Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 526 - Chương 526. Phàm Sự Đừng Cưỡng Cầu, Vạn Sự Cứ Tùy Duyên!

Chương 526. Phàm sự đừng cưỡng cầu, vạn sự cứ tùy duyên!
Liễu Uyển Thi đoạt được giải quán quân của đại hội nấu nướng, đáng lý nói cuộc thi đã kết thúc thì cũng nên tàn tiệc, nhưng võ giả đến xem vẫn chưa có ý định rời đi.

Bởi vì còn có một tiết mục nhỏ, đó chính là sau vòng đấu chung kết, món ăn thí sinh làm ra sẽ được đấu giá công khai, người đấu giá thắng có thể nếm thử một miếng.

Đúng đó.

Chính là một miếng!

Mười giám khảo cho đánh giá cao như vậy với món thịt viên kho tàu, khiến thật nhiều võ giả trong lòng nôn nóng muốn thử một miếng.

Chín món ăn của Âu Dương gia đều nhận không điểm, dù có cho tiền thì bọn hắn cũng không buồn miệng đi thử.

Ban đầu Quân chưởng môn vốn định dẫn Liễu Uyển Thi rời đi, bất chợt nghe Âu Dương Tuấn nói còn có tiết mục như này, trong lòng nảy sinh hứng thú ở lại chờ.

Không bao lâu sau.

Trưởng lão Thẩm gia lại đi lên đài, cao giọng nói:

“Mọi người hẳn đã nóng lòng lắm rồi, không để mọi người chờ lâu, món dược thiện chiến thắng giải quán quân bây giờ chính thức mở đấu giá, giá khởi điểm là một vạn lượng!”

(Note: Dược thiện là phương pháp sử dụng thực phẩm mang tính chất chữa bệnh để nuôi dưỡng, bảo vệ cơ thể. Đại khái vừa là món ăn vừa là phương thuốc)

Một vạn lượng?

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:

“Ai sẽ đốt tiền như vậy chứ, đổi hẳn một viên linh thạch lấy một miếng đồ ăn?”

Nghèo khó hạn chế sức tưởng tượng của Quân chưởng môn.

Đấu giá vừa bắt đầu, rất nhiều võ giả thuộc đại gia tộc liền chen lấn tranh nhau nhau trả giá, vèo cái một vạn lượng đã lên thành mười vạn lượng!

“...”

Quân chưởng môn giật giật khóe miệng.

Mười vạn lượng cho một miếng đồ ăn, mấy kẻ có tiền ở Vương thành này thật sự giàu nứt vách mà!

Dưới tình huống bình thường, chẳng ai muốn bỏ mười vạn lượng để đổi một miếng đồ ăn, nhưng Liễu Uyển Thi là thí sinh đạt điểm tuyệt đối cả ba vòng thi.

Mười giám khảo cũng đều là người nổi danh trong nghề, đánh giá của bọn họ đưa ra cao như vậy, món ăn tuyệt đối sẽ là nhân gian mỹ vị, chơi lớn như vậy ăn một miếng cũng đáng giá!

Võ giả trả giá cao nhất dùng mười vạn lượng đổi lấy tư cách thưởng thức thịt viên kho tàu.

Hắn cầm muỗng ăn một miếng, cả người vẫn đứng chỗ cũ mà linh hồn đã bay lên tận chín tầng mây!

“Trời ạ..!”

Một giây sau, võ giả kia kêu lớn:

“Thực sự ngon quá đi —— —— “

Có cần phải khoa trương vậy không?

Không được, không được!

Lần đấu giá tiếp theo nhất định phải giành được, xem thử món ăn quán quân này làm đến cùng là có chỗ nào hơn người!

Kết quả là, võ giả có tiền tiếp tục tranh nhau trả giá.

Kết quả một đĩa thịt viên kho tàu, bị hơn mười người luân phiên thưởng thức, cuối cùng thu lại hơn hai trăm vạn lượng.

“...”

Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.

Món ăn Đồ Đồ làm được yêu thích như vậy, hoàn toàn có thể mở thành quán ăn.

Đâu chỉ được yêu thích thôi.

Võ giả nếm qua không ai không kinh động như người trên trời, chỉ cần ngẫm lại càng thêm ngon, càng nhận định mình dùng tiền đổi lấy một miếng này – cực kỳ đáng giá!

