Chương 595. Mộc Trường Hồng!
(*Bán Bộ Võ Thánh: Nửa bước Võ Thánh)
Một ngày cầu vồng xuất hiện sau mưa của trăm năm trước, một nam nhi sinh ra ở Tây viện Mộc gia.
Tuy cũng thuộc dòng chính nhưng do là con của thê thiếp, nam nhi từ nhỏ đến lớn không nhận được sự quan tâm của phụ thân và cả gia tộc, phảng phất như bị toàn bộ thế giới xa lánh.
Chính là đứa trẻ bình thường ấy quật khởi từ con số không, dùng một trăm năm ngắn ngủi không những đột phá Võ Hoàng mà còn nắm quyền kiểm soát thế lực to lớn Mộc gia, trở thành thành chủ đương nhiệm thành Thiên Dụ.
Không sai.
Y chính là Mộc Trường Hồng, phụ thân của Mộc Hồng Liên.
Đây là một cường giả có lý tưởng và dã tâm to lớn, dưới sự cai quản của y, thành Thiên Dụ phát triển cực nhanh cực mạnh, thực lực nhanh chóng tăng cao, cuối cùng được đánh giá là Vương thành!
Người sau khi đã đến tuổi trung niên, không còn nhiều nhiệt huyết phát triển sự nghiệp, Mộc Trường Hồng đắm chìm trong võ học, truy cầu cảnh giới cao hơn.
Chuyện được người đời nhắc đến nhiều nhất chính là.
Mộc Trường Hồng tuy có quyền lực và tài phú cao thượng, đồng thời cả đời chỉ một lòng yêu thương thê tử, đừng nói cái gì thê thiếp, hồng nhan tri kỷ cũng không có một ai.
Một người như vậy, đào không ra một điểm xấu để chê trách.
Bất quá, chính vào lúc uống quá chén sinh lòng chém gió, chém đến mức nhi nữ đến giờ vẫn chưa gả được chồng.
Bởi vì không con đàn cháu đống, sau khi y dần dần lui khỏi vòng xoáy chính trị, lập tức giao lại quyền lực cho Mộc Hồng Liên, hy vọng nữ nhi có thể kế thừa tâm huyết của mình, giúp cho Vương thành càng thêm phồn vinh hưng thịnh.
Sau một thời bế quan, y mở miệng hỏi câu đầu tiên là Tây Nam Dương Châu có yên bình hay không, đủ để thấy thời gian bế quan tuyệt đối không ngắn.
“Phụ thân.”
Mộc Hồng Liên nói:
“Không bình yên.”
“Không bình yên?”
Mộc Trường Hồng cau mày, hỏi:
“Chẳng lẽ Trác Siêu Quần của quận Chân Dương phát động chiến tranh trong lúc ta bế quan?”
Không hổ danh là thành chủ.
Dù đang bế quan cũng có thể dự đoán được quận chủ của quận Chân Dương, không phải là hạng người chỉ muốn an phận thủ thường.
“Phụ thân.”
Mộc Hồng Liên vội vàng nói:
“Vừa mới thu được tình báo, Ma Sát Tông và Thí Thần Điện xuất động bốn vị Võ Hoàng đỉnh phong, hướng thẳng đến Tây Nam Dương Châu ta.”
“Ma Sát Tông? Thí Thần Điện?”
Mộc Trường Hồng cười lạnh một tiếng, nói:
“Hai cái tà tông này không thù không oán với Tây Nam Dương Châu ta, vì cái gì lại cho cường giả đến đây?”
“Bởi vì...”
Mộc Hồng Liên ngừng một chút, nói:
“Phụ thân, việc này kể ra rất dài, nữ nhi muốn từ từ nói cho người.”
Nàng cần kể toàn bộ mọi chuyện liên quan đến Quân Thường Tiếu và Vạn Cổ Tông của hắn, nhưng lượng thông tin ngặt nổi quá nhiều, không thể dùng một hai câu là có thể nói ngọn nguồn.
Kỳ thật.
Một chữ ‘soái’, cũng có thể khái quát một đời này của Quân tông chủ.
