Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 605 - Chương 605. Quy Tắc Của Tông Môn!

Chương 605. Quy tắc của tông môn!
Từ lúc Mộc Trường Hồng rời khỏi Vạn Cổ Tông, y vẫn luôn chờ Quân Thường Tiếu đến tìm mình, kết quả cái tên này mãi vẫn chẳng có động tĩnh gì.

Không được.

Phải chủ động.

Thế là, y dẫn theo Mộc Hồng Liên chủ động đến chào hỏi.

Không phải Quân tông chủ đang làm giá, thực tế là trước mắt dưới sự áp chế của tác dụng phụ, lại còn muốn phát triển tông môn để hoàn thành nhiệm vụ sử thi, cho dù muốn đến thăm Mộc thành chủ, cũng khó lòng tìm được chút thời gian rảnh.

Mấy tháng này, Mộc Trường Hồng vẫn không ngừng điều tra tất cả tin tức liên quan đến Quân Thường Tiếu.

Đặc biệt là —— phương diện tình cảm!

Kết quả khiến y rất hài lòng, trước sau tên nhãi này đều bận rộn phát triển tông môn, hoàn toàn không có scandal tình cảm nào.

Cái này là hiển nhiên rồi.

Nếu như thế giới này có paparazzi chuyên rình mò chụp trộm đời tư của Quân tông chủ, hẳn là sẽ bỏ nghề trước khi chết đói.

Đương nhiên.

Biên tập vô lương tâm có thể giật tít kiểu ——

Đường đường người đứng đầu tông môn tam giáp, đến nay vẫn không một mảnh tình vắt vai, phải chẳng là đạo đức đồi bại, hay là tính cách biến thái, hoặc còn có ẩn tình nào khác?

Mộc Trường Hồng cả đời chỉ dành tình yêu cho một người.

Quân Thường Tiếu - nhân tài mới nổi rất có triển vọng này - lại chưa có một mảnh tình vắt vai, đương nhiên độ hảo cảm của y đối với hắn sẽ rất tốt, cho nên mới quyết định đưa con gái đến tông môn tu luyện.

Vạn Cổ Tông của ngươi còn thiếu đệ tử chứ? Con gái ta muốn đầu nhập tông môn.

Ẩn ý của câu này là, ta còn thiếu một đứa con rể, muốn gả con gái cho ngươi đấy.

Quân Thường Tiếu đáp là:

“Thiếu!”

Hồng Liên quận chúa vốn có tư chất không cần bàn cãi, hơn nữa lại còn là nữ nhân, vừa vặn có thể điều hòa tình trạng dương thịnh âm suy của tông môn, dù có là mấy trăm người thì hắn khẳng định cũng sẽ không do dự nhận hết.

“Hồng Liên.”

Mộc Trường Hồng cười nói:

“Còn không mau tham kiến tông chủ.”

Nếu như Quân tông chủ là người làm nghiệp lớn, cho con gái phụ tá, hai người từ từ thành lập tình hữu nghị cách mạng, sau đó chẳng phải sẽ là nước chảy thành sông sao.

Mộc thành chủ rất hiện đại, tuyệt đối không để ý quan hệ thầy trò gì gì đó đó.

Theo y thấy, nam nữ tuổi tác xêm xêm nhau, chỉ cần không phải quan hệ họ hàng gần xa, đều có quyền được tự do yêu nhau.

Chuyện quản lý thành trì thì sao?

Mình còn chưa tới tuổi về hưu, vẫn có thể đảm nhiệm được, hạnh phúc của con gái mới là thứ quan trọng.

Mộc Hồng Liên biết suy tính của phụ thân khi cho mình gia nhập tông môn của Quân tông chủ, đỏ mặt hành lễ nói:

“Đệ tử Mộc Hồng Liên, tham kiến tông chủ.”

Nàng sớm đã muốn gia nhập Vạn Cổ Tông.

Chỉ là chưa đến ngày phụ thân chưa xuất quan, thì nàng vẫn phải quản lý thành trì, chỉ có thể không ngừng chậm trễ, đến hôm nay có thể xem như toại nguyện rồi.

Về phần suy tính của Mộc Trường Hồng, Mộc Hồng Liên sẽ không đặt trong lòng, nàng đến Vạn Cổ Tông chỉ vì để trở nên mạnh hơn, không phải vì đại sự chung thân cả đời.

