Chương 709. Chương 709. Lập 2 kỷ lục mới.
Vòng loại trận chiến đầu tiên kết thúc.
Hai mươi lăm tên đệ tử Đại Diễn Thánh Tông bị đánh bay toàn bộ, đệ tử Vạn Cổ tông không một người bị loại. Sau khi trọng tài tuyên bố thì toàn bộ Tinh Vẫn đại lục chìm trong im lặng.
Ngay từ đầu, mọi người nhận định, Vạn Cổ tông gặp được Đại Diễn Thánh Tông là trợ giúp đối phương không cần tốn nhiều sức mà vẫn thuận lợi tấn cấp.
Ngay từ đầu, không có người nào xem trọng tông môn ngũ lưu này, dù là bách tính Thanh Dương quận reo hò, cũng chỉ hi vọng bọn họ có thể chịu đựng dưới thế công của tông môn nhất lưu!
Kết quả lại là Đại Diễn Thánh Tông bị đánh bại, thành bàn đạp cho Vạn Cổ tông tấn cấp vòng thứ hai. Thực ra không nên hô Vạn Cổ tông vố lên, mà cần phải hô Đại Diễn Thánh Tông cố lên. Đáng tiếc bọn họ cũng không có cố, dù là thi triển Đại Diễn Linh Huyễn trận thì vẫn bị đệ tử Vạn Cổ tông vô tình nghiền ép. Đây là một cố sự bi thương bơi ngược dòng nước.
Con mắt mọi người đều dừng lại bên trên màn sáng, dừng lại trên thân đệ tử Vạn Cổ tông đứng bất quy tắc tại đài so đấu, hoặc nghiêng người, hoặc ôm tay, hoặc nắm tay, trong ánh mắt hiện lên kiêng kị.
- Yêu nghiệt! Mau đến xem, một đám yêu nghiệt!
Biểu hiện trên mặt Đoạn Tự Thủ rất phong phú.
Đệ tử Đại Diễn thánh tử thua trận, hắn vô ý thức xoa con mắt, xem có phải mình nhìn lầm hay không?
Là thực!
Tông môn nhất lưu, dù là đệ tử tông môn nhà mình gặp được thì cũng phải dốc toàn lực ứng phó, vậy mà lại bại bởi Vạn Cổ tông! Không dám tưởng tượng, không thể tin!
- Hey.
Quân Thường Tiếu ngồi ở bên tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay vịn ót, cười nói.
- Hi vọng quý tông có thể thông qua vòng thứ nhất, thế này thì chúng ta còn có khả năng gặp đấy.
Khóe miệng Đoạn Tự Thủ kịch liệt run rẩy.
Trước lúc ch7a khai chiến, hắn ước gì gặp Vạn Cổ tông. Nhưng bây giờ ngay cả tông môn nhất lưu cũng bị đánh ra bả, nếu gặp được ởvòng thứ hai thì chắc chắn sẽ không may!
Vốn lão đại các tông môn đang hối hận không thể bắt cặp tông môn ngũ lưu này, giờ phút này lại cảm thấy vô cùng may mắn khi không rút trúng bọn họ ở vòng loại!
Cho nên, hết thảy xem thường và trào phúng, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể đánh cho vỡ nát. Vạn Cổ tông chiến thắng Đại Diễn Thánh Tông, chính là dùng hành động chứng minh với thế nhân!
Phù phù!
Chứng nhận quán tây nam Dương Châu, Dịch Thiên Hành như bóng cao su nhụt chí, trực tiếp ngồi phịch ở trên ghế. Chu trưởng lão sớm chuẩn bị tốt, hô hấp dồn dập, ngón tay đang run rẩy kịch liệt. Không ai biết, từng người Đại Diễn Thánh Tông bị đánh bay ra ngoài, biểu hiện trên mặt vị quán chủ này có bao nhiêu phong phú.
Trận đấu kết thúc, kết quả cũng kết thúc. Trái tim nhỏ treo ở trên cổ họng kia mới trở về nguyên trạng, người cũng kiệt sức.
Thật ra, con người dưới tình huống khẩn trương cao độ sẽ hao phí một lượng lớn thể lực, dù là cường giả luyện võ đạo cảnh giới không thấp cũng khó mà tránh khỏi!
- Quán chủ…
Chu trưởng lão vịn cái ghế, kích động nói.
- Thắng, thắng, Vạn Cổ tông thắng
- Thắng, thắng.
Dịch Thiên Hành dựa vào ghế nhẹ giọng nỉ non, sau đó lại khó khống chế tâm trạng, nhất thời nước mắt tuôn đầy mặt. Long hổ tranh bá kỳ trước, tông môn phái ra đã bị đào thải tại vòng loại, lần này Vạn Cổ tông xuất chiến, rốt cục đánh phá lời nguyền, tấn cấp vòng thứ hai, làm sao không khiến hắn vui đến phát khóc được!
Huống chi, điều này đại biểu rằng tông môn tây nam Dương Châu xuất chiến, còn tạo ra hai kỷ lục mới!
Một, tông môn ngũ lưu tấn cấp vòng hai!
Hai, tông môn nhất lưu bị loại ở vòng loại!
Long hổ tranh bá kỳ trước, mặc dù tông môn ngũ lưu có tham gia, nhưng kết quả cuối cùng đều bị loại ở vòng loại. Dần dà, tông môn ngũ lưu cũng không dám tới chơi.