Ban tổ chức thấy món ăn Liễu Uyển Thi làm có giá trị khai thác đến vậy, thế là đưa cả món ăn thường ngày và cá chép chua ngọt lúc trước ra, tiếp tục đấu giá công khai.

Hai món trước đều đã nguội, hương vị khẳng định không bằng trước đây, nhưng rất nhiều võ giả vẫn trả giá như không thấy mệt, chỉ để có thể nếm một miếng mỹ thực của quán quân làm!

...

“Quân chưởng môn.”

Trưởng lão Thẩm gia chuyển tới không gian giới chỉ, nói:

“Dựa theo quy định của đại hội nấu nướng, món ăn của quán quân được đưa ra đấu giá, lợi nhuận thu về sẽ chia đôi với ban tổ chức, đây là ba trăm vạn lượng mà đệ tử ngươi thu được.”

Chính là nói.

Ba món Liễu Uyển Thi làm tổng cộng đấu giá được sáu trăm vạn lượng.

Đến cả món ăn thường ngày nàng hay làm ở môn phái, cũng thu về một một trăm vạn lượng.

Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng, nói:

“Đồ Đồ ngày ngày nấu cơm ở môn phái, tính toán dựa theo giá cả kiểu này, ta và các đệ tử một hơi ăn hết mấy chục tỷ?”

Không được, không được.

Chuyện mở quán ăn này nhất định phải nghiêm túc cân nhắc!

Liễu Uyển Thi đoạt được quán quân đại hội nấu nướng, ba vòng thi đều đạt điểm tuyệt đối, ba món ăn đội giá lên trời, trong khoảng thời gian ngắn chuyện này lan truyền rộng rãi khắp Vương thành.

Không chút nghi vấn.

Cô nàng mười một mười hai tuổi này, chắc chắn sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lịch sử ẩm thực của Tây Nam Dương châu.

Đầu bếp thế hệ này của Âu Dương gia bất hạnh trở thành phông nền, chín người dòng chính chỉ được điểm không, cũng trở thành trò cười cho người khác bàn tán.

Trước đã bị đập phá, giờ lại bị đánh bại ngay tại lĩnh vực mình am hiểu.

Âu Dương gia xem như triệt để ngã cắm đầu xuống đất bẹp dí.

...

Hôm sau.

Võ giả trong thành còn đang nhiệt tình bàn tán chuyện đại hội nấu nướng hôm qua.

Trời vừa sáng, Quân chưởng môn đã mang theo Liễu Uyển Thi, Âu Dương Tuấn rời Vương thành.

Tham gia cuộc thi cũng đã hơn nửa tháng, đã đến lúc trở về môn phái rồi.

“Chưởng môn.”

Liễu Uyển Thi khó hiểu hỏi:

“Người không phải từng nói muốn chiêu mộ đệ tử ở học phủ sao, một người cũng chưa thu được đã muốn đi rồi?”

Quân Thường Tiếu đáp:

“Chuyện làm ăn đừng cưỡng cầu, vạn sự cứ tùy duyên.”

“Ồ.”

Liễu Uyển Thi hiểu rồi.

Ba người đi dọc theo phố chính ra khỏi cửa thành.

Trên đường, rất nhiều võ giả ném tới ánh nhìn kính phục tới tấp.

Chủ một môn phái đến từ cái quận nhỏ cửu đẳng này, trong mấy ngày ngắn ngủi ở Vương thành, những chuyện hắn làm khiến mọi người vạn phần bội phục.

“Quân lão sư!”

Đúng lúc này, sau lưng truyền đến tiếng gọi, chỉ thấy Hoắc Linh vội vã chạy như bay đến.

Quân Thường Tiếu dừng chân, hỏi:

“Hôm nay không lên lớp sao?”

Hà hà!

Hoắc Linh ngừng chân, hai tay chống lên đầu gối, khom người thở dốc từng hơi, nói:

“Quân... Quân lão sư, ta... ta muốn gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh Phái!”

Ánh mắt võ giả xung quanh đều hiện vẻ kinh ngạc.

Đây chính là người thuộc dòng chính Hoắc gia – một trong tám đại gia tộc của Vương thành, thực lực cá nhân hoàn toàn không kém tông môn tứ ngũ lưu, không nghĩ đến lại chủ động xin gia nhập một môn phái!

“Vì sao muốn gia nhập?”

Quân Thường Tiếu hỏi.

