Chương 695. Chương 695. Càng mạnh, càng có tính khiêu chiến.
Đường Nhân và Quân Thường Tiếu trò chuyện một lát, sau đó vội vàng rời đi. Thế nhưng hắn cũng không phải tay không mà về, Đường Nhân lại lấy 100 ngàn viên Tụ Khí Đan, 10 ngàn viên Liệu Thương đan và 10 ngàn viên Giải Độc Đan.
Còn Hàn Phong Kiếm, Đường Nhân còn chưa bắt đầu buôn bán. Bời vì hắn chưa nghĩ ra, đến cùng là lấy ra bán, hay là cầm tới đấu giá? Nếu như là vũ khí phổ thông trung thượng phẩm, Đường công tử chắc chắn không cân nhắc mà trực tiếp cầm đi bán, nhưng Hàn Phong Kiếm làm hoàn mỹ thì phải cân nhắc thật tốt.
Sau khi tiễn Đường Nhân đi, Quân Thường Tiếu giao tiền cho Lê Lạc Thu, để nàng trong thời gian nhanh nhất phát triển cơ cấu tình báo, đồngo tời mua nhiều võ đạo tư nguyên.
- Không có vấn đề.
Có đầy đủ tiền tài, sự tình Lê Lạc Thu thiết lập cũng không có trói buộc gì. Quân Thường Tiếu tựa trên ghế đại điện, nói.
- Tông môn có càng nhiều thu nhập thì có thể đặt tâm tư trên long hổ tranh bá sắp cử hành.
Thời gian thi đấu bắt đầu chỉ còn lại hơn hai tháng. Trước mắt có thể thấy, bọn Lý Thanh Dương vừa thông qua sinh tử bí cảnh, cũng đột phá tầng thứ, lúc này nếu muốn đột phá đã rất khó. Không bằng xuất phát trước, đi Hắc Sơn Nhai nhìn xem.
Quân Thường Tiếu thầm nói.
Hắn bắt đầu kế hoạch đi sớm một tháng, bây giờ đệ tử hạch tâm đều tấn cấp, nhắc lại trước một tháng cũng không thành vấn đề. Huống chi, hắn cũng vừa đột phá.
Có thể an ổn tu luyện một tháng, cũng không có thăng cấp thực chất gì, không bằng trước thời gian đó đi xem một chút, Tinh Vẫn đại lục phồn hoa nhất Châu.
Sau khi quyết định, Quân Thường Tiếu đánh nhịp nói.
- Ba ngày sau xuất phát.
- Tông chủ.
Nhưng vào lúc này, Liễu Uyển Thi đi tới, bĩu môi nói.
- Nhân thủ căn tin càng ngày càng không đủ, chừng nào thì ngươi có thời gian tìm thêm mấy đầu bếp đây.
Phụ thân Âu Dương Tuấn đến, tuy giúp tiểu nha đầu chia sẻ không ít việc, nhưng mỗi tháng cố định khai sơn chiêu mộ đệ tử, lượng công việc cũng càng lúc càng lớn, bận bịu đến mức không có thời gian đi nghiên cứu thăng cấp võ đạo.
- Nha đầu.
Quân Thường Tiếu nói.
- Tất cả mọi người ăn quen đồ ăn ngươi và phụ thân ngươi nấu, nếu như đổi đầu bếp khác thì chắc chắn sẽ không thích ứng.
- Cái này không thành vấn đề, ta có thể dạy bọn hắn!
Liễu Uyển Thi nói. Lê Lạc Thu từ bên ngoài đi tới, cười nói.
- Tông chủ, ta cảm thấy cần phải thành lập một Thực Đường, để tiểu nha đầu quản lý phương diện ẩm thực này.
- Có đạo lý! Quân Thường Tiếu nói.
- Hả?
Liễu Uyển Thi trừng mắt to, nói.
- Nói như vậy, ta sẽ làm Đường chủ à?
