Chương 604. Thực lực tông môn, toàn thể tăng lên!
Ma Sát tông và Thí Thần Điện đưa đến tổng cộng 200 ngàn viên linh thạch thiên nhiên, Quân Thường Tiếu đương nhiên sẽ giữ lời hứa thả người.
Nhưng hắn không trả lại linh hồn bản nguyên cho bọn hắn, vẫn nắm giữ sự sống chết của bốn vị Võ Hoàng trong tay mình.
Quân tông chủ muốn giữ lấy trước, có lẽ sau này biết đâu sẽ có chỗ dùng đến.
Bốn vị Võ Hoàng cũng biết mình bị tách ra linh hồn bản nguyên, nhưng dù có trở về thì cũng không dám hé miệng nói một lời, nguyên nhân là cái mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay người ta, bất kỳ lúc nào cũng có thể về chầu ông bà.
"Chia hết 200 ngàn linh thạch này cho các đệ tử, từ đó giúp mọi người nhanh chóng đột phá tu vi.”
Quân tông chủ phải hoàn thành nhiệm vụ sử thi trong thời gian ngắn, tất nhiên sẽ không keo kiệt chút tài nguyên này.
Nhưng một lượng tinh thạch lớn như thế, phải chia cho cả vạn đệ tử, mỗi người cũng chỉ được khoảng hai mươi viên mà thôi.
Nếu như muốn dùng linh thạch để thúc đẩy gia tăng tu vi, vậy số lượng tiêu hao là cực kỳ lớn, đừng nói một tông môn ngũ lưu, dù có là tông môn nhất nhị lưu cũng chưa chắc dám làm thế.
Cũng may Quân tông chủ không quá ỷ lại vào linh thạch.
Bí cảnh xuất hiện phối hợp với Tụ Linh Trận, mới là con đường chủ yếu giúp các đệ tử mạnh lên.
Các bảo bối.
Hãy đột phá thỏa thích trong nửa năm này đi!
Bốn vị Võ Hoàng đỉnh phong được thả tự do, thế nhưng Thái trưởng lão Cực Hàn Cung vẫn còn bi kịch.
Giờ phút này, mặc dù vết thương trên người lão đã khỏi hẳn, kết quả vẫn phải kéo cái thân thể già nua chỉ còn hơi tàn này, đi quét lá rụng trên sân luyện võ.
Mười hai kinh mạch bị phong bế hết, so với người tàn phế cũng không bằng.
Đã vậy, ngay cả linh hồn bản nguyên cũng bị người khác tách ra, bản thân không cách nào định đoạt sống chết, chỉ có thể đứng đây làm người hầu.
Một người từng là cường giả Bán Thánh cao cao tại thượng, hôm nay lưu lạc đến hoàn cảnh này, đúng là làm người khác phải thổn thức.
Những đệ tử bước ra từ Bí Cảnh Thời Không, nay lại tiếp tục tu luyện trong Tụ Linh Trận ở sau núi, tiếp đó lại tôi luyện bên trong Tháp Rèn Luyện, không hề lãng phí chút thời gian nào.
Giang Tà và huynh đệ họ Ninh vứt bỏ hết tạp niệm trong đầu, đặt hết tâm tư vào việc tu luyện, chỉ mong rằng mình nhanh chóng đột phá Võ Vương đỉnh phong.
Ngọn gió tu luyện trong tông môn càng thổi càng mạnh.
Chỉ riêng Quân Thường Tiếu bị cái nhiệm vụ sử thi trói chân, nên phải đặt tâm tư vào việc lĩnh ngộ võ kỹ.
Bên ngoài.
Các võ giả vẫn tiếp tục bàn tán về Vạn Cổ Tông, danh vọng của tông môn cũng không ngừng tăng lên.
Có một số tông môn lớn biết tin Quân Thường Tiếu chiến thắng luôn cả Bán Bộ Võ Thánh, đều thầm cảm thấy kinh sợ trong lòng, nhưng phần lớn cũng rất tò mò, phải chăng tông môn này thật sự là truyền thừa từ thượng cổ?
Rất nhiều người bắt đầu đọc sách sử, kết quả chẳng tìm được chút ghi chép liên quan nào, điều này càng khiến Vạn Cổ Tông được phủ thêm một lớp lụa mỏng thần bí.
Cho dù không cách nào khẳng định tông môn này có truyền thừa từ thượng cổ hay không, thì cũng chẳng có ai dám đến trêu chọc bọn họ lần nữa, tốt xấu gì người ta cũng đánh bại Bán Bộ Võ Thánh, chứng minh thực lực tông môn vô cùng mạnh.
Còn về phía Ma Sát Tông và Thí Thần Điện, bọn chúng cũng chỉ có thể câm nín nuốt quả đắng vào họng, tự mình dập tắt lửa giận trong lòng.
