Chương 614. Dạ Đế quyết đoán và nhanh nhạy!
Danh sách bảng Anh Tài Hội Tụ thời kỳ mới, thiên tài Tần Hoài Vũ xếp hạng trên 100 trong bảng chữ “Nhân”, hắn chính là người Vân Thành của Tây Nam Hạ Châu.
Hai người Dạ Tinh Thần và Tiêu Tội Kỷ cưỡi Cụ Phong Lang, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Tần gia.
Là một trong bốn gia tộc đứng đầu Lôi Vân Thành, thực lực có thể sánh ngang với môn phái tứ lưu.
Tần Hoài Vũ là dòng chính Tần gia, dùng tất cả tài nguyên để có thể giết vào top 100 người, có thể nói là kiêu ngạo của toàn tộc.
Vì vậy người ngoài muốn đến nhà gặp, gần như là chuyện không thể.
Dạ Tinh Thần đi vào Tần gia, câu nói đầu tiên là:
"Ta muốn khiêu chiến Tần Hoài Vũ, mau gọi hắn đi ra đánh một trận.”
"Khiêu chiến công tử nhà ta, ngươi cũng xứng sao?”
"Người trẻ tuổi vài năm nay thật là ngông, cũng không tự nhìn lại mình là thứ đồ gì, vậy mà dám khiêu chiến thiên tài chữ “Nhân”.”
"Người khiêu chiến công tử nhà ta hàng ngày có thể xếp được đến tận cửa thành, ngươi tính là cái thá gì, cút xéo đi.”
Người canh cổng Tần gia cực kỳ phách lối khiến Dạ Đế vô cùng tức giận, hắn ta dùng thủ đoạn bạo lực đánh bay đám người này ra ngoài, đồng thời đánh nát cánh cửa của Tần Gia luôn.
Mặc dù thủ đoạn có hơi cực đoan, nhưng mà cực kỳ có hiệu quả!
Xoát!
Xoát!
Trong khoảnh khắc, ở trong nội viện Tần gia có hơn mười võ tu xông ra, thực lực mỗi người đều là cảnh giới Võ Tông, nhìn hai người trẻ tuổi với ánh mắt căm tức.
Dạ Tinh Thần thản nhiên nói:
"Gọi Tần Hoài Vũ đi ra chiến một trận.”
"Ngông cuồng!”
Gia chủ Tần gia bước ra từ trong đại sảnh, tu vi Võ Tông đỉnh phong hoàn toàn bạo phát, trong nháy mắt thi triển võ học linh lực hóa hình, tạo thành một chùm ánh sáng bắn đến.
Bùm!
Dạ Tinh Thần nâng quyền đánh tan chùm ánh sáng kia.
Bịch bịch bịch!
Gia chủ Tần Gia lùi lại mấy bước, ánh mắt hiện lên sự kinh hãi.
“Ngươi là Võ Vương?”
Võ Vương?
Sắc mặt của những võ tu xung quanh Tần Gia, tất cả đều đột biến!
Dạ Tinh Thần lạnh lẽo âm u nói:
"Nhanh gọi Tần Hoài Vũ đi ra, bằng không ta đánh hết Tần Gia các ngươi!”
Phách lối, bá đạo!
Tiêu Tội Kỷ đứng ở bên cạnh co rút khóe miệng.
Dạ sư đệ đúng là có phong cách giống với tông chủ, một khi nổi giận thì chính chẳng khác nào một kẻ điên.
Quân Thường Tiếu phách lối, đó là bởi vì phải tạo dựng danh vọng cho người khác hiểu rõ, Vạn Cổ Tông không phải là nơi mà các ngươi có thể trêu chọc.
Nó thuộc về bị động.
Còn Dạ Đế đại nhân của chúng ta khác hẳn, đây là hắn ta thật sự phách lối!
Chỉ cần gặp phải chuyện không hài lòng, hắn ta lập tức lộn cái bàn!
Sắc mặt gia chủ Tần Gia cực kỳ khó xem, cường giả Võ Vương là người mà Tần gia bọn hắn không thể trêu chọc!
"Vị tiểu hữu này.”
Một trưởng lão chắp tay nói:
"Dòng chính nhà ta đắc tội ngươi sao?”
"Không có.”
Dạ Tinh Thần lấy ra yêu bài thu hoạch được trước đó không lâu, thản nhiên nói:
"Ta đến đánh theo danh sách.”
"…”
Từ trên xuống dưới của nhà họ Tần, mọi người đều run rẩy khóe miệng.
Tên này có cảnh giới Võ Vương, kết quả lại không có xếp hạng, đúng là không thể tin nổi.
