Chương 547. Trận Vương cửu phẩm!
Quân Thường Tiếu nghĩ rằng, có lẽ phải cần ít nhất một tháng mới chiêu mộ được một vạn người.
Nhưng hắn tính sai rồi.
Mấy ngày tiếp theo, võ tu từ khắp mọi nơi lần lượt đuổi tới, thậm chí hôm sau còn nhiều gấp mấy lần hôm trước.
Ngày đầu tiên.
Mới sáng sớm đã có bảy tám trăm võ tu tụ tập lại ở cửa sơn môn.
Nếu như không xét đến tư chất, cứ thế thu nhận đủ một vạn người, không chỉ có thể đạt được chứng nhận tiêu chuẩn ‘tông môn', mà còn có thể khởi động nhiệm vụ môn phái.
Nhưng hắn không thể thu nhận bừa bãi như thế.
Hai huynh đệ họ Ninh nghiêm khắc tuân theo những chỉ tiêu do chưởng môn đề ra, hỏi thăm từng người một, sau cùng cũng chỉ còn lại 200 võ tu đủ tiêu chuẩn.
Ngày hôm sau.
Người xin gia nhập môn phái cũng tầm sáu, bảy trăm người.
Cứ thế vẻn vẹn năm ngày trôi qua, số lượng thành viên của môn phái từ 9413 người tăng lên thành 9999 người!
''Chỉ còn thiếu 1 người!''
Nghe thấy tiếng báo cáo, đôi mắt Quân Thường Tiếu sáng rực lên.
''Chưởng môn..''
Lý Thanh Dương đến báo:
''Bên ngoài có một lão giả cứ đòi gặp người.''
''Muốn gia nhập môn phái sao?''
'Lão ấy nói không muốn gia nhập môn phái, chỉ nói muốn gặp người.''
Quân Thường Tiếu bước ra ngoài.
Giờ phút này, những người không được gia nhập Thiết Cốt Phái đã rời đi, trước cửa sơn môn có hơi hoang vắng.
Trong gió, một lão giả mặc áo choàng dài đang đứng thẳng nơi đó, người này tầm sáu bảy mươi tuổi, nhưng mái tóc vẫn đen tuyền, ánh mắt sắc bén, nhìn không giống một lão giả chút nào.
''Ngươi là Quân Thường Tiếu?''
Giọng nói của ông ấy vừa to vừa hào sảng, khiến người ta cảm thấy như đây là giọng nói của một người đàn ông ba bốn mươi tuổi vậy.
Người này rất biết cách chăm sóc bản thân.
''Không sai.''
Quân Thường Tiếu cười nói:
''Vị tiền bối này đến Thiết Cốt Phái có chuyện gì vậy?''
Lão già nói:
''Nghe nói môn phái của ngươi muốn chiêu mộ những anh tài trong thiên hạ, lão phu đến để tìm nơi nương tựa.''
Huynh đệ họ Ninh cùng cau mày.
Ngươi muốn gia nhập thì phải nói trước chứ?
Đến đây rồi nói muốn gặp trực tiếp chưởng môn, phách lối thật đấy.
Quân Thường Tiếu nói:
''Thiết Cốt Phái ta không nhận những người vô danh, không biết tiền bối có gì hơn người?''
Hắn dò xét từ đầu đến chân nhưng vẫn không thể nhìn ra thực lực của đối phương.
Chỉ có hai khả năng.
Một là lão giả cố tình ẩn giấu tu vi, hai là hoàn toàn không có tu vi.
Nếu là loại thứ hai thì.. thật có lỗi, dù là người lớn tuổi thì lão giả đến thế nào, vẫn phải về thế đấy.
Lão giả nói:
''Lão phu không tinh thông võ đạo nhưng có nghiên cứu qua về trận pháp, nếu Thiết Cốt Phái thiếu Trận Pháp sư, lão phu có thể miễn cưỡng làm trưởng lão trận pháp.''
Huynh đệ họ Ninh co giật khóe miệng.
Còn chưa vào đã đòi chức vụ Trưởng lão, lão giả này thật đúng là phách lối!
Quân Thường Tiếu nói:
''Trận pháp không phải chỉ nói miệng là xong, mà còn phải xem nữa..''
''Bộp..''
