Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 645 - Chương 645. Chương 645: Tên Này Điên Rồi!

Chương 645. Chương 645: Tên này điên rồi!
Đệ tử ở phía dưới, tông chủ cưỡi Ma Lĩnh Hắc Ưng ở phía trên, tất cả vây quanh sơn môn của Bách Hợp Thánh Tông.

Nếu như không phải biết trước Vạn Cổ Tông tới làm cái gì, chắc hẳn rất nhiều võ giả sẽ cho rằng bọn họ là đến đập phá vùng này!

"Thật phách lối!"

Một cường giả đến từ nơi khác thấp giọng nói.

Dù sao Bách Hợp Thánh Tông cũng là tông môn nhị lưu vang tiếng thiên hạ, tên kia và đệ tử cưỡi sói, chim ưng mà đến, một chút lễ phép cũng không có!

Cũng không phải là không lễ phép.

Mà chính là Quân Thường Tiếu biết nếu như mình âm thầm đến thì chắc chắn sẽ bị chế giễu, thế thì chi bằng cứ phách lối mà tới, khiến hết thảy mọi người ngậm miệng lại.

Rất hiệu quả đó chứ.

Cụ Phong Lang làm chấn động thế lực các phương, hung thú phi cầm càng khiến họ ghen ghét, căm hận.

Người mà muốn trào phúng thì trước hết phải xem mình có tư cách này không đã.

Chờ chút!

Nữ nhân cưỡi bạch hạc nhìn như tiên nữ kia sao lại dừng lại bên cạnh Quân Thường Tiếu?

Chẳng lẽ không phải cường giả ở Đông Bắc Lô Châu mà là đệ tử của Vạn Cổ Tông sao?

Lúc này Quân Thường Tiếu cũng chạm mắt với đám người Cung chủ Cực Hàn Cung vừa tới trước sơn môn.

"Ế? Các ngươi sao cũng tới vậy?"

Cửu Đại Tông Chủ trầm mặc.

Ngươi nghĩ rằng chúng ta muốn tới sao? Còn không phải là do đệ tử ngươi à!

"Thái Trưởng lão."

Lão giả với tướng mạo đầy tang thương nhìn về trước sơn môn, Cung chủ Cực Hàn Cung xém chút rơi nước mắt.

"Ài!"

Thái Trưởng lão Cực Hàn Cung thở dài một hơi.

Xuất quan từ Vô Ngân Băng Hải, vốn cho rằng có thể báo thù rửa hận cho tông môn của mình, ai mà ngờ rằng không chỉ bị lợi dụng một phen, lại còn bị khống chế linh hồn căn nguyên, biến thành tù nhân.

"Tông chủ."

Lục Thiên Thiên nói: "Những người này là đệ tử gọi tới để cổ vũ cho tông môn chúng ta."

Quân Thường Tiếu khẽ giật mình, cười nói: "Có lòng rồi."

Lần này tới khiêu chiến, các đại thế lực chắc chắn sẽ nghiêng về phía Bách Hợp Thánh Tông, nàng hô hào nhiều người tới như vậy cũng là suy nghĩ cho tông môn.

"Két."

Cửa lớn mở ra, một âm thanh nhàn nhạt vang lên: "Quân tông chủ, mời vào."

"Đi."

Quân Thường Tiếu cất bước vào từ trước cửa sơn môn, chúng đệ tử nhảy xuống từ trên lưng Cụ Phong Lang theo sát phía sau.

Tuy rằng đây là tông môn nhị lưu có thế lực hùng hậu, nhưng trên mặt bọn họ không có chút kiêng kị nào, xem ra cũng là những người đã trải qua cảnh tượng hoành tráng.

"Phù!"

Tiêu Tội Kỷ thở một hơi thật dài, nắm tay nói: "Mộ Dung Hân, ta tới rồi!"

Ngoại viện của Bách Hợp Thánh Tông rất lớn, mỗi một viên gạch dưới chân đều có lịch sử xa xưa.

