Chương 615. Loại cặn bã này cũng xứng đứng đầu bảng chữ nhân?
Khi Dạ Tinh Thần dứt khoát quyết đoán thách đấu thiên tài chữ "Nhân", đúng lúc Vạn Cổ Tông tổ chức tông môn luận võ lần thứ hai.
Dựa theo quy tắc năm ngoái, năm này cũng chia thành bốn tổ Giáp Ất Bính Đinh.
Tổ Đinh không nghi ngờ gì chính là đội yếu nhất.
Nhưng thực lực của đệ tử tham gia kỳ này đều là Võ Tông, đánh tương đối có tính kịch liệt.
Nói một cách không hề khoa trương, dựa theo thực lực hiện tại của đệ tử Vạn Cổ Tông, một khi tham gia đại tỷ thí do các quận tổ chức, 100% lấy nhẹ chức quán quân, không cho người tham gia khác một con đường sống.
Dạ Tinh Thần thách đấu 99 trận với thiên tài chữ "Nhân", không có một trận đủ tầm so sánh với tổ Đinh.
Vì sao?
Bởi vì đều là chiến thắng miểu sát, hoàn toàn chẳng có chút đặc sắc.
Ngược lại các đệ tử ở tổ Đinh, thực lực ai nấy đều tương đương nhau, lại còn thành thục võ kỹ tông môn, đánh đấm bắn ra tia lửa tung tóe.
Đáng tiếc.
Tông môn luận võ thuộc về phạm vi nội bộ, không có người ngoài đến xem trận, nếu không sẽ bị rúng động đến mức quên cả lối về.
Cấp bậc cao nhất là tổ Giáp.
Bởi vì đệ tử dám báo danh vào tổ này, toàn bộ đều là Võ Vương thăng cấp bằng Võ Vương Đan.
Tông môn luận võ, Võ Vương xuất chiến.
Chuyện này truyền ra ngoài, tất sẽ kinh sợ đến rớt cằm xuống đất.
Đám đệ tử Lý Thường Tiên, Lâm Giang Hàng và Tư Mã Trọng Đạt là người báo danh tổ Giáp, từ đó phô diễn ra thực lực siêu mạnh.
Thế nhưng.
Quán quân quý giá nhất, kết quả lại bị người gia nhập môn phái khá muộn - Hà Vô Địch giành lấy.
“Quá lợi hại rồi!”
“Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!”
Đám người Lý Thượng Thiên và Thôi Bất Kiện thua trận, ai nấy cũng khóc không ra nước mắt.
Kỳ trước, bọn họ không dám tham gia vào tổ Giáp, đó là vì đám người Long Tử Dương thật sự quá mạnh.
Đám người đó thăng cấp trở thành đệ tử nội môn, mình không dễ dàng gì mới có cảm giác thành tựu, kết quả Hà Vô Địch hung hăng ngang ngược, dựa vào tu vi cường hãn trực tiếp giành chức quán quân kỳ thứ hai.
Quán quân chỉ là phần thưởng, đám người Lý Thượng Thiên có biểu hiện xuất xắc ở tổ Giáp thuận lợi trở thành đệ tử nội môn.
Từ đó, số lượng đệ tử nội môn của Vạn Cổ Tông ban đầu từ 21 tăng lên 93 người.
Chính là nói.
Đệ tử ngoại môn dựa vào Võ Vương Đan đột phá thành Võ Vương, toàn bộ mọi người được thu nhận vào nội môn.
Hà Vô Địch không trở thành đệ tử nội môn, nguyên do y là đệ tử quan môn.
Ban đầu, nhân vật này chủ yếu mang tính hài hước, nhưng theo thời gian người này thể hiện ra tư chất yêu nghiệt, Quân Thường Tiều dần dần ý thức được, thu nhận y làm đệ tử quan môn, tuyệt đối là thực chí quy danh (*)!
(Thực chí quy danh: thành tựu bằng vào thực lực cá nhân)
“Đinh! Đệ tử Dạ Tinh Thần thành công xếp hạng thứ nhất chữ “Nhân” trong bảng Anh Tài Hội Tụ, chủ nhân nhận được 5000 điểm cống hiến.”
“Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 8211/20000.”
Tông môn luận võ chưa kết thúc được mấy ngày, bên tai Quân Thường Tiếu đã truyền đến âm thanh thông báo.
Vãi chưởng!
Tên tiểu tử đó giành được vị trí đứng đầu chữ "Nhân", vậy mà được thưởng điểm cống hiến.
Hệ thống nói:
“Dạ Tinh Thần là do một tay chủ nhân bồi dưỡng, giành được thành tích tốt trong các cuộc tỷ thí tương đối có quy mô, đương nhiên sẽ có lợi ích đính kèm.”
Nó nói cái này tương đối có quy mô, thực tế là cực kỳ quy mô.
Ví dụ như người đứng đầu chữ "Nhân" trong bảng Anh Tài Hội Tụ, chính là rất có quy mô, rất có trọng lượng.
Nếu như đi tham gia đại tỷ thí được tổ chức bởi nội quận, chưa chắc đã đạt đến tầm quy mô, mặc cho đệ tử giành được quán quân, Quân tông chủ cũng chẳng được một điểm lợi ích nào.
“Sảng khoái.”
Quân Thường Tiếu toét miệng cười.
Hôm đó, Lê Lạc Thu đi vào đại điện, nói:
“Vừa nhận được tin tức, Dạ Tinh Thần thách đấu với người đầu bảng chữ "Nhân" Tôn Hạ Ngữ.”
“Kết quả thế nào?”
Quân Thường Tiếu hỏi.
Hắn đã biết Dạ Tinh Thần chiến thắng từ phần thưởng của hệ thống, mục đích hỏi thăm là muốn biết kết cục của đối thủ thế nào?
Lê Lạc Thu lắc đầu nói:
“Tên thiên tài đầu bảng đó vừa lên đài, ngay lập tức biểu hiện rất hung hăng, cho nên chọc tức Dạ Tinh Thần, sau đó trước sự chứng kiến của mọi người bị đánh cho một trận bầm dập tàn tạ.”
Đây là tin tức nhận được từ trong tình báo, sự việc chi tiết hơn không thể nào biết được.
Trên thực tế, Dạ Tinh Thần và Tôn Hạ Ngữ vừa bắt đầu, hắn ta chỉ dùng một quyền đánh ngã đối phương xuống đất, sau đó bắt đầu giày vò vô cùng thảm thương.
Cả quá trình được mười mấy vạn võ giả của Vương thành tận mắt chứng kiến, mọi người bị dọa sợ đến tê dại hết cả da đầu.
Người hung tàn.
Người siêu cấp hung tàn!
Những cô nương hâm mộ Tôn Hạ Ngữ nhìn thấy idol của mình bị giày vò đến mức cơ thể đầy vết thương, ai nấy cũng đứng ngẩn ngơ tại chỗ, thậm chí có người còn bật khóc.
Võ giả đặt hết toàn bộ tài sản trên người Tôn công tử, khóc lóc còn thảm thiết hơn.
Thế nhưng.
Điều khiến họ không thể tha thứ chính là.
Sau khi một trận cuồng bạo kết thúc, Dạ Tinh Thần dùng một chân đá Tôn Hạ Ngữ xuống đài, nhàn nhạt nói:
“Loại cặn bã này cũng xứng đứng đầu chữ "Nhân"?”
Con mẹ nó!
Tên này quá ngang ngược!
“Tiểu tử.”
Một Võ Vương ẩn thân trong chỗ tối, trầm giọng nói:
“Dám đánh một trận với ta không?”
Người này không hề quen biết Tôn Hạ Ngữ, gã đứng ra cũng là vì không thể nhẫn nhịn được sự hống hách của đệ tử Vạn Cổ Tông ngay trên sân nhà mình.
“Tiểu tử, đừng có sợ.”
“Có ngon, ngươi nhanh chóng ứng chiến đi.”
Võ giả trong Vương thành cùng nhau hò hét, lo lắng Dạ Tinh Thần mang tâm lý sợ hãi, lựa chọn rút lui không đánh.
