào trong từng hạt thịt, từ đó giữ tính dai của nguyên liệu, vừa có thể tươi ngon hợp miệng.

Sau khi tỉ mỉ thưởng thức, lão giả đánh giá nói:

“Kinh tâm động phách!”

“Nhân gian mỹ vị!”

“Gan lân tủy phụng!”

“Trân châu bảo vật!”

“Ai cũng yêu thích!”

Mười thành viên bình thẩm lần lượt cho đánh giá, dùng các loại thành ngữ khen ngợi mỹ thực.

Ánh mắt võ giả quan sát có sự hâm mộ đố kỵ mãnh liệt!

Món ăn vòng thứ ba chỉ từ mùi vị bay ra có thể thấy, tuyệt đối là tuyệt đỉnh mỹ vị, nếu như bản thân có thể ăn một miếng, khẳng định hạnh phúc tột cùng!

“Các vị.”

Trưởng lão Thẩm gia nói:

“Cho điểm đi.”

“Mười điểm.”

“Mười điểm.”

Dòng chính Âu Dương gia đã biết trước kết quả, món ăn thứ ba này của Liễu Uyển Thi vẫn nhận được trọn điểm!

Đây không nghi ngờ gì lập ra kỷ lục mới của đại hội nấu nướng.

Ba lượt thi đấu, ba lần tròn điểm!

Đương nhiên, thi đấu không phải cứ như vậy mà kết thúc, bởi vì chín món ăn của dòng chính nhà Âu Dương gia vẫn chưa chấm điểm.

Thực ra các võ giả biết đã không nhất thiết phải cho điểm.

Đã là thi đầu thì nhất định phải công bằng, sau khi mười thành viên bình phẩm súc miệng, bắt đầu nếm thử chín món ăn khác.

Kết quả, chín món ăn dòng chính Âu Dương gia làm, tất cả đều bị đánh giá không điểm!

“Chuyện này...”

Đến khi người cuối cùng cho điểm, mọi người hoàn toàn mờ mịt.

Âu Dương gia chuyên tâm vào kỹ thuật nấu nướng mấy trăm năm, kết quả tại lần đại hội nấu nướng này bị cho không điểm, lại còn là chín người cùng lúc, chuyện này thật sự quá khó tin!

Không có gì khó tin.

Tâm ý dòng chính Âu Dương gia bị quấy nhiễu, hoàn toàn không có cách nào chuyên tâm nấu nướng.

Khống chế độ lửa và nguyên liệu xảy ra sai lầm, mặc dù cuối cùng miễn cưỡng hoàn thành nhưng hoàn toàn không đạt đến tiêu chuẩn.

Nếu đối thành món ăn khác, cho dù xuất hiện sai sót thì mùi vị cũng sẽ không quá kém.

Nhưng quan trọng đây là thịt Thiết Đinh Ngưu, một chút sai sót nhỏ sẽ ảnh hưởng đến mùi vị, cho nên mười thành viên bình phẩm chỉ có thể cho hột vịt.

Vòng thứ ba kết thúc.

Liễu Uyển Thi lại chiến thắng với số điểm tuyệt đối, đồng thời giành chức quán quân.

Khi tiểu cô nương lên đài lĩnh thưởng, cảm xúc vô cùng kích động, nói:

“Tại đây, ta muốn cảm ơn chưởng môn, cảm ơn sư huynh sư tỷ, không có bọn họ thì cũng không có Liễu Uyển Thi ta hôm nay.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Nha đầu này, thật sự nói ra hết lời trong tưởng tượng của ta luôn rồi.”

Âu Dương Tuấn đứng ở bên cạnh vô cùng khổ sở trong lòng.

Nếu như ngay từ đầu gã quan tâm con gái nhiều hơn, tận tâm chăm sóc, có lẽ người nên cảm ơn nhất là bản thân.

“Đương nhiên.”

Liễu Uyển Thi ôm cúp thưởng, nói:

“Ta cũng muốn cảm ơn phụ thân, chính người đã đưa ta đến thế giới này, giúp ta hiểu được đồ ăn và nguyên liệu phối hợp với nhau, có thể tạo ra mỹ thực khiến người khác ăn mãi không dứt.”

Âu Dương Tuấn ngẩn người.

Đôi mắt gã dần dần ẩm ướt.

Nhi nữ của ta, chỉ cần ngươi có thể tha thứ cho sai lầm trước đây của người phụ thân này, hẳn là phụ thân phải cảm ơn mới đúng.

“Cuối cùng, ta còn muốn cảm ơn Âu Dương gia.”

“Không có bọn hắn làm khó ức hiếp ta, ta sẽ không rời Âu Dương gia, sẽ không lưu lạc bên ngoài, cũng sẽ không...”

Nói đến đây, nước mắt của Liễu Uyển Thi không kìm được mà tuôn ra.

Nhưng mà trên mặt tiểu cô nương vẫn giữ nụ cười, sau khi điều chỉnh cảm xúc một chút, tự hào nói:

“Có may mắn trở thành đệ tử Thiết Cốt Phái!”

“Nha đầu này..”

Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói thầm trong lòng:

“Bổn tọa cũng tự hào vì các ngươi.”

Một ngày này.

Đại hội nấu nướng đã đến hồi kết.

Liễu Uyển Thi giành điểm tuyệt đối ba vòng, trở thành người không thể vượt qua ở đại hội nấu nướng, chín người thuộc dòng chính Âu Dương gia toàn bộ 0 điểm, đây cũng là nỗi nhục vĩnh viễn không thể xóa nhòa.

Một ngày này.

Sau khi Liễu Uyển Thi giành được phần thưởng, nói một đoạn cảm nghĩ, kích động sâu sắc học sinh Tụ Anh Đường.

Thiết Cốt Tranh Tranh Phái!

Rốt cuộc là một môn phái như thế nào?

Có thể khiến một nữ nhân sở hữu tài năng nấu nướng bất phàm, trên mặt lại hiện rõ sự tự hào khi hét ra tên môn phái như vậy!

“Ta đã quyết định.”

Hoắc Linh thầm nói trong lòng:

“Ta muốn gia nhập Thiết Cốt Phái!”


Bình Luận (0)
Comment