Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 708 - Chương 708. Chương 708. Đừng Lãng Phí Thời Gian, Nhanh Kết Thúc Trận Đấu.

Chương 708. Chương 708. Đừng lãng phí thời gian, nhanh kết thúc trận đấu.


Ầm ầm!



Linh Huyễn Tôn đột ngột mọc lên từ mặt đất, ngã chổng vó. Võ giả thông qua hình ảnh trận pháp thấy cảnh này đều trợn tròn con mắt. Người xem ở hội trường có thể thấy trực quan, cho nên giờ phút này miệng bọn họ há to đủ để nhét vào mấy quả trứng gà!



Nếu như ném võ giả qua vai thì còn có thể hiểu được! Nhưng Linh Huyễn Tôn là pháp tướng từ linh năng hội tụ ra, cũng không phải là hung thú thực thể hóa. Đệ tử Vạn Cổ tông kia lại tay không nâng lên, xong khiến người ta ngã lộn nhào, cái này cũng quá mức kinh hãi thế tục!



Huống hồ, là do hai mươi ba Vũ Vương ngưng tụ!



- Quá tàn bạo, thật đáng sợ!



Vù vù!



Khí thế hùng hậu đài từ giao đấu tràn ngập ra. Tiêu Tội Kỷ loã lồ nửa người trên, đưa lưng về phía hình ảnh trận pháp, chứng minh với võ giả toàn bộ đại lục, như thế nào là lực dời núi lấp biển!



Một khắc này, Võ giả xem chiến đấu đánh giá thân thể đệ tử Cực Bạo nổ Vạn Cổ tông này, chỉ có hai chữ, trâu bò!



Bách Hợp Thánh Tông xa xôi.



Sau khi Tiêu Tội Kỷ dùng lực có thể đập nát núi sông đánh ngã pháp tướng do hai mươi ba Vũ Vương ngưng tụ, cả tông môn hoàn toàn yên tĩnh. Bách Hợp Thánh Tông vốn cũng báo danh tham gia long hổ tranh bá. Sau này, một trong đệ tử kiệt xuất nhất bị Tiêu Tội Kỷ đánh bại, xem như quá mất mặt, chỉ có thể xin hủy bỏ.



- Sư tôn.



Mộ Dung Hân đứng ở hậu sơn, nhìn lấy bóng lưng nam nhân phía trên màn sáng kia, lòng tràn đầy khổ sở nói.



- Lúc đến cửa đáp chiến, hắn cũng không vận dụng toàn lực.



- Ừ.



Lúc đó Tiêu Tội Kỷ không có làm thật. Đến Bách Hợp Thánh Tông là vì đoạt lại tôn nghiêm đã từng mất đi, chỉ thế thôi. Trong ánh mắt Trình Tuệ Tâm lấp lóe tức giận.



Vốn cho rằng đệ tử còn có khả năng tu luyện tiếp tục siêu việt Tiêu Tội Kỷ, bây giờ từ thực lực tên kia mà nhìn thì chênh lệch giữa hai người càng ngày càng lớn.



- Đáng giận!



Trình Tuệ Tâm rất không cam tâm. Nhưng mà, không thể không tiếp nhận sự thật rằng đệ tử Vạn Cổ tông càng ngày càng mạnh.



- Tiêu sư huynh, uy vũ!



- Tiêu sư huynh, uy vũ!



Thiết Cốt sơn, khi Tiêu Tội Kỷ đánh văng Linh Huyễn Tôn, hơn 10 ngàn tên đệ tử cùng hô to!



- Ha ha ha!



Liễu Uyển Thi cầm cái muỗng hoa chân múa tay. Đáng thương cho Nhất Hắc Nhị Hắc, hai người đứng trước bếp lò, trên mặt đã dính đầy rau quả.



Lại trở lại đài giao đấu.



Sau khi Tiêu Tội Kỷ hất Linh Huyễn Tôn ngã xuống, đệ tử Đại Diễn Thánh Tông khống chế không nổi thân thể, theo quán tính lảo đảo ngã xuống phía trước. Chờ bọn hắn ổn định thân thể, nhìn về phía tên đệ tử Vạn Cổ tông kia, ánh mắt nhất thời dâng lên hoảng sợ!



- Nam nhân này thật đáng sợ!



- Kết trận!



Một tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông phẫn nộ quát.



Xoát! Xoát!