“Soạt!”
Mộc Trường Hồng nâng tay, không gian đột ngột ngưng tụ, phảng phất như bị sức mạnh nào đó xé rách.
Xẹt xẹt xẹt —— —— —— ——
Bên trong học phủ, Mộc Hồng Liên cảm giác được một luồng hấp lực ầm ầm lao đến, cả người nhập vào trong không gian vặn vẹo, bỗng xuất hiện trong đại sảnh phủ Thành Chủ.
“Dịch chuyển không gian!”
Tư Đồ Hạo Vân hiện lên sự hâm mộ.
Hiện tại lão là Võ Hoàng đỉnh phong, mặc dù chỉ thiếu một chút xíu là chạm tới Bán Bộ Võ Thánh, nhưng khó có thể lĩnh hội loại năng lực có thể thao túng không gian này.
...
“Cái gì?”
Trong đại sảnh phủ thành chủ, Mộc Trường Hồng nghe nữ nhi kể về Thiết Cốt Tranh Tranh Phái, kể về Quân Thường Tiếu, nhất là nghe đến đoạn tu vi Kiếm Võ Song Vương, y bỗng nhiên đứng bật dậy, trong đôi mắt sắc bén hiện lên sự mừng rỡ như điên.
Cái lời chém gió từng nói lúc say ấy, không ngờ lại có ngày thành sự thật!
“Nhi nữ!”
Y ngăn Mộc Hồng Liên định nói tiếp lại, vội vàng hỏi:
“Xác định tên kia mới chỉ hai mươi tuổi?”
“Vâng.”
“Mặt mũi thế nào?”
“Quân tông chủ có tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm.”
Quân Thường Tiếu đẹp trai, Mộc Hồng Liên phải thừa nhận điểm này.
“Phẩm hạnh ra sao?”
Mộc Trường Hồng hỏi tiếp.
Không hỏi người ta làm thế nào mà mạnh lên, tông môn quật khởi ra sao, kết quả đi hỏi tướng mạo với phẩm hạnh, Mộc Hồng Liên lập tức nhận ra cái gì đó, khuôn mặt hồng lên, nói:
“Phụ thân, người đang nghĩ cái gì vậy.”
“Ha ha ha!”
Mộc Trường Hồng nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của nhi nữ, lập tức vỗ bàn, cười to nói:
“Phụ thân đang định chuẩn bị sính lễ, đi đến quận Thanh Dương gõ cửa cầu hôn.”
Mộc Hồng Liên cạn lời nói:
“Phụ thân, có nhà gái nào sang nhà trai cầu hôn sao?”
“Nhi nữ.”
Mộc Trường Hồng nghiêm túc nói:
“Người hai chân dễ tìm, cóc ba chân khó tìm, vì hạnh phúc cả đời của ngươi, chúng ta chủ động chút cũng chẳng vấn đề gì.”
“Phụ thân!”
Mộc Hồng Liên cau mày nói:
“Ta đang nói chính sự!”
“Ha ha ha!”
Mộc Trường Hồng cười nói:
“Khó ai có thể làm cho nhi nữ ta ngượng ngùng đến vậy, cái tên Quân Thường Tiếu này nhất định phải làm rể Mộc gia ta!”
Mộc Hồng Liên sắp lệ tràn khóe mi luôn rồi.
Thật tế nàng không hề biết, Mộc thành chủ rất áy náy.
Vất vả lắm mới gặp được con cóc ba chân này, hoàn thành lời chém gió năm ấy, há có thể để người ta dễ dàng chạy mất!
Quân Thường Tiếu: ta cũng muốn được chạy lắm ~~~
...
“Tiểu tử này ngược năm cái tông môn tứ lưu từ Tây Vận Châu đến gây chiến?”
Nghe tiếp chuyện phát sinh gần đây của Quân Thường Tiếu, Mộc Trường Hồng thiếu chút phi thẳng đến Vạn Cổ Tông, thân thiết bắt tay hắn nói:
“Rể hiền của ta, làm tốt lắm!”