Một tấm lệnh bài viền vàng rơi trên bàn, lão giả nói:
''Đây là lệnh bài chứng minh của lão phu.''
Hai huynh đệ họ Ninh cúi đầu xem xét, rồi mặt bỗng biến sắc khi nhìn thấy bốn chữ khắc trên khối lệnh: ''Trận Vương cửu phẩm.''
Trận Vương?
Lại còn là cửu phẩm???
Hai huynh đệ họ Ninh vào Nam ra Bắc, đã đi gần hết đại lục Tinh Vẫn, từ đó gặp gỡ không ít Trận Pháp sư nhưng có thể đạt đến trình độ Trận Vương cửu phẩm, thực sự là rất hiếm thấy!
''Liệu đây có phải đồ giả không?''
Quân Thường Tiếu truyền âm nói.
Từ lúc Tôn Bất Không đến nhập môn, đã từng chơi một vố các loại lệnh bài đại đế, chuyện này khiến hắn rất cẩn thận, sợ rằng lão giả này là một tên lừa đảo.
Ninh Độc Tỉnh cầm lệnh bài trên tay, rót linh niệm vào những hoa văn phức tạp trên đó, truyền âm nói:
''Chưởng môn, đây là hàng thật.''
Đây là lệnh bài chứng minh thân phận của Trận Pháp sư được cấp bởi Hiệp hội trận pháp, trong đó ẩn giấu một trận pháp bỏ túi, dùng linh niệm là có thể phân biệt thật hay giả, hoàn toàn vô phương mô phỏng.
Hơn nữa...
Hiệp hội trận pháp cũng là một tổ chức phi thế lực quyền uy giống như chứng nhận quán, rất nghiêm ngặt trong chuyện làm giả tín vật, nên cũng chẳng ai dám gây án.
''Quân chưởng môn.''
Lão giả nói:
''Nếu như người vẫn không tin, lão phu sẽ bố trí trận pháp cho ngươi xem.''
''Được.''
Quân Thường Tiếu còn phải thử một chút.
Lỡ đâu là lệnh bài lão giả nhặt được thì sao?
Lão giả nói:
''Quân Chưởng môn muốn lão phu bố trí trận pháp gì?''
''Chuyện này...''
Quân Thường Tiếu truyền âm nói:
''Ninh trưởng lão, trận pháp nào thì hợp lý?''
Mặc dù hắn cũng là Trận Pháp sư nhưng chỉ học qua Kỳ Môn Tâm Thập Nhị Trận, chưa từng tiếp xúc trận pháp của đại lục Tinh Vẫn, cho nên chẳng khác nào một tên mới vào nghề.
''Chưởng môn.''
Ninh Đọc Tỉnh truyền âm nói:
''Có thể để lão giả bố trí thượng phẩm Tụ Lôi Trận.''
Trận Pháp sư có sự phân chia đẳng cấp, trận pháp cũng có sự phân chia giống vũ khí, có cả cấp bậc hạ phẩm và phàm phẩm.
Thượng phẩm Tụ Lôi Trận vừa đủ với một Trận Vương cấp cao.
Đương nhiên.
Đây là cách phân chia của đại lục Tinh Vẫn.
Quân Thường Tiếu có thể nâng cấp trận pháp nhờ vào dịch cải tạo tư chất trận pháp, đồng thời còn bố trí luôn cả trung phẩm Tụ Linh Trận, không chút chênh lệch so với vị diện này.
Nếu như so sánh, vốn hiểu biết về trận pháp và cách bố trí Tụ Linh Trận của hắn, đã có thể đạt đến cấp độ ''Vương''.
Vậy thì...
Quân chưởng môn không phải Kiếm Võ Song Vương, mà chính là Kiếm Võ Trận Tam Vương!
Suỵt!!
Khiêm tốn, khiêm tốn.
Quân Thường Tiếu nói:
''Tiền bối, người bố trí một Tụ Lôi Trận trước đi.''
''Được'.'
Lão giả vung tay áo:
''Vậy ta đành tự bêu xấu.''
Vù..Vù..
Vài tia sáng bay ra từ ống tay áo, bay xung quanh ông lão một cách thẳng hàng.
Quân Thường Tiếu nhìn kĩ, phát hiện đó là một lá cờ nhỏ hình tam giác màu vàng kim.
''Đây là Trận Kỳ..''