Hơn hai mươi người điều chỉnh vị trí, kích phát linh năng đến cực hạn, Linh Huyễn Tôn ngã trên mặt đất đứng lên lần nữa.



Xoát! Xoát! Xoát!



Tám cánh tay chuyển động, mang theo lực mạnh đập về phía Tiêu Tội Kỷ!



Bọn họ rất tức giận. Pháp tướng cũng bị kích phát đến cực hạn!



Tạch tạch tạch!



Tiêu Tội Kỷ đưa lưng về phía Linh Huyễn Tôn, toàn thân bị ánh sáng bao phủ, áo giáp màu đen thực thể hóa chỉ trong nháy mắt là hội tụ thành.



Vù vù.



Nhưng vào lúc này, một nắm đấm đầu tiên của Linh Huyễn Tôn áp xuống, mang theo lực lượng chấn động mặt đất!



Oanh!



Dương Ngọc Hoa vọt tới, đứng trước người Tiêu sư huynh, song chưởng đột nhiên triển ra, tiếp được nắm đấm nặng nề kia.



Tạch tạch tạch!



Cùng lúc đó, ánh sáng quanh quẩn trên cánh tay, sau đó lan tràn đến toàn thân, đợi ánh sáng tiêu tán thì khải giáp thực thể hóa đã khoác lên người. Quá trình Tiêu Tội Kỷ và Dương Ngọc Hoa kích phát linh khải, chỉ có thể dùng chữ đẹp trai để hình dung, toàn bộ hành trình hai người biểu hiện thong dong, cũng chỉ có thể dùng từ phô trương để hình dung!



Dùng lời Quân Thường Tiếu mà nói, đã tham gia long hổ tranh bá thì chính là tới để khoe khoang! Trên trời dưới đất này, ai cũng không ngăn cản được đệ tử Vạn Cổ tông ta khoe khoang, nếu có, vậy thì mời vào chỗ chết!



Hô! Hô!



Bảy cánh tay khác hung hăng áp xuống. Đột nhiên, hàn khí lạnh lẽo tận xương từ đằng xa tràn ngập đến, từng tầng sương lạnh phủ trên đại thủ.



- Đóng băng!



Tay ngọc của Lục Thiên Thiên giao thoa, quát.



Tạch tạch tạch —— —— -



Bảy cánh tay áp xuống tới trong nháy mắt bị băng phong, tốc độ hạ xuống chậm lại.



- Phong bế!



Khán giả hoảng sợ nói.



- Bé con này có sự hiểu biết về Băng hệ vô cùng khủng bố!



Một tên cường giả băng tu trầm giọng nói.



Oanh!



Một nắm đấm đánh vào cánh tay, Dương Ngọc Hoa tiếp được, nện vỡ nát, sau đó chỉ thấy Hà Vô Địch nhẹ nhàng rơi xuống, nói.



- Giao cho ta.



Xoát! Xoát!



Tiêu Tội Kỷ và Dương Ngọc Hoa đồng loạt tránh ra. Hà Vô Địch đứng dưới cánh tay bị băng phong, lắc cánh tay, ánh mắt có vẻ lười biếng trong nháy mắt trở nên sắc bén.



- Nghiêm túc à?



Quân Thường Tiếu nói.



Tu vi của quan môn đệ tử này đề thăng cực nhanh, nhưng lực chiến đấu rốt cuộc mạnh cỡ nào thì hắn chưa từng thấy.



Xoát!



Linh năng của Hà Vô Địch hội tụ bên trong quyền bên phải, nhất thời thi triển Sơn Băng Địa Liệt quyền!



Vù vù! Vù vù!



Trong lúc nhất thời, toàn bộ đài giao đấu tràn ngập quyền thế khủng bố!



Dạ Tinh Thần nhăn mày lại.



Sơn Băng Địa Liệt quyền hắn cũng tu luyện, nhưng từ uy lực hay là khí thế thì rõ ràng chênh lệch rất lớn với Hà Vô Địch!



Tuy Dạ Đế là Vũ Đế trọng sinh, nhưng dù sao quan môn đệ tử này cũng đến từ thượng giới. Hắc Long tà tông nhất chiến, nếu không chủ quan bị Ma khí nhập thể, đám cao thủ thi triển Thị Huyết Đại Pháp tà phái kia cũng không đủ một mình hắn ra tay!



