Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 612 - Chương 612. Khảo Hạch Nhập Môn!

Chương 612. Khảo hạch nhập môn!
Sau khi có được Thánh Viêm Thể và Cơ Giới Vũ Trang Dực, thực lực Quân Thường Tiếu khẳng định tăng lên rất mạnh, nhưng về phần tăng lên bao nhiêu, chưa tiến hành thực chiến thì không cách nào nói rõ.

Không được.

Phải đi thử một chút.

Ý nghĩ không an phận muốn tìm chết xông lên não, khiến Quân tông chủ nôn nóng muốn tìm người đánh một trận.

“Còn có kẻ thủ gì gì đó chưa đi tính sổ hay không?”

Có.

Ví dụ như liên minh Bách Tông.

Nhưng mà, thực lực hiện tại của Quân tông chủ dùng một ngón tay cũng có thể đè bẹp, tìm bọn chúng đánh nhau cũng không cách nào thể hiện được hết sự lợi hại của hắn.

“Không được, đi tìm Ma Sát Tông hoặc Thí Thần Điện thì sao?”

Ý nghĩ này vừa nổi lên, ngay lập tức hắn không kìm được lòng, nói:

“Ngẫm lại rất có tính kích thích!”

“Đâu chỉ kích thích.”

Hệ thống nói:

“Còn cực kỳ chán sống nữa.”

Một Cực Hàn Cung tứ lưu cũng đã có Bán Bộ Võ Thánh, Tà tông tam lưu khẳng định cũng có, Quân Thường Tiếu chỉ là nghĩ cho vui thôi, tất nhiên không dám vứt não giết tới.

Có thể chất mạnh nhất hệ Hỏa, lại có Cơ Giới Vũ Trang Dực, kết quả không thể ra ngoài phách lối, thực sự ép người ta đến mức đứng ngồi không yên.

“Được rồi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Vẫn nên tiếp tục phát triển tông môn, sau đó dẫn theo đệ tử đi khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông.”

“Tông chủ.”

Lý Thanh Dương bước vào đại điện, nói:

“Lại có rất nhiều người tới, nói rằng muốn gia nhập Tông môn.”

“Bao nhiêu người?”

“Ba bốn ngàn người.”

Quân Thường Tiếu cũng chẳng thèm suy nghĩ gì, dù sao tông môn đánh bại một gã Bán Thánh, chỉ cần không bị mù lòa, hẳn là có thể nhìn thấy tiềm lực to lớn của tông môn.

“Báo cho hai vị Ninh trưởng lão, bảo bọn họ phụ trách xét duyệt chiêu mộ.”

“Vâng.”

Lý Thanh Dương vừa rời đi, Ngụy Lão lập tức đến, nói:

“Tông chủ, danh tiếng của tông môn đã vang dội khắp nơi, đệ tử cũng có không ít, sao người không đưa ra một vài hạng mục khảo hạch, từ đó sàng lọc ra những người ưu tú?”

Một tông môn có tiếng tăm, không phải dựa vào số lượng đệ tử nguyện ý gia nhập, thay vào đó là có một hệ thống xét duyệt nhập môn chuyên nghiệp hóa nhất.

Thường thấy nhất chính là, cách một khoảng thời gian thì các đại tông môn lại mở cửa mời chào thiên hạ tuấn kiệt, cho bọn hắn trải qua vô số khảo hạch từ tư chất đến nghị lực, người ưu tú có thể nhập môn, kẻ kém cỏi sẽ bị đào thải.

“Có lý.”

Quân Thường Tiếu tán đồng nói.

Tông môn cũng đã có quy mô rồi, không thể nào có người đến báo danh thì sẽ ngày ngày xách ghế ra ngoài tuyển chọn, nhất định phải lập ra một cơ chế xét tuyển, phát triển theo chiều hướng tốt lên.

“Ngụy Lão.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Người có kiến nghị gì không?”

Ngụy Lão nói:

“Ta cho rằng, tông môn có thể mở cửa vào một thời gian cố định, phát ra thông báo chiêu mộ đệ tử, chế định một loạt các loại khảo hạch, ai thuận lợi thông qua mới có thể tiến vào tông môn.”

“Tiếp thu.”

Quân Thường Tiếu nói.

Bất quá, chúng ta nên khảo hạch như thế nào?

