Chương 588. Nổ!
Quân Thường Tiếu vừa đứng vững ngoài sơn môn thì nhìn thấy Ma Lĩnh Hắc Ưng huyễn hóa thành hình thái thiếu nữ, lập tức trợn trừng hai mắt.
Khế ước thú này của ta hóa ra cũng có hình thái chiến đấu, lại còn là một thiếu nữ!
Dáng người nhỏ nhỏ xinh xinh kia, thanh âm ngọt ngào như đường mật kia, sao có thể đáng yêu đến thế chứ!
Không ổn rồi.
Trái tim nhỏ của bổn tọa sắp bị độ moe (dễ thương) giết chết mất!
Nhất là ngẫm lại từ lúc hắn hàng phục đều đứng trên lưng ưng thú để ra oai, Quân tông chủ hận không thể cầm đế giày vả bôm bốp vào mặt mình.
Thiếu nữ khả ái như thế, thế mà mình lại đứng trên đầu người ta, quá là tạo nghiệt!
Ma Lĩnh Hắc Ưng hóa hình người tuổi không lớn lắm, da thịt trắng trẻo phúng phính, tựa như búp bê sứ, thật sự cực kỳ đáng yêu.
Nhưng mà.
Tiểu Long Long trừng đôi mắt to nhìn chằm chằm Ma Lĩnh Hắc Ưng, hung hăng nói:
“Nữ vương đại nhân? Cút sang một bên đi!”
“Ngươi...”
Ma Lĩnh Hắc Ưng lộ vẻ khó mà tin nổi, nói:
“Ngươi thế mà mắng ta!”
“Mắng ngươi đó thì sao!”
Tiểu Long Long không nhịn được nói:
“Con ranh chưa cai sữa thì mau về bú thêm đi, đừng ở đây cản trở ta đại triển thần uy!”
Ma Lĩnh Hắc Ưng nhìn Quân Thường Tiếu, trong mắt tràn đầy ủy khuất nói:
“Con thằn lằn này bắt nạt ta, xin chủ nhân đòi lại công bằng cho ta!”
“Đừng để ý đến nó.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Một tên cả đời FA thôi mà.”
Hệ thống: “...”
Nói ra lời này, cứ như mình có thể nở hoa thật vậy.
Vù vù —— —— —— —— ——
Đúng lúc này, tông chủ Huyền Linh Tông và một vị Võ Hoàng khác bay đến, luồng linh lực cuồn cuộn bạo phát, điên cuồng ép không gian lại!
“Cút ra chỗ khác!”
Tiểu Long Long đẩy Ma Lĩnh Hắc Ưng ra, đưa hai tay chìm trong ngọn lửa hừng hực, đột ngột đấm vào không khí.
Ầm ầm —— —— ——
Không gian rung lên, luồng sức mạnh nóng rực ào ạt tràn ra.
Sức mạnh của hai vị Võ Hoàng bị phá nát, người cũng lùi vội hai bước về sau, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Thực lực cái tên bị ngọn lửa bao trùm này, thế mà lại cường hãn như vậy!
“Thiên Địa Băng Phong Ấn!”
Tông chủ Thượng Hàn Tông bay người tới, hơi thử cực lạnh tràn ra ngoài, không gian bị đóng băng tựa như hóa thành một mặt gương thực chất hóa!
Những vị Võ Hoàng Đông Bắc Lô châu này, tất cả đều là võ tu hệ băng hàng thật giá thật, cho nên cực kỳ am hiểu vận dụng võ kỹ hệ Băng!
Đáng tiếc.
Băng có mạnh hơn đi nữa, gặp phải ngọn lửa nhiệt độ cao hơn, kết quả vẫn sẽ bị hòa tan.
Hiện tại Tiểu Long Long chính là ngọn lửa giữa trời đông, ngọn lửa hừng hực sưởi ấm trái tim mọi người!
“A!”
Nó quát to một tiếng, hai tay đột nhiên mở rộng, ngọn lửa cực nóng điên cuồng thiêu đốt, trong nháy mắt kéo nhiệt độ vừa hạ xuống đột ngột tăng trở lại.
Không gian bị đóng băng cảm nhận hơi ấm đang giải phóng từ trong phong ấn, nhưng vì một lạnh một nóng, khiến nó lập tức tan nát như tấm gương vỡ.
“Trời ạ..!”
Võ giả Đông Bắc Lô Châu núp xa xa nhìn mà trợn mắt rớt cằm!
