Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 602 - Chương 602. Bí Cảnh Thời Không!

Chương 602. Bí Cảnh Thời Không!
Nói một cách chính xác, giao ước ba năm giữa Tiêu Tội Kỷ và Mộ Dung Hân là một tay Quân Thường Tiếu tạo ra, bây giờ trở thành nhiệm vụ sử thi, cũng coi là tự làm tự chịu!

“Nhiệm vụ chỉ nói đi gõ cửa khiêu chiến, đoạt lại tôn nghiêm bị mất của Tiêu Tội Kỷ, căn bản không có bất cứ chi tiết rõ ràng nào khác, làm sao xác định hoàn thành hay chưa?”

“Chẳng lẽ giống với khiêu chiến Thánh Tuyền Tông, trực tiếp đệ tử đối chiến, thắng đủ số trận là được?”

“Bách Hợp Thánh Tông là tông môn nhị lưu, thực lực đệ tử tất nhiên rất cường hãn, trận chiến này sợ rằng sẽ rất gian nan.”

Điều khiến Quân Thường Tiếu thở nhẹ một hơi là.

Trạng thái suy yếu cần mất một năm khôi phục, nhiệm vụ sử thi thứ hai là thực hiện giao ước ba năm, may mà vẫn còn có hơn một năm, quãng thời gian đệm này rất là vi diệu!

“Thoải mái!”

Quân tông chủ vươn vai lên.

Đột phá cấp độ đỉnh phong, cảnh giới lại bị nhiệm vụ sử thi áp chế, cho nên lúc này hắn hoàn toàn không cần tu luyện, chỉ cần xem xét làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ!

Soạt!

Hắn kéo khu vật phẩm đã mua ra, chọn Bí Cảnh Thời Không.

“Đinh! chủ nhân tiêu hao 10000 điểm cống hiến, nhận được Bí Cảnh Thời Không x1, vật phẩm đã chuyển đến trong không gian giới chỉ.”

“Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 4990/20000.”

Bí Cảnh Thời Không cũng không phải thực thể, mà nó là một loại vòng xoáy giống với Truyền Tống Trận, cứ như vậy cuồn cuộn trong không gian giới chỉ.

“Cái món đồ chơi này dùng như thế nào?”

Quân Thường Tiếu dò hỏi.

Hệ thống nói:

“Chỉ cần triệu hoán ra, an bài tại một vị trí cố định là được.”

“Hiểu rồi.”

Quân Thường Tiếu đến phía sau núi, dừng chân ở cận kề Tháp Rèn Luyện, lúc này mới lấy ra Bí Cảnh Thời Không.

Ùuu!

Không gian xung quanh lập tức vặn vẹo, một cái vòng xoáy hình bầu dục dần dần hội tụ, lấp lóe lên những ánh sáng đặc thù, tràn ngập khí thế hùng hậu.

“Tông chủ.”

Tô Tiểu Mạt đi tới, kinh ngạc nói:

“Đây là cái gì?”

Mấy người Lý Thanh Dương cũng lần lượt lại gần, nhìn vòng xoáy lấp lóe ánh sáng, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc bàn tán rần rần.

“Đây chẳng lẽ là...”

Hà Vô Địch đột nhiên hoảng hốt trong lòng, nói:

“Bí cảnh tồn tại trong vũ trụ!”

Phía trên phàm trần là vũ trụ mênh mông vô tận, trong thiên địa pháp tắc, dần dần hội tụ ra một ít vòng xoáy kỳ kỳ quái quái, bên trong có một mảnh thế giới khác, từ xưa được gọi là bí cảnh.

Thật chất nó rất giống với cấm địa của đại lục Tinh Vẫn.

Bí cảnh tự thành hệ thống, không chỉ có chỗ đặc biệt, mà còn có nhiều chỗ nguy hiểm, cho nên rất ít người dám liều mạng đi vào.

Năm đó Hà Vô Địch sở hữu thực lực cường đại, từng một mình hoặc cùng người khác kết đội vào thám hiểm bí cảnh, quá trình có thể nói vào sinh ra tử, nhưng sau cùng thu hoạch được không ít thiên tài địa bảo.

“Đây là Bí Cảnh Thời Không.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Sau khi tiến vào, có thể giúp thời gian trôi nhanh hơn, hỗ trợ tu vi tăng tiến.”

“Trời ơi, thần kỳ như vậy á!”

