Chương 529. Yên tĩnh nhìn hắn khoác lác!
Với uy danh bây giờ của Thiết Cốt Phái, đúng là ở Tây Nam Dương Châu này không ai dám trêu chọc, nhưng lại có kẻ dám giả mạo Quân Thường Tiếu.
Vụ này hay rồi.
Ở trong thành trì có quy mô không lớn không nhỏ, có một kẻ tự xưng là Quân chưởng môn, ngang nhiên chiêu mộ đệ tử, còn phải tốn một vạn lượng bạc mới gặp mặt hắn được.
Khá lắm.
Quân Thường Tiếu vừa bước lên lầu hai, đã thấy trong đại sảnh bày mấy bàn tròn lớn, có hơn bốn mươi, năm mươi người đang ngồi ngay ngắn.
Mỗi người một vạn lượng bạc, nhiều người như vậy chẳng phải đã có bốn năm mươi vạn lượng rồi sao?
Mẹ kiếp!
Đúng là một phương pháp kiếm tiền mới toanh!
Nếu như sau này mình không có tiền, vậy thì có thể chạy show bốn phía để kiếm tiền rồi!
Quân chưởng môn vừa nghĩ, vừa tìm vị trí trống ngồi xuống.
Những vị tai to mặt lớn trong thành, đều vô ý liếc hắn một cái, thầm nghĩ:
"Kẻ này có chút lạ mặt, có lẽ không phải là người trong thành.”
"Tiểu hữu.”
Gia chủ Nhậm gia nói nhỏ:
"Tôn tính đại danh của ngươi là?”
Theo y thấy, có thể dùng vạn lượng để gặp Quân chưởng môn, chắc chắn là người có tiền.
"Quân…”
Quân Thường Tiếu nói:
"Quân Bất Kiến, hoàng hà chi thủy thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi, bỉ nhân Lý Bạch, tự Thái Bạch, danh hào Thanh Liên cư sĩ.”
(Trích 3 câu đầu trong bài thơ “Thương tiến tửu” được sáng tác khoảng năm Thiên Bảo thứ 11 (752) của tác giả Lý Bạch. Dịch nghĩa: Người không gặp, nước sông Hoàng Hà chảy xuống từ thượng nguồn, một đường ra biển chẳng quay lại.)
Hệ thống nói.
"Tiệm thuốc Bích Liên có được không?”
(Tiệm thuốc Bích Liên là cách chơi chữ của dân Trung, ý nói không biết xấu hổ, tới giờ uống thuốc rồi đó.)
Những đại nhân vật trong tửu lâu đều co rút khóe miệng.
Tiểu gia hỏa còn chưa mọc đủ lông mà lại còn có danh hào, tưởng mình là đại sư thật sao?
Nhậm gia chủ đã nhìn ra kẻ này có hơi vô sỉ, sau đó không để ý đến nữa, yên tĩnh chờ đợi Quân chưởng môn xuất hiện.
Quân Thường Tiếu cũng chẳng thèm nói chuyện, cầm cả đĩa hạt dưa lên ngồi cắn.
Tách!
Tách!
Lầu hai im lắng vang lên tiếng gặm hạt dưa.
Các vị gia chủ ngồi xung quanh đều nhíu mày.
Tiểu tử này thật là không có lễ độ!
Nhậm gia chủ ngồi bên cạnh Quân chưởng môn hơi dịch qua bên cạnh, ánh mắt y tràn đầy sự xem thường.
"Các vị!”
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói ôn tồn lễ độ vang lên:
"Đã để mọi người chờ lâu.”
Đầu bậc thang lầu ba, một nam tử mặc đồ trắng tung bay trong gió, khuôn mặt anh tuấn, hắn khẽ khép cây quạt xuống, bên hông đeo một yêu bài nhỏ đáng yêu, trên đó có khắc hai chữ Thiết Cốt.
"Quân chưởng môn!”
Các đại nhân vật trong thành đều nhanh chóng đứng dậy.
Bọn hắn vô thức nhìn Quân Thường Tiếu bên cạnh một chút, bởi vì tên này ăn mặc quá giống với Quân chưởng môn.
Con em nó.
Tên này dám giả mạo ta, thế mà giả mạo còn rất giống!
Nhưng mà!
Dáng vẻ có hơi xấu, không so được với người ngọc thụ lâm phong như mình.
