Chương 611. Quân tông chủ biết bay!
Đêm tối.
Ngọn lửa bùng cháy trong sân luyện võ chiếu sáng giữa màn đêm.
Ngụy Lão và Chân Lão phân ra ngồi trên hai bàn, tay khẽ run rẩy cầm xiên thịt dê, khóe miệng cũng hơi co giật.
Nguyên nhân chính là.
Thịt được nướng bởi Xích Linh Tuyệt Viêm.
Còn chưa nói, mùi vị rất không tồi, rất có hương vị!
Đây không phải là mấu chốt.
Mấu chốt là tông ngủ ngồi trước giá nướng, lúc thì phóng ra ngọn lửa thần phẩm, lúc thì phóng ra ngọn lửa thánh phẩm, đồng thời thành thục lật xiên thịt dê.
Thánh Viêm Thể!
Hắn dùng nó để nướng thịt, thao tác này quả thực rất vô sỉ hết chỗ nói!
Trước đây Tiêu Tội Kỷ thường dùng sắn bắn tỉa săn động vật, cho nên chỉ tính là thao tác thông thường.
“Tông chủ.”
Liễu Uyển Thi nói:
“Cho thêm nhiều vừng mè chút.”
“Được.”
Quân Thường Tiếu đặt thân phận của tông chủ xuống, đặt vẻ cao ngạo của Kiếm Vương cửu phẩm và người sở hữu thể chất đặc thù xuống, chỉ vì bày một bữa tiệc thịt nướng đêm cho đệ tử.
Vì sao?
Vui vẻ, thoải mái!
Tiểu Long Long khôi phục trạng thái ban đầu đứng trên bàn, tròng mắt lấp lánh ngọn lửa đỏ, dường như vô cùng phẫn nộ, nói:
“Bỏ tay ra.”
Tiểu Ma Tiên biến thành hình người cầm hũ rượu, trừng to mắt với nó, nói:
“Không.”
Tiêu Long Long trầm giọng nói:
“Nếu không không phải ban ngày vừa kích phát hình thái chiến đấu, có tin ta đánh ngươi đến mức mẹ ngươi cũng nhìn cũng không ra?”
“Hừ!”
Tiểu Ma Tiên nói:
“Bổn nữ vương vẫn còn chưa tính sổ chuyện lần trước của ngươi.”
Tiểu Long Long cười lạnh nói:
“Sao nào? Ngươi muốn đánh một trận?”
“Ta sợ ngươi quá cơ?”
Tiểu Ma Tiên tức giận nói.
Hai người trợn mắt nhìn nhau một lúc, Tiểu Long Long nhảy xuống từ trên bàn, kiêu ngạo nói:
“Đợi ta khôi phục hình thái chiến đấu, sẽ cho ngươi biết bản thân yếu kém đến nhường nào!”
Hỗ trợ chủ nhận “gánh vác một phần” vết bỏng lửa, khiến nó cảm thấy rất mệt mỏi.
Thế nhưng.
Điểm tốt cũng rất lớn.
Bất luận thực lực hay là khả năng khống chế ngọn lửa đều trở nên mạnh hơn.
Đám người Lý Thanh Dương giật giật khóe miệng.
Tiểu Ma Tiên tuy không phải là người nhưng bộ dạng rất đáng yêu, Tiểu Long Long không đi liếm đít (ý nói lấy lòng) mà còn hung hăng như vậy, rất có khí phách đàn ông!
Bữa tiệc thịt nướng kéo dài đến nửa đêm thì kết thúc.
Ngày hôm sau, sau khi đệ tử thức dậy vẫn tiếp tục tu luyện như thường lệ.
Quân Thường Tiếu cải tạo thành công Thánh Viêm Thể, trong lúc vận chuyển Ngũ Hành Giám Thiên Quyết tu luyện bên trong Tụ Linh Trận, bỗng phát hiện tốc độ hấp thu hệ hỏa cao hơn mấy lần so với trước kia.
Đáng tiếc.
Cảnh giới vẫn đang bị mắc kẹt, dù hắn có hấp thu thế nào, kết quả linh lực trong hai viên Linh hạch cũng chẳng có gì thay đổi.
“Dù sao cũng mạnh hơn trước kia.”