- Không vui hả?
Quân Thường Tiếu nói.
Liễu Uyển Thi vội vàng nói.
- Vui lòng, vui lòng!
Quân Thường Tiếu nói.
- Trời sáng ta sẽ tuyên bố, thành lập Thực Đường, ngươi làm Phó đường chủ, Đường chủ để phụ thân ngươi đảm nhiệm.
Liễu Uyển Thi vốn đang vui vẻ, khuôn mặt nhỏ nhất thời ngưng sượng lại. Nàng cũng không thèm để ý chính hay phó, mà là để ý phụ thân, sao hắn có thể thành người lãnh đạo trực tiếp của mình
Sau khi thi đấu trù nghệ, tuy Quân Thường Tiếu cung cấp cho cha và con gái bọn họ cơ hội tốt, nhưng băng dày ba thước không phải chỉ lạnh một ngày, hai người muốn triệt để phá băng, còn cần có thời gian. Mà lúc ngày bình thường nấu cơm, Âu Dương Tuấn thời khắc tìm cơ hội tiếp xúc cùng nữ nhi, nhưng nữ nhi lại cố ý né tránh.
- Có ý kiến à?
Quân Thường Tiếu nói.
- Ta…
Liễu Uyển Thi nghĩ một lát, nói.
- Không có ý kiến!
- Vậy cứ như thế.
Quân Thường Tiếu lo lắng Liễu Uyển Thi tuổi quá nhỏ, không cách nào làm Đường chủ, cho nên để Âu Dương Tuấn ra đảm nhiệm chức vị Đường chủ Thực Đường. Quan trọng hơn là, cái này cũng có thể cung cấp cho cha và con gái bọn họ cơ hội tu bổ tình cảm.
Hôm sau.
Thể dục buổi sáng qua đi, Quân Thường Tiếu tuyên bố thành lập Thực Đường, khâu này chủ quản phương diện ẩm thực. Đường chủ Âu Dương Tuấn, Phó đường chủ Liễu Uyển Thi, thành viên tạm chỉ có Mã Vĩnh Ninh, Nhất Hắc Nhị Hắc.
Quân Thường Tiếu cố ý căn dặn anh em Ninh thị, lần sau mở sơn môn chiêu mộ đệ tử, có người ghi danh trù nghệ thì cũng có thể đặc biệt chiêu sinh. Nói như thế, Đường khẩu Vạn Cổ tông lại phong phú.
- Liễu sư muội, chúc mừng thăng đường chủ nha!
- Ài, chuyện này khiến người ta cực kỳ hâm mộ sao?
- Khi nào thì ta có thể lăn lộn chức vị đường chủ đây?
Trong phòng ăn, Lý Phi và bọn người Điền Thất vây quanh Liễu Uyển Thi ăn mừng, đầy rẫy hâm mộ.
- Các ngươi không có chí cầu tiến gì hết.
Tô Tiểu Mạt ngồi ở bên cạnh, gõ chân bắt chéo nói.
- Đã muốn làm thì làm Trưởng lão chứ!
- Có đạo lý!
Con mắt Lý Phi và Điền Thất nhất thời sáng lên. Hiện tại Vạn Cổ tông không thiếu cái gì, chỉ thiếu Trưởng lão, bời vì trước mắt vẻn vẹn chỉ có bốn người. Theo cấp bậc mà nói, Trưởng lão còn cao hơn Đường chủ.
- Nhưng mà…
Lý Phi nói.
- Tô sư huynh, làm cách nào chúng ta mới có thể trở thành trưởng lão được?
- Đừng nóng vội.
Quân Thường Tiếu đi tới, cười nói.
- Chờ sau này tông môn mạnh lên, bất kỳ người nào cũng sẽ có cơ hội trở thành Trưởng lão.
Xoát!
Mọi người cùng nhau đứng lên, nói.
- Bái kiến tông chủ!
- Ngồi xuống đi.