Các gia chủ của đại gia tộc đều đứng lên, chỉ có mỗi Quân Thường Tiếu ngồi đó, sau đó hắn thành công hấp dẫn một đợt cừu hận, nhận lấy ánh mắt tức giận từ mọi người.
Trước mặt mọi người gặm hạt dưa, bọn hắn còn có thể chịu đựng.
Bây giờ Quân chưởng môn xuất hiện, vậy mà tên này còn ngồi được, thật quá là bất kính!
Thiếu niên áo trắng hơi nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia bất mãn, bất quá vẫn là rất có phong độ nói:
"Các vị, mời ngồi.”
Mọi người ngồi xuống, không quên lạnh lùng quét qua Quân Thường Tiếu.
Người không có quy tắc như vậy, làm sao có thể vào Hoa Mãn Lâu chứ!
Tách.
Tiếng gặm hạt dưa lại vang lên.
Nhậm gia chủ không thể nhịn được nữa, đứng dậy quát lớn:
"Vị Lý công tử này, trong trường hợp trang nghiêm như vậy, nếu như ngươi muốn cắn hạt dưa, vậy thì mời đi ra ngoài cắn cho thỏa lòng, đừng có quấy nhiễu đến người khác!”
"Thế nào?”
Quân Thường Tiếu nhếch tay, đập một hạt dưa ra, nói:
"Đã đặt lên bàn thì không phải là để người ta ăn sao?”
"…”
Mọi người co giật khóe miệng.
Trái cây trên bàn là để trang trí, có ai dám vô sỉ lấy ăn như vậy chứ!
"Quân chưởng môn.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Ngươi cho ý kiến đi.”
Thiếu niên áo trắng cười nói.
"Có lẽ vị bằng hữu này đang buồn miệng, ăn chút cũng chẳng sao cả, mọi người không cần để ý.”
"Quân chưởng môn nói có lý.”
Nhậm gia chủ ngồi xuống, nhưng vẫn trừng mắt nhìn Quân Thường Tiếu một chút.
"Các vị.”
Thiếu niên áo trắng cất cao giọng nói:
"Quân mỗ vô tình đi ngang qua thành Quế Lâm này, thấy được tử khí lượn lờ trên không, biết rằng nơi đây có nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, vì vậy quyết định chiêu mộ đệ tử ở đây.”
Tất cả mọi người vui mừng.
Mặc dù thành Quế Lâm không tính là lớn nhưng lại thuộc quyền quản lý của Vương thành, ngay cả thành chủ cũng không có, thế mà được Quân chưởng môn ca ngợi như vậy, tuyệt đối chính là niềm vinh hạnh lớn lao.
Quân Thường Tiếu âm thầm thầm nói:
"Tiểu tử này thật biết nói khoác.”
Hệ thống nói:
"Nếu hắn không biết nói khoác, sao có thể trêu đùa tất cả mọi người như khỉ thế kia.”
Nói rất có đạo lý!
Nhưng mà dám giả danh lão tử ra ngoài lừa gạt, lúc còn sống chính là người gan dạ rồi nha.
"Hầy.”
Thiếu niên áo trắng nói:
"Đáng tiếc là, Thiết Cốt Phái ta chỉ chiêu mộ mười đệ tử ở thành Quế Lâm thôi.”
Mọi người đều ngạc nhiên.
Bọn hắn tự nguyện đưa một vạn lượng lên lầu, đến khi thấy được dáng vẻ của Quân chưởng môn, ai cũng hy vọng dòng chính nhà mình được gia nhập Thiết Cốt Phái tu hành.
Ở đây có khoảng bốn đến năm mươi người nhưng chỉ nhận có mười đệ tử, chuyện này có chút phiền phức.
"Quân chưởng môn.”
Nhậm gia chủ nói:
"Không thể nhận nhiều thêm sao?”
Thiếu niên áo trắng lắc đầu nói:
"Thiết Cốt Phái ta chiêu mộ đệ tử, còn phải xem thiên thời địa lợi và ngũ hành càn khôn.”
"Bổn tọa vừa bói một quẻ, mặc dù thành Lâm Quế là nơi trọng địa, nhưng hơi gió phương đông phạm vào sát kị, vậy nên chỉ chiêu mộ được mười người, nếu nhiều hơn là làm trái ý trời.”
