Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 586 - Chương 586. Tông Chủ Vạn Cổ Tông, Quân Thường Tiếu, Là Ta!

Chương 586. Tông chủ Vạn Cổ Tông, Quân Thường Tiếu, là ta!
Võ Hoàng từ Tây Vận Châu đánh đến, Quân Thường Tiếu kích hoạt linh hồn Võ Thánh, kích hoạt thuộc tính ngũ hành, kết quả vẫn không thể chiến thắng, sau cùng bất đắc dĩ phải dùng đến Vạn Kiếm Quy Tông.

Cho đến hôm nay.

Hắn thăng một lúc tam phẩm về sau, một lần nữa kích hoạt toàn diện Thanh Long Yển Nguyệt Đao, ngay thời khắc vung đao, uy thế phát ra hoàn toàn cách biệt một trời một vực với trước đó!

Xẹt xẹt xẹt!

Không gian trực tiếp bị đao khí ngũ hành chém rách, như từ trên cao ba nghìn thước đánh thẳng xuống(*), linh lực lẫn kiếm thế cuồng bạo chấn động trời đất, sinh linh khiếp đảm!

(*) Nguyên tác: Phi lưu trực hạ tam thiên xích (Bản dịch : Bay thẳng xuống ba nghìn thước thẳm – Đường thi tuyển dịch, NXB Thuận Hoá 1997), trích trong bài thơ Vọng Lư sơn bộc bố (Xa ngắm thác núi Lư) của thi nhân thời Đường Lý Bạch. (SGK Ngữ văn lớp 7)

Cung chủ Cực Hàn Cung kinh ngạc nói:

“Kiếm... Kiếm Võ Song Vương!”

“Bịch!”

Thời gian không cho y chần chừ suy nghĩ, toàn bộ tu vi Võ Hoàng bạo phát, hai bàn tay đánh mạnh vào hư không, quát to:

“Hỗn Nguyên Cửu Trọng Cực Hàn Cảnh!”

Ùuu!

Ùuu!

Trong khoảnh khắc, không gian trong đại điện kịch liệt chấn động.

Trong không gian đột ngột huyễn hóa ra một đồ án Thái Cực hội tụ từ thuộc tính hệ băng, hình thành đường ranh giới như kết giới phòng ngự!

“Võ học trấn tông!”

Võ tu phía xa đồng thanh hô lên đầy hốt hoảng.

Hỗn Nguyên Cửu Trọng Cực Hàn Cảnh là một loại võ kỹ phòng ngự thánh phẩm hệ Băng cực kỳ cao thâm của Cực Hàn Cung, được xưng là võ học trấn tông.

Tông môn cường đại đều có võ kỹ tuyệt đỉnh để làm át chủ bài.

Nhưng mà Vạn Cổ Tông không có, bởi vì ngoại trừ những võ học cấp thấp thời kì đầu ra, hiện giờ những võ kỹ như Thất Huyền Hà Quang Phá, Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm đều có thể lấy ra làm võ học trấn tông!

“Ùuu!”

Hỗn Nguyên Cửu Trọng Cực Hàn Cảnh được thi triển, đồ án Thái Cực hệ băng thực chất hóa phát ra khí thế trầm trọng.

Sắc mặt cung chủ Cực Hàn Cung tái xanh.

Vô luận thế nào cũng phải ngăn lại thanh đao này của đối phương, bởi vì nó liên quan trực tiếp đến an nguy của đại điện tông môn!

Sơn môn bị phá, tôn nghiêm đã bị chà đạp.

Nếu như ngay cả đại điện tông môn cũng giữ không được, trăm năm sau đó dựa vào đâu đối mặt với liệt tổ liệt tông dưới chín suối!

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Đao khí mang theo uy thế cao thượng, kéo theo sức mạnh có thể xé rách không gian ầm ầm đánh vào trên đồ án Thái Cực, lập tức gây ra chấn động kịch liệt!

Cung chủ Cực Hàn Cung sôi trào dòng máu điên loạn, nhưng linh lực trong cơ thể vẫn điên cuồng tuôn ra, sau cùng ổn định được Hỗn Nguyên Cửu Trọng Cực Hàn Cảnh đang không ngừng rung lên những gợn sóng!

Đỡ được rồi.

Nhưng mà vẫn chưa kết thúc!

Quân Thường Tiếu thuận thế giơ lên Thanh Long Yển Nguyệt Đao, linh hồn Võ Thánh ẩn chứa trong đó đột ngột chém xuống lần nữa!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Ba luồng đao khí mạnh vô cùng tiếp tục đánh lên đồ án Thái Cực hệ Băng, lực công kích càng mạnh hơn lúc trước!

