Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 584 - Chương 584. Sư Tỷ, Chúng Ta Đến Rồi!

Chương 584. Sư tỷ, chúng ta đến rồi!
Tiếng pháo vang vẫn bạo tạc như trước!

Những võ giả tu vi thấp đứng gần đó, trực tiếp bị chấn cho phun máu.

Còn những người tu vi mạnh, mặc dù có thể đè nén dòng máu trong người, nhưng hai bên tai tạm thời mất thính giác.

Pháo Italy, khủng bố như vậy đấy!

Nếu như cho Lý Thanh Dương làm người bắn pháo, tất nhiên sẽ càng hợp với tình thế hơn, bởi vì mặc dù hắn không lớn lên ở thế chiến, nhưng lại mang danh Nhị đệ tử của Vạn Cổ Tông!

Tiếng pháo còn vang vọng trong trời đất, rất lâu sau vẫn chưa tiêu tan.

Các võ giả Đông Bắc Lô Châu thật sự bị dọa, ánh mắt ai nấy biểu lộ sự hoảng sợ tột cùng.

Mà trong tầm mắt của mọi người.

Thứ đồ chơi giống như vũ khí công thành này đang bốc lên khói xanh ở họng pháo, mặt đất phía dưới đã bị chấn ra vô số vết nứt.

Tiêu Tội Kỷ thân là người nã pháo, dù đã cố gắng dùng hai tay che tai mình lại, lúc này cả người vẫn phải lắc trái đảo phải.

Có thể thấy đứng trong phạm vi gần nhất, là không cách nào thoát khỏi cơn chấn động đến mức tinh thần bấn loạn.

Mặc cho hắn có là Võ Tông đỉnh phong, sở hữu thân thể mạnh mẽ thì cũng vậy, vẫn không thể kháng cự tiếng nổ của Dã Chiến Pháo.

Vì lúc đến Cực Hàn Cung, tông chủ đã bí mật đưa cho hắn mấy viên tinh hạch màu đen.

Đó chính là tinh hạch bị ma hóa thu hoạch từ Ma Lĩnh Cốc, thứ này không chỉ có phẩm chất cao, mà còn có ma lực khủng bố bên trong, nếu như sử dụng để hình thành đạn pháo, sau đó bắn ra ngoài từ Dã Chiến Pháo, uy lực của nó khẳng định mạnh đến mức không ai sánh bằng!

Tiếng nổ trôi qua, khu vực khắp Cực Hàn Cung tràn ngập sự u ám không rét mà run, khiến người ta dễ hiểu nhầm rằng đang có một vị tà tu thi triển tà kỹ cường đại!

Nhưng mà lúc đại trận hộ tông của Cực Hàn Cung bị đạn pháo oanh kích, kết quả chỉ hơi biến động một chút, sau đó khôi phục vẻ bình thường, không hề bị phá vỡ.

"Tông chủ.”

Chân Đức Tuấn đứng phía sau, truyền âm nói:

"Đại trận hộ tông của Cực Hàn Cung đã đạt đến cấp bậc cực phẩm.”

Cấp bậc này đã là rất cao, có thể so sánh được với sức phòng ngự của Võ Hoàng!

"Thật sao?”

Quân Thường Tiếu nâng tay lên, nói:

"Cạch!”

Tiêu Tội Kỷ dần dần lấy lại cảm giác, một tay nhanh chóng bổ sung đạn pháo, hắn tiếp tục lấy ra hai viên tinh thạch ma hóa, dùng tốc độ nhanh nhất để bổ sung năng lượng.

"…”

Cao tầng Cực Hàn Cung co giật khóe miệng.

Các võ giả Đông Bắc Lô Châu đã bị những động tác dọa cho hoảng sợ, bọn hắn vội vàng lùi nhanh về phía sau, đồng thời vô thức che lỗ tai mình lại, phong bế thính giác!

"Vị tiểu hữu này!”

Cực Hàn Cung cung chủ vội vàng nói:

"Có chuyện gì…”

"Nã pháo!”

Nã pháo, nã pháo, nã pháo...

Tiếng rống tức giận của Quân Thường Tiếu vang vọng giữa bầu trời.

Đoàng ----

Họng Dã Chiến Pháo phun ra tia lửa, một viên đạn pháo màu đen như xuyên thấu hư không vô tận, trực tiếp đánh lên sơn môn Cực Hàn Cung.

Ầm ầm!

Đại trận hộ tông cực phẩm nhận phải hai lần công kích mãnh liệt liên tiếp, trong chớp mắt xuất hiện bể nát!