Giờ phút này, khu vực diễn võ trường hội tụ gia tộc các phương và thế lực của Đông Hạo Châu, bọn họ đến trước một bước, số lượng cũng không ít, chừng hai ba vạn.

Quân Thường Tiếu đem theo đệ tử bước vào trong, xung quanh đều ném đến ánh mắt khinh thường.

Là thế lực của Đông Hạo Châu, bọn họ hẳn là hướng tới Bách Hợp Thánh Tông và căm thù tông môn ngoại lai.

Mộc Trường Hồng cũng ở đó.

Hắn vốn không có ý định tham dự cuộc chiến tông môn thế này, nhưng nửa tháng trước lại được thành chủ Vương thành của Đông Hạo Châu mời tới.

Rất rõ ràng, đây là muốn để cho hắn tận mắt nhìn thấy Vạn Cổ Tông bị khi dễ thế nào.

"Mộc thành chủ."

Thành chủ Vương thành Hạo Thiên - Đinh Linh Thuần nhìn chằm chằm Quân Thường Tiếu, cười nói: "Kẻ này là kẻ gần đây vang tiếng trên giang hồ, tông chủ Vạn Cổ Tông à?"

"Không sai." Mộc Trường Hồng nói.

Đinh Linh Thuần cười nói: "Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp."

Mộc Trường Hồng biết hắn ta cũng không coi trọng Vạn Cổ Tông nên cũng lười đáp lời, bởi vì hắn như thế.

Sau một lúc, Quân Thường Tiếu ngừng bên ngoài diễn võ trường, chắp tay nói: "Ba năm trước đây Vạn Cổ Tông của ta đã định ra chiến ước với quý tông môn, hôm nay bọn ta đặc biệt tới nơi như đã hẹn ước!"

Xoát! Xoát!

Trưởng lão, Đường chủ, đệ tử của Vạn Cổ Tông dừng lại sau lưng cũng ngẩng đầu ưỡn ngực.

Số lượng bọn họ cũng không nhiều, nếu so với hàng vạn cường giả ở Đông Hạo Châu thì thực sự có một khoảng cách quá lớn, nhưng khí thế tỏa ra chưa chắc đã kém đối phương!

"Cái này…"

Mộc Trường Hồng trợn tròn mắt.

Rõ ràng kém xa tông môn nhị lưu như vậy, tại sao trên dưới Vạn Cổ Tông lại lộ ra khí thế như vậy?

Nếu như Mộc thành chủ tận mắt chứng kiến việc Quân Thường Tiếu từng khiêu chiến Hạo Khí Môn, Thánh Tuyền Tông, hẳn sẽ hiểu tại sao bọn họ không sợ.

Lấy yếu đánh mạnh cũng chẳng phải là lần một lần hai.

Sợ đếch gì!

Thế lực từ các châu khác đã tràn vào Bách Hợp Thánh Tông, nhiều người theo bản năng nghiêng sang hai bên để cô lập bọn người Quân Thường Tiếu.

Các thế lực ở phía Tây Nam Dương Châu không đến.

Nếu không, họ nhất định sẽ đứng sau ủng hộ Vạn Cổ Tông.

Lục Thiên Thiên quay đầu lại nhìn lướt qua tông chủ Huyền Linh Tông và những người khác mới bước vào, bọn họ nhất thời hiểu ra, kiên trì đứng sau lưng đám người Quân Thường Tiếu.

"Các thế lực ở Đông Bắc Lô Châu đến cổ vũ cho Vạn Cổ Tông à?"

"Khoảng thời gian trước không phải từng có mâu thuẫn sao?"

"Nghe nói Cực Hàn Cung xém chút bị phá hủy, đây là mối thâm cừu đại hận, lẽ ra nên đối đầu không chết không ngừng chứ nhỉ?"

Nhìn thấy Cửu Đại Tông Môn tứ lưu của Đông Bắc Lô Châu đứng sau lưng Vạn Cổ Tông, ánh mắt của tất cả các thế lực đột nhiên hiện lên vẻ hoang mang.

