Chương 599. Bán Thánh cũng không chịu nổi một đòn!
Ầm!
Ầm!
Trong quận Thanh Dương, mặt đất rung lên từng đợt theo quy luật, sắc mặt của rất nhiều võ giả đại biến.
Loại động tĩnh to lớn như thế này, chẳng khác nào có một trận động đất đáng sợ sắp xảy ra, cho người ta cảm giác như ngày tận thế sắp đến!
"…”
Mộc Trường Hồng run rẩy khóe miệng kịch liệt.
Tên nhãi này, sao bỗng nhiên lại có thực lực khủng bố như vậy!
Chờ đã!
Hắn vừa mới nói là, ý chí truyền thừa của Vạn Cổ Tông?
Chẳng lẽ đây là loại thần thông đặc biệt nào đó, có thể giúp tăng cao tu vi trong nháy mắt?
Mộc Trường Hồng vừa xuất quan, không biết nhiều chuyện liên quan đến Vạn Cổ Tông, còn những cường giả của học phủ Thiên Dụ và Tổng Chứng Nhận quán lập tức nhớ đến những lời đồn thổi lúc trước.
Đồn thổi điều gì?
Đó là vào thời điểm Bách Tông chiêu mộ, Quân Thường Tiếu từng nói Thiết Cốt Phái được bắt nguồn từ Thiết Cốt Sơn của Ngạo Lai Quốc, chưởng môn đời đầu tiên là Tề Thiên Đại Thánh!
Ngay lúc đó, rất nhiều người không ai tin là thật.
Nhưng bây giờ hắn bỗng nhiên lại mượn sức mạnh của tiền bối, còn nắm giữ thực lực cường đại như thế, chẳng lẽ những lời đó đều là thật?
Nói láo mà nói một lần sẽ không ai tin, nhưng cứ nói đi nói lại thì chắc chắn sẽ có người tin tưởng.
Hơn nữa.
Đột nhiên trở nên bá đạo, lại thêm tu vi cường đại, đè đánh một tên Bán Bộ Võ Thánh, người khác dù không muốn tin cũng phải tin!
Ngay cả Dạ Tinh Thần ở trong tông môn, thấy được thủ đoạn bá đạo của chương môn, bạo ngược tên Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, hắn ta càng thêm tin rằng tông môn có bắt nguồn từ thượng giới!
Hà Vô Địch cũng cực kỳ kích động.
Loại thủ đoạn giúp thực lực bỗng nhiên tăng vọt lên thánh giả như thế này, chắc chắn là một thần thông cường đại nào đó được để lại bởi tiền bối Thất Huyền Thánh Tôn!
Y tiến đến đại lục Tinh Vẫn, còn được trở thành đệ tử quan môn của Vạn Cổ Tông, tuyệt đối chính là cơ duyên mà trời ban cho mình!
Aii...!
Hai người này không thể cứu nữa rồi.
Oanh!
Năng lượng đánh vào trong hố sâu lần nữa, bụi đất bay tung tóe che kín bầu trời!
Đến gần.
Có thể thấy được rõ ràng mọi chuyện!
Thái trưởng lão Cực Hàn Tông nằm bẹp dưới hố, cả người bị đánh cho máu me be bét, lão đã đến vực thẳm của sự bất tỉnh.
Thảm.
Quá thảm luôn!
Cho dù Thái trưởng lão Cực Hàn Cung chỉ thiếu nửa bước là có thể chạm đến cảnh giới Võ Thánh chân chính, thế nhưng ở trước mặt Quân Thường Tiếu, đúng là không chịu nổi một đòn.
Nói đi cũng phải nói lại.
Ít nhất có thể tăng hẳn lên một cảnh giới.
Quân tông chủ từ Kiếm Vũ Song Vương cửu phẩm trực tiếp đạp thẳng vào Võ Thánh, không thể không nói thân thể hắn có tiềm lực rất lớn.
Mặc dù có tiềm lực lớn nhưng vẫn không thể tránh khỏi tác dụng phụ sau đó, vì vậy đừng nhìn bây giờ hắn đang vênh váo muốn lên tận trời, sau khi hết thời gian chắc chắn sẽ mềm như bùn nhão.