Hoắc Linh dần dần thở đều lại, sau đó lớn tiếng nói:

“Đi theo Quân lão sư, có thể học bản lĩnh thật sự!”

“Còn có?”

“Đi theo Quân lão sư, có thể trở thành cường giả!”

“Còn có?”

“Đi theo Quân lão sư... có thể ăn cơm ngon!”

“Phụt!”

Liễu Uyển Thi che miệng cười rộ.

Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói:

“Gia nhập Thiết Cốt Phái không phải là chuyện không thể, nhưng dù cho thân phận có tôn quý cỡ nào, chỉ cần gia nhập môn phái đều biến thành một đệ tử bình thường.”

“Đã hiểu!”

Hoắc Linh hô lớn.

Hắn ta đã có ý nghĩ gia nhập Thiết Cốt Phái từ hôm qua, còn đặc biệt về thương lượng với phụ thân, hoàn toàn bất chấp tất cả cũng phải gia nhập môn phái, có làm một tên đệ tử sai vặt cũng vui sướng!

“Ngươi đang là học sinh của học phủ.”

“Quân lão sư, ta đã xin viện trưởng tốt nghiệp sớm!”

Còn có thể làm vậy?

Quân Thường Tiếu nói:

“Đã như vậy, đi theo bổn tọa về Thiết Cốt Phái đi.”

“Vâng!”

Hoắc Linh vội vàng hướng về Liễu Uyển Thi, chắp tay nói:

“Tiểu sư tỷ, xin nhận một bái của sư đệ.”

Tiểu tử này rất biết vuốt mông ngựa!

“Quân lão sư!”

Từ cửa thành lại truyền tới tiếng hô, chỉ thấy toàn bộ học sinh Tụ Anh Đường chạy tới, hô lớn:

“Chúng ta cũng muốn gia nhập Thiết Cốt Phái!”

Trong đó còn có cả Sở Tu Nam!

Hắn ban đầu chống đối kịch liệt, nhưng hôm qua bị phụ thân gọi về dùng roi da ngược một trận, nói:

“Nhi tử, ngươi nhất định phải gia nhập Thiết Cốt Phái.”

Dòng chính thiên tư trác tuyệt của các đại gia tộc trong Vương thành, đồng loạt hô hào muốn gia nhập Thiết Cốt Phái, khiến người qua đường trợn tròn mắt.

“Vì sao muốn gia nhập?”

“Đi theo Quân lão sư, có thể đứng trên vạn người!”

Học sinh Tụ Anh Đường cùng hô lớn.

“Đã như vậy.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Còn không mau xếp đội ngũ chỉnh tề!”

Soạt! Soạt!

Ba mươi chín học sinh Tụ Anh Đường nhanh chóng xếp hàng.

Quân Thường Tiếu nhìn về phía Vương thành, khóe miệng nhếch lên nụ cười, nói:

“Tư Đồ viện trưởng, học sinh của người, bổn tọa dẫn đi nhé.”

Tư Đồ Hạo Vân đang ở học phủ, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.

Cho hắn làm đạo sư danh dự là muốn hắn dạy bảo học sinh, kết quả dạy chưa được mấy ngày, học sinh đều bị hắn lôi kéo hết rồi.

“Chư vị gia chủ gia tộc!”

Quân Thường Tiếu lại nói:

“Dòng chính của các ngươi, bổn tọa dẫn về môn phái chỉ dạy, nếu như tương lai không thể nổi bật hơn người, có thể thoải mái đến môn phái tìm Quân mỗ tính sổ!”

“Quân chưởng môn.”

Thanh âm hùng hậu từ trong thành truyền ra:

“Nhi tử của ta tính khí cao ngạo, về sau phải nhờ người hao tâm tốn sức rồi.”

“Đó là Sở gia chủ!”

Mọi người cùng nhau hoảng hồn nói.

“Cáo từ!”

Quân Thường Tiếu chắp tay, mang theo dòng chính của các đại gia tộc Vương thành Thiên Dụ, hành quân trở về Thiết Cốt Phái.

Các gia chủ đại gia tộc mặc dù không đến đưa tiễn, nhưng cũng đang phóng xuất linh niệm nhìn dòng chính nhà mình dần đi khuất, trong lòng nghĩ thầm:

“Hy vọng đây là quyết định đúng đắn.”


Bình Luận (0)
Comment