Tông chủ Huyền Linh Tông và những người khác cũng chán nản.

Quân Thường Tiếu đó không biết sống chết khiêu chiến tông môn nhị lưu, còn bọn họ bị buộc phải cổ vũ, đúng là nhục nhã mà!

Đại điện Bách Hợp Thánh Tông, Trình Tuệ Tâm và mấy Trưởng lão bước ra.

Không hổ là thế lực nhị lưu, tất cả bọn họ đều đạt cấp Võ Hoàng.

"Quân tông chủ."

Trình Tuệ Tâm nhàn nhạt nói: "Chiến ước là định ra với Tiêu Tội Kỷ, hôm nay ngươi mang nhiều đệ tử như vậy đến là có ý gì?"

Quân Thường Tiếu nói: "Đã ngàn dặm xa xôi mà đến, đánh một trận hẳn là chưa đủ đã, sao không đánh mấy trận vào?"

"Ha ha ha."

Một tên cường giả cười to nói: "Quân tông chủ thật là có khí phách!"

Người khác thì thào nghị luận.

Đem nhiều đệ tử tới thách đấu như vậy, nếu một người khiêu chiến một trận thì cũng giống như thi đấu tông môn ở nhiều quận rồi .

Có người khâm phục sự dũng cảm của Quân Thường Tiếu, dám đem đệ tử đến tông môn nhị lưu để “được” hành hạ!

Trình Tuệ Tâm lạnh lùng nói: "Nếu như Quân tông chủ đã có nhã hứng như thế, Bách Hợp Thánh Tông chúng ta đương nhiên sẽ phụng bồi tới cùng."

Nói xong, nàng giơ tay lên.

Xoát! Xoát!

Các đệ tử đồng loạt đi lên trước, đứng trên võ đài.

Các đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông đều là nữ, dung mạo cũng không tệ, chỉ cần sắp xếp thế này thì có cảm giác như các loài hoa tranh nhau khoe sắc.

Nhưng tầng mây cao sẽ có tầng mây cao hơn.

Lục Thiên Thiên, người mà đứng sau Quân Thường Tiếu, bất luận tướng mạo hay là khí chất cũng đủ để nghiền nát những nữ đệ tử của tông môn này.

"Chậc chậc."

Một cường giả quan tâm đến ngoại hình và tu luyện khen ngợi: "Tất cả đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông đều đạt tầng Võ Tông!"

Lại nhìn về phía mấy trăm tên đệ tử mà Quân Thường Tiếu mang đến, lắc đầu nói: "Hai bên hoàn toàn không thể so sánh được."

Về phương diện bề nổi, đệ tử của Vạn Cổ Tông thật sự không thể so sánh với Bách Hợp Thánh Tông, bởi vì bọn họ đều dựa vào Ẩn Tu Thuật để áp chế cảnh giới.

Không chỉ có Võ Tông mà còn có Võ Sư.

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: "Trình Trưởng lão, lần này Vạn Cổ Tông ta tới thách đấu là thật lòng thành ý, ta cũng mong quý tông nghiêm túc xem xét, đừng có phái những thứ vớ va vớ vẩn này tới chiến đấu."

"… "

Khóe miệng các võ giả co giật.

Những đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông này đều là những người có tư chất và cảnh giới nhất định, thế mà hắn lại lấy từ “vớ va vớ vẩn” ra để hình dung!

Trình Tuệ Tâm lạnh lùng nói: "Quân tông chủ, những đệ tử này do tông môn của ta phái tới, đủ để đấu với tông môn của ngươi một trận, nếu như phái người mạnh hơn thì chính là lấy mạnh hiếp yếu rồi."

"Không sao."

Quân Thường Tiếu nói: "Ta thích bị cường giả ức hiếp, quý tông môn có thể cử những đệ tử ưu tú nhất ra chiến đấu."

Thích bị cường giả bắt nạt?

Trong nháy mắt, thế lực khắp nơi đánh giá là: Quân tông chủ, tên này điên rồi!


Bình Luận (0)
Comment