Xoát!
Quân Thường Tiếu xuyên thấu qua không gian, nhảy vào trong hố sâu, nói:
"Cặn bã.”
"...”
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung vẫn còn tỉnh táo nhưng không thể mở miệng thốt nên lời, chỉ có thể suy yếu chịu đựng từng cơn đau kịch liệt, nằm bẹp trong hố sâu.
Quân Thường Tiếu bạo phát linh lực, kéo lão lên gần người, nói:
"Đệ tử của tông môn ta là truyền nhân của Băng Đế, ngươi giết đến đây mà chẳng kiêng kỵ gì, có phải não bị lừa đá rồi hay không?”
Truyền nhân của Băng Đế?
Ánh mắt suy yếu của Thái trưởng lão Cực Hàn Cung hiện lên một tia mờ mịt.
Nhìn vào ánh mắt đó, Quân Thường Tiếu đã hiểu, lão già này chẳng hề hay biết Lục Thiên Thiên tiếp nhận truyền thừa của Băng Đế!
Đúng vậy!
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung hoàn toàn chẳng biết gì cả.
Lão nghe được tin tông môn bị thương vong nặng nề, lại còn suýt chút nữa bị diệt tông, vì thế nổi cơn giận ngút trời giết đến nơi đây, hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện khác.
Còn cung chủ Cực Hàn Cung thì sao?
Mặc dù y cũng ở đó nhưng vì đứng ra bảo vệ đại điện, cho nên cả người bị lôi trận nổ cho thương tích đầy mình, cuối cùng bất lực ngã nhào trên đất, hoàn toàn không biết Lục Thiên Thiên lấy được Băng Đế Lệnh.
Đau đầu nhất là.
Chẳng có ai trong tám vị tông chủ nói một câu với y.
Chờ đến lúc cung chủ Cực Hàn Cung hơi khôi phục lại, không nói lời nào đã chạy đến biển băng Vô Ngân tìm Thái trưởng lão.
Đông Bắc Lô Châu.
Tám vị tông chủ của tông môn tứ lưu ngồi uống trà chung với nhau.
Tông chủ Huyền Linh Tông nói:
"Không ngờ rằng Thái trưởng lão Cực Hàn Cung lại đột phá đến Bán Bộ Võ Thánh!”
"Lão không rõ tình hình đã giết đến Tây Nam Dương Châu, tất nhiên có thể khiến Vạn Cổ Tông tổn thương nặng nề, từ đó cho người bên ngoài ý thức được, dám đụng đến Đông Bắc Lô Châu chúng ta, chắc chắn phải trả cái giá đắt.”
"May mà lúc đó không thông báo chuyện truyền nhân Băng Đế, nếu không dù Thái trưởng lão Cực Hàn Cung có đột phá Võ Thánh thì cũng chẳng dám đến tìm phiền phức!”
"Sớm hay muộn cũng biết thôi.”
"Nhưng mà chuyện đã làm rồi, chẳng thể thay đổi được nữa, chúng ta cứ thế ngồi xem kịch hay thôi.”
"Được, được, uống trà nào.”
Nếu mà Thái trưởng lão Cực Hàn Cung ở Tây Nam Dương Châu nghe được những lời nói của bọn họ, chắc chắn sẽ phun ra một ngụm máu tươi.
Đám chó má các ngươi, lại dám xem Cực Hàn Cung ta thành mượn dao giết người!
"Lão già!”
Quân Thường Tiếu túm lấy Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, ánh mắt âm trầm nói:
"Nếu đã đến đây rồi thì đừng về nữa, dù sao Vạn Cổ Tông ta đang thiếu một người hầu, lão ở lại đây quét sân nhỏ đi!”
Mộc Trường Hồng co giật khóe miệng một cái.
Bán Bộ Võ Thánh đi quét sân nhỏ cho Vạn Cổ Tông, tôn nghiêm chẳng khác nào bị giẫm đạp!
Vừa rồi người này đánh một chưởng suýt chút nữa khiến Tiểu Long Long bị thương nặng, lại còn phá mất Đại Trận Hộ Tông, Quân tông chủ không giết ngay tại chỗ, đã là lương thiện lắm rồi.