Quân Thường Tiếu ra hiệu nói.
- Tông chủ.
Tô Tiểu Mạt đi tới sát, kích động nói.
- Sau này chúng ta thật có cơ hội trở thành Trưởng lão ư?
- Ừm.
Quân Thường Tiếu nói.
- Thế nhưng, phải xem biểu hiện của các ngươi.
Thực ra, lấy tu vi bọn người Lý Thanh Dương, ra mặt làm Trưởng lão không có vấn đề, nhưng hắn tạm thời không cân nhắc, bởi vì đệ tử còn cần lấy tu luyện làm chủ.
Ban đêm.
Một mình Lục Thiên Thiên đứng trên ngọn núi, áo trắng tung bay theo gió, giống như tiên nữ cửu thiên hạ phàm.
- Nghĩ gì thế?
Quân Thường Tiếu chẳng biết lúc nào xuất hiện sau lưng, Lục Thiên Thiên không có quay người lại, nói.
- Tông chủ muốn tham gia long hổ tranh bá thật ư?
- Nếu như đã đồng ý với Dịch quán chủ, đương nhiên không thể nuốt lời.
Quân Thường Tiếu nói.
Lục Thiên Thiên nói.
- Long hổ tranh bá là cuộc thi đấu tông môn có quy cách cao nhất đại lục, thực lực tông môn tham gia cũng vô cùng mạnh.
- Càng mạnh, càng có tính khiêu chiến.
Quân Thường Tiếu nói.
Ngay từ đầu hắn vì linh thạch Dịch đại sư cho, quyết định mang đệ tử tham gia long hổ tranh bá, sau khi lục tục biết được tình báo phương diện này thì ý thức được đại sự to lớn như thế, vô luận như thế nào cũng phải tham gia!
Đi các Châu tìm phiền toái đã không thể thỏa mãn Quân tông chủ, hắn cần sân khấu càng lớn để đệ tử phô trương!
Long hổ tranh bá, không thể nghi ngờ là nơi vô cùng phù hợp! Vả lại, căn cứ vào phán đoán của hắn với hệ thống, lần này tham gia tông môn giao đấu với quy cách này, chắc chắn sẽ có phát động nhiệm vụ, kiếm càng nhiều điểm cống hiến!
Lục Thiên Thiên nói.
- Sẽ có rất nhiều tông môn nhất lưu tham gia.
- Vậy thì càng tốt.
Quân Thường Tiếu nói.
Nhị lưu Bách Hợp Thánh Tông đều đã đấu qua, hiện tại hắn đúng là muốn xem qua một chút đệ tử tông môn nhất lưu, rốt cuộc so đệ tử nhà mình nhiều hơn một cái chân, hay là nhiều hơn một con mắt.
Lục Thiên Thiên nói.
- Tông môn nhất lưu nội tình cường thịnh, nếu như tông ta tham chiến, thì phải tính toán đến mức xấu nhất.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói.
- Thân là đại đệ tử, không thể đánh giá cao người khác rồi diệt uy phong của mình.
Lục Thiên Thiên trầm mặc. Nàng từng là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, hiểu biết tông môn nhất lưu nhiều nên mới có thể nói lời này, tuyệt không phải xem thường thực lực đồng môn.
- Tông chủ muốn tham gia long hổ tranh bá, đệ tử tất sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Lục Thiên Thiên nói, nói xong lập tức rời đi.
Nhìn lấy thân ảnh uyển chuyển biến mất ở trong màn đêm, Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói.
- Hình như nữ nhân này rất hiểu tông môn nhất lưu.
Hệ thống nói.
- Cho nên, có thể tiến vào đệ tử tông môn của kí chủ, không có một ai là người bình thường.
Ngày thứ hai.
Sáng sớm, Liễu Uyển Thi đã chuẩn bị lên Thực Đường, bởi vì hôm nay tông chủ muốn dẫn các sư huynh tiến về Trung Tôn châu!