Chương 565. Ta không tin giết mãi không hết!
Miếng sắt to khoảng chừng bàn tay, mặt trên khắc rất nhiều ký hiệu quái lạ, trong đó còn có một cái đồ án phức tạp, nhìn có vẻ giống với đồ án vừa rồi in trên mặt đất.
Thứ đó tỏa ra hơi thở cổ xưa mà âm trầm, hẳn là đã có niên đại rất lâu đời, và còn vì hơi thở tương tự với môi trường xung quanh dẫn đến linh niệm không thể bắt được sự tồn tại của Mặc Thương.
Chính vì thế.
Nếu như là một khu vực bình thường thì tuyệt đối không thể tránh thoát linh niệm thăm dò, chỉ có trong Ma Lĩnh Cốc mới có hiệu quả ẩn nấp thành công.
“Dùng tinh huyết là có thể phá vỡ phong ấn sao?”
Quân Thường Tiếu hỏi.
Mặc Thương nói:
“Đây chỉ là suy đoán của ta, về phần được hay không thì vẫn có trời mới biết.”
Từ lúc lấy được miếng sắt và phá giải chữ viết trên đó, gã đến Ma Lĩnh Cốc rất nhiều lần, cũng từng thử rất nhiều cách, kết quả đều không thành công.
Về sau ngẫm lại cẩn thận, còn biết được năm đó cốc chủ Ma Lĩnh Cốc và đệ tử dùng tinh huyết mở không gian, muốn giải phong ấn có phải cũng cần tinh huyết làm vật dẫn hay không?
Càng nghĩ càng có khả năng là vậy.
Lần này tới đây, gã định dùng tinh huyết thử một lần.
Bất quá, gã vừa mới bố trí xong đồ án thì có người đến đây, khiến bản thân không thể không tạm thời bỏ dở.
“Còn chờ cái gì nữa.”
Quân Thường Tiếu thúc giục, nói:
“Mau dùng tinh huyết để giải phong ấn.”
“Chủ nhân, dùng của ai?”
“Đương nhiên là của ngươi rồi, chuyện này còn phải hỏi?”
“...”
Mặc Thương giật giật khóe miệng.
Tinh huyết quyết định sức khoẻ và tuổi thọ của một võ tu, đã tiêu hao thì dù ít cũng rất khó hồi phục.
Soạt!
Quân Thường Tiếu trực tiếp kéo lấy gã, đi đến trước đồ án vừa rồi, nói:
“Mau ép tinh huyết ra đi.”
Chủ nhân đã hạ mệnh lệnh, Mặc Thương không cách nào chống cự, chỉ có thể cực kỳ suy sụp lấy dao cứa ngón tay, sau đó ép ra tinh huyết.
Tinh huyết so với máu bình thường sẽ đậm đặc hơn một chút, ẩn chứa trong đó là hơi thở sinh mệnh, mất một giọt sẽ mất vài năm tuổi thọ.
Mặc Thương rất là đau lòng.
Tách!
Một giọt tinh huyết rơi xuống, thấm ướt đường nét đồ án đã khắc xong.
Ùuu ——
Ngay lúc tinh huyết vừa tiếp xúc với đồ án, đồ án sáng lên màu cầu vồng, cũng tạo thành kết giới ánh sáng xông lên tận trời.
Cảm giác kia, tựa như tiếng súng báo hiệu bắn ra giữa chiến trường ác liệt.
“Quả nhiên!”
Mặc Thương kích động nói:
“Muốn giải phong ấn cần tinh huyết để hiến tế!”
“Grào!”
“Rống!
Đúng lúc này, từ bên ngoài phế tích truyền đến từng đợt gầm rống phẫn nộ.
Xác sống đi lại sâu trong núi rừng tựa như bị sức mạnh nào đó khống chế, liều lĩnh lao về phía luồng sáng hồng dâng lên.
Bao nhiêu con?
Rất… rất nhiều!
Bốn phương tám hướng quanh phế tích đều là xác sống!
Số lượng khoảng năm sáu ngàn con, có đẳng cấp thấp lẫn đẳng cấp cao, mà những con ở phía xa cũng đang gầm thét chạy đến.
Uỳnh! Uỳnh!
Mặt đất chấn động mãnh liệt, hơi thở âm trầm quét tới.
“Đây là...”
Mặc Thương bị dọa đến mặt mũi tái xanh.
Gã có thể đi vào Ma Lĩnh Cốc rồi đến được chỗ này, tất cả đều nhờ có tác dụng che giấu của miếng sắt, bây giờ không những bị người ta lấy đi, mà còn có nhiều hung thú điên cuồng vọt tới như vậy, khẳng định nguy hiểm trăm bề!