“Còn có chuyện này nữa.”
“Còn nữa sao? Mau mau kể đi!”
Mộc Hồng Liên kể lại chuyện ở Đông Bắc Lô Châu.
Mộc thành chủ từng trải qua sóng to gió lớn, nghe Cực Hàn Cung thiếu chút bị tiêu diệt cũng phải chau mày nói:
“Hành sự thiếu não quá rồi!”
Dẫn người đi những châu khác gây rối, mặc dù chuyện này giúp nở mày nở mặt nhưng một khi xử lý không tốt, sẽ trực tiếp dẫn đế hai châu đối nghịch!
“Việc này thì quan hệ gì đến Ma Sát Tông, Thí Thần Điện?”
Mộc Trường Hồng khó hiểu hỏi.
Mộc Hồng Liên nói:
“Ngày hôm qua, Quân tông chủ dẫn người đi tiêu diệt phân đà của hai tông môn đó ở Tây Nam Dương Châu.”
Mộc Trường Hồng đứng bật dậy hô:
“Tiểu tử này vậy mà dám làm chuyện phụ thân không dám làm!”
Giường êm nhà mình, há lại để cho người khác nằm mơ mộng đẹp.
Sau khi Vương thành Thiên Dụ tấn thăng lên Vương thành, y đã có ý định xóa sổ toàn bộ phân đà của các thế lực châu khác sắp đặt trong châu mình.
Nhưng mà chuyện này vẫn trì hoãn từ đầu đến giờ chưa thực hiện, bởi vì thực lực không đủ để chống lại tà tông tam lưu, vẫn phải ngồi chờ thời cơ đến.
Sau lần bế quan này, tu vi bước vào Bán Bộ Võ Thánh, Mộc thành chủ khẳng định sẽ chuẩn bị tìm cái lý do hợp lý, nhổ hết từng cái đinh nhức nhối dưới mắt.
Có ai ngờ được.
Tiểu nhóc tên là Quân Thường Tiếu này lại nhanh hơn mình một bước!
“Ha ha ha!”
Mộc Trường Hồng cất tiếng cười to nói:
“Tính tình và tác phong quá hợp ý ta, không làm con rể Mộc Trường Hồng ta, thật đúng là tổn thất a!”
“Phụ thân.”
Mộc Hồng Liên hắng giọng nói:
“Chúng ta đang nói chính sự.”
Mộc Trường Hồng lại ngồi xuống, nói:
“Nhi nữ, hạnh phúc sau này của ngươi chính là việc quan trọng nhất đời cha.”
Thân làm cha mẹ, không ai không suy tính cho tương lai của con cái.
Cho nên dù chỉ là Mộc thành chủ đơn phương tình nguyện, cũng không thể trách được.
Mộc Hồng Liên không muốn lằng nhằng vấn đề này với phụ thân nữa, nói:
“Bốn vị Võ Hoàng đỉnh phong thuộc hai tà tông tam lưu sắp giết tới quận, phụ thân định giải quyết chuyện này như thế nào?”
“Còn phải nói sao.”
Mộc Trường Hồng đứng dậy, chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo nói:
“Dám đụng đến một cọng lông võ giả Tây Nam Dương Châu ta, ta sẽ bắt bọn hắn trả cái giá gấp trăm lần!”
Đứng dậy nào.
Vỗ tay cho Mộc thành chủ!
“Hửm?”
Đúng lúc này, linh niệm của y đang phóng thích cảm nhận được dao động trên không trung, một luồng sáng đang tiến đến rất nhanh, hơi thở tỏa ra không phân cao thấp với mình!
Hướng đi chính là —— quận Thanh Dương!
Chẳng lẽ, Ma Sát Tông và Thí Thần Điện không chỉ xuất động Võ Hoàng đỉnh phong, mà còn cho một tên Bán Bộ Võ Thánh đến?
“Soạt!”
Thân hình Mộc Trường Hồng chớp một cái, người đã xuất hiện trên bầu trời bên ngoài Vương thành, dùng tốc độ mắt thường khó có thể bắt kịp chuyển động.