Quân Thường Tiếu rất hài lòng, đứng dậy quay về đại điện, nói thầm:
“Có nên mua thêm một vật phẩm trong khu mua sắm cao cấp không nhỉ?”
Lần này, hắn nhìn trúng Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.
Thể chất đã có rồi, võ kỹ mạnh mẽ cũng cần phải có.
Rèn sắt cần bản thân phải đủ cứng rắn.
Nhưng nếu có thêm trang bị để phụ trợ, thì chính là thêu hoa trên gấm.
“Không được, không được”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Hâm Dao có thể sáng tạo võ học, việc đổi lấy Càn Khôn Cửu Ấn Chưởng trong đã ở trong tầm tay, dùng 10000 điểm cống hiến mua thêm một võ kỹ khác có vẻ hơi lãng phí.”
Chủ yếu là quá thiếu thốn.
Nếu như trên người sở hữu không 10 vạn thì cũng 8 vạn điểm cống hiến, khẳng định sẽ nói:
“Còn ngại gì dăm ba cái võ kỹ.”
Quân Thường Tiếu rốt cuộc vẫn không mua Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, ánh mắt hắn khóa chặt một vật phẩm khác tên là “Cơ Giới Vũ Trang Dực”.
Thứ này có một điểm khiến hắn rất động tâm, đó chính là sau khi trang bị có thể tự do bay lượn.
Bay lượn.
Đừng nói là võ tu, cho dù người bình thường cũng từng tưởng tượng vô hạn.
Quân Thường Tiếu nói:
“Vật này tương tự với súng ống, cho dù sau này mình đột phá đến cảnh giới Võ Hoàng, không còn sử dụng thì vẫn có thể giao cho đệ tử, giúp bọn họ biến thành Iron Man chân chính.
“Đinh! Chủ nhân tiêu hao 10000 điểm cống hiến, nhận được Cơ Giới Vũ Trang Dực x1, vật phẩm đã gửi vào không gian giới chỉ.”
“Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 2991/20000.”
Nhiệm vụ sử thi 5 đã hoàn thành, phần thưởng điểm cống hiến được hắn dùng để mua thêm hai cái vật phẩm.
Không có cách nào khác.
Lưu trữ cũng chẳng có lãi suất, không bằng dùng hết để trợ giúp bản thân mạnh hơn.
Cơ Giới Vũ Trang Dực là loại vật phẩm giống như găng tay boxing, có hơi thở hiện đại hóa mãnh liệt, giống như găng tay cơ giới dùng loại khoáng thạch cao cấp nào đấy làm.
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu khai thông ý niệm, tay phải tỏa ra vầng sáng trong chớp mắt, từng miếng giáp sắt xuất hiện, sao đó tiếng “cạch cạch cạch” vang lên liên tiếp, đồng thời bao bọc bàn tay và nửa cánh tay.
Cơ Giới Vũ Trang Dực có ba loại hình thái.
Hình thái thứ nhất là phi hành, hình thái thứ hai là chiến đấu, hình thái thứ ba là phòng ngự.
Sau khi khởi động, có thể tiến hành kích hoạt đơn hình thái, đồng thời có thể kích hoạt đa hình thái.
“Trời ạ.”
Tô Tiểu Mạt đi ngang qua đại điện, nhìn thấy bao tay sắt sáng chói, lập tức ngạc nhiên nói:
“Tông chủ, đây là cái gì?”
Quân Thường Tiếu đáp:
“Găng tay đa năng.”
Nói xong, hắn bước ra ngoài, trực tiếp khởi động hình thái phi hành.
Cạch cạch cạch...
Trong chốc lát, găng tay cơ giới lấp lánh từng tia sáng giống như đom đóm, bao phủ quanh người Quân Thường Tiếu, sau đó sau lưng hắn bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, đồng thời dần dần hiện rõ.
“Soạt!”
Một đôi cánh cơ giới màu trắng bạc xuất hiện.
Ngay cả toàn thân Quân Thường Tiếu cũng bị một loại chất liệu thép đặc thù nào đó bao bọc, giống như một chiến sĩ tương lai trong phim Terminator!
Soái!
Tô Tiểu Mạt há hốc mồm.
Thậm chí hắn còn cho rằng, đây có thể là loại áo giáp đặc biệt nào đấy.
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu mặc chiến giáp cơ giới dày nặng trên người, tiến một bước vào sân luyện võ, đôi cánh sau lưng đột nhiên phát ra ánh sáng cực nóng, hay chân dần dần bay lên.