Một tên Bán Bộ Võ Thánh, cũng chẳng phải là người bình thường gì.
Nếu muốn để lại cái mạng cho lão, chắc chắn cần có thủ đoạn khống chế tuyệt đối.
Bành!
Bành!
Ngón tay của Quân Thường Tiếu nhanh như tia chớp, điểm lên cơ thể đang bị thương nặng của Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, phong bế mười hai kinh mạch của lão.
"Tông chủ!”
Ngụy Lão truyền âm nói:
"Còn chưa đủ an toàn đâu, phải cưỡng ép tách rời linh hồn bổn nguyên của người này mới được.”
"Có thể không?“
Quân Thường Tiếu nói.
Ngụy Lão nói:
"Linh niệm của Võ Thánh có thể thẩm thấu cơ thể của võ giả, cưỡng ép rút linh hồn ra khỏi cơ thể!
"Vậy để ta thử một lần!”
Quân Thường Tiếu điều động linh niệm, dùng linh hồn lực bao phủ Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, sau đó thẩm thấu và khóa chặt một sợi linh hồn bản nguyên!
Loại thủ đoạn cưỡng ép như vậy, có thể nói là vô cùng bá đạo.
Sắc mặt thái trưởng lão Cực Hàn Cung cực kỳ dữ tợn, mồ hôi lạnh tuôn ra nhễ nhại.
Lão cảm nhận được linh hồn bổn nguyên đang mất khống chế bay ra ngoài, cực kỳ kinh hãi mà hét lên:
"Không, không…”
Oanh!
Tiềm thức giống như nổ tung trong nháy mắt, công kích cường đại khiến lão khó có thể thừa nhận nổi, lập tức hoàn toàn ngất đi, đồng thời Quân tông chủ cầm một sợi linh hồn bổn nguyên đã bị rút ra trong lòng bàn tay.
Đúng là được thật này!
Ngụy Lão có thể nghĩ được cách như vậy, tất nhiên là người trong nghề rồi!
Mộc Trường Hồng kinh ngạc nói:
"Cưỡng ép tách ra linh hồn bổn nguyên, đây chính là chỗ kinh khủng của Võ Thánh sao?”
"Xoát!”
Quân Thường Tiếu vung tay lên, ném Thái trưởng lão Cực Hàn Cung đang ngất đi lên sân luyện võ của tông môn, nói:
"Giam lão lại cho ta!”
"Vâng!”
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi nhanh chóng chạy đến, kéo người đi đến ngục giam.
Lúc đến thì thanh thế to lớn, nhưng giờ lại lưu lạc đến tình cảnh này, lão già Bán Bộ Võ Thánh đúng là xui hết phần người khác!
Đáng lẽ ra.
Việc đến đây thì đã kết thúc.
Nhưng mà Quân Thường Tiếu lại đưa ánh mắt nhìn về phía bầu trời xa xa, cười lạnh nói:
"Còn có bốn con bọ chét, bổn tọa tiện tay giải quyết một lượt.”
Sưu!
Vừa dứt lời, cả người đã biến mất trong hư không.
Mộc Trường Hồng và cao thủ của hai tổ chức kia lập tức hâm mộ muốn chết!
Võ Thánh mạnh mẽ, không chỉ nói đến sức mạnh, mà còn nói đến quyền kiểm soát không gian tuyệt đối, ví như loại năng lực dịch chuyển tức thời này của Quân Thường Tiếu!
Chờ chút!
Quân tông chủ đi đâu vậy?
Mộc Trường Hồng phóng thích linh niệm tràn ra ngoài ngàn dặm, khóa chặt lên bốn tên Võ Hoàng đỉnh phong đang hung hăng bay đến, lắc đầu nói:
"Bây giờ bọn chúng quay đầu, may ra còn có thể chạy.”
Còn chưa nói xong chữ “chạy”, không gian bỗng nhiên chấn động.
Quân Thường Tiếu bước ra từ trong hư không, thản nhiên nói:
"Bốn vị từ Đông Thổ Đại Đường đến, đi Tây Thiên thỉnh kinh phải không?”