Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 706 - Chương 706. Chương 706. Vạn Cổ Tông, Cố Lên! :

Chương 706. Chương 706. Vạn Cổ tông, cố lên! :


Khi Lý Thanh Dương rút trung Đại Diễn Thánh Tông nhất lưu, tất cả mọi người đều nhận định, tông môn ngựa đen này sẽ bị đào thải. Nhưng, khi thấy từng người đệ tử Vạn Cổ tông nhếch miệng cười rộ lên, thậm chí ánh mắt nổi lên chiến ý mãnh liệt thì khán giả lại trợn tròn mắt.



Có phải bọn họ điên hay không? Hoặc là, vòng loại đối mặt với tông môn nhất lưu, biết không có hi vọng chiến thắng gì cho nên mới sẽ miễn cưỡng vui cười?



Nếu thế thì có thể hiểu được. Không ngờ đệ tử Vạn Cổ tông ở vòng loại gặp được tông môn nhất lưu, dù sao loại chuyện này, từ yếu đánh lên mạnh mới thú vị. Nhưng mà không có lựa chọn khác, cũng chỉ có cách đi chiến đấu thôi. Lúc khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông, những đệ tử và Tô Tiểu Mạt không xuất thủ, giờ phút này máu huyết đã triệt để sôi trào.



Vòng loại chiến đấu với tông môn nhất lưu, không thể nghi ngờ, đúngl à vô cùng kích thích!



- Xong, xong rồi



Trong ánh mắt Dịch Thiên Hành tràn đầy tuyệt vọng. Vòng loại rút trúng tông môn nhất lưu, tuyệt đối là số nhọ nhất của tông môn tây nam Dương Châu trên long hổ tranh bá các kỳ!



Một khắc này, hắn càng hy vọng Vạn Cổ tông rút trúng đối thủ là tông môn tam tứ lưu Trung Tôn châu, như thế chí ít còn có một đường sống!



Tuy Đại Diễn Thánh Tông không phái ra đội hình mạnh nhất, nhưng thực lực đệ tử mang đến cũng rất mạnh, Vạn Cổ tông thua không thể nghi ngờ!



Tông môn ngũ lưu gặp được tông môn nhất lưu, dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút cũng có thể biết là kết cục gì. Đại Diễn Thánh Tông chẳng khác nào trực tiếp đi thẳng đến vòng thứ hai.



Thời khắc rất nhiều võ giả nghị luận, đồng loạt nhìn về phía đệ tử Đại Diễn Thánh Tông giữa sân, quả nhiên thấy trên mặt bọn họ đều mỉm cười, thậm chí lúc nhìn đệ tử Vạn Cổ tông còn ra vẻ giễu cợt.



- Sư huynh.



Một đệ tử thản nhiên nói.



- Vòng loại gặp được một tông môn ngũ lưu, chuyện này thực sự không có bất kỳ khiêu chiến nào.



- Vừa hay.



Có người nói.



- Có thể tiết tiết kiệm một chút khí lực, đi ứng đối với đối thủ đằng sau.



Trong mắt đệ tử Đại Diễn Thánh Tông, có thể tạo phiền phức cho mình đơn giản là tông môn nhị lưu và bốn tông môn nhất lưu khác, tầng thứ tông môn như này, chỉ cần gặp được thì đơn giản cũng là đưa đồ ăn mà thôi. Nhưng trong mắt Quân tông chủ, tông môn này cũng là đưa đồ ăn.



Không, xác thực mà nói, là đến sưởi ấm! Bởi vì Lý Thanh Dương rút trúng Đại Diễn Thánh Tông, nhiệm vụ phụ tuyến lập tức phát động. Nội dung nhiệm vụ rất đơn giản, trên long hổ tranh bá đánh bại tông môn nhất lưu này, nếu như hoàn thành sẽ được khen thưởng phù kinh nghiệm X2!



Trước kia đều là sau khi hoàn thành lập tức khen thưởng, còn lần này là nhiệm vụ phụ tuyến, thế mà chỉ công khai viết giá! Khó trách sau khi Quân Cẩu Thặng của chúng ta nhìn thấy lại bụm mặt phát ra tiếng cười quái dị khặc khặc kiệt!