Ngụy Lão nói:

“Chúng ta có thể tham khảo hệ thống khảo hạch của một vài tông môn danh tiếng, ví dụ như bố trí trận pháp trên đường lên sơn môn, ai trong thời gian quy định leo lên đến nơi mới có thể thông qua.”

“Việc này có thể giao cho Chân Lão.”

Quân Thường Tiếu nói.

Ngụy Lão tiếp tục nói:

“Con đường võ đạo, quan trọng nhất vẫn là thân thể, tư chất, ngộ tính và nghị lực, cho nên khảo hạch phía sau cũng phải bắt đầu từ các phương diện thân thể, tư chất và ngộ tính.”

“Thân thể có thể kiểm tra, phương diện tư chất và ngộ tính cũng có thể đưa ra quyết định từ việc tu luyện võ kỹ đặc thù nào đó.”

Quân Thường Tiếu lẩm nhẩm.

Ngụy Lão nói:

“Ta chỉ là đưa ra kiến nghị, phương diện khảo hạch phải hoàn toàn do tông chủ quyết định.”

“Cứ vậy đi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Muốn gia nhập Vạn Cổ Tông ta, nhất định phải trải qua khảo nghiệm, phải có toàn diện đức-trí-thể-mỹ.”

Đương nhiên.

Những người đến báo danh có thiên phú về các phương diện như trận pháp, y dược, chế tạo, luyện đan.. chắc chắn sẽ có khảo hạch chuyên môn riêng.

Những chuyện này tất nhiên là rơi vào tay Ngụy Lão và Chân Lão.

Quân Thường Tiếu là người làm việc thần tốc và quyết liệt, lập tức ra lệnh cho Lý Thanh Dương đuổi toàn bộ người đến báo danh đang tụ tập ở sơn môn xuống núi.

“Ùuu!”

“Ùuu!”

Trên cầu thang lên sơn môn, ánh sáng trận pháp lấp lóe.

Không lâu sau, Chân Đức Tuấn thu tay, nói:

“Tông chủ, Linh Hồn Trọng Lực Trận đã bố trí thành công, bên trong có trọng lực gấp đôi.”

Lão bố trí ra Linh Hồn Trọng Lực Trận, chính là trận pháp có nguồn gốc từ Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận.

Không chỉ có trọng lực, mà còn sinh ra chấn nhiếp với linh hồn, có thể nói không chỉ khảo nghiệm thân thể mà còn khảo nghiệm linh hồn, dùng nó làm vòng khảo hạch thứ nhất là cực kỳ thích hợp, không thể nghi ngờ gì nữa.

“Gấp đôi vẫn còn quá ít.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Tăng lên gấp năm lần.”

Chân lão giật giật khóe miệng, nói:

“Có phải chơi ác quá hay không!”

Quân Thường Tiếu nói:

“Cộng hết lại cũng chỉ có tí cầu thang như vậy, không ác một chút làm sao chọn ra thiên tài đều ưu tú đức-trí-thể-mỹ.”

“Được rồi.”

Chân Lão tăng cấp độ Linh Hồn Trọng Lực Trận lên gấp năm lần.

Sau đó, Quân Thường Tiếu suy ngẫm một lúc, chọn lựa mấy loại tâm pháp từ đống tâm pháp sáng tạo ra còn thừa của Thượng Quan Hâm Dao, dùng nó làm khảo hạch tư chất và lĩnh ngộ.

Những tâm pháp này sau khi được hắn cải tạo, nếu như trong thời gian nhất định có thể lĩnh ngộ, vậy thì đủ để chứng minh bản thân.

Đương nhiên.

Quân tông chủ không lo lắng người khác tu luyện thành công, dù sao đẳng cấp không cao, có thể lĩnh ngộ cực hạn cũng chẳng tạo ra thành tựu lớn lao gì.

“Thanh Dương, cho đám người bắt đầu lên núi đi.”

“Vâng!”

...

Dưới chân núi.

Ba bốn ngàn võ giả đến báo danh đều mặt mày ủ rũ.

Những người này phần lớn đều đến từ ngoại quận, đến đây nhập môn cũng là vì mang lòng ngưỡng mộ chiến tích của Vạn Cổ Tông.

Chỉ là vừa lên đến cửa, kết quả bị người ta đuổi xuống.

“Àii..”

Có người nói:

“Năm đó Quân tông chủ không tiếc công sức đi tám tòa thành trì chủ động chiêu mộ, vì cái gì ta lại không nắm bắt thời cơ, bây giờ muốn gia nhập Vạn Cổ Tông chỉ sợ rất khó.”