Đám người kinh hô.

Hà Vô Địch cũng bị rúng động sâu sắc!

Có bí cảnh tăng tốc thời gian, nếu như nó tồn tại trong vị diện của mình, tuyệt đối sẽ khiến mọi cường giả điên cuồng chiếm đoạt!

“Chẳng lẽ là do tiền bối Thất Huyền Thánh Tôn lưu lại?”

“Có thể trực tiếp mang bí cảnh đến hạ giới, tu vi của người quả nhiên hiểu trời biết đất mà!”

Ánh mắt Hà Vô Địch biểu lộ sự kính sợ.

“Tông chủ.”

Y cảnh giác nói:

“Bên trong không có nguy hiểm chứ?”

“Có nguy hiểm hay không, ngươi đi vào chẳng phải sẽ biết ngay còn gì?”

Quân Thường Tiếu nói.

“...”

Hà Vô Địch tuy kiêng kị nhưng nhìn thấy tất cả mọi người đang tập trung nhìn mình, y có cảm giác như đang được cổ vũ, đành phải nhắm mắt nói:

“Vậy đệ tử liền đi vào xem thực hư ra sao.”

“Soạt!”

Kiên quyết cất bước.

Nhưng vừa mới chuẩn bị đi vào, Dạ Tinh Thần nhanh hơn y một bước, nhảy thẳng vào vòng xoáy.

“Tên này...”

Hà Vô Địch nghĩ thầm:

“Đúng là điếc không sợ súng, mù không thấy bom mà!”

“Đi, chúng ta cũng vào thử xem!”

Mấy người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ theo sát phía sau, tiến vào Bí Cảnh Thời Không.

Quân Thường Tiếu cũng đi vào trong.

Khả năng tăng tốc thời gian này đến cùng có bao nhiêu thần kỳ?

“Ùuu!”

“Ùuu!”

Mấy người Dạ Tinh Thần và Hà Vô Địch lần lượt tiến vào trong một vùng không gian nhìn như vô cùng vô tận.

Không gian bên trong hiện lên sự vặn vẹo méo mó, ngoại trừ có chút lạnh lẽo, chẳng có dấu hiệu nguy hiểm nào khác.

“Tông chủ.”

Tô Tiểu Mạt gãi gãi đầu nói:

“Hình như cũng không có gì đặc biệt.”

“Có.”

Giọng nói của Hà Vô Địch vô cùng nghiêm túc, nói:

“Tốc độ thời gian trôi qua trong này đang được tăng tốc, chúng ta ở bên trong, cho nên không cách nào cảm nhận.”

Dạ Tinh Thần cũng đã nhận ra.

Nhưng về phần thời gian tăng nhanh bao nhiêu thì không thể biết.

“Mau nhìn kìa!”

Lý Phi chỉ vào phía trên nói:

“Có chữ viết xuất hiện!”

Quân Thường Tiếu cùng chúng đệ tử cùng nhau ngẩng đầu, chỉ thấy giữa không gian vặn xoắn dần dần hiện ra dòng chữ.

Bí Cảnh Thời Không, thời gian tăng tốc —— năm mươi lần!

“Năm mươi lần!”

Tròng mắt Hà Vô Địch thiếu chút nữa lồi ra!

Quân Thường Tiếu xoa xoa cái mũi, cười nói:

“Tu luyện trong nơi này một ngày bằng với ở bên ngoài tu luyện năm mươi ngày?”

“Không sai!”

Hà Vô Địch nói.

Y vừa nói vừa khó kiềm chế sự bình tĩnh.

Thời gian tăng tốc năm mươi lần, đối với một võ tu thì nó là vô cùng khủng bố!

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:

“Hơi ít.”

Hơi… ít?

Hà Vô Địch co giật khóe miệng kịch liệt.

Tông chủ đại nhân của ta ơi, nếu như Bí Cảnh Thời Không này bị phát hiện ở thượng giới, các thế lực lớn khẳng định sẽ tranh giành sứt đầu mẻ trán, thậm chí gây ra một trận tranh đoạt gió tanh mưa máu đáng sợ!

Võ tu cảnh giới cao không chỉ dựa vào thiên tài địa bảo, bởi vì thứ này không phải ngày nào cũng có thể xuất hiện.

Cho nên dùng thời gian tu luyện, chính là đường tắt duy nhất để mạnh lên.

