Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 528 - Chương 528. Ai Dám Đến Trêu Chọc Ta!

Chương 528. Ai dám đến trêu chọc ta!
Vì sao Tổng Chứng Nhận quán đột nhiên công bố, chuyện Thiết Cốt Phái được đánh giá là Tam giáp ra bên ngoài?

Bởi vì, bọn họ đã nhận được sự đồng ý của Quân Thường Tiếu.

Tên này không phải muốn khiêm tốn phát triển sao? Cớ sao lại khoa trương lên rồi?

Trước đây khiêm tốn là sợ gây ra những rắc rối không cần thiết, thân phận hiện tại của hắn là Kiếm Võ Song Vương, đánh một Võ Vương đỉnh phong sắp bước vào Võ Hoàng phun máu, đương nhiên có thể phô trưởng thể hiện.

Huống hồ.

Hắn còn có thân phận là đạo sư danh dự của học phủ Thiên Dụ.

Quân Thường Tiếu không tin ở địa phận Tây Nam Dương Châu này, có người không mở mắt dám đến trêu chọc hắn.

Không có.

Tuyệt đối không có!

Đại đà chủ của phân đà Ma Sát Tông sau khi xác định Thiết Cốt Phái là Tam giáp, kinh sợ đến nửa ngày vẫn chưa hồi phục thần trí.

Về phía Thí Thần Điện, ngay lúc nhận được tin tức cũng trợn to mắt.

Môn phái Tam giáp.

Tuyệt đối là tiềm năng vô hạn.

“Đại đà chủ.”

Một cao thủ nói:

“Vương thành truyền đến tin tức, chưởng môn Thiết Cốt Phái trở thành đạo sư danh dự của học phủ Thiên Dụ.”

“...”

Đại đà chủ Thí Thần Điện giật giật khóe miệng.

Trước đây xúi giục các đại tà phái của quận Hoa Dương đến vây kích Thiết Cốt Phái, kết quả bị một Võ Hoàng làm kinh sợ mà lùi bước, chuyện này khiến gã ta rất không vui vẻ.

Vốn dĩ, gã ta còn muốn tìm một thời gian mời cao thủ từ tổng bộ đến lần nữa.

Hiện tại thì sao?

Chỉ có thể cưỡng bách dập tắt suy nghĩ này.

Trước tiên chưa nói đến môn phái Tam giáp, từ đó nhận được bảo hộ của Tổng Chứng Nhận quán.

Chỉ riêng thân phận đạo sư danh dự của học phủ Thiên Dụ, bản thân nhất định phải xem xét lại.

“Hơn nữa...”

Cao thủ đó lại nói:

“Tám đại gia tộc của Vương thành, có không ít dòng chính gia nhập Thiết Cốt Phái.”

Đại đà chủ Thí Thần Điện co giật mãnh liệt khóe miệng.

Thiết Cốt Phái này!

Một đại đà chủ nhỏ bé như gã ta đây, thật sự không trêu chọc nổi nữa rồi!

Nhận được tin tức còn có quận chủ của quận Chân Dương - Trác Siêu Quần, sau khi nhìn thấy bảng môn phái tiềm lực, hai hàng lông mày hắn nhíu lại, nói:

“Thế mà là Tam giáp!”

“Quận chủ.”

Một tên mưu sĩ (tương đồng với quân sư) nói:

“Tổng Chứng Nhận quán đánh giá cao như thế, tiềm lực của Thiết Cốt Phái đích thực cực lớn, nếu như chúng ta mặc bọn họ phát triển, sợ rằng quận Chân Dương khó lòng chiếm được quận Thanh Dương.”

Trác Siêu Quần càng nhíu chặt lông mày hơn.

Hắn ta có hùng tâm chí lớn, muốn xây dựng một quận bành trướng hơn, quận Thanh Dương nằm ở trong kế hoạch mà giờ lại nhảy ra một cái môn phái Tam giáp, chuyện này quá khó giải.

Tiến công?

Trác Siêu Quần không có dũng khí.

Hắn ta lo ngại học phủ Thiên Dụ, lo sợ đại gia tộc ở Vương thành.

“Đáng ghét.”

Trác Siêu Quần tức giận nói:

“Sớm biết Thiết Cốt Phái sẽ mang đến cản trở lớn như vậy, đáng lẽ phải thôn tính quận Thanh Dương mấy năm trước.”