Nhưng kinh hãi nhất không nơi đâu qua được Đông Bắc Lô Châu.
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung là cường giả đột phá Bán Bộ Võ Thánh, kết quả vẫn bị đánh bại bởi Vạn Cổ Tông.
Sau khi đám người tông chủ Huyền Linh Tông nắm giữ tin tức, phản ứng đầu tiên của bọn họ là sợ ngây người.
Bọn họ vốn còn muốn xem Vạn Cổ Tông trở thành trò cười, không ngờ lại có kết quả thế này!
Lúc còn ở Cực Hàn Cung, Quân Thường Tiếu một mình đối mặt với tám vị Võ Hoàng cũng chẳng hề hoảng sợ, hóa ra hắn còn ẩn giấu một cái át chủ bài khủng bố như thế!
Còn may, vẫn còn may.
Nếu không nhờ sự xuất hiện của nữ nhân cầm lệnh bài, một khi bọn họ thật sự chọc giận tên đó, ngay cả tông môn nhà mình cũng sẽ đi vào vết xe đổ mất!
Nhắc đến lệnh bài, vậy thì không thể không nhắc đến Lục Thiên Thiên.
Lúc này nàng vẫn còn ở biển băng Vô Ngân, cảm nhận được hơi thở Bán Thánh của Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, sợ rằng tông môn sẽ gặp phải phiền phức to lớn, cho nên ngay lập tức vội vàng luống cuống quay về.
Kết quả mới đi đến nửa đường, đã nghe được tin tông chủ nhà mình đang ngược đối phương.
Hắn là Võ Thánh?
Đôi mắt Lục Thiên Thiên biểu lộ sự ngạc nhiên.
Suy đi nghĩ lại một lúc, nàng quyết định quay về Đông Bắc Lô Châu tiếp tục tu luyện.
Rõ ràng nàng đã cầm Băng Đế Lệnh ra, vậy mà Đông Bắc Lô Châu còn dám đến tông môn gây chuyện, chẳng lẽ bọn họ nghĩ nàng không nghiêm túc sao?
Phải tìm thời gian dạy cho bọn họ một trận nhớ đời.
Còn cần bao lâu nữa, Lục Thiên không thể nào khẳng định, bởi vì nàng vẫn còn chưa hiểu rõ hết về truyền thừa của Băng Đế.
Nhưng mà, bọn họ dám đến trêu chọc Vạn Cổ Tông, vậy thì nàng chắc chắn sẽ không tha thứ, chờ đến lúc Lục Thiên Thiên này có đủ thực lực, chuyện đầu tiên làm chính là chỉnh đốn hết tất cả tông môn truyền thừa từ một mạch Băng Đế này.
Một tháng sau.
Thực lực của toàn bộ đệ tử Vạn Cổ Tông được tăng lên rất nhiều.
Quân Thường Tiếu kéo giao diện hệ thống ra, nhiệm vụ sử thi đã có thêm 200 người đạt đến tu vi Võ Tông đỉnh phong, nhưng mà Võ Vương và Võ Vương đỉnh phong vẫn chẳng thay đổi.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ không giống như con hàng Dạ Tinh Thần, dù có gia tốc thời gian gấp 50 lần, kết quả vẫn rất khó mò mẫm bước vào Võ Vương.
Nhưng mà Quân Thường Tiếu không hề lo lắng.
Theo hắn thấy, thời gian vẫn còn năm tháng nữa, muốn cho bọn đệ tử đột phá hết cũng không phải là vấn đề.
Mà cũng chẳng cần đợi đến năm tháng.
Vào tháng thứ hai, lúc đám người Lý Thanh Dương đi vào tu luyện trong Bí Cảnh Thời Không thì bị truyền thống ra ngoài, tiếp theo bạo phát ra khí thế to lớn, thuận lợi đột phá đến cảnh giới Võ Vương.
Bọn họ không có kinh nghiệm võ đạo từ trước như Dạ Tinh Thần, cũng không có tâm pháp biến thái như Thái Huyền Chân Kinh, cho nên có thể đột phá đến Võ Vương nhanh như vậy là đã rất ưu tú rồi.
"Đinh! Đinh!”
Trong ngày hôm nay, tiếng nhắc nhở vang lên không ngừng.
Nhiệm vụ sử thi được tăng thêm tám người, thứ tự đột phá là Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạt, Lý Phi và Điền Thất.
Nói đi thì cũng nói lại.
Dạ Tinh Thần và Chu Hồng đã bước vào Võ Vương, trong các đệ tử chỉ có hai người, vì sao giá trị hiển thị lại là ba cơ chứ?
Tất nhiên.
Một người thêm vào đó chính là Lục Thiên Thiên rồi.
Nói đúng hơn là, nàng sớm đã bước vào Võ Vương ở Đông Bắc Lô Châu.
