Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 572 - Chương 572. Quân Tông Chủ Cuối Cùng Cũng Đột Phá Rồi!

Chương 572. Quân tông chủ cuối cùng cũng đột phá rồi!
Dạ Tinh Thần tu luyện Thái Huyền Chân Kinh, đột phá Võ Vương là chuyện rất bình thường, song Chu Hồng theo sát phía sau cũng đột phá Kiếm Vương thì có chút khó mà tưởng tượng nổi.

Phải biết.

Sau khi dùng dịch tư chất Kiếm đạo, y vừa mới bước vào Kiếm Tông thất phẩm.

Bây giờ chưa đến hai tháng đã muốn đột phá Kiếm Vương, tốc độ cũng quá nhanh!

Còn phải nói đến phương thức tu luyện nữa.

Kiếm đạo khác võ đạo, hết thảy đều dựa vào lĩnh ngộ, nếu như có ngày lý giải hoặc đốn ngộ, nhanh chóng đột phá cũng không thành vấn đề.

Tư chất Kiếm đạo của Chu Hồng tăng lên dưới tác dụng của dịch cải tạo, lại lĩnh hội Lăng Thần Kiếm Quyết, trong hai tháng ngắn ngủi mức độ lý giải với Kiếm đạo lại tăng mạnh, cho nên mới bắt được thời cơ đột phá Kiếm Vương!

Quân Thường Tiếu rất vui vẻ.

Dạ Tinh Thần đột phá Võ Vương, Chu Hồng đột phá Kiếm Vương, tuyệt đối có thể đẩy mạnh thực lực tông môn.

“Vù vù —— —— —— “

Hai luồng hơi thở Vương giả giăng khắp bầu trời Vạn Cổ Tông, thanh thế cực lớn khiến chúng đệ tử bị kinh động.

Mấy người Lý Thanh Dương kẹt tại Võ Tông đỉnh phong, được hơi thở Dạ Tinh Thần phát ra dẫn dắt, không ai không ngồi xếp bằng xuống tĩnh tâm cảm ngộ, hy vọng có thể từ đó rút ra kinh nghiệm tham khảo.

Sau nửa canh giờ.

Khí thế Võ Vương dần dần thu lại.

Ở trong phòng ngủ, Dạ Tinh Thần mở mắt, khoé miệng nhếch lên nụ cười, nghĩ thầm:

“Bổn Đế của hôm nay, trở về Võ Vương!”

Vù vù —— ——

Trong chớp mắt, khí thế Vương giả bàng bạc gào thét phóng ra ngoài.

Quân Thường Tiếu cười nói:

“Đột phá rồi.”

Mấy người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ thu được kinh nghiệm từ hơi thở võ đạo phát ra bởi Dạ Tinh Thần, nhận được lợi ích không nhỏ trong việc tự đột phá Võ Vương.

Đúng lúc này.

Kiếm thế hào hùng khó giấu cũng bắt đầu thu lại, Chu Hồng thuận lợi từ Kiếm Tông bước vào Kiếm Vương!

Đến lúc này.

Vạn Cổ tông sinh ra một Võ Vương, một Kiếm Vương.

Cùng một ngày, cùng một thời điểm, hai Vương giả xuất hiện cùng lúc, một khi tin này truyền ra bên ngoài, khẳng định sẽ dấy lên một hồi sóng gió to lớn!

“Chúng ta cũng không thể nhàn nhã nghỉ ngơi!”

Lý Thanh Dương nói:

“Tranh thủ đột phá Võ Vương càng nhanh càng tốt!”

“Ừm!”

Mấy người Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt cũng không cảm thấy nhụt chí bởi vì Dạ sư đệ đột phá, ngược lại càng muốn trở nên mạnh hơn!

...

Dạ Tinh Thần và Chu Hồng đột phá, thực lực Vạn Cổ tông lại tăng thêm một bước, đồng thời cũng cổ vũ đệ tử, càng thêm cố gắng tu luyện Võ đạo.

Cứ như vậy.

Lại nửa tháng trôi qua.

Diêu Mộng Oánh từ Võ Sư lục phẩm đột phá đến Võ Sư cửu phẩm, tốc độ tăng có thể nói siêu nhanh.

Đương nhiên.

Có nhanh cũng không nhanh bằng Hà Vô Địch.

Người này từ đầu đến cuối đều lặng lẽ tựa như không tồn tại, thế nhưng cảnh giới thì một đường tăng vọt, chi trong hai tháng, ấy vậy mà cũng đạt tới tu vi Võ Tông đỉnh phong!