Mỗi nhát chém của Quân Thường Tiếu đều ẩn chứa sức mạnh Ngũ Hành, mạnh đến vượt ngoài mức tưởng tượng, cung chủ Cực Hàn Cung tuy vất vả chống đỡ được, nhưng linh lực trong cơ thể đang tiêu hao nhanh chóng!

Đây còn là một Võ Hoàng ngũ phẩm!

Xét về thực lực, còn cao hơn hai phẩm so với Võ Hoàng của Hành Vân Tông!

Quân Thường Tiếu tăng lên ba phẩm, phương diện lực chiến đã tăng vọt, nếu như cho hắn giao thủ lần nữa với Cát Đồ Hồng, khẳng định không cần dùng đến Vạn Kiếm Quy Tông vẫn có thể đánh bại lão!

“...”

Sắc mặt cung chủ Cực Hàn Cung nghiêm lại, phẫn nộ quát:

“Ngươi rốt cuộc là ai!”

Sơn môn bị đánh nát, không ít đệ tử và trưởng lão bị giết, thế mà vẫn không rõ thân phận kẻ xâm nhập, quả thực đúng là bi kịch!

“Ta là…”

Quân Thường Tiếu giơ Thanh Long Yển Nguyệt Đao lên lần nữa, quát to:

“Tông chủ Vạn Cổ Tông của quận Thanh Dương thuộc Tây Nam Dương Châu, Quân Thường Tiếu!”

Tiếng như chuông ngân, vang vọng giữa trời đất.

Vạn Cổ Tông.

Quân Thường Tiếu?

Là tông môn lúc trước dùng cái tên Thiết Cốt Tranh Tranh Phái!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Đúng lúc này, mấy đạo đao khí lần nữa chém lên đồ án Thái Cực hệ băng, cuối cùng cái đồ án này cũng không thể chống đỡ được nữa, một tiếng ‘rắc' vang lên, vô số vết nứt nhanh chóng lan rộng!

Nứt rồi!

Chém thêm vài đao, nhất định có thể phá vỡ!

Cung chủ Cực Hàn Cung điên tiết nói:

“Tông môn Tây Nam Dương Châu cũng dám đến Đông Bắc Lô Châu ta, thật không thể tha thứ!”

Vù vù!

Khí lạnh giữa trời đột ngột dâng lên, bông tuyết đang bay phiêu dạt trong nháy mắt hoá thành khối băng, sau đó nhanh chóng tụ lại, hình thành bốn con rồng băng sinh động như thật!

“Grào!!!”

Tiếng long ngâm vang vọng giữa trời đất!

“Trời má, cung chủ Cực Hàn Cung lại thi triển võ học trấn tông, Thiên Huyễn rồng băng!”

Rất nhiều võ giả trừng lớn hai mắt.

Vù vù...

Bốn con rồng băng xoay vòng giữa trời đất, kéo theo thân thể thật dài đánh tới, chiến ý cực hàn phảng phất như muốn đóng băng cả không khí!

“Krét!”

Ma Lĩnh Hắc Ưng ngửa đầu kêu to!

Hai cái móng vuốt cực đại đầy sắc bén xẹt qua không gian, như diều hâu vồ gà con trực tiếp chộp lấy hai con rồng băng, sau đó ‘rắc rắc’ bóp nát!

Võ Hoàng ngũ phẩm đúng là rất mạnh.

Nhưng mà Quân tông chủ còn có khế ước thú!

Đừng nói cái gì mà một người một thú đánh không công bằng, có bản lĩnh ngươi cũng thu phục một con rồi đánh với ta!

“Grào!”

Hai con rồng băng khác lao đến từ hai bên!

Bọn chúng không công kích Ma Lĩnh Hắc Ưng, thay vào đó công kích thẳng đến Quân Thường Tiếu.

Vù vù

Đúng lúc này, một luồng lửa ngập trời bỗng nhiên xuất hiện giữa khoảng không, trong nháy mắt xua tan hàn khí băng lãnh đến cực độ, khiến cho toàn bộ Cực Hàn Cung ấm áp như xuân sang!

Quân Thường Tiếu rơi vào bên trong ngọn lửa, khải giáp đỏ hồng nhanh chóng thực chất hóa.

Bộ dáng này, đẹp trai muốn khóc.

“Vù vù!”

Cái đầu của Tiểu Long Long ở dạng người hiện ra từ trong ngọn lửa cực nóng, dùng thanh âm non nớt nói:

“Ai cũng đừng mơ tưởng tổn thương chủ nhân ta.”

Vừa nãy nói sai rồi.

Không phải một người một thú, là một người hai thú đánh kẻ địch đơn độc!

Soạt!

