Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 603 - Chương 603. Đương Nhiên Là Phải Trung Thực!

Chương 603. Đương nhiên là phải trung thực!
Một chuyến đến Đông Bắc Lô Châu, Chân Đức Tuấn biểu hiện ra sự điên cuồng rất hợp ý với Quân tông chủ, nói một cách đơn giản chính là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cá mè một lứa.

Mà bổ nhiệm lão chức vụ Đường chủ của Trận Pháp Đường, hắn sớm đã có dự định giao Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận cho lão, cho nên bố trí Tụ Linh Trận trong bí cảnh là một cơ hội không tệ.

Nói trắng ra.

Hắn đơn giản đang tạo cơ sở cho một tương lai có thể làm chưởng quỹ vung tay, chỉ tay năm ngón.

Sau khi có được bản sao của Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận, Chân Đức Tuấn bắt đầu nghiên cứu, thậm chí cả một ngày trời cũng không đi ăn thức ăn nấu bởi Liễu Uyển Thi.

Tuyệt đối là như ngươi si người say.

Lão cũng không để Quân Thường Tiếu thất vọng, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, đã thành công lĩnh ngộ trung phẩm Tụ Linh Trận.

“Soạt!”

“Soạt!”

Trong Bí Cảnh Thời Không, trận kỳ phấp phới cắm tại vị trí cố định một cách có quy luật, trận quyết bố trí xong, bắt đầu phác hoạ trận tuyến.

Ùuu

Hết thảy xong xuôi, ánh sáng xông lên tận trời, trung phẩm Tụ Linh Trận ngưng tụ thành công.

“Lợi hại, lợi hại!”

Quân tông chủ núp ở phía xa vỗ tay khen ngợi.

Lý do gì hắn phải đứng cách ra một khoảng như vậy?

Nguyên nhân là lo lắng Chân lão lần thứ nhất bố trí không thành công, dẫn đến trận pháp phát nổ.

Trận Vương cửu phẩm từ kinh nghiệm đến tư chất, hoàn toàn không thua kém Quân Thường Tiếu chuyên dựa vào uống Dịch Cải Tạo Tư Chất đâu nhé.

“Tông chủ.”

Chân Đức Tuấn nói:

“Ta tiếp tục đi nghiên cứu Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận.”

“Đi đi, đi đi.”

Quân Thường Tiếu tiến vào Tụ Linh Trận, cảm nhận thuộc tính thiên địa gấp trăm lần bên trong, lẩm nhẩm:

“Kết hợp thêm thời gian tăng tốc năm mươi lần của nơi này, tốc độ tu luyện sẽ chỉ càng thêm khủng!”

“Trong vòng nửa năm cho càng nhiều đệ tử đột phá Võ Tông đỉnh phong, dễ như trở bàn tay!”

Thời gian gấp năm mươi lần, linh lực gia tăng gấp trăm lần, bên ngoài một năm, trong này tu luyện năm mươi năm, hoàn toàn chính xác là ngồi tên lửa!

Hơn nữa.

Một chỗ tốt khác của Bí Cảnh Thời Không là, người mắc kẹt tại cảnh giới nào cũng có thể sử dụng thời gian để tiến hành lĩnh ngộ và đột phá, đây là điều Tụ Linh Trận gấp trăm lần không cách nào làm được.

Nhưng cũng có mặt hạn chế.

Dưới ảnh hưởng của thời gian tăng tốc, tuổi thọ tiêu hao cũng nhanh.

Ví dụ như một người ở trong đó tu luyện năm mươi năm, bên ngoài mặc dù chỉ mới qua một năm, bất quá năm mươi năm tuổi thọ thì cũng đã trôi qua.

Võ giả sắp tiến vào Bí Cảnh Thời Không, nếu như không đột phá được đại cảnh giới, lại còn tiêu hao lượng lớn tuổi thọ, tiến vào chính là nhanh chóng tự sát.

“Đệ tử đều rất trẻ trung, chỉ cần đột phá đại cảnh giới, tuổi thọ nguyên có thể gia tăng, hạn chế này cũng không tính là vấn đề lớn gì.”

“Cho bọn đệ tử ở trong đó tu luyện một trăm năm, bên ngoài mới trôi qua hai năm, sau khi ra không nói đến cảnh giới Võ Vương, đột phá Võ Hoàng cũng chuyện có khả năng!”

Trong lúc Quân tông chủ bắt đầu ảo tưởng đến ngày mai tươi sáng, hệ thống bỗng nhiên nói:

“Tiến vào Bí Cảnh Thời Không, dựa theo thời gian thực tế bên ngoài để tính, chỉ có thể tu luyện tối đa ba ngày, vượt quá một giây sẽ tự động bị tống ra ngoài.”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:

“Vì sao trên phần giới thiệu không có đề cập hạn chế thời gian!”