Hệ thống nói:
''Một loại đạo cụ dùng để bày trận.''
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:
''Chuyên nghiệp thật đấy!''
Xoẹt!
Lão giả tiện tay nhặt một cây gậy gỗ, rồi bắt đầu phác họa trên đất, nhìn y như một vị đại sư đang cầm bút chăm chú vẽ tranh.
Vô cùng chuyên nghiệp!
Đây là ý nghĩ trong lòng huynh đệ họ Ninh.
Xoẹt! Xoẹt!
Chỉ trong chốc lát, vòng tròn được bao phủ bởi trận kỳ đã vẽ thành một trận pháp phức tạp, khiến người ta bị hoa mắt khi nhìn vào.
Thân là Trận Pháp sư, Quân chưởng môn cũng phải sợ hãi nói:
''Cứng cáp có lực, rồng bay phượng múa, đây chính là đại sư trận pháp..''
Xoẹt................
Sau khi vẽ xong đường cuối cùng, lão giả bước ra ngoài, tiện tay vứt cây gậy gỗ đi, hai tay chắp sau lưng, nhìn rất ra dáng Đại sư.
''Vù..Vù..''
Trong chốc lát, trận kỳ cùng những hoa văn phức tạp phát sáng, khiến cho cửa sơn môn sáng bừng lên, rực rỡ lấp lánh.
Viu........
Kết giới ánh sáng phóng lên tận trời, một tòa trận pháp thành hình trong nháy mắt.
''Tốt!''
Quân Thường Tiếu không kìm được, vỗ tay khen ngợi.
Chỉ cần nhìn vào cách bố trí trận pháp như mây trôi nước chảy của lão giả, hắn có thể khẳng định người này thật sự có thực lực.
''Quân chưởng môn.''
Lão giả nói:
''Tụ Lôi Trận đã hoàn thành, có thể cho người xem thử..''
''Hai vị trưởng lão.''
Quân Thường Tiếu nói:
''Các ngươi tới thử đi.''
''Hả?''
Hai huynh đệ họ Ninh co giật khóe miệng.
Thượng phẩm Tụ Lôi Trận chính là trận pháp tấn công cao cấp, mình mà bước vào thì khẳng định sẽ xảy ra bi kịch!
Trận Vương được rất được xem trọng trên đại lục Tinh Vẫn là có nguyên do của nó. Bọn hắn hoàn toàn có năng lực tạo ra trận pháp cao cấp, uy lực không thua kém so với Võ Vương.
Xét về chiến đấu, bọn hắn không thể đánh ngang với Võ Vương.
Nhưng một khi đã gây thù, mỗi ngày đều bố trí trận pháp trước cửa nhà ngươi, cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết!
Ninh Độc Tỉnh suy sụp nói:
''Biết thế, ta nói một trận pháp phòng ngự là được rồi!''
Không còn cách nào khác.
Bản thân đã lỡ đào hố, dù có mất mạng cũng phải tìm cách lấp.
Ầm!
Ầm!
Hai người dứt khoát bước vào trận pháp, lập tức nghe thấy tiếng sấm ầm ầm bên tai, cả trận pháp dường như đang run rẩy theo.
Quân Thường Tiếu không đành lòng, quay đầu nói:
''Tiền bối có hiểu biết sâu rộng về trận pháp, Quân mỗ rất kính nể.''
''Quân chưởng môn.''
''Vậy ta có tư cách làm trưởng lão rồi chứ?''
''Đương nhiên rồi.''
''Nhưng mà, Thiết Cốt Phái ta không có chức vụ trưởng lão trận pháp, nếu muốn thì người có thể làm Đường chủ của Trận Pháp Đường.''
Quả nhiên, sự cố gắng của mình đã được đền đáp, đánh nhau vì thanh danh của môn phái, ngay cả Trận Vương cửu phẩm cũng chủ động gia nhập.
Giờ phút này, Quân chưởng môn cảm thấy rất có thành tựu.
Lão giả hơi chút suy tư, nói thầm:
''Chỉ cần có thể nếm thử món ăn của tiểu cô nương kia thêm lần nữa, làm một tên Đường chủ cũng tạm chấp nhận được.''
“...”
Quân chưởng môn hóa đá trong nháy mắt!
''Á há há há...''
Tiếng cười của hệ thống quanh quẩn bên tai.