Càng đáng chết hơn nữa là.
Sau khi tinh huyết và đồ án dung hợp với nhau, thân thể gã phảng phất bị lực lượng nào đó khống chế, căn bản không cách động đậy dù chỉ một chút.
Mặc Thương biết nguyên nhân nhất định có liên quan đến việc gã tiến hành phá giải phong ấn, cho nên hoàn toàn suy sụp nói:
“Chủ nhân, hiện tại ta đang dùng thân thể làm môi giới cho không gian, vạn ngàn lần không thể bị bên ngoài tác động, bằng không sẽ thất bại trong gang tấc!”
“Ngươi cứ an tâm làm việc của mình.”
Quân Thường Tiếu vung tay lên, Thanh Long Yển Nguyệt Đao xuất hiện, khí chất tựa như một chiến thần nói:
“Nơi này giao lại cho bổn tọa.”
“Vù vù!”
Tiểu Long Long khè ra tia lửa, ánh mắt nó bốc lên chiến ý.
Lúc này.
Nhìn từ trên cao xuống, có thể thấy hai người một thú đứng trong phế tích, xung quanh bọn họ là xác sống điên cuồng giống như sông lũ ào ào lao tới.
“Đinh! Nhiệm vụ phụ khởi động.”
Hắn kéo ra bảng hệ thống, nhiệm vụ là —— Bảo vệ Mặc Thương thuận lợi mở ra không gian độc lập bị phong ấn vạn năm [Nhiệm vụ tinh anh].
Hai mắt Quân tông chủ lập tức bừng sáng.
Từ nhiệm vụ không khó để suy ra, tinh huyết thật sự có thể kích hoạt mở ra không gian phong ấn!
Hệ thống nói thầm:
“Nhiệm vụ này hoàn toàn là một cái spoil!”
(Spoil: phơi bày ra những tình tiết cất giấu)
Soạt! Soạt!
Đúng lúc này, mấy chục con Lang Thú hư thối toàn thân nhào tới, cùng với đó là mùi thối khiến người ta buồn nôn!
“Linh khải.”
Toàn thân Quân Thường Tiếu lập tức được bao phủ kín mít bởi áo giáp.
Thật, Khải Giáp Dũng Sĩ(*)!
(*) Khải Giáp Dũng Sĩ (Armor Hero) là series phim truyền hình Tokusatsu đầu tiên của Trung Quốc, chiếu từ 2008. Tokusatsu hiểu đơn giản là các loại phim về chủ đề siêu anh hùng, quái thú có sử dụng kĩ xảo đặc biệt, tiêu biểu là Gozilla, Kamen Rider hay Năm anh em siêu nhân ấy.
Hắn kích hoạt võ kỹ phòng ngự hóa hình này, không phải vì lo lắng chơi không lại xác sống, thay vào đó là sợ trong lúc chém giết với xác sống, bản thân bị vấy máu với nội tạng hôi thối.
Soạt —— —— —— —— ——
Thanh Long Yển Nguyệt Đao đột ngột chém rách hư không, hình thành đao khí rực lửa chém con Lang Thú đang xông tới thành hai khúc, máu đen bắn ra cũng bị cháy bốc hơi trong nháy mắt, hầu như không chừa lại gì!
Ẩu..!
Ẩu..!
Đúng lúc này, một nhóm lớn Lang Thú nhào tới từ phía khác, số lượng ít nhất cũng phải mấy trăm con, có lao từ dưới đất lên, có nhờ bức tường nhảy vọt lên vồ tới!
“Hỏa vũ!”
Bộ lông đỏ rực của Tiểu Long Long dựng đứng lên như con nhím, bỗng chốc chỉ thấy từng luồng lửa sáng rực như tên lửa định vị mục tiêu bắn về phía đàn sói!
Uỳnh!
Uỳnh!
Ánh lửa ngút trời, sóng nhiệt gào thét.
Mấy trăm con xác sống đang lao tới bị nổ đến tan tác máu thịt trong chớp mắt.
“Trời ạ...”
Mặc Thương đang bận phá giải phong ấn cũng phải trừng to mắt.
Không nghĩ tới, con thú có thân hình giống thằn lằn này, ấy vậy mà cũng sở hữu thực lực khủng bố gớm!
Mà còn nữa.
Nó có thể nói chuyện!
Tuyệt đối là sự tồn tại sánh với Linh thú Võ Vương!
Vút —— ——
Ngay lúc này, đao khí rực lửa lần nữa hiện ra trong tầm mắt, hơn mười con xác sống lao tới từ phía sau Mặc Thương bị một đao chém sạch.