Chuyện này cũng dễ hiểu, dù sao có được Thái Huyền Băng Tâm Quyết, lại sở hữu thể chất hệ Băng, trình độ tu luyện của nàng chưa chắc đã kém hơn Dạ Tinh Thần.
Tháng thứ hai.
Những thiên tài đến từ học phủ kia cũng thành công đột phá đến Võ Tông đỉnh phong, cuối cùng con số trên bảng nhiệm vụ nhảy từ 200 người lên 389 người.
Với tốc độ thế này, tháng sau sẽ đạt đến tiêu chuẩn 500 Võ Tông đỉnh phong.
Quả nhiên.
Sang tháng thứ ba, các đệ tử lần lượt đi vào bí cảnh tu luyện, số lượng đột phá từ 389 tăng lên đến hơn 600!
Thời hạn nửa năm, nhưng ba tháng đã hoàn thành, lại còn hoàn thành vượt chỉ tiêu, có thể nói là cực kỳ sảng khoái.
Quân Thường Tiếu cũng dựa vào thời gian gia tốc, loại bỏ tác dụng phụ suy yếu trong một năm kia, cả người thoải mái đến cực hạn!
"Tông chủ.”
Thượng Quan Hâm Dao đi vàotừ bên ngoài, nàng có vẻ rã rời nói:
"Đệ tử sáng tạo ra rất nhiều tâm pháp, xin sự chỉ điểm của tông chủ.”
Lúc trước Quân Thường Tiếu đã giao cho nàng một nhiệm vụ, đó là dùng toàn lực sáng tạo tâm pháp, cho dù là bán thành phẩm thôi cũng được.
"Bao nhiêu?”
"Ít nhiều khoảng sáu trăm bản!”
"Nhiều vậy luôn á?”
Quân Thường Tiếu trực tiếp đứng lên.
Thượng Quan Hâm Dao nói:
"Trong ba tháng này đệ tử không hề tu luyện, cho dù đi vào thời không bí cảnh, cũng chú tâm vào việc sáng tạo tâm pháp.”
"Lợi hại, quá lợi hại!”
Quân Thường Tiếu cực kỳ bội phục.
Sáng tạo nhiều tâm pháp trong thời gian ngắn như vậy, ắt phải có sự lĩnh ngộ cao đến mức dọa người.
Thượng Quan Hâm Dao nghiên cứu ra tâm pháp, chỉ có thể xem là khởi đầu, nhưng sau đó lại không cách nào hoàn thiện, thậm chí chẳng đưa đến một chút tác dụng.
Ngược lại Quân Thường Tiếu sử dụng Động Sát Phù, hóa mục nát thành thần kỳ, sửa lại thành tâm pháp có thể sử dụng.
Nói thật, hai người phối hợp rất hoàn mỹ nhưng tâm pháp hay là võ kỹ thành phẩm, toàn bộ đều không có một cái đẳng cấp cao, hoàn toàn chẳng mang đến giá trị tu luyện nào cả!
Vậy thì nghiên cứu nó làm cái gì?
Tất nhiên là sáng tạo cho đủ số lượng, từ đó đổi lấy tâm pháp cường đại!
Xoát!
Quân Thường Tiếu kéo Công Pháp Các ra, số lượng công pháp để đổi Ngũ Hành Giám Thiên Quyết đã tăng lên đến hơn 700 bản, khoảng cách con số 998 bản đã rất gần!
Số lượng tâm pháp nhiều như vậy, một phần là do Thượng Quân Hâm Giao nghiên cứu, phần còn lại là những tâm pháp lấy từ phân đà Ma Sát tông và Thí Thần Điện.
"Hâm Dao.”
Quân Thường Tiếu khích lệ nói:
"Tiếp tục cố gắng, tranh thủ tháng sau lại sáng tạo ra mấy trăm loại tâm pháp khác nhau.”
"Vâng!”
Thượng Quan Hâm Dao gật gật đầu.
Ngay từ đầu, Quân tông chủ cực kỳ đau đầu với cô nương luôn mở miệng đặt câu hỏi này, bây giờ nâng trong lòng bàn tay còn sợ biến mất!
Còn không phải sao?
Các công pháp cường hãn trong Công Pháp Các, có thể lấy ra trong một thời gian ngắn hay không, hoàn toàn nhờ vào bộ óc nhanh nhạy của Thượng Quan Hâm Dao đấy!
"Tông chủ.”
Một ngày nào đó, Lý Thanh Dương nói:
"Mộc thành chủ của Vương thành Thiên Dụ đến chơi.”
"Cho mời.”
Không lâu sau, Mộc Trường Hồng dẫn theo nữ nhi Mộc Hồng Liên tiến vào đại điện, nói thẳng vào điểm chính.
"Quân tông chủ, Vạn Cổ Tông vẫn còn thiếu đệ tử chứ? Nữ nhi của ta muốn đầu nhập môn phái.”