Việc đã đến nước này, báo oán cũng chẳng có tác dụng.

Tin tức Thiết Cốt Phái được đánh giá Tam giáp, hoàn toàn chấn động khắp Tây Nam Dương Châu, đồng thời chấn động rất nhiều thế lực và võ tu.

Thực ra loại chấn động này, có thể đến sớm lúc này nhiều lắm!

Chỉ là khi đó, Quân chưởng môn một lòng muốn khiêm tốn phát triển, vì thế chuyện này đã dồn nén lại rất lâu.

Giữ vững thành Thanh Dương khiến cho võ giả Tây Nam Dương Châu nhớ rõ tên tuổi Thiết Cốt Phái, chứng nhận tiềm lực Tam giáp càng khiến tất cả mọi người khắc cốt ghi tâm.

Trong núi hoang.

Quân Thường Tiếu và Liễu Uyển Thi cưỡi Cụ Phong Lang chậm rãi lên đường.

Bọn người đại gia tộc và Hoắc Linh thuê không ít xe ngựa đang đuổi theo phía sau.

“Thoải mái quá.”

Quân Thường Tiếu dang rộng hai tay, lười biếng hét.

Đến Vương thành Thiên Dụ một chuyến, Liễu Uyển Thi không chỉ giành được quán quân đại hội nấu nướng, mà còn chiêu mộ được mấy chục đệ tử tư chất không tồi, cảm xúc đương nhiên phải vui sướng rồi.

Chỉ là, cũng có đáng tiếc.

Nhiều ngày như vậy, chỉ hoàn thành được một nhiệm vụ phụ, nhận được 2000 điểm cống hiến.

Hệ thống nói:

“Chủ nhân phải tự biết hài lòng đi.”

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ bí mật ‘uy danh đại chấn’ giành được 2000 điểm cống hiến.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 9702/10000.”

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn, phát động phần thường bí mật, nhận được dịch cải tạo tư chất cực phẩm x 1, vật phẩm đã gửi vào không gian giới chỉ.”

Hệ thống: “...”

Quân Thường Tiếu nói thầm:

“Có lẽ là chuyện tiềm lực Tam giáp đã được truyền ra khắp Tây Nam Dương Châu.”

Không chỉ ở Tây Nam Dương Châu.

Khi tin tức như gió mạnh lan rộng, toàn bộ đại lục Tinh Vẫn đều đã biết tin, nhất định sẽ tạo thành một trận nghị luận sôi nổi.

Uy danh đại chấn, vô cùng xứng danh!

“Chưởng môn.”

Liễu Uyển Thi nói:

“Chúng ta vẫn là nhanh chóng lên đường thôi.”

Ra ngoài đã lâu, tiểu cô nương rất lo lắng đồng môn ăn uống không đủ dinh dưỡng, ai nấy cũng gầy hao.

Còn chưa nói.

Không có thức ăn của Liễu Uyển Thi, đệ tử Thiết Cốt Phái rất sụp đổ, dựa vào tài nghệ nấu nướng có hạn của Nhị sư huynh, đồ ăn một tý mùi vị cũng chẳng có.

Bao nhiêu đệ tử ngày ngày ngồi ở sân luyện võ, trong lòng gào thét nói:

“Đồ Đồ, muội nhanh trở lại đi.”

“Không vội, không vội.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Khó lắm mới ra ngoài một chuyến, nên thưởng thức cảnh đẹp trên đường nhiều một chút.”

Tên này thật sự không vội lên đường, chỉ cần trên đường đi ngang qua thành trì, ngay lập tức tiến vào thăm thú.

Đặc biệt, nghe thấy võ giả đều bàn luận về Thiết Cốt Phái, đều đang khiếp sợ về tiềm lực Tam giáp, trên mặt hắn lập tức hiện rõ sự đắc ý.

Từ khiêm tốn vô danh đến uy danh vang dội, hoàn toàn rất có cảm giác thành tựu.

“Quân chưởng môn, đến thành trì của chúng ta rồi.”

Đột nhiên, có người hét lớn nói.

Aii...

Bản thân vốn muốn âm thầm, kết quả vẫn bị phát hiện.

Quân Thường Tiếu hất mái tóc đen bóng, bày ra bộ dáng tiêu sái phong đạm.