“Đây chính là tông môn tam giáp có tiềm lực vô hạn, há có thể tùy tiện chiêu mộ đệ tử, chúng ta đều đã bỏ qua cơ hội tốt nhất.”

Một võ giả khác khổ sở nói.

Đúng là đã bỏ qua thời cơ tốt.

Trước kia, Quân tông chủ vì muốn phát triển tông môn, vừa đấm vừa xoa, dùng toàn bộ chiêu trò.

Hiện tại tông môn đã có danh vọng vẻ vang, căn bản không lo thiếu đệ tử đến gia nhập, đương nhiên không thể tùy tiện để cho hạng người gì cũng có thể nhập môn.

“Soạt!”

Lý Thanh Dương tiến đến, cao giọng nói:

“Những ai muốn gia nhập tông môn, cần phải trải qua khảo hạch leo núi, người thành công có thể lưu lại tiếp tục khảo hạch, kẻ thất bại đào thải về nhà.”

Hắn vung tay lên, nói:

“Xuất phát.”

“Đi! Đi thôi!”

Mọi người lập tức ào tới.

Nhưng vừa dẫm lên bậc thang thứ nhất, lực lượng như núi gầm biển gào đột ngột áp xuống, khiến đám người đồng loạt biến sắc.

“Nặng vãi!”

“Đây là lực lượng quái gì vậy!”

“Ta co cảm giác như cõng một ngọn núi trên người!”

Rất nhiều võ giả bình thường tiếp nhận một hồi ngắn ngủi, sắc mặt lập tức đanh lại.

Đương nhiên.

Cũng không ít cường nhân.

Ngoan cường chống được trọng lực gấp năm lần, gian nan nhấc bước hướng lên trên.

“Không được, không được...”

Một tên thiếu niên bước không được mười bậc cầu thang, ngay lập tức toàn thân thoát lực ngồi xuống.

Loại áp lực trên thân thể lẫn linh hồn này, đối với người bình thường chẳng khác nào là một loại tra tấn cực kỳ tàn khốc.

“Bịch!”

“Bịch!”

Đi đầu tiên là một thiếu niên thân hình cơ bắp, toàn thân nhễ nhại mồ hôi ròng ròng, từng bước một hướng lên, mặc dù sắc mặt đanh lại nhưng vẫn luôn không từ bỏ.

“Tông chủ.”

Ngụy Lão đứng trước sơn môn nói:

“Người này không tệ.”

“Ừm.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Đáng để bồi dưỡng.”

Ba bốn ngàn người báo danh, mặc dù đại bộ phận đã gục ngã, nhưng mà vẫn còn rất nhiều người trẻ tuổi có nghị lực không tệ đang kiên cường nỗ lực, nửa tiếng sau, có hơn năm sáu trăm người lên được đến nơi.

Trong đó có một người chưa từng tiếp xúc võ đạo, cũng có người vừa mới bắt đầu tu luyện.

Cho nên dù có là người xuất thân tầm thường, chưa chắc không thể leo lên núi, chưa chắc không thể sứ mệnh nhỏ quật khởi.

“Sư huynh.”

Lý Phi nói:

“Chúng ta rất may mắn!”

Tô Tiểu Mạt thật lòng nói:

“Ừm.”

Trong những người báo danh bị đào thải, có không ít người có tư chất và tu vi mạnh hơn bọn hắn năm đó.

Nếu như khi đó tông chủ đã thành lập cơ chế khảo hạch nghiêm khắc như này, mình chưa chắc đã có thể trở thành đệ tử Vạn Cổ Tông.

Ngay thời điểm bọn hắn đa sầu đa cảm, Quân Thường Tiếu xuất hiện ngay sau lưng, lấy ra sách sử bằng tre gõ đầu từng người, nói:

“Còn thất thần ra đó làm gì, mau đỡ những người báo danh mệt bò ra kia đi vào trong.”

“Vâng!”

Tô Tiểu Mạt và Lý Phi xoa xoa đầu chạy xuống dưới.

Sự tự ti ban đầu cũng bị đập cho tan thành mây khói.

Có thể sớm gia nhập Vạn Cổ Tông chính là điều may mắn, cũng là cơ duyên của tạo hoá ban tặng, điều mình có thể làm chính là —— nỗ lực, phấn đấu!


Bình Luận (0)
Comment