Tư chất nghịch thiên cộng thêm các loại tài nguyên phong phú từ tông môn, nếu tu vi còn không tăng như bay thì thật có lỗi với linh căn Siêu thần phẩm kia.

Đương nhiên.

Tu vi đệ tử Vạn Cổ Tông cũng đồng loạt tăng lên, nhất là những học sinh của học phủ mới nhập môn, bản thân vốn có tư chất không tệ, vì thế tu vi tăng tiến cũng càng rõ rệt.

Ví dụ như Cảnh Vô Cấu.

Trước khi nhập môn cũng chỉ vừa bước vào Võ Tông, bây giờ đã đạt tới Võ Tông ngũ phẩm.

Mấy người Sở Tu Nam và Hoắc Linh so ra kém nghịch thiên hơn vị học trưởng (đàn anh lớp trên), nhưng cũng nhờ Tôi Linh Đan và tầng thứ ba của Tháp Rèn Luyện mà thuận lợi bước vào Võ Tông.

Dựa vào thực lực tổng hợp của Vạn Cổ Tông hiện tại, nếu như quận Chân Dương dám cho đại quân xâm chiếm lần nữa, nhất định sẽ bị ngược nhìn không ra trái phải.

Trác Siêu Quần bị Tiểu Long Long ngược một trận, đến lúc này cũng không có dũng khí tìm đến quận Thanh Dương gây phiền phức, thay vào đó là thành thành thật thật kinh doanh trong địa bàn của mình.

...

“Quá chậm!”

Quân Thường Tiếu hoàn tất tu luyện trong Tụ Linh Trận, trở về ngồi trong thư phòng, hai tay ôm đầu, ánh mắt tràn đầy sự ảo não.

Trong khoảng thời gian này, các đệ tử vẫn tu luyện với khí thế hừng hực, cảnh giới cũng là nước dâng thuyền lên, ngược lại hắn dậm chân ở Tam phẩm, không có tiến triển thực tế.

Quân tông chủ cũng không lo lắng sẽ bị đệ tử vượt qua cảnh giới, mà đang lo lắng thân là người đứng đầu một tông môn, thực lực lại từ đầu đến cuối không tăng tiến, về sau dựa vào đâu đối mặt với nguy hiểm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào!

“Nhiệm vụ mau tới đê!”

“Điểm thưởng mau tới đê!”

Quân Thường Tiếu hy vọng có nhiệm vụ xuất hiện đến nhường nào, mong ngóng N tấm Kinh Nghiệm Phù nhận được sau khi hoàn thành đến mức nào, mau chóng đột phá đến Kiếm Võ Song Vương đỉnh phong, sau đó phát động nhiệm vụ sử thi, thuận lợi bước vào cảnh giới Kiếm Võ Song Hoàng!

“Mơ đẹp ha.”

Hệ thống nói.

Quân Thường Tiếu nói:

“Thực sự không được, chỉ có thể...”

Soạt!

Hắn kéo ra bảng hệ thống, nhấn vào tên của mình, cắn răng nói:

“Lấy điểm cống hiến đổi thành điểm kinh nghiệm!”

Thời điểm còn ở giai đoạn Khai Mạch, hắn đã từng dùng qua chức năng này, 47 điểm cống hiến bị trực tiếp kéo về không, tu vi từ Khai Mạch thất đoạn đột phá đến Khai mạch thập đoạn.

Khi đó, vô luận bao nhiêu điểm cống hiến, cũng sẽ trở về con số 0.

Bây giờ hệ thống không ngừng thăng cấp và hoàn thiện hơn, có thể chọn đổi bao nhiêu điểm để lấy điểm kinh nghiệm.

Không có nhiệm vụ, không có Kinh Nghiệm Phù.

Tu luyện từng bước thế này thực sự quá chậm.

Quân Thường Tiếu không thể không nghĩ đến dùng phương thức này để nhanh chóng tăng cấp!

Hệ thống nói:

“Dùng điểm cống hiến đổi lấy điểm kinh nghiệm cực kỳ lỗ, chủ nhân phải nghĩ kỹ hẵng làm.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Dù sao lúc này cái gì cũng không thiếu, trước hết dùng số lẻ đổi thử xem.”

Nói xong, hắn đẩy lượng điểm cống hiến đi đổi tăng tới 2991 điểm, sau đó nhấn vào phía trên nút Chuyển Đổi .

“Đinh! Điểm cống hiến 10000/20000.”