“Không nói, không có nghĩa là không có.”

Hệ thống đáp.

“Đậu phộng!”

Quân Thường Tiếu suy sụp nói:

“Chỉ có thể tu luyện ba ngày, cũng quá keo kiệt rồi!”

Ba ngày chính là bằng một trăm năm mươi ngày, bằng nhiêu đây so sánh với tưởng tưởng vừa vào thì tu luyện mấy chục mấy trăm năm của hắn, có một sự chênh lệch rất lớn!

Hệ thống nói:

“Dù sao cũng là sơ phẩm Bí Cảnh, chủ nhân muốn có nhiều thời gian và hiệu quả tăng tốc tốt hơn, cần phải đi mua bí cảnh phẩm cấp cao hơn mới được.”

Đây quả thật là tạt gáo nước lạnh.

Quân tông chủ tràn đầy ngập nhiệt huyết bỗng chốc toàn thân lạnh giá.

“Đừng đứng đây nữa.”

Hệ thống nói:

“Hiện tại tốc độ thời gian trôi qua là năm mươi lần, chủ nhân ngẩn người vài giây đồng hồ chính là đang lãng phí vài phút sinh mệnh, hoặc là nhanh tu luyện, hoặc là nhanh chóng ra ngoài!”

“Soạt!”

Quân tông chủ vội vàng bước ra.

Hiện tại hắn đã đạt tới cấp độ đỉnh phong, cảnh giới bị hạn chế đã không cần thiết tu luyện, hà tất phải ở đây lãng phí sinh mệnh.

“Àii..”

Quân Thường Tiếu tự an ủi mình:

“Ba ngày thì ba ngày, chí ít mỗi tháng đều có thể gia tốc thành năm tháng, một năm tới cũng có thể gia tốc thành nhiều năm.”

“Đúng rồi!”

Hắn vỗ trán một cái, nói:

“Tác dụng phụ của ta, có thể triệt tiêu trong bí cảnh trong hay không?”

“Chuyện này...”

Hệ thống trầm mặc một lúc, nói:

“Trên lý luận là có thể.”

...

Ngày trước đệ tử Vạn Cổ Tông đều là đến phía sau núi, tiến vào Tụ Linh Trận để tu luyện, hiện tại thì rất ăn ý phân thành từng nhóm tiến vào Bí Cảnh Thời Không.

Bởi vì chỉ có thời gian ba ngày.

Tất cả mọi người đều vô cùng cố gắng, mỗi một phút mỗi một giây đều dùng để tu luyện, không dám bỏ ra thời gian thư giãn.

Hà Vô Địch vốn có nghi vấn bật hack, phối hợp với thời gian tăng tốc hơn 50 lần, càng giúp hắn trở thành cao thủ chơi hack.

Vì muốn triệt tiêu tác dụng phụ, Quân Thường Tiếu cũng tiến vào.

Nhưng hắn không tu luyện, thay vào đó là dồn hết tâm tư vào việc lĩnh ngộ võ kỹ và trận pháp.

Đây chính là chỗ tốt của Bí Cảnh Thời Không.

Không nhất định nhất định phải dùng để tăng võ đạo, cũng có thể lĩnh ngộ các loại võ kỹ.

Quả nhiên đúng như hệ thống nói.

Sau một trăm năm mươi ngày lĩnh ngộ bên trong bí cảnh, Quân Thường Tiếu và nhóm đệ tử tiến vào đầu tiên lần lượt bị tống ra.

Rất nhiều đệ tử nhờ có thời gian, trận pháp, đan dược vân vân mây mây trong năm tháng lần lượt đột phá mấy phẩm cấp, tốc độ rõ ràng so với trước kia nhanh hơn rất nhiều.

Quân Thường Tiếu rốt cuộc đã hiểu nguyên nhân phải hạn chế thời gian.

Thời gian tăng tốc trâu bò như vậy, nếu như không bị giới hạn, dựa theo tốc độ tu luyện của tông môn của mình làm ví dụ, đệ tử tu luyện hai năm ở bên trong, một khi bước ra ngoài sẽ kinh khủng đến nhường nào!

Vốn là đang chơi chế độ Địa Ngục.

Nếu như không bị hạn chế thời gian, tu luyện không có sự kiềm chế, vỏn vẹn vài phút đã biến thành chơi chế độ đơn giản.

Àii...

Vì cái gì không thể vô địch như thế, làm sao bây giờ?

Mặc dù chỉ có ba ngày nhưng đệ tử được lợi ích không nhỏ, khiến cho Quân Thường Tiếu rất hài lòng.