Vù vù…
Dạ Tinh Thần phóng xuất toàn bộ hơi thở Võ Vương, tràn ngập trên bầu trời Tần gia, ánh mắt lãnh lệ nói:
"Thời gian của ta rất gấp, nhanh chóng gọi tiểu tử kia ra đánh một trận với ta.”
Uy hiếp.
Uy hiếp thẳng mặt!
Tần gia còn muốn nói láo không có người ở đây, kết quả lại bị khí thế của người kia dọa sợ, vội vàng gọi Tần Hoài Vũ đang bế quan đi ra.
Oanh!
Oanh!
Trên sân luyện võ, linh lực điên cuồng khuấy động!
Sau khi Tần Hoài Vũ bị Dạ Tinh Thần đánh đập một lúc lâu, bị ngược đến hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
"Cặn bã.”
Dạ Đế quay người rời khỏi Tần gia.
Vù —— ----
Từ già đến trẻ nhà họ Tần thở dài một hơi nhẹ nhõm, tựa như trút được một gánh nặng.
Tần Hoài Vũ thua bởi người khiêu chiến, tất nhiên sẽ bị đá ra khỏi bảng chữ Nhân, bọn hắn chẳng hề cảm thấy thất vọng, thay vào đó tên hung ác kia rời đi, mới là điều tốt đẹp nhất!
Đùng!
Một thành trì nào đó, trên sân luyện võ của một gia tộc, Dạ Tinh Thần dùng một quyền đánh bay đối thủ, lắc đầu nói:
"Đúng là cặn bã.”
Nói xong, hắn ta nghênh ngang rời đi.
Tiêu Tội Kỷ đi theo phía sau bất đắc dĩ lắc đầu.
Dạ Tinh Thần lần lượt đánh bại hai người, từ đó lấy vị trí xếp hạng thứ 99 trên bảng.
Tiêu Tội Kỷ có ý định, đợi đến lúc Dạ Tinh Thần đi chào hỏi hết một trăm nhà của các thiên tài trên bảng, sau đó mình tiếp tục đi khiêu chiến lại từ đầu, từ đó thay thế vị trí đối thủ.
Kết quả là những người đó bị Dạ Tinh Thần đánh cho thừa sống thiếu chết, dưỡng thương hơn mấy tháng mới lành.
Thôi được rồi.
Sau này còn nhiều thời gian mà, trước hết để cho những tiểu tử đáng thương kia chữa khỏi vết thương đã.
Cứ như vậy, Tiêu Tội Kỷ vốn có ý định cùng nhau thăng hạng, kết quả toàn bộ hành trình chỉ toàn nhìn Dạ sư đệ chiến đấu.
Mấy ngày sau.
Hai người đi qua các châu, lần lượt khiêu chiến hơn hai mươi người.
Không cần hỏi kết quả, Dạ Tinh Thần dựa vào tu vi Võ Vương chính là một loại Bug (Bug= lỗi nằm ngoài hệ thống), chỉ cần thiên tài chữ “Nhân” được hắn ta đến nhà khiêu chiến, kết quả đều cực kỳ thảm khốc.
"Các ngươi nghe nói gì chưa? Gần đây có một gia hỏa cực kỳ phách lối, lần lượt khiêu chiến các thiên tài trên bảng chữ “Nhân”, người thua trong tay hắn có ít nhất hai mươi tên rồi đấy!”
"Đương nhiên là nghe rồi, ta còn biết người đó là đệ tử Vạn Cổ Tông, tên là Dạ Tinh Thần!”
"Cái tông môn vừa quật khởi này không chỉ có tông chủ lợi hại, ngay cả đệ tử cũng rất lợi hại!”
Trong lúc rất nhiều võ giả bàn tán, cũng chờ đợi bảng Anh Tài Hội Tụ đổi mới vào giữa tháng, bởi vì họ muốn xem Dạ Tinh Thần có thể leo đến vị trí thứ mấy.
Vạn Cổ Tông.
Lê Lạc Thu đi vào đại điện, nói:
"Tông chủ, đã đến lúc công bố bảng Anh Tài Hội Tụ, Dạ Tinh Thần có trên danh sách, đã vươn lên xếp hạng thứ 45 trên bảng chữ “Nhân”.”
"Ùm.”
Quân Thường Tiếu nói.
"Chỉ nửa tháng ngắn ngủi, hắn ta đã chạy đi ngược 55 thiên tài khác nhau, tên tiểu tử này ra tay nhanh thật.”
Nếu như Dạ Tinh Thần cưỡi tọa kỵ là Ma Lĩnh Hắc Ưng hoặc Cụ Phong Lang Vương, vậy thì hắn ta có thể nhanh chóng quét ngang mấy châu, đồng thời chiến thắng càng nhiều thiên tài trên bảng hơn.