“Bay rồi.”
“Tông chủ bay lên rồi.”
Đệ tử nhìn thấy vậy một màn này, cùng nhau kinh hô.
Quân Thường Tiếu cố gắng giữ cân bằng thân thể, tránh bị ngã xuống.
Rất nhanh, hắn bay lên đến độ cao khoảng 340 mét, thân thể dần dần thích ứng với cảm giác lơ lửng.
Càn Khôn Phù từng giúp hắn xuyên qua hư không, hiện giờ thứ này giúp hắn bay lượn khi vẫn còn là Vương giả, một cảm giác hoàn toàn khác biệt.
“Bắt đầu.”
Véo….
Cánh cơ giới tỏa ra năng lượng, Quân Thường Tiếu biến thành một luồng sáng trong chớp mắt, lao nhanh về phía đường chân trời.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ nhìn đến trợn mắt há mồm.
Hơi thở của tông chủ vẫn chưa đạt đến cảnh giới Võ Vương, vì cái gì người có năng lực lơ lửng giữa không trung, lẽ nào nguyên do là đôi cánh phía sau?
Véo!
Véo!
Bầu trời phía trên Thiết Cốt Sơn không ngừng xuất hiện luồng sáng ngang dọc.
Quân Thường Tiếu dần dần giữ được thăng bằng tựa như một con chim lớn, không kiêng dè bay lượn giữa trời xanh.
“Hình thái chiến đấu.”
Cạch cạch cạch...
Quân Thường Tiếu đang bay, trên cổ bỗng có ánh sáng lấp lánh, từng miếng sắt dày nặng gia tăng, tạo ra khí thế hùng hậu.
Sức mạnh tăng lên!
“Soạt!”
Thân thể quay một vòng giữa không trung, cấp tốc hướng về phía mặt đất, sau đó rơi “rầm’ xuống mặt đất, nắm đấm phải mạnh mẽ đấm xuống.
Đùng….
Âm thanh nổ tung, đứng ở Vạn Cổ Tông cũng có thể nghe rõ ràng.
Ầm!
Ầm!
Mặt đất chấn động kích liệt, thành Thanh Dương cách đó mấy trăm dặm, thậm chí thành Hồ Dương cũng có thể cảm nhận được mặt đất chấn động rõ ràng.
Cạch cạch cạch...
Khu vực bị công kích bởi tay phải của Quân Thường Tiếu, mặt đất nhanh chóng nứt vỡ, sau đó lan rộng đến bốn phương tám hướng, những nơi đi qua núi đá sụp đổ, cây lớn đứt gãy.
Vù vù!
Cuồng phong gào thét, sóng khí bùng nổ.
“Rầm!”
Từ không trung nhìn xuống có thể nhìn thấy mặt đất nứt vỡ đến một mức độ, trong phạm vi mấy chục dặm tính lấy Quân Thường Tiếu làm trung tâm, đột nhiên lõm lại, bụi đất bay lên mịt mù.
Một quyền này tương đối khủng bố.
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu điều khiển đôi cánh bay lên từ trong bụi đất, lơ lửng giữa không trung, hai tay được trợ lực điên cuồng tấn công, từng luồng năng lượng nóng nảy bạo phát, không gian bị khuấy động biến dạng, sau đó dần dần tan thành mảnh vỡ.
“Trời ạ!”
“Tông chủ thật sự đột phá đến Võ Hoàng rồi sao?”
“Hoàn toàn không cảm nhận được khí thế Hoàng giả bạo phát, vậy cớ sao không gian có thể bị khuấy động?”
Đệ tử Vạn Cổ Tông nhìn với tâm lý chấn động.
Véo...
Sau một hồi thử nghiệm hình thái chiến đấu, Quân Thường Tiếu nhanh chóng rơi xuống, sau đó một tiếng “rầm” vang lên, cực kỳ tiêu sái hạ xuống sân luyện võ.
Bụi đất tan đi.
Thân thể bày ra hình dáng đứng ngược, đầu cắm thẳng xuống đất.
Rất rõ ràng, đây là do khống chế cảm giác hạ xuống không tốt, biểu diễn cho đệ tử một màn sâu sắc thế nào gọi là dùng đầu tiếp đất.