Sau đó, hắn gọi Giang Tà và huynh đệ họ Ninh tới, nói:

“Các ngươi tạm thời ngừng chỉ dạy đệ tử, trong vòng nửa năm nhất định phải đạt tới cấp độ Võ Vương đỉnh phong.”

Nửa năm, Võ Vương đỉnh phong?

Giang Tà co giật khóe miệng, nói:

“Tông chủ, đừng chơi khó nhau vậy chứ!”

Quân Thường Tiếu quăng ra ba cái không gian giới chỉ, nói:

“Trong mỗi cái đều có năm vạn viên linh thạch thiên nhiên, bây giờ đã có lòng tin đột phá hay chưa?”

Khó khăn lớn nhất trong nhiệm vụ sử thi chính là các trưởng lão đột phá Võ Vương đỉnh phong, vì muốn hoàn thành nhiệm vụ mà hắn tình nguyện lấy linh thạch đập vào.

Hơn nữa.

Mười vạn viên trong đó là cướp từ Ma Sát Tông, dù có dùng hết cũng chẳng cảm thấy đau lòng tí tẹo nào!

“Có thể đột phá!”

Giang Tà và huynh đệ họ Ninh đáp lại với lời thế son sắt.

Thời gian tăng tốc, linh lực gấp trăm lần, bây giờ lại có thêm năm vạn viên thiên nhiên linh thạch, lòng tin phải nói là tuyệt đối!

...

Quân Thường Tiếu vốn là còn có một ý nghĩ to gan, đó là chuyển dược viên vào Bí Cảnh Thời Không, nhưng thời gian hạn chế có ba ngày khiến hắn từ bỏ ý định ấy đi.

“Tông chủ.”

Lý Thanh Dương đến báo:

“Ma Sát Tông và Thí Thần Điện đưa tin tới, bọn chúng muốn đàm phán.”

“Mới mấy ngày đã ngồi không yên rồi sao?”

Quân Thường Tiếu hỏi.

Bốn vị Võ Hoàng đỉnh phong vẫn còn bị giam giữ, mặc dù không có ý định thu làm người hầu, nhưng ít ra cũng là một món tiền không nhỏ.

Quân Thường Tiếu suy ngẫm một chút, nói:

“Hồi tin cho hai tà tông rằng, mỗi người năm vạn viên linh thạch thiên nhiên, thời hạn trong vòng nửa tháng phải thanh toán, bằng không chờ đợi nhặt xác là vừa.”

“Chỉ có năm vạn thôi á?”

Chân Đức Tuấn nói:

“Có hơi ít quá không vậy?”

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:

“Sư tử ngoạm miếng lớn sẽ chỉ càng chọc giận hai tà tông, cái giá năm vạn này hẳn là nằm trong phạm vi chịu đựng của bọn chúng.”

Quả nhiên.

Hai tà tông vừa biết điều kiện xong, không một chút đắn đo thì đã cắn răng trả mười vạn viên linh thạch thiên nhiên, chuộc hai Võ Hoàng đỉnh phong nhà mình trở về.

Vì sao bọn chúng không nghĩ đến việc cho cường giả đến trực tiếp đòi người?

Trước đừng nói có Mộc Trường Hồng đã đột phá đến Bán Bộ Võ Thánh, ngay cả Quân Thường Tiếu cũng có phép thần thông nào đó giúp bản thân tăng tu vi lên đến Võ Thánh, gửi người tới chính là tiếp tục cống nạp cho người ta!

Cửa sơn môn.

Quân tông chủ tự mình đưa tiễn, cười nói:

“Bổn tọa đã giao giấy phép vượt biên, các ngươi có thể tiếp tục đi Tây Thiên thỉnh kinh.”

“...”

Bốn vị Võ Hoàng đỉnh phong được giải phóng tuy nghe không hiểu, nhưng chỉ còn biết lết cái thân thể đau thương trở về.

“Chư vị!”

Quân Thường Tiếu hô to:

“Có rảnh lại tới chơi nha.”

“Tông chủ.”

Lý Thanh Dương nói:

“Thật sự phải thả bọn hắn đi à?”

“Chứ còn gì nữa.”

Quân Thường Tiếu chân thành nói:

“Hai tà tông đã giao tiền chuộc người, Vạn Cổ Tông chúng ta đương nhiên phải trung thực.”

“Tông chủ.”

Tô Tiểu Mạt yếu ớt nói:

“Linh hồn bản nguyên của bốn người bọn hắn đã trở về thân xác chưa?”

“Bốp!”

Quân Thường Tiếu lấy ra sách sử bằng tre, vỗ lên trán hắn một cái, nói:

“Cái miệng nói nhiều này, nhanh cút đi tu luyện cho bổn tọa.”


Bình Luận (0)
Comment