Trong Bí Cảnh Thời Không có thời gian tăng tốc năm mươi lần, tu luyện một năm tương đương tu luyện năm mươi năm, cực kỳ khủng bố!

Chờ đã!

Trong bí cảnh không có thuộc tính thiên địa!

Nhận ra được điểm ấy, trái tim của Hà Vô Địch lập tức nguội lạnh.

Chỉ có thời gian tăng tốc năm mươi lần mà không có thuộc tính thiên địa cung cấp, con em nó có tác dụng gì đâu!

“Tông chủ.”

Y vạn phần ảo não nói:

“Nơi này không có thuộc tính thiên địa, không thể dùng để tu luyện.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Dẫn dắt thuộc tính từ bên ngoài vào không được sao.”

Hà Vô Địch cạn lời:

“Bí cảnh tự thành lập hệ thống, thuộc tính ngoại giới chưa chắc có thể tiến vào trong.”

“Thử xem là biết.”

Quân Thường Tiếu rời khỏi Bí Cảnh Thời Không.

Ở bên trong đợi vài phút, bên ngoài cũng chỉ trôi qua có vài giây.

Thuộc tính thiên địa của trung phẩm Tụ Linh Trận, là dưới sự dẫn dắt từ khu vực linh lực khôi phục tới, Quân tông chủ tựa như đang cải tạo đường thoát nước, từ đó kéo ra phân nhánh, dẫn một đường thông tới Bí Cảnh Thời Không.

“Vù vù —————“

Thiên địa linh lực bàng bạc, thuận theo vòng xoáy điên cuồng tràn vào.

Dần dần, trong không gian xuất hiện thuộc tính thiên địa mạnh hơn địa phương khác mấy chục lần!

“Đây...”

Hà Vô Địch ngu người.

Bí cảnh là không gian độc lập, thuộc tính ngoại giới làm sao có thể tiến vào!

Y biết là loại bí cảnh trong vũ trụ, Bí Cảnh Thời Không đến từ khu mua sắm, đương nhiên phải có chỗ độc đáo.

“Ô tô kê.”

(Note: O98K là từ lóng của dân chơi game Tuyệt Địa Cầu Sinh, nghĩa là OK thôi.)

Quân Thường Tiếu phủi tay, nói:

“Vấn đề linh khí đã được giải quyết, các ngươi về sau không có việc gì thì ở chỗ này tu luyện đi.”

“Tông chủ.”

Tô Tiểu Mạt cười nói:

“Có thể bố trí ở chỗ này một cái Tụ Linh Trận hay không?”

“Bộp!”

Quân Thường Tiếu vỗ vào đầu hắn một cái, nói:

“Quả nhiên não đủ dây, không phí công bồi dưỡng của bổn tọa.”

Lời nói của Tô Tiểu Mạt đánh thức sự mơ màng, hắn vội vàng gọi Chân Đức Tuấn tới, nói:

“Bố trí một cái Tụ Linh Trận ở chỗ này đi.”

“Á?”

Chân Đức Tuấn giật mình, nói:

“Tông chủ, ta không làm được!”

“Không phải lão là Trận Vương sao?”

“Ta đúng là Trận Vương, nhưng mà loại trận pháp tông chủ bố trí này với Hộ Tông Đại Trận, là thứ ta chưa bao giờ nhìn thấy!”

Trong khoảng thời gian này, Chân Lão một bên chỉ dạy đệ tử, một bên nghiên cứu trung phẩm Tụ Linh Trận, mặc dù chỉ có thể nhìn thoáng qua trận tuyến bên trong, nhưng cũng đủ khiến lão kinh động như gặp người bề trên!

Quá trâu bò.

Quá hoàn mỹ!

Quân Thường Tiếu xoa xoa cằm, nói:

“Chỗ này của bổn tọa có một bản bí tịch tên là Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận, lão cầm đi nghiên cứu thử xem.”

“Hả?”

Chân Đức Tuấn nhận lấy, vô thức lật ra vài trang, sau đó... Biểu cảm trên mặt đổi rồi lại biến.

Thân là một người sử dụng trận pháp, không cần phân tích quá sâu, chỉ từ các loại trận tuyến và trận quyết bố trí trận pháp, lão đã có thể đánh giá Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận quả thật là—— tuyệt tác trận pháp của thần!


Bình Luận (0)
Comment