Chương 532. Nếu biết trước có ngày này, ngay từ đầu hà tất phải làm vậy!
Trên đời này có rất nhiều người tự khoe mình là thông minh, thực tế lại ngu hết phần người khác.
Các đại gia chủ trong Hoa Mãn lâu, chính là ví dụ điển hình.
Quân Thường Tiếu đã vạch trần bộ mặt tên lừa gạt rồi, bọn hắn vẫn kiên quyết nhận định thiếu niên áo trắng là Quân chưởng môn.
Kỳ thật.
Cũng chưa chắc ngốc thật.
Chỉ là lòng tự tôn quá lớn, lại là người có thân phận.
Khó mà chấp nhận nổi sự thật mình bị lừa gạt, nên càng khăng khăng nhận định tất cả đều là thật!
Chỉ là.
Hiện thực cực kỳ tàn khốc.
Khi một gia chủ chỉ vào Quân Thường Tiếu, dự định buộc tội trước mặt Hồng Liên quận chúa, người ta lại đi xuống dưới, chắp tay nói:
“Quân chưởng môn, kẻ này là tên đã giả mạo người ở Vương thành, hôm nay ta mang người tới để bắt giữ, trừng trị hắn theo pháp lệnh.”
Toàn bộ Hoa Mãn Lâu im ắng.
Những gia chủ hoặc từ đầu đến giờ vẫn mơ mơ hồ hồ, hoặc đã nhận ra nhưng vẫn giả vờ ngu ngốc, ai nấy đều há mồm trợn mắt.
Lần này, bọn hắn nhìn rõ ràng Hồng Liên quận chúa đang trò chuyện với người trẻ tuổi kia, mà không phải đang nói chuyện với người mình cho là Quân chưởng môn.
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu nâng tay lên, nắm một cái vào không trung, trực tiếp lôi tên thiếu niên áo trắng kia tới, lạnh giọng nói:
“Hoá ra tên nhóc nhà ngươi là một tên lừa đảo ngựa quen đường cũ.”
Thiếu niên bị lôi đến, hai chân hắn bắt đầu phát run.
Hóa ra người trước mặt mình thực sự là Quân Thường Tiếu, mình còn giả mạo ngay trước mặt chính chủ, đúng là nực cười!
“Quân... Quân chưởng môn...”
Thiếu niên áo trắng giọng run run nói:
“Ta... vô ý mạo phạm...”
Roẹt —— ——
Quân Thường Tiếu giơ tay giật mặt nạ da người trên mặt hắn xuống.
Người này có khuôn mặt hơi ốm yếu bệnh tật, tuy cũng không xấu nhưng so với Quân chưởng môn anh minh võ thần của chúng ta, còn cách một trời một vực!
“Quận chúa.”
Quân Thường Tiếu nắm cổ áo tên giả mạo, nhàn nhạt nói: “Trong thành còn vài vị gia chủ cho rằng bổn tọa là tên giả mạo, xin cho một lời chứng thực thích đáng.”
Kỳ thật không cần chứng minh nữa, vì bọn hắn đều tỉnh táo cả rồi!
Hồng Liên quận chúa mặc dù cũng chỉ vừa mới tới, nhưng từ lời nói của vị gia chủ kia cũng hiểu đại khái tình hình, vì vậy phối hợp nói:
“Vị này chính là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh Phái - Quân Thường Tiếu, thân phận khác là đạo sư danh dự của học phủ Thiên Dụ.”
“Rầm rầm!”
Đạo phòng tuyến cuối cùng sụp đổ, các đại gia chủ trực tiếp co quắp trên đất.
Coi thật thành giả, xem giả thành thật, nói thẳng ra là mình quá ngu!
“Quân chưởng môn!”
Một gia chủ nơm nớp lo sợ, nói:
“Trương mỗ có mắt như mù, vừa rồi đã đắc tội, vẫn xin người đừng để trong lòng!”