Chiến thắng tông môn này, lấy được thưởng, mình có thể nhờ hai tấm phù kinh nghiệm đột phá một phẩm giai.



- Còn chờ cái gì! Làm thịt hắn, hấp diêm hắn, giết hắn!



Một khắc này, sắc mặt Quân Thường Tiếu như muốn vặn vẹo. Đoạn Tự Thủ không biết rõ tình hình, cho là hắn khả năng ý thức được đối thủ quá mạnh, không chịu nổi đả kích, người gần như phát điên!



- Aiz, thật đáng thương.



Rút thăm vẫn còn tiếp tục.



Lần lượt, có vài đại biểu tông môn lựa đối thủ.



Đương nhiên, rất nhiều người bởi vì rút trúng tông môn đẳng cấp thấp mà vui vẻ, cũng có người rút trúng tông môn đỉnh phong mà tuyệt vọng.



Không cần nói nhảm nhiều lời! Sau khi rút thăm kết thúc, Hàn thành chủ cất cao giọng nói.



- Long hổ tranh bá, vòng giao đấu thứ nhất, bắt đầu!



Đùng! Đùng!



Vừa dứt lời, khoảng không trong hội trường nhất thời có khói hoa đua nở.



- Rốt cục cũng bắt đầu!



Pháo hoa buổi lễ long trọng kết thúc, võ giả toàn bộ đại lục trong nháy mắt tiến vào trạng thái phấn khởi!



- Trận chiến đầu tiên của vòng thứ nhất, Vạn Cổ tông đối chiến Đại Diễn Thánh Tông! Cho mời đệ tử song phương ra trận!



Loại đại sự to lớn này, phối hợp thanh âm Hàn thành chủ hùng hậu cực kỳ có tính xuyên thấu, khiến bầu không khí vô cùng sôi trào!



Xoát! Xoát!



25 tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông xuất hiện bên trên vũ đài tỷ đấu, khiến người xem ở hiện trường nhiệt liệt reo hò. Tông môn nhất lưu có fan siêu nhiều, so sánh cùng nhau thì 25 tên đệ tử Vạn Cổ tông lên đài, toàn bộ hội trường an tĩnh lại. Không có người xem trợ uy không quan trọng, bởi vì dáng người bọn Lý Thanh Dương xuất hiện bên trong màn sáng, Thanh Dương quận nhất thời bạo phát tiếng gọi ầm ĩ như sấm.



Tuy Vạn Cổ tông rút trúng tông môn nhất lưu, tình thế vô cùng nghiêm trọng. Nhưng võ giả, thậm chí người dân phổ thông Thanh Dương quận cũng sẽ coi bọn họ là anh hùng, cũng sẽ dùng bầu nhiệt huyết hò hét trợ uy cho bọn họ!



- Vạn Cổ tông, cố lên!



Một võ giả hét lớn.



- Vạn Cổ tông, cố lên!



- Vạn Cổ tông, cố lên!



Vô số người hò hét làm rung động bầu trời Thanh Dương quận! Dù là một vài hài đồng ba bốn tuổi cũng bị nhiễm bầu không khí này, nắm chặt nắm tay nhỏ, non nớt hô lớn.



- Vạn Cổ tông, cố lên!



- Đại biểu song phương.



Một lão giả leo lên đài, nói.



- Là đơn độc đấu, hay là đại loạn đấu?



Mỗi kỳ long hổ tranh bá đều sẽ có rất nhiều đệ tử dự thi, phương thức quyết thắng có thể chọn một đối một đơn đấu, cũng có thể chọn nhiều người đại hỗn chiến. Thực ra ngay từ đầu có thi đấu một mình và thi đấu đoàn thể, sau vì quá lãng phí thời gian, cho nên hai loại biến cố nhu hợp, để người dự thi tự mình lựa chọn.



- Tùy.



Lý Thanh Dương nói.



Bọn người Tô Tiểu Mạt sau lưng chiến ý mười phần. Đối với bọn hắn mà nói, vô luận đơn đả độc đấu hay là quần chiến, chỉ cần có thể đánh thoải mái là được!



Đệ tử cầm đầu Đại Diễn Thánh Tông kia thản nhiên nói.