Phất tay nhấc chân một cái cũng có thể phát ra sức mạnh chấn động hư không, bọn hắn chưa từng có phúc được tận mắt chứng kiến!
Đây là... Thần tiên đánh nhau!
“Vù —— —— —— —— —— “
Đúng lúc này, một người đứng đầu tông môn khác đan hai tay vào nhau, linh lực hệ Băng hội tụ trong lòng bàn tay, phẫn nộ quát:
“Băng Phách Hàn Mang!”
Rắc rắc rắc!
Hàn khí ầm ầm xuất ra, nhanh chóng tụ thành khối băng khổng lồ, mang theo sức mạnh lăng liệt đánh tới.
Tiểu Long Long vừa phá võ kỹ của một tông chủ, trong nháy mắt khó có thể phân tâm chống đỡ, chỉ có thể trơ mắt nhìn võ kỹ hệ băng lao đến!
Vù vù!
Ngay lúc đó, sau lưng nó nổi lên cơn gió lốc, sau đó quét qua chấn nát khối băng thành từng khối!
Soạt!
Ma Lĩnh Hắc Ưng điểm mũi chân một cái, giương cánh bay lên giữa không trung, cánh tay nhỏ nhắn trắng trẻo vạch một cái, một đồ án đặc thù đột ngột xuất hiện, nói:
“Thằn lằn con, ta giải quyết hết mấy người này rồi sẽ tính sổ với ngươi sau!”
“Hây!”
Tiểu nha đầu đập hai tay lên đồ án như thật như ảo, từng sợi lông vũ màu đen huyễn hóa từ không khí ra, phát ra lực lượng cường đại!
“Thiên nữ tán...”
Dừng một chút, nói:
“Lông vũ!”(*)
(*) Chém từ “Thiên nữ tán hoa”
Tiểu Long Long xém chút ngã dập mặt.
Thiên nữ tán lông vũ là cái quỷ gì!
Vút! Vút! Vút —— —— —— —— —— —— —— ——
Lông vũ màu đen đầy trời như mưa đạn, trong nháy mắt bắn về phía ngoại viện Cực Hàn Cung, phạm vi bao phủ cực rộng khiến sắc mặc tám vị Võ Hoàng đại biến.
Cung chủ Cực Hàn Cung kinh ngạc nói:
“Mau bảo vệ đại điện của Cung ta!”
Soạt!
Soạt!
Vừa dứt lời, mấy vị Võ Hoàng lập tức bay đến, hàn khí trong nháy mắt tuôn ra trước người, hình thành tường băng phòng ngự thực chất hóa.
Ầm ầm ầm ầm —— —— —— ——
Lông vũ màu đen đâm vào tường băng, sinh ra dư uy bùng nổ, nhìn từ xa có thể thấy từng gợn sóng đang điên cuồng khuếch tán, toàn bộ trời đất đều đang run rẩy theo đó!
“Mạnh đến vậy luôn!”
Quân Thường Tiếu đã rút lui khỏi phạm vi Cực Hàn Cung, lúc này trong mắt hắn hiện rõ sự mừng rỡ.
Há há!
Khế ước thú này của ta không chỉ đáng yêu, mà còn đánh nhau rất giỏi nha!
“Vù vù —— —— —— “
Tiểu Long Long cũng không muốn bị một thiếu nữ vượt mặt, dẫn theo ngọn lửa hừng hực như muốn nấu muốn nướng cả thiên địa lao tới.
Trong lúc nhất thời.
Trên bầu trời Cực Hàn Cung, năng lượng bạo tạc điên cuồng bùng nổ, không gian bị quấy nhiễu vặn vẹo tựa như muốn sụp đổ, phảng phất ngày tận thế đang buông xuống!
“Hầy.”
Chân Đức Tuấn chắp tay sau lưng, nói:
“Vì cái gì tông chủ không đồng ý cho ta nổ banh cái Cực Hàn Cung này vậy.”
Lúc này, Liên Hoàn Tụ Lôi Trận bố trí trên sân luyện võ, bởi vì không gian cực độ vặn vẹo mà trôi nổi phập phồng theo, còn không cho nổ thì chẳng còn cơ hội nữa!
“Chúng ta đi.”
Quân Thường Tiếu ra lệnh cho chúng đệ tử rút lui.