Những người khác cũng vội vàng bồi tội tạ lễ.
Quân Thường Tiếu nói:
“Nếu như bổn tọa là người lòng dạ hẹp hòi, đầu các ngươi sớm đã rớt khỏi cổ.”
Sắc mặt mọi người tái nhợt, sau lưng tuôn đầy mồ hôi lạnh.
Chính xác.
Nếu như hắn thật sự so đo chi ly, hiện giờ mình khẳng định đã chết rồi, Hồng Liên quận chúa cũng tuyệt đối sẽ không vì mình mà đắc tội chưởng môn Thiết Cốt Phái.
Mọi người lại bận bịu bồi tội tạ lỗi, eo cũng sắp cong xuống mặt đất luôn rồi.
“Bất quá.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói:
“Bổn tọa vừa rồi xuất ra khí thế Kiếm Võ Song Vương, vì thế tiêu hao không ít linh lực, các ngươi tự biết điều đi.”
...
Trong ba người đồng hành, ắt có người làm thầy của ta.
Tên lừa đảo này khiến Quân Thường Tiếu học được vài chiêu, ngay lập tức liền dạy lại cho người khác.
Các đại gia chủ cực kỳ phối hợp, tới tấp xuất ra một chồng ngân phiếu cho hắn khôi phục linh lực vừa tiêu hao.
Không ít đâu.
Khoảng chừng ba trăm vạn lượng.
Con em nó!
Thật kiếm được bộn tiền!
Mình còn quản lý cái môn phái làm quái gì nữa, tay ngoài dài hơn tay trong vớt tiền là tốt rồi!
(Đại ý là làm nghề khác kiếm nhiều tiền hơn…)
“Quân chưởng môn.”
Hồng Liên quận chúa có chút áy náy, nói:
“Tên này giả mạo tên tuổi người lừa gạt trong địa bàn Vương thành, chuyện này là ta đã thất trách.”
Quận chúa đại nhân cung cung kính kính với hắn đến như vậy, chúng ta bây giờ vẫn còn sống, thật sự rất là vạn hạnh!
“Hầy.”
Quân Thường Tiếu thở dài một hơi nói:
“Chỉ trách bổn tọa quá nổi danh rồi, cũng vì cái gọi là người giỏi khó thấy, khó tránh khỏi bị người ta giả danh để che mắt lừa gạt người khác.”
Hệ thống: “...”
Hồng Liên quận chúa nói:
“Tên lừa đảo này, ta chắc chắn sẽ trừng trị nghiêm khắc.”
Nàng nói rồi liền phất tay lên, lệnh cho binh sĩ bắt lấy thiếu niên áo trắng trong tay Quân chưởng môn.
Mặt mày tên lừa đảo trắng bệch.
Pháp lệnh Vương thành cực kỳ nghiêm khắc, lấy danh nghĩa Quân chưởng môn đi lừa gạt khẳng định sẽ bị phạt nặng, có khi phần đời còn lại đều trải qua trong ngục!
Nếu biết trước có ngày này, từ đầu hà tất phải làm vậy chi.
Có bao người không biết làm chuyện phạm pháp sẽ phải trả cái giá đắt như thế nào, nhưng lại có bao nhiêu người không phải không biết, thế mà vẫn cố tình vi phạm.
“Quận chúa.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Tên này giả mạo tên tuổi của bổn tọa, tội trạng cực kỳ nghiêm trọng nên ta dự định tự mình nghiêm trị.”
“Chuyện này...”
Hồng Liên quận chúa trầm mặc đôi chút, nói:
“Vậy cũng được.”
“Không!”
Thiếu niên áo trắng gào to:
“Quận chúa, xin mang ta về Vương thành, ta nguyện ý tiếp nhận tất cả trừng phạt!”
Bị đưa tới Vương thành chí ít còn có thể sống.