Thiên thời địa lợi, ngũ hành càn khôn?
Còn có hơi gió phương đông, còn thêm phạm vào sát kị?
Tên này mà là chưởng môn hả?
Đích xác phải là thầy bói chuyên lừa gạt giang hồ thì đúng hơn.
"Hóa ra là thế.”
Mọi người lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Nhậm gia chủ chắp tay nói:
"Quân chưởng môn thật có học thức uyên bác, Nhậm mỗ bội phục vạn phần!”
"...”
Đại ca, chuyện này mà ngươi cũng tin?
IQ có phải bị chó gặm rồi hay không?
Nếu như thật sự chính là ta, độc giả lại nói nhân vật chính tỏa ra ánh hào quang, kết quả nhân vật phản diện hoàn toàn không có não còn gì?
"Tất nhiên.”
Thiếu niên áo trắng cất cao giọng nói:
"Bổn tọa chiêu mộ đệ tử, chủ yếu là nhìn ngày sinh tháng đẻ, nếu như phù hợp với Thiết Cốt Phái ta, tất nhiên sẽ thu làm đệ tử.”
Em gái ngươi!
Đúng là một tên thầy bói!
Quân Thường Tiếu hận không thể cho tên kia một bạt tay.
Hắn cố gắng nhịn xuống, chỉ để muốn yên tĩnh nhìn tiểu tử này ra oai, yên tĩnh nhìn tiểu tử làm thế nào để lừa gạt người khác.
Hệ thống nói:
"Chủ nhân có chắc rằng mình không muốn học?”
Còn phải nói.
Tên này thật đúng là muốn học hỏi, tốt xấu gì sau này có thể xuất chiêu này đi chiêu mộ đệ tử.
Một bên là hàng chính hãng, lại học của một tên giả mạo mình, đúng là đủ đặc sắc mà!
"Quân chưởng môn.”
Nhậm gia chủ nói:
"Đây là ngày sinh tháng đẻ của mấy người dòng chính gia tộc ta, mời người nhìn xem thử một chút, bọn họ có duyên với Thiết Cốt Phái hay không?”
Quân Thường Tiếu hé miệng.
Ra cửa còn mang theo ngày sinh tháng đẻ của dòng chính gia tộc, kẻ này nghĩ gì trong đầu vậy?
Chờ chút!
Phía dưới tờ giấy ghi ngày tháng sinh, vì cái gì để lộ ra một góc ngân phiếu thế kia!
Hiểu rồi, đã thông suốt!
Không phải nhìn có duyên với Thiết Cốt Phái hay không, mà là lặng lẽ cầm ngân phiếu đi cửa sau!
Thiếu niên áo trắng cầm ngày sinh tháng đẻ mà Nhậm gia chủ đưa ra, ngân phiếu phía dưới nhẹ nhàng bay vào tay áo.
Thủ pháp này, tốc độ này...
Trong lòng Quân Thường Tiếu chỉ có một từ thôi, phục!
"Nhậm gia chủ.”
Thiếu niên áo trắng nghiêm túc nhìn ngày sinh tháng đẻ một lúc, sau đó nói:
"Hai thành viên dòng chính nhà ngươi có ngũ hành tương hợp với Thiết Cốt Phái ta, bổn tọa có thể thu làm đệ tử.”
"Đa tạ Quân chưởng môn!”
Nhậm gia chủ mừng lớn nói.
Người khác đưa đến ánh mắt hâm mộ.
Nếu như dòng chính Nhậm gia có thể đi vào Thiết Cốt Phái Tam giáp, chắc chắn tương lai sẽ vô cùng rộng mở!
"Quân chưởng môn.”
Một gia chủ khác nói:
"Đây là ngày sinh tháng đẻ của con ta, mời ngài xem thử.”
Lúc đưa đến, gã ta còn thuận tay nhét thêm mấy tấm ngân phiếu phía dưới, bởi vì thủ đoạn hơi vụng về, nên người ở xung quanh đã phát hiện.
"...”
Quân Thường Tiếu run rẩy kịch liệt khóe miệng.
Chính mình đi chiêu mộ đệ tử, phần lớn đều xác nhận bằng ánh mắt.
Con hàng này lại cầm ngày sinh tháng đẻ đi lừa gạt tiền người ta, con meo nó sao mình không nghĩ đến chuyện này chứ!