Nếu như nói lần này tham gia long hổ tranh bá, đệ tử Vạn Cổ tông đều bật hack thì Hà Vô Địch có thể nói là bay trên trời, cũng là một hack trâu bò.



Oanh! Oanh! Oanh!



Bảy cánh tay còn chưa mở phong ấn thì quyền ấn đánh tới tấp đến!



Bốp! Bốp! Bốp!



Sau một trận oanh tạc điên cuồng, cánh tay Linh Huyễn Tôn bị phá mất, linh năng hóa thành khói bụi, bao phủ gần phân nửa giao đấu đài.



Xoát!



Hà Vô Địch nhún người nhảy lên, duỗi ra hai ngón tay.



Vù vù —— —— -



Hào quang màu đỏ thắm cấp tốc hội tụ, chói ra một chùm sáng chói mắt đánh vào giữa mi tâm Linh Huyễn Tôn lung lay sắp đổ, xuyên thủng cực bá đạo!



Phốc! Phốc!



Đệ tử Đại Diễn Thánh Tông đồng loạt thổ huyết. Tâm trí bọn hắn lộn xộn, ngưng tụ Linh Huyễn Tôn tiêu tán trên đài giao đấu.



- Phá mất rồi!



Tròng mắt mọi người đã sắp trừng ra ngoài. Tiêu Tội Kỷ ném Linh Huyễn Tôn đi đã đủ kinh khủng, vậy mà tên đệ tử kia lại dễ như trở bàn tay mạt sát như thế!



Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói.



- Quan môn đệ tử này của ta, thực lực hiện tại đã không kém gì Vũ Vương đỉnh phong, sớm biết thì đã không cần hắn tham gia long hổ tranh bá.



Là sao? Bời vì quá mạnh nne6 không cho người dự thi khác bất luận đường sống gì à!



- Đừng lãng phí thời gian.



Lục Thiên Thiên vẫn đang trầm mặc nói.



- Nhanh kết thúc trận đấu đi.



Đại sư tỷ lên tiếng, bọn người Lý Thanh Dương không dám không nghe theo!



Xoát! Xoát!



Kết quả là, bọn họ cũng không đoái hoài tới đệ tử Đại Diễn Thánh Tông bị phá chiêu bị thương, cùng nhau ngưng tụ các loại chiêu thức chém tới!



Biểu hiện tích cực nhất là Dạ Tinh Thần, dù sao giao đấu chưa bắt đầu thì hắn bị một rác rưởi mắng là rác rưởi, chắc chắn phải lấy người dự thi khác để giải tỏa sự khó chịu!



Phù phù! Phù phù!



Vốn đệ tử Đại Diễn Thánh Tông đã bị thương, căn bản chịu không nổi đệ tử Vạn Cổ tông điên cuồng oanh tạc như thế, lần lượt từng người bay ra đài giao đấu.



- Cái này…



Khán giả nhìn mà trợn mắt hốc mồm. Ước chừng một lát, trên đài chỉ còn lại một tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông đang khổ cực chèo chống.



Đứng ở trước mặt hắn là hai mươi lăm đệ tử Vạn Cổ tông, hoặc nghiêng người, hoặc ôm tay, hoặc ngồi xổm xuống, quanh thân phát ra khí tức cường thế, tựa như hóa thành từng con quái vật vậy!



- A!



Đệ tử Đại Diễn Thánh Tông này phẫn nộ hét lớn một tiếng! Kết quả còn chưa xuất thủ thì đã bị Tô Tiểu Mạt dùng một chân đạp bay ra ngoài, nằm cùng một chỗ chỉnh tề với người một nhà đồng môn.



Cuối cùng., vòng loại trận chiến đầu tiên kết thúc!



Ngừng lại một hồi lâu, giọng của trọng tài mới vang lên.



- Đại Diễn Thánh Tông bị loại, người thắng là —— Vạn Cổ tông!



Đinh!



- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, lấy được phù kinh nghiệm ×2, đã gửi đến không gian giới chỉ.



Bên tai vang lên tiếng nhắc nhở.



Nhưng mà, Quân Thường Tiếu lại ngạc nhiên nói.



- Điểm cống hiến đâu!



Hệ thống nói.



- Loại nhiệm vụ phụ tuyến có công khai ghi giá này sẽ không cho điểm cống hiến khen thưởng.



- Hả!



Quân Thường Tiếu sụp đổ.













Bình Luận (0)
Comment