“Ở đâu? Ở đâu?”

Đây này, ở đây này!

Ta là Quân Thường Tiếu, chúng sinh mau đến bái lạy ta đi!

Võ giả vừa nói trước đó, lấy giọng nói:

“Quân chưởng môn đang ở Hoa Mãn Lâu chiêu mộ đệ tử, mọi người mau chóng đến xem.”

“Đi mau.”

Người đi đường trên phố như tổ ong kéo đến, ánh mặt ai nấy hiện lên sự phấn khởi và sùng bái!”

Quân Thường Tiếu ngu người.

Ta rõ ràng đang đứng trên phố, vì cái gì lại xuất hiện ở trong lầu.

Đợi đã!

Sắc mặt Quân chưởng môn lập tức trầm xuống, nói:

“Lại có người mạo danh tên tuổi của bổn tọa sao? Còn đang chiêu mộ đệ tử nữa chứ?”

Hoa Mãn Lâu.

Nơi ăn uống vui chơi nổi tiếng trong thành.

Lúc này, trên đường đã là núi người biển người, vạn người chen chúc.

Bất luận là võ tu hay là dân chúng bình thường nhất, đều ngẩng đầu nhìn lên lầu hai, ánh mắt mọi người tràn đầy sự sùng bái.

Cửa tửu lầu.

Bốn tên to lớn mặc y phục đen đứng chắp tay sau lưng, nghiêm túc rất giống hộ vệ.

“Kẻ hèn Nhậm gia chủ này, không biết có tư cách lên lầu gặp Quân chưởng môn không?”

Một người trung niên áo gấm, cung cung kính kính nói.

“Thăm hỏi Quân chưởng môn cần giao ra một vạn lượng.”

Một tên áo đen to xác nói.

“Không thành vấn đề, không thành vấn đề.”

Gia chủ Nhậm gia vội vàng giao ra tờ ngân phiếu vạn lượng.

“Vào đi.”

Mấy tên áo đen bảo hộ ở cửa lớn cùng nhau tránh đường, nhưng trên mặt vẫn luôn mang sự kiêu ngạo.

“Muốn gặp Quân chưởng môn, còn phải giao một vạn lượng ngân phiếu.”

“Đại lão môn phái tiềm lực Tam giáp mà, tiêu chút tiền có thể nhìn phong thái đó cũng đáng giá.”

“Người ta còn là Kiếm Võ Song Vương, còn là đạo sư học phủ Thiên Dụ, đừng nói một vạn lượng, cho dù năm vạn lượng cũng có người tranh giành gặp.”

Võ giả trên phố ồn ào bàn tán.

Lúc này, lần lượt có chủ gia tộc giao nộp một vạn lượng, chỉ để có tư cách vào Hoa Mãn Lâu.

Võ giả không có tiền chỉ biết đứng ở bên ngoài nhìn, hy vọng có thể may mắn tận mắt nhìn gương mặt của chưởng môn Thiết Cốt Phái qua cửa sổ.

“Tránh đường một chút.”

“Tránh đường một chút.”

Quân Thường Tiếu chen vào đám người đông nghịt.

Bởi vì quá nhiều người, chen chút rất lâu vẫn chưa nhìn thấy cửa, thế là liền hét lớn nói:

“Ngân phiêu của ai rơi xuống đất kìa.”

“Của ta.”

“Của ta.”

Toàn bộ người ở bên cạnh đều cúi đầu tìm kiếm.

Quân Thường Tiếu dựa vào khe hở nhỏ lộ ra, thuận lợi chen đến trước Hoa Mãn Lâu.

Hắn vừa muốn tiến vào, bỗng nhiên bị tên áo đen cản lại, nói:

“Tiểu bằng hữu, muốn vào bái kiến Quân chưởng môn phải nộp một vạn lượng.”

“...”

Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.

Con mẹ nó ta muốn gặp ta còn phải trả tiền, đây là chuyện quái gì vậy!

“Cầm lấy.”

Quân Thường Tiếu quăng tới một vạn lượng, thuận lợi tiến vào Hoa Mãn Lâu, bất quá trong lòng tức giận nói:

“Bổn tọa muốn xem thử tên to gan nào dám giả mạo lão tử, ngang nhiên chiêu mộ đệ tử trong thành trì.”


Bình Luận (0)
Comment