Uy lực của đạn pháo chưa bị triệt tiêu toàn bộ, sơn môn được xây dựng mấy ngàn năm, kết quả đã hóa thành hư vô dưới sự oanh tạc của đạn pháo.

"Shh!”

Những võ giả ở phía xa đều hít một hơi khí lạnh, bởi vì sơn môn đã bị nổ mất một nửa.

Trời ạ!

Vũ khí công thành này quá là khủng bố!

Ngay cả đại sư trận pháp như Chân Đức Tuấn, khi nhìn thấy một màn này cũng trợn mắt há mồm.

Trận pháp phòng ngự cực phẩm bể nát chỉ sau hai lần công kích, cho dù có là cường giả Võ Hoàng đến đây, khẳng định không thể làm được chuyện này.

Dã Chiến Pháo có nguồn gốc từ khu mua sắm, uy lực không thể khinh thường.

Nhất là bắn phá các mục tiêu cố định, chỉ cần cung cấp đủ tinh thạch cho nó, năng lượng sinh ra lực công phá không phải thứ Võ Hoàng có thể sánh bằng.

Nếu như nổ lần một không được, vậy thì bắn lần hai, lần ba,... đến khi nát mới thôi!

Lần này Quân tông chủ mang theo sự tức giận vô tận đến đây, sơn môn Cực Hàn Cung ắt phải hóa thành tro tàn dưới họng pháo.

Rồng có vảy ngược, chạm vào sẽ chết!

Cho dù các ngươi có là tông môn tứ lưu, cho dù có năng lượng của Đông Bắc Lô Châu cung cấp.

Một khi đụng đến đệ tử của ta, mặc kệ có là nguyên nhân gì đi nữa, mặc kế đúng hay sai, lão tử chắc chắn sẽ khiến ngươi nở hoa tại chỗ!

"Phụt!”

Cung chủ Cực Hàn Cung phun ra một ngụm máu tươi.

Đại trận hộ tông của Cực Hàn Cung đã tồn tại ngàn năm nay, được vô số tiền bối hao tổn thời gian và tài nguyên tạo thành, ấy vậy mà bây giờ đã bị người ta đánh nát, khẳng định lòng đau như cắt!

Hơn nữa, sơn môn đại diện cho tôn nghiêm cũng bị đánh nát, không thể tiếp tục nhẫn nhịn!

Tất cả cao tầng Cực Hàn Cung đã tức giận đến tột đỉnh.

"Phốc!”

Ma Lĩnh Hắc Ưng bay đến trên không sân luyện võ.

Quân Thường Tiếu như vương giả cao cao tại thượng đứng nhìn chúng sinh, nói:

"Giao đệ tử của bổn tọa ra, nếu không hôm nay Cực Hàn Cung không cần tồn tại nữa!”

"Tiểu tử này thật ngông cuồng!”

Những cao thủ núp trong bóng tối thầm bảo vệ hắn, đến từ Tổng Chứng Nhận quán và học phủ Thiên Dụ, ai nấy đều co giật khóe miệng.

Vạn dặm giết tới chớp nhoáng, trước đó diệt một môn phái thất lưu, bây giờ lại nổ bay sơn môn tông môn tứ lưu, còn tuyên bố tiêu diệt luôn cả tông môn người ta, đúng là không phải ngông cuồng bình thường.

Cung chủ Cực Hàn Cung tức đến rách cả mí mắt, nói:

"Tiểu tử, phá đại trận của ta, nổ sơn môn của ta, hôm nay để mạng lại đây đi!”

Phù!

Vừa nói chuyện, hắn bộc phát toàn bộ tu vi Võ Hoàng ngũ phẩm, sau đó bay lên cao, linh lực hùng hậu như sóng thần gầm gừ bắn đến.

Thân là tông chủ một tông môn, đến nước này mà vẫn còn tiếp tục nhịn, đó là chuyện không có khả năng!

Chơi!

Chơi khô máu!

Oanh!

Một chưởng của cung chủ Cực Hàn Cung đánh vào hư không, bỗng nhìn thấy linh lực hội tụ giữa bầu trời, trong nháy mắt hình thành một chưởng ấn, từ các phương hướng khác nhau, dùng tốc độ kinh khủng ép xuống dưới.

"Tứ Linh Tuyệt Tượng Chưởng!”

"Đây chính là đòn sát thủ của cung chủ Cực Hàn Cung đấy!”