Bản thân mà rơi vào tay cường giả trực tiếp diệt mấy cái tà phái này, khẳng định sẽ chết cực kỳ thảm!
Hồng Liên quận chúa hoàn toàn không để ý, sai người bắt toàn bộ đồng phạm của hắn lại.
Nhậm gia chủ lúc trước bị đánh ra ngoài cũng là giả danh, hoàn toàn không phải Nhậm gia chủ thực sự.
Người thật thì sao?
Bị bọn hắn đánh lén rồi nhốt lại.
Việc này, Hồng Liên quận chúa sẽ xử lý và giải quyết hậu quả, tác giả cũng không cần nhiều lời giải thích.
Cái đội lừa đảo này thật chuyên nghiệp, cho hai người giả mạo gia chủ, phối hợp với nhau diễn một màn giao tiền nhập môn như thật.
Các đại gia chủ khẳng định không cam lòng bị thua thế, cứ như vậy rơi vào bẫy rập.
“Quận chúa, ta nhận tội, ta nhận phạt, xin nhất định phải...”
Quân Thường Tiếu biến chưởng thành đao vỗ vào gáy thiếu niên áo trắng, khiến hắn lập tức hôn mê, nói:
“Nếu biết sợ, sao lúc trước còn giả mạo tên tuổi bổn tọa, ra ngoài lừa gạt người khác.”
...
Bên ngoài thành Quế Lâm.
Hồng Liên quận chúa tự mình tiễn đến cửa thành.
“Quận chúa.”
Quân Thường Tiếu có chút rối rắm nói:
“Có người giả mạo tên tuổi bổn tọa đi lừa gạt, liệu có biện pháp ngăn chặn chuyện này tái diễn không?”
Lần này may mắn là mình bắt gặp.
Nếu như còn có kẻ khác to gan lớn mật giả mạo, mà hắn lại không cách nào bắt được, thanh danh chẳng phải tiếp tục bị huỷ rồi sao?
Hồng Liên quận chúa nói:
“Ta sẽ ban hành Hồng sắc Luật Lệnh trên toàn bộ địa bàn do Vương thành cai quản, bất cứ kẻ nào dám giả mạo Quân chưởng môn, đều sẽ bị quy vào trọng tội, xử phạt nghiêm trọng.”
Trước mắt đây là biện pháp duy nhất.
Có người nói, có thể phổ biến chân dung Quân chưởng môn rộng rãi.
Kỳ thật cũng chẳng có tác dụng mấy, bởi vì nếu quả thật có người muốn giả mạo, muốn biến gương mặt như tranh vẽ cũng là chuyện thường.
Loại âm mưu lừa gạt như này cũng không phải ngày nào cũng có, ngươi cảm thấy bản thân rất thông minh, hẳn là sẽ không bị lừa nhưng có lẽ... vẫn sẽ có người trúng chiêu.
Đả đảo tội phạm, không thể trì hoãn.
Quần chúng nhân dân cũng cần đề cao cảnh giác, đề phòng bị mắc lừa.
Quân Thường Tiếu quay lại chính sự, hỏi:
“Quận chúa, thật sự không có ý định gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta sao?”
Cô nương.
Lại cho ngươi thêm một cơ hội.
Hồng Liên quận chúa lịch sự cười, nói:
“Gia phụ vẫn còn đang bế quan, ta muốn gia nhập quý phái, vẫn cần chờ người xuất quan đồng ý mới được.”
“Quận chúa thật sự có hiếu.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Quân mỗ xin cáo từ.”
Nói xong, hắn xách theo thiếu niên áo trắng lên, cùng với Liễu Uyển Thi rời đi.
Cho đến khi bóng lưng dần dần khuất trên đường lớn, Hồng Liên quận chúa mới thu lại ánh mắt, có chút bất đắc dĩ nói thầm:
“Ta cũng rất muốn gia nhập Thiết Cốt Phái, nhưng Vương thành Thiên Dụ cũng phải có người quản lý.”