Ngọn lửa đỏ rực chợt lóe lên!

Một con rồng băng lao tới lập tức bị Tiểu Long Long nắm lấy đầu, nói:

“Gồ gồ ghề ghề, lồi lên lõm xuống, chẳng mịn tí nào.”

Vù vù...

Ngọn lửa cực nóng đột ngột bùng lên, thân thể cực kỳ cứng rắn của rồng băng lập tức bị mài nhẵn, cạnh nhọn bị gọt sạch.

Trong chớp mắt, một con rồng băng sinh động như thật bị Tiểu Long Long mài dũa cho chết trơn bóng, Tiểu Long Long còn dùng ngọn lửa nhiệt độ cao hơn nó bốc hơi mất.

Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể nấu cháo.

Khi ngọn lửa cực nóng đạt tới cực hạn, thuộc tính băng lãnh cũng có thể bị hòa tan, cũng có thể bị bốc hơi!

“Soạt!”

Tiểu Long Long một lần nữa dùng ngọn lửa ngập trời nắm lấy rồng băng, sau đó lại mài dua cho trơn bóng.

Soạt!

Quân Thường Tiếu cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao chém xuống lần nữa, kết giới hệ băng vốn run rẩy sắp vỡ cuối cùng cũng không thể chịu nổi, trực tiếp vỡ nát, tan biến không còn gì!

“Hộc!”

Cung chủ Cực Hàn Cung hộc ra ngụm máu, cả người suy yếu lui về sau mấy bước, hai loại võ học trấn tông liên tiếp bị phá, gây ra phản phệ rất lớn!

Không có hai con khế ước thú cảnh giới Võ Hoàng, y còn có thể đánh một trận với Quân Thường Tiếu.

Hiện tại, đừng nói Kiếm Võ Song Vương, dù có là Tiểu Long Long hay Ma Lĩnh Hắc Ưng thì y cũng chẳng thể đánh được.

“Phật! Phật!”

Trên bầu trời, Ma Lĩnh Hắc Ưng vẫy cánh, sinh ra luồng gió mãnh liệt khiến đại điện kịch liệt rung lắc.

“Vù vù!”

Tiểu Long Long ngoại trừ thò đầu lộ ra ngoài, toàn thân vẫn bị ngọn lửa bao phủ, đứng giữa không trung, giơ tay phải đỡ lấy chủ nhân đang rơi xuống.

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu giương đao đứng, thản nhiên nói:

“Cung chủ Cực Hàn Cung, cũng chỉ như thế mà thôi.”

Hắn họ Quân.

Quân trong Quân lĩnh thiên hạ!

“Giết!”

“Giết!”

Trên sân luyện võ, Chung Nghĩa dẫn đầu Lang Kỵ Đường vẫn đang đồ sát không chút kiêng kỵ, ngược lại đệ tử Cực Hàn Cung đã ngã xuống mấy ngàn người.

Về phần lực lượng cao tầng của bọn hắn, cũng đã bị mấy người Dạ Tinh Thần, Chu Hồng và huynh đệ họ Ninh ngăn chặn.

Nhưng mà.

Lúc này lại không ai chú ý tới Chân Đức Tuấn, lão già hom hem này đang nhàn nhã tản bộ ở ngoại viện Cực Hàn Cung, cắm từng cây trận kỳ trên mặt đất.

“Tông chủ.”

Ước chừng một lúc, lão giang ra hai tay, trên mặt biểu hiện nụ cười tươi tắn có thể nói là nham hiểm, nói:

“Ta muốn san bằng cái tông môn tứ lưu này thành bình địa!”

Ùuu!

Trong khoảnh khắc, hào quang ngút trời dâng lên trong Cực Hàn Cung, hình thành trận pháp phát ra lôi uy cao thượng!

“Không ổn!”

Một trưởng lão Cực Hàn Cung có nghiên cứu trận pháp khiếp sợ nói:

“Đây là Tụ Lôi Trận!”

“Sai rồi!”

Chân Đức Tuấn lắc lắc ngón tay, nói:

“Đây là Liên Hoàn Tụ Lôi Đại Trận vừa mới nghiên cứu bởi lão phu, một khi kích hoạt đừng nói Cực Hàn Cung, bán kính một trăm dặm xung quanh cũng sẽ bị tạc thành bình địa!”

“Cái gì!”

Sắc mặt cao tầng Cực Hàn Cung đồng loạt đại biến.

“Khưa khưa khưa!”

Chân Đức Tuấn càng cười, khuôn mặt càng thêm nham hiểm, như thể đã hoàn toàn trở nên biến thái, đè giọng nói:

“Các ngươi đã sợ chưa?”


Bình Luận (0)
Comment