Tôn Hạ Ngữ bị đánh thảm như vậy, chẳng khác nào đánh vào mặt Tây Bắc Hạ Châu, vì thế họ coi hắn ta như kẻ thù là chuyện rất bình thường.
“Lên đây.”
Dạ Tinh Thần nhàn nhạt nói.
Khoảng thời gian này, hắn ta chà đạp mấy con gà ở cảnh giới Võ Tông đã cảm thấy rất chán, ngược đãi một đối thủ có cảnh giới cao hơn cũng không tệ.
“Soạt!”
Võ Vương này nhảy lên một cái, hạ xuống võ đài.
“Vù vù.”
Thân thể còn chưa ổn định, tay lớn của Dạ Tinh Thần đã vung ra, ngọn lửa nóng rực gào thét, nhanh chóng hội tụ thành hình đao chém tới.
“Không xong.”
Sắc mặt tên Võ Vương kinh hãi.
Ầm!!
Một giây tiếp theo, gã bay mạnh ra ngoài, nhếch nhác ngã xuống đất, trên ngực hiện một vết bỏng nặng, cả người cũng vinh dự được hôn mê bất tỉnh.
Đến cũng nhanh mà thua cũng nhanh.
Những võ giả xem trận vốn muốn trợ uy cổ vũ cho tên Võ Vương kia, kết quả từng người há hốc mồm đứng tại chỗ!
Ngay cả Võ Vương cũng bị hắn ta miểu sát, thực lực người này khủng bố đến mức nào!
Dạ Tinh Thần thu hồi ngọn lửa dày đặc, quét nhìn võ giả ở hiện trường, vô cùng kiêu ngạo nói:
“Còn có ai không phục?”
“Ta không phục!”
“Ta cũng không phục!”
Mấy tên Võ Vương trong Vương thành nóng nảy muốn thử sức.
Hôm nay, không đánh bại tên ngang ngược này, thực sự khó lòng nuốt trôi cục tức.
Vạn Cổ Tông.
Quân Thường Tiếu giám sát đệ tử tu luyện như bao ngày thường, thỉnh thoảng đến dược viên uống trà với Ngụy Lão, cuộc sống trôi quá rất yên bình.
“Tông chủ.”
Đúng lúc này, Lê Lạc Thu vội vội vàng vàng đi đến, nói:
“Xảy ra chuyện rồi.”
“Sao thế?”
Quân Thường Tiếu đáp.
Lê Lạc Thu nghiêm trọng nói:
“Dạ Tinh Thần đắc tội với quá nhiều người ở Vương thành, ngay lúc rời khỏi Vương thành cùng với Tiêu Tội Kỷ, kết quả bị mấy Võ Hoàng chặn đường.”
“Đậu móa.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Đánh không lại đệ tử của ta, lập tức cho người chơi chặn đường, Tây Bắc Hạ Châu không cần mặt mũi như vậy sao?”
Hắn đâu biết Dạ Tinh Thần hung hăng ở Vương thành đến mức nào.
“Tiêu Tội Kỷ phát tín hiệu cầu cứu, hai người bị vây ở Âm Sơn Lĩnh.”
Lê Lạc Thu nói.
Quân Thường Tiếu bước ra khỏi đại điện, sau lưng trong nháy mắt xuất hiện Cơ Giới Vũ Trang Dực, hắn biểu lộ ánh mắt u ám, nói:
“Bổn tọa muốn xem thử, là tên chán sống nào ức hiếp đệ tử Vạn Cổ Tông ta!”
Véo….
Hắn bỗng biến thành một luồng sáng, cấp tốc bay về phía Tây Bắc.
Lê Lạc Thu lắc đầu nói:
“Biết tin tức Lục Thiên Thiên bị bắt nạt ở Đông Bắc Lô Châu, ngay lập tức điên cuồng triệu tập người ngựa giết tới, hiện giờ Dạ Tinh Thần và Tiêu Tội Kỷ gặp nạn, kết quả lại chẳng có chút hoảng loạn, cùng là đệ tử với nhau mà sao khác biệt quá.”
Câu nói này.
Tựa như Quân tông chủ có một sự thiên vị không nhẹ.