"Tông chủ.”
Lê Lạc Thu nói:
"Mỗi lần thằng nhóc này đi khiêu chiến thì đều đánh cho đối thủ thừa sống thiếu chết, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng sẽ chọc tức nhiều người.”
Quân Thường Tiếu xem thường nói:
"Tài nghệ không bằng người, có chơi phải có chịu.”
Đệ tử có tính cách thế nào, thì sẽ có tông chủ tính cách thế đấy!
"Trời ạ, tên kia chưa từng lên bảng lần nào, thế mà một hơi giết vào vị trí top 50 người, tốc độ này đúng là nhanh nhất từ trước đến nay đấy!”
Kỳ mới nhất của bảng Anh Tài Hội Tụ được công bố, nhìn thấy xếp hạng của Dạ Tinh Thần, rất nhiều võ giả đều trừng to mắt.
Khiêu chiến vẫn còn tiếp tục.
Nửa tháng sau, lại tuyên bố danh sách mới nhất.
Dạ Tinh Thần từ thứ hạng 45 trực tiếp giết vào thứ hạng số 2, lập tức gây nên oanh động lớn trên các châu quận!
Vẻn vẹn chỉ dùng thời gian ba mươi ngày.
Từ một kẻ không có danh tiếng gì giết vào thứ hai bảng chữ “Nhân”, tốc độ này đúng thật là xưa nay chưa từng có!
Tây Bắc Hạ Châu, Vương Thành.
Giờ phút này, bên ngoài lôi đài có mấy chục vạn võ tu đứng nhìn.
"Hắn chính là Dạ Tinh Thần đúng không?”
"Chỉ trong vòng một tháng đã leo lên thứ hạng số 2, tốc độ này thật sự rất khủng bố!”
"Bây giờ khiêu chiến thiên tài số một bảng chữ “Nhân”, nếu như hắn ta thắng được trận này, chẳng phải là trăm trận trăm thắng rồi sao?”
Trên lôi đài, Dạ Tinh Thần đứng chắp tay sau lưng.
Hắn ta chiến thắng thiên tài số hai bảng chữ “Nhân” xong, lập tức khởi hành đến Vương thành, gửi chiến thư đến thiên tài xếp hạng số một, có thể nói là rất nhanh nhạy và quyết đoán!
"Tôn công tử đến rồi!”
Ngay lúc này, có người dắt cuống họng lên hô.
Xung quanh lập tức tản ra một con đường, một thanh niên tướng mạo anh tuấn đang dẫn đầu một đám người hầu đi đến.
Tôn Hạ Ngữ.
Dòng chính Tôn gia trong Vương thành.
Thiên tài số một chữ “Nhân" thuộc bảng Anh Tài Hội Tụ.
Thiên tài ở Tây Bắc Hạ Châu đứng trên bảng xếp hạng không nhiều, vậy mà Tôn Hạ Ngữ có thể chiếm vị trí đầu bảng, tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi, đồng thời là tồn tại mà mọi người chỉ có thể sùng bái nhìn lên!
"Tôn công tử đẹp trai quá!”
"Công tử nhất định sẽ chiến thắng tên Dạ Tinh Thần kia!”
"Có nhà cái bắt đầu mở cược rồi, ta đặt toàn bộ tài sản vào Tôn công tử!”
Tôn Hạ Ngữ vừa đến, lập tức gây nên bạo động.
Có thể thấy thiên tài đứng đầu bảng chữ Nhân này, nhân khí cao đến mức nào trong Vương Thành.
"Bịch!”
Nhảy lên lôi đài, Tôn Hạ Ngữ ngạo nghễ nói:
"Ngươi có thể nhảy lên vị trí thứ hai bảng chữ “Nhân” trong thời gian ngắn, đúng là có vài phần năng lực nhưng chỉ vậy đã dám khiêu chiến bổn thiếu gia, vậy thì chuỗi thắng của ngươi nên đặt dấu chấm rồi.”
"Cho dù nhìn một nửa mặt thôi cũng soái như vậy, không được, ta không chịu nổi nữa rồi!”
Một thiếu nữ bị Tôn Hạ Ngữ mê hoặc đến không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc.
Đồng thời cũng không quên dùng ánh mắt sát khí nhìn về phía Dạ Tinh Thần, tên khốn không biết trời cao đất rộng kia, thế mà dám đến khiêu chiến Idol nhà ta, chờ kết cục bị ngược đi!
Tiêu Tội Kỷ đứng trong đám người còn lắc đầu nói:
"Thực lực của người này cũng thường thôi, số mệnh bị Dạ sư đệ ngược đã không thể nào tránh thoát.”