Còn tông môn nhất lưu mỗi lần tham gia, đừng nói ra về ở vòng loại, ra về ở vòng thứ hai cũng chưa từng từng có.
Ngày hôm nay, Vạn Cổ tông đánh bại Đại Diễn Thánh Tông, tông môn nhất lưu ở vòng loại là thần thoại bất bại, giờ đã hoàn toàn bị đánh bại!
Khó trách sau khi nhóm trọng tài tuyên bố kết quả, toàn bộ Tinh Vẫn đại lục đều chìm vào im lặng, bởi vì tông môn này tạo ra hai kỷ lục, xưa nay chưa từng có!
- Thắng! Vạn Cổ tông thắng!
Sau khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi, mấy chục triệu con dân Thanh Dương quận phấn khởi hô to lên, nhiều người kích động đến mức hai mắt đẫm lệ!
- Tây nam Dương Châu chúng ta là Châu yếu nhất, long hổ tranh bá mỗi lần chỉ có một danh ngạch, đi cũng là bàn đạp cho tông môn tấn cấp vòng hai!
- Thanh Dương quận chúng ta chỉ có cửu đẳng, không được võ giả quận cao đẳng nhìn trong mắt.
- Không sao! Chúng ta có Vạn Cổ tông! Họ đại biểu cho tây nam Dương Châu, đại biểu cho Thanh Dương quận, chiến thắng tông môn nhất lưu một cách thần kỳ, vậy đã đủ rồi!
Mấy chục triệu võ giả và bách tính nhìn màn sáng, những đệ tử Vạn Cổ tông đứng ở kia, cột sống ưỡn đến mức thẳng tắp, trước đó chưa từng có, trên mặt có vui mừng, cũng có kiêu ngạo!
- Vạn Cổ tông uy vũ! Vạn Cổ tông uy vũ!
Tiếng la tê liệt bầu trời Thanh Dương quận, truyền đi phương xa kia.
Ngược lại, tại Thiết Cốt sơn, tại Vạn Cổ tông.
Tuy các đệ tử vui vẻ, nhưng không có biểu hiện điên cuồng như vậy, bởi vì sư huynh chiến thắng đệ tử tông môn nhất lưu quả thật là bình thường.
- Rất mạnh!
- Bọn họ tu luyện thế nào vậy!
- Nếu như gặp phải thì chắc chắn có một trận ác chiến!
Còn đệ tử các tông dự thi chưa ra sân, nghiêm túc nhìn chằm chằm đám đệ tử Vạn Cổ tông lần lượt đi xuống đài giao đấu kia.
Chiến thắng Đại Diễn Thánh Tông đã khiến thiên tài của tông môn bọn họ coi trọng!
- Chư vị!
Đột nhiên, trên không vang lên tiếng nói.
Mọi người cùng nhau ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Quân Thường Tiếu lại xuất hiện tại trước trận pháp, hướng về phía ống kính nói.
- Đây chính là đệ tử bổn tọa, các ngươi gia nhập Vạn Cổ tông cũng sẽ mạnh mẽ giống như bọn họ!
Khóe miệng mọi người co giật.
- Còn chờ cái gì nữa! Động tâm không bằng hành động - - - - -
Mấy chữ cuối cùng hô lên như hét khan cả giọng, chủ yếu là cách trận pháp quá xa, phải lớn tiếng hô mới được.
Xoát! Xoát!
Hai tên Vũ Hoàng ban tổ chức bắt Quân Thường Tiếu, sau đó nhấn hắn xuống chỗ ngồi, dứt khoát không đi nữa, hai tay ôm ngực đứng trước người.
Cái đãi ngộ này rất cao.
- Ta nói nè hai vị.
Quân Thường Tiếu sụp đổ nói.
- Nhiều người như vậy, đừng nhìn ta chằm chằm vậy chứ!
Khóe miệng lão đại các tông môn co giật. Không nhìn chằm chằm ngươi, không để ý thì bay lên quảng cáo, cái này người nào mà chịu đựng được!
Vòng loại của trận chiến đầu tiên kết thúc.
Dưới ánh mắt của vô số người, Lục Thiên Thiên và bọn người Lý Thanh Dương trở về chỗ cũ.
- Sư huynh.
Lý Phi thầm nói.
- Bọn họ cũng yếu quá đi.
Lý Thanh Dương nói
- Tông môn nhất lưu đều phái đệ tử tượng trưng tới tham gia long hổ tranh bá, nếu làm thật, phái đệ tử tinh nhuệ ra thì chưa chắc chúng ta sẽ thắng nhẹ nhàng như vậy.
Tính cách của hắn ổn trọng, không bởi vì chiến thắng Đại Diễn Thánh Tông thì phủ nhận tông môn nhất lưu mạnh mẽ, dù sao thế lực này còn có rất nhiều tư chất, thể chất nghịch thiên tồn tại.
Nói trắng ra, long hổ tranh bá trong mắt tông môn đỉnh cấp, đơn giản cũng chỉ là phái đệ tử dùng tạm đến luyện binh, những đệ tử tinh nhuệ nhất sẽ đặt tâm tư trên mặt tu luyện.
- Hi vọng đối thủ vòng sau có thể mạnh hơn một chút.
Tô Tiểu Mạt nói.