Tám vị Võ Hoàng đến giúp là chuyện hắn không ngờ tới, đã đánh không lại, vậy thì khẳng định phải rút lui có chiến thuật, về sau lại nghĩ đối sách cứu Lục Thiên Thiên.
“Tông chủ!”
Đúng lúc này, Tô Tiểu Mạt cả kinh nói:
“Mau nhìn kìa, đó là đại sư tỷ!”
Đâu á, ở đâu á!
Quân Thường Tiếu vội vàng nhìn theo hướng ngón tay chỉ, phát hiện trên một ngọn núi đơn độc trước mắt, Lục Thiên Thiên mặc áo trắng như tiên hạ phàm đứng đấy, trong đôi mắt sáng biểu hiện cảm xúc phức tạp.
Nàng không nghĩ rằng tông chủ và đồng môn sẽ vì mình, lặn lội đường xa đến Đông Bắc Lô châu, không ngại đối đầu với Cực Hàn Cung.
Một giây này.
Cảnh giới vốn đã đạt đến tâm lặng như nước, lại lần nữa xuất hiện vết nứt.
Àii..
Muốn khôi phục lại sẽ rất khó...
“Đại sư tỷ!”
“Đại sư tỷ!”
Chúng đệ tử kích động hô to.
Quân Thường Tiếu nhìn thấy đại đệ tử bình yên vô sự xuất hiện, thở dài một hơi nhẹ nhõm, lẩm nhẩm nói:
“Gầy rồi.”
Đợi chút!
Nàng không phải đã bị bắt bởi Cực Hàn Cung sao, thế quái nào lại xuất hiện ở kia đâu chứ?
Lê Lạc Thu truyền âm nói:
“Tông chủ, ta vừa nhận được tin tức, tình báo nhận được lúc trước có sai sót, Cực Hàn Cung vẫn chưa tìm được Lục Thiên Thiên.”
“...”
Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.
Đại tỷ của ta ơi, tình báo có thể chuẩn chút được không!
Không thể trách tình báo của Lê Lạc Thu có sai sót, mà chính là mạng tin tức vẫn chưa triệt để trải rộng, khâu sàng lọc thông tin khó tránh khỏi sơ xuất tạo thành sai sót.
Uỳnh!
Sau lưng truyền đến âm thanh vang dội!
Tiểu Long Long bị bốn Võ Hoàng công kích, thân thể to lớn từ sơn môn rơi xuống chân núi, nhe răng ngoác miệng nói:
“Đau quá!”
Uỳnh!
Uỳnh!
Trên không Cực Hàn Cung, bốn vị Võ Hoàng khác đang đánh với Ma Lĩnh Hắc Ưng dáng người nhỏ nhắn yêu kiều bất phân thắng bại, bất quá thế đơn lực bạc nên dần dần rơi vào thế bị động!
“Tông chủ!”
Chân Đức Tuấn hỏi lại lần nữa:
“Nổ hay không!”
Quân Thường Tiếu nổi lên gân xanh trên cổ, phẫn nộ hét lớn:
“Nổ!”
“Được rồi.”
Một tay Chân Đức Tuấn che mặt, cười phá lên như kẻ điên.
Soạt!
Đột nhiên, lão giang ra hai tay, sắc mặt hung ác nói:
“Sau đây, mời thưởng thức một bữa tiệc pháo hoa rực rỡ đầy sắc màu!”
Ùuu!
Ùuu!
Không gian quanh Cực Hàn Cung biến động, đột nhiên rung chuyển theo quy luật.
Tầng tầng trận pháp vốn đã ẩn vào chỗ tối lần nữa hiện ra, sinh ra ánh sáng rực rỡ chói mắt!
Ma Lĩnh Hắc Ưng thân là linh thú, trực giác cảm nhận nguy hiểm mạnh hơn so với nhân loại, nhanh chóng hội tụ gió lốc đánh lùi một vị Võ Hoàng, sau đó vội vàng vẫy cánh bay như gió lao ra ngoài, một tay còn lại nắm lấy cái tai lớn của Tiểu Long Long, lao nhanh về hướng chủ nhân.
“Không ổn!”
Tám vị Võ Hoàng cũng cảm nhận được nguy hiểm.
Nhưng đã quá muộn, trận pháp vừa lóe lên ánh hào quang, lập tức hóa thành một điểm sáng, sau đó 'ầm ầm' 'ầm ầm' nổ tung!
Ngọn núi lớn chỗ Cực Hàn Cung trong tầm mắt mọi người, trực tiếp—— nở hoa!