Khi điểm cống hiến trừ mất 2991 điểm, hai viên Linh hạch trong đan điền của Quân Thường Tiếu lập tức xuất hiện linh lực bàng bạc, cảm giác như bóp nát Kinh Nghiệm Phù!

Đến đê.

Đột phá nào.

Trở nên mạnh hơn đi!

Cách —— —— ——

Ngay khi Quân Thường Tiếu chuẩn bị nghênh tiếp thời khắc đột phá, linh lực trong đan điền đột nhiên an tĩnh trở lại, cảnh giới vẫn kẹt ở tam phẩm.

“Đờ mờ mờ!”

Hắn ôm đầu, vò đầu bứt tóc nói:

“Nhiều điểm cống hiến như vậy vẫn không đột phá!”

Hệ thống nói:

“Ta cũng đã nói rồi, dùng phương thức này lấy điểm kinh nghiệm không có lời, chủ nhân cứ giả điếc không nghe.”

“Àii..”

Quân Thường Tiếu thở dài.

Bất quá, khi hắn tiếp tục tu luyện thì mừng rỡ phát hiện, việc đột phá vốn cần thời gian gần hai tháng, hiện tại dường như chỉ cần hơn mười ngày là có thể làm được.

Chuyện này tương đương gần 3000 điểm cống hiến tuy không giúp hắn tăng lên một cấp, nhưng cũng giảm mạnh thời gian tu luyện.

“Không lỗ, không lỗ.”

Quân Thường Tiếu tự an ủi bản thân.

Hệ thống nói thầm:

“Gần 3000 điểm cống hiến dùng để đổi mới, biết đâu lại có thể đổi ra đồ tốt.”

...

Quân Thường Tiếu tiếp tục đặt tâm tư vào việc tu luyện, quả nhiên hơn mười ngày sau, hai viên Linh hạch trong đan điền triệt để bão hòa, cảnh giới cũng thuận lợi từ tam phẩm bước vào tứ phẩm!

Tính toán thời gian chút.

Đã tu luyện hơn hai tháng rồi.

Trong lúc đó không chỉ có tiêu hao lượng lớn tài nguyên võ đạo, mà còn tiêu hao nhiều điểm cống hiến như vậy, muốn đột phá một phẩm thực sự không dễ dàng!

Đừng chỉ xem Quân tông chủ thăng cấp chậm chạp, dù chỉ tăng lên một phẩm, về mặt thực lực tăng lên lại vô cùng khác biệt!

Uỳnh!

Trong phòng huấn luyện, một quyền đánh vào máy khảo nghiệm, chỉ số sức mạnh hiện lên là —— 700 vạn cân!

“Không tệ, không tệ!”

Quân Thường Tiếu hài lòng nở nụ cười.

Thời điểm mới đột phá nhất phẩm có sức mạnh khoảng 300 vạn, nhị phẩm cũng mới đạt tới 400 vạn.

Bây giờ liên tiếp tăng lên hai cấp đã nhảy tới 700 vạn, nói rõ sức mạnh tăng lên đã không chỉ 100 vạn một lần.

Hệ thống nói:

“Đây là hiệu quả từ việc chủ nhân sử dụng Tôi Linh Đan.”

Quân Thường Tiếu ngạo nghễ nói:

“Võ giả cảnh giới Võ Vương, ai có thể tỏa sáng với ta?”

“Không có.”

Hệ thống nói:

“Trừ phi là cảnh giới Võ Hoàng trở lên.”

Quân Thường Tiếu tung người nhảy một cái, đáp xuống đại điện, ngửa đầu hát:

“Vô địch là cô đơn đến nhường nào...”

Vút ——

Quả bóng vui vẻ lao tới.

“Uỳnh!”

Quân Thường Tiếu một quyền đánh lại, quả bóng trực tiếp đổi hướng bay ngược về, cực kỳ chuẩn xác nện vào mặt Lý Phi, sau đó bỗng nghe hắn 'a' một tiếng, cả người bay đẹp mắt ra khỏi ngoại viện, sau đó rơi xuống chân núi.

“Há há há!”

Tô Tiểu Mạt cười ầm ĩ trên nỗi đau của người khác.

Nhất là mấy người Sở Tu Nam và Hoắc Linh bị Lý Phi hành đến mức chịu hết nổi, cười đến nghiêng trái ngã phải, cười đến chảy cả nước mắt.

“Tông chủ.”

Lê Lạc Thu đi ra từ Tế Vũ đường, ngẩng đầu lên nói:

“Vừa mới nhận được tình báo, chúng ta gặp phải phiền phức rồi.”

“Phiền phức?”


Bình Luận (0)
Comment