Các võ giả Đông Bắc Lô Châu hốt hoảng không ngừng, đồng thời cũng ý thức được, cung chủ Cực Hàn Cung vừa ra tay đã dùng đến át chủ bài, cơn giận khẳng định đã chạm đến đỉnh điểm!

Kréttt!

Ma Lĩnh Hắc Ưng ngửa đầu thét dài, nó bỗng nhiên đập hai cánh, không gian xung quanh như bị uốn cong, từng chiếc lông chim màu đen bắn ra như những lưỡi kiếm sắc bén.

Oanh! Oanh! Oanh!

Trong khoảnh khắc này, ánh sáng sắc bén đụng vào chưởng ấn từ bốn phía, lóe lên tia lửa giữa bầu trời, tạo thành những tia sáng chói mắt, khuấy lên gió lớn, điên cuồng càn quét khắp nơi, chấn nhiếp rất nhiều võ giả.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Đúng lúc này, Dạ Tinh Thần nhanh chân bay tới, rơi xuống phía trên sân luyện võ của Cực Hàn Cung, hắn ta lấy ra Hàn Mang Kiếm cầm trong tay, ánh mắt u ám lạnh lẽo nói:

"Một đám cặn bã.”

"Vù vù —— —— “

Một tên trưởng lão Cực Hàn Cung bay đến, không nói không rằng đã ngưng tụ linh lực cuồn cuộn trên tay, ngang nhiên đánh ra một quyền cuồng bạo.

Khóe miệng Dạ Tinh Thần nở nụ cười kinh thường, Hàn Mang Kiếm trong tay xẹt qua hư không, đầu tiên là phá vỡ một quyền của đối phương, sau đó cả người nhanh chóng áp sát, thi triển ra Nhất Tự Tốc Quyết.

Xoát! Xoát! Xoát!

Kiếm khí giao thoa, mờ ảo chớp giật.

"Bịch."

Dạ Tinh Thần đứng yên, Hàn Mang Kiếm khẽ nghiêng, máu tươi chảy dọc theo mũi kiếm.

Kẻ đang đứng sau lưng là trưởng lão Cực Hàn Cung kia nghiêng đầu một cái, máu tươi tuôn ra ở trước ngực, cả người ngã sụp xuống đất!

"Chết đi!”

Xoát! Xoát!

Hai tên trưởng lão Cực Hàn Cung vọt đến từ hai bên, chuẩn bị dùng năng lượng bạo tạc đánh đến, bất quá còn chưa kịp tiếp cận thì sắc mặt cả hai đã thay biến đổi, hai người bọn hắn nhanh chóng ngưng tụ một tầng phòng ngự trước người.

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Viên đạn bắn vào phía trên kết giới, mặc dù không có trực tiếp đánh chết hai Võ Vương, nhưng cũng đã khiến bọn hắn té nhào ra ngoài.

Cạch!

Ở chỗ sơn môn nát vụn.

Tiêu Tội Kỷ nhẹ nhàng kéo chốt như nước chảy mây trôi, chống lên súng bắn tỉa AWM, mắt nhắm thông qua ống ngắm 8x, u ám lạnh lẽo nói:

"Các vị, đừng nhúc nhích.”

Hai tên Võ Vương bị đánh bay ra ngoài bị đảo loạn dòng máu, sắc mặt cả hai cực kỳ khó xem.

Tên kia cầm cái gì trong tay vậy, vì cái gì lại bắn ra được uy lực mạnh đến thế?

Xoát! Xoát!

Tô Tiểu Mạt và Lý Phi đạp Túng Vân Bộ, bay nhanh đến.

Hai người nhảy xuống sau lưng Dạ Tinh Thần, vắt lên cuống họng, dùng cái giọng như vịt đực phun ra những lời khiến người khác phải nổi cả da gà.

"Sư tỷ, chúng ta đã đến rồi, nếu có ai dám ức hiếp tỷ, các sư đệ tuyệt đối sẽ không tha cho chúng!”

Đúng.

Người của Vạn Cổ Tông đã đến!

Giây phút này, bất kể có ai từng ức hiếp Lục Thiên Thiên, không cần quan tâm Quân Thường Tiếu có đồng ý hay không, các sư đệ sư muội của nàng tuyệt đối không đồng ý!

Dù có phải.

Đối địch với toàn bộ thế giới đi nữa!

Đại lục Tinh Vẫn đã yên bình quá lâu rồi, cần một sự khuấy động, một thế lực nhiệt huyết đến truyền vào linh hồn, truyền vào sức sống cho nó!


Bình Luận (0)
Comment