“Soạt!”
Tiểu Long Long nhảy lên một điểm cao, khóa chặt trong tầm mắt xác sống như sóng triều đang dồn đến từ mọi hướng, lông tóc dựng đứng lên lần nữa, không ngừng phóng thích sơ cấp Hỏa Vũ Chi Thuật!
Khi nó vừa mới học thú kỹ này thì chỉ thi triển được ba lần, sau đó thân thể nó sẽ bị sức cùng lực kiệt, bây giờ đã thức tỉnh lần thứ hai, sau nhiều lần thi triển giúp nó càng thêm thành thạo điêu luyện, dùng đến quen tay.
Ánh đao rực lửa và hỏa đạn cực nóng, liên tiếp lóe sáng lập lòe trong phế tích, xác sống đã mất đi lý tính như thiêu thân lao đầu vào lửa tìm chết.
Bất quá.
Có cái kết giới ánh sáng đỏ như đèn tín hiệu cắm giữa không trung chưa tắt, ngày càng thu hút nhiều xác sống lao tới.
Trong mười phút ngắn ngủi.
Quân Thường Tiếu và Tiểu Long Long đã giết năm sáu ngàn con, thế mà xác sống vẫn vọt tới từ bốn phương tám hướng như thủy triều liên miên bất tuyệt.
“Chủ nhân, ta có hơi đuối rồi!”
Từ đầu đến giờ, Tiểu Long Long vẫn không chút kiêng kỵ thi triển Hỏa Vũ Chi Thuật, đến lúc này nó đã hiện ra dáng vẻ rã rời, bơ phờ.
Soạt —— ——
Quân Thường Tiếu vung đao giết chết mấy chục con xác sống đang vọt tới, nhíu mày nói:
“Vẫn chưa giải được phong ấn sao?”
“Sắp được rồi!”
Sắc mặt Mặc Thương đanh lại.
Giờ phút này, linh hồn của gã tựa như đã dung nhập vào trong hư không, đang hung hăng va chạm với một cánh cửa vô hình.
Việc này cực kỳ hao phí tinh lực, toàn thân gã đã đầm đìa mồ hôi.
Grào!
Rống!
Càng ngày càng nhiều xác sống vọt tới.
Trong phế tích, số xác chết do hỏa đạn oanh tạc hay chết dưới lưỡi đao, đã sắp chất thành ngọn núi nhỏ.
Quân Thường Tiếu thu hồi Thanh Long Yển Nguyệt Đao, hai thanh AK-47 trực tiếp chống lên, nói:
“Ta không tin giết mãi không hết!”
Tạch tạch tạch —— ——
Tạch tạch tạch —— ——
Đạn bắn điên cuồng, họng súng phun ra ánh lửa.
Xác sống vọt tới từ bốn phương tám hướng, hoặc là bị thủng đầu, hoặc là bị xuyên ngực, ngã tới tấp trên mặt đất, căn bản là không có cách tới gần khu vực bên trong đồ án.
Ken két!
Đạn bắn hết, nhanh chóng thay đạn.
Tạch tạch tạch —— —— —— —— ——
Lại là một trận cuồng quét.
Ùuu!
Đúng lúc này, sau lưng có năng lượng quỷ dị dao động, bỗng nghe tiếng hưng phấn phát ra từ Mặc Thương:
“Mở được phong ấn rồi!”
Quân Thường Tiếu phóng xuất linh niệm quét tới, phát hiện không gian phía trên đồ án đột nhiên vỡ ra một cái khe hẹp, sau đó dần dần mở rộng rồi hình thành một vòng năng lượng hình cung.
Kết giới ánh sáng đỏ xông tận trời cũng dần tiêu tán, xác sống phát cuồng cũng dần dần lấy lại tỉnh táo, không còn lao về hướng phế tích nữa.
“Bịch!”
Tiểu Long Long co quắp nằm trên mặt đất, suy sụp nói:
“Rốt cuộc cũng kết thúc rồi!”
Quân Thường Tiếu thu hồi AK-47, phát ra linh lực thu hết tinh hạch màu đen nằm rải rác khắp nơi vào không gian giới chỉ, nói:
“Đi thôi, chúng ta vào trong.”
Mặc Thương chợt cảnh giác nói:
“Chủ nhân, cái không gian độc lập này là do cốc chủ Ma Lĩnh Cốc mở ra, bên trong hẳn là sẽ còn có nguy hiểm!”
“Dù bên trong có là núi đao biển lửa, cũng phải đi vào một chuyến.”
Quân Thường Tiếu ôm lấy Tiểu Long Long, kéo thân thể gã nhanh chân đi về phía vòng năng lượng.