- 25 người, từng người đánh thì quá lãng phí thời gian, không bằng loạn đấu đi.



- Được.



Lý Thanh Dương nói.



Lão giả cao giọng tuyên bố.



- Long hổ tranh bá vòng thứ nhất, trận chiến đầu tiên, người dự thi song phương lựa chọn đại loạn đấu!



- Đại loạn đấu? Vạn Cổ tông thật có dũng khí, cũng dám đánh quần chiến với tông môn nhất lưu!



- Chỉ sợ là không muốn lãng phí thời gian, nhanh thua trận đỡ mất mặt, thu dọn hành lý về nhà đi!



Trong khi mọi người bàn luận xong, đệ tử Đại Diễn Thánh Tông đã tản ra, một linh năng cường thế cuồn cuộn trong nháy mắt tràn ngập!



- Trời ơi!



- Tất cả đều là Vũ Vương!



- Nói nhảm, đây chính là tông môn nhất lưu!



- Chỉ là đệ tử phổ thông mà thôi, nếu như phái đệ tử tinh nhuệ nhất thì tông môn khác cũng không cần tham gia nữa rồi!



Khi đệ tử Đại Diễn Thánh Tông tiến vào trạng thái chiến đấu, bạo phát tu vi Vũ Vương ra, hội trường nhất thời tiến vào cao trào.



Hình ảnh trận pháp hơi run rẫy. Lúc này, ống kính chuyển tới đệ tử Vạn Cổ tông, giống như muốn cho thế nhân nhìn một chút, trước mặt 25 danh Vũ Vương Đại Diễn Thánh Tông, trên mặt bọn họ sẽ có biểu lộ tuyệt vọng gì.



Cũng không có tuyệt vọng, mà là vô tận chiến ý!



Lý Thanh Dương đứng phía trước, nhẹ nhàng nâng tay lên.



Bọn người Tiêu Tội Kỷ, Dạ Tinh Thần tản ra, mỗi người khóa chặt một tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông, khóe miệng hoặc mỉm cười, hoặc khinh thường.



- Trận đấu bắt đầu.



Nhưng vào lúc này, trọng tài cao giọng hô.



- Lên!



Đệ tử Đại Diễn Thánh Tông quát.



Nhưng, vừa dứt lời, một trận gió thổi tới, chỉ thấy trong nháy mắt Tô Tiểu Mạt tới gần, rót linh năng vào trong chân phải trực tiếp đảo qua.



Bốp bốp bốp!



Hai đệ tử Đại Diễn Thánh Tông bị đánh văng ra, lảo đảo lui nhanh, ánh mắt hiện lên kinh ngạc.



Bộp!



Tô Tiểu Mạt nhanh chân đến, lăng không bay lên, từng dấu chân ở giữa không trung bộc phát ra, giống như thiên la địa võng áp xuống.



Oanh! Oanh! Oanh!



Dấu chân cuồng bạo lần lượt đánh xuống! Đệ tử Đại Diễn Thánh Tông kia chỉ có thể mở khí tường chống lại, mặc dù hữu kinh vô hiểm hóa giải, nhưng lại lui hơn mười bước!



Oanh!



Một bên khác, tiếng nổ vang truyền đến! Toàn thân Tiêu Tội Kỷ tràn ngập Thổ hệ linh năng, hắn đang thoải mái công kích đối thủ, theo mỗi một lần công kích, trong không khí đều tràn ngập tàn ảnh gần như thực chất hóa!



- Cái này…



Khán giả trừng to mắt.



Giao đấu mới vừa bắt đầu, hai tên đệ tử Vạn Cổ tông biểu hiện ra lực chiến đấu cũng không yếu hơn đệ tử Đại Diễn Thánh Tông!



Nhưng vào lúc này, bên trong màn sáng truyền bạo hưởng lần nữa. Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông chật vật ngã vào bên lôi đài.



Dạ Tinh Thần ngừng trước mặt hắn, thản nhiên nói.



- Rác rưởi.



Bộp!



Một cước, tên đệ tử hoa lệ Đại Diễn Thánh Tông kia bay ra, sau đó nhe răng nhếch miệng ngã bên ngoài tỷ đấu đài!



- Đào thải, bị hạ gục rồi!







Bình Luận (0)
Comment