“Đinh! Đinh!”

Điền xong phiếu nhập môn, Hồng Liên quận chúa trở thành đệ tử Vạn Cổ Tông.

“Quân tông chủ.”

Mộc Trường Hồng nói:

“Ta giao con gái bảo bối của ta cho ngươi đấy.”

Khi nói những lời này, cảm xúc có hơi khó kiềm chế, thiếu chút nhịn không được rơi hàng nước mắt.

Đều nói con gái là áo bông nhỏ của cha.

Nhưng mà, chung quy người vẫn sẽ trưởng thành, sẽ có ngày xuất giá tòng phu (tới ngày gả chồng).

Mộc thành chủ!

Con gái của ngươi chỉ là gia nhập Vạn Cổ Tông, vẫn chưa phải xuất giá tòng phu, đừng đa sầu đa cảm như vậy được không hở!

...

Mộc Trường Hồng cũng không rời đi ngay, thay vào đó trò chuyện cùng Quân Thường Tiếu.

Hai người từ chuyện lớn chuyện bé trong nhà nói sang thiên hạ đại thế, nếu như còn nói thêm nữa, sợ rằng nói đến cả vũ trụ sơ khai.

“Cũng đã muộn rồi.”

Hoàng hôn kéo lên, Mộc Trường Hồng đứng dậy cáo từ.

Mộc Hồng Liên vừa được sắp xếp phòng nhỏ chạy đến đưa tiễn phụ thân, nhìn bóng lưng hơi đượm chút mất mát, nàng không kiềm được mà hô lên:

“Phụ thân.”

“Nhi nữ.”

Mộc Trường Hồng dừng bước, nói:

“Nỗ lực tu luyện ở Vạn Cổ Tông, đừng để phụ thân thất vọng.”

Trăm từ vạn chữ cũng không cách nào biểu đạt cảm xúc phức tạp trong lòng, Mộc Hồng Liên chỉ có thể khẽ đáp, sau một chút trầm mặc, nói:

“Vâng.”

Mộc Trường Hồng rời đi.

Mộc Hồng Liên bắt đầu con đường tu luyện của mình ở Vạn Cổ Tông, nàng chỉ vừa mới đến tông môn, tất cả đều lạ lẫm và thần bí như vậy.

“Học tỷ.”

Hoắc Linh nhỏ giọng nói:

“Gia nhập Vạn Cổ Tông, nhất định phải cẩn thận Lý sư huynh, bóng đá vui vẻ của hắn hoàn toàn không nói đạo lý!”

Là người từng trải, gã ta từng bị hại thảm thương.

Vút —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ——

Quả nhiên, bóng đá vui vẻ kéo theo luồng sáng, ầm ầm bắn từ sân luyện võ tới.

“Học tỷ, cẩn thận...”

Lời còn chưa dứt, hai mắt Hoắc Linh lập tức trợn tròn. Bởi vì mục tiêu của quả bóng vui vẻ không phải Mộc Hồng Liên, mà chính là mình!

“Ối mẹ ơi!”

Gã ta sợ đến mức vội vàng tìm chỗ trốn.

Nhưng chưa kịp trốn thì phải đã dùng mặt đỡ quả bóng, sau đó cả người cũng ‘uỳnh’ một tiếng văng vào tường.

“...”

Mộc Hồng Liên đứng ngây người tại chỗ.

Thứ vừa bay ngang qua kia nhìn sơ cũng không nhanh cho lắm, kết quả nó tựa như ẩn chứa năng lực nào đó, khiến người ta căn bản không thể tránh thoát.

Đây là kỹ thuật tất sát của Lý Phi: Hoàng Kim Hữu Cước (bàn chân phải vàng), trăm phần trăm dùng mặt đỡ bóng.

Một khi thi triển chiêu này, ngoại trừ tông chủ và số ít đệ tử có thể né tránh ra, điều những người khác có thể làm chỉ là bày tư thế chuẩn bị nghênh đón!

...

Vạn Cổ Tông có một quy tắc từ trước chưa từng thay đổi.

Nam đệ tử gia nhập đều phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn. chỉ có nữ đệ tử được chiếu cố đặc biệt, cho nên Mộc Hồng Liên không bị tra tấn chút gì, trong mấy ngày ngắn ngủi đã phổ cập thành công toàn bộ những nhận thức hoàn toàn mới về tông môn.

“Tông chủ.”

Hôm đó, nàng đi vào đại điện hỏi:

“Ta có thể tu luyện loại võ kỹ hỏa diễm kia không?”

Ý của nàng nói chính là Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm.

Hình ảnh Quân Thường Tiếu trực tiếp hóa giải chiêu thức của một cường giả khi còn ở học phủ, đến nay nó vẫn còn in sâu trong ký ức Hồng Liên quận chúa.

“Loại võ kỹ kia, chỉ thích hợp cho nam sử dụng.”

“Thật đáng tiếc.”

Đôi mắt sáng của Mộc Hồng Liên hiện lên chút mất mát.

“Bất quá.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Tông môn vẫn còn có rất nhiều võ kỹ không tệ, ngươi có thể tùy tiện lựa chọn học tập, Uyên Tuyết, dẫn nàng đến Công Pháp Các lựa chọn đi.”

“Vâng, tông chủ.”

Lăng Uyên Tuyết dẫn theo Mộc Hồng Liên tiến vào Công Pháp Các.

Sau khi tiến vào, Mộc Hồng Liên nhìn thấy trên giá bày đâu đâu cũng là võ kỹ trân quý, kinh ngạc nói:

“Nhiều võ học như vậy sao?”

“Sư muội.”

“Đây đều là võ học của bên ngoài.”

“Tông chủ nói là lấy cho đủ số, không cần thiết phải tu luyện, đệ tử tông môn chúng ta có học cũng phải học võ kỹ độc môn.”

Lăng Uyên Tuyết vừa nói, vừa chỉ sang một cái giá khác, nói:

“Phía trên này đều là võ kỹ độc môn của Vạn Cổ Tông chúng ta, sư muội có thể tùy ý lựa chọn để tu luyện.”

“A.”

Mộc Hồng Liên đi tới gần, tiện tay cầm lên bí tịch 'Ngã Trảm', nhìn chiêu thức ghi chép bên trong, lập tức khó mà tự kiềm chế nhập tâm vào nó.

Ngã Trảm đẳng cấp không cao, nhưng là loại võ kỹ linh lực hóa hình, ưu điểm chính là tiêu hao năng lượng cực thấp, điều này khiến nàng cực kỳ kinh ngạc.

Sau đó.

Mộc Hồng Liên lần lượt đọc qua Bạo Liệt Quyền, Khai Sơn Chưởng, cùng với các loại võ kỹ như Linh Khải, sự kinh ngạc trong đôi mắt sáng càng thêm mãnh liệt.

Nhất là Thất Huyền Hà Quang Phá!

Khẩu quyết và phương thức vận chuyển của loại võ kỹ này có điểm khác với võ kỹ của đại lục Tinh Vẫn, thực sự quá cao thâm khó lường!

Khép lại bí tịch, trái tim Mộc Hồng Liên thật lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại, lẩm nhẩm nói:

“Khó trách thực lực của các sư huynh mạnh như vậy, những võ kỹ này đều phi thường cường hãn!”

“Sư muội.”

Lăng Uyên Tuyết đi tới, nói:

“Đây là Tố Thể Đan và Tôi Linh Đan, ta thay ngươi nhận lấy một phần.”

“Tố Thể Đan?”

Mộc Hồng Liên có chút kinh ngạc, nói:

“Là loại đan dược Ngải gia ở thành Hồ Dương bán đó sao?”

Nàng đã từng nghe nói đến loại đan dược này nhưng không có đặt nặng trong lòng, thậm chí cho rằng dù có hiệu quả thần kỳ đến đâu, cũng chỉ thích hợp cho võ giả đẳng cấp thấp mà thôi.

“Đúng thế.”

Lăng Uyên Tuyết nói:

“Ở tông môn chúng ta, đệ tử mới nhập môn đều được dùng.”

Mộc Hồng Liên ngẩn người.

Loại đan dược giá cực đắt như này, thế mà chỉ cần nhập môn là sẽ được dùng, điều này nói lên trong tông môn sở hữu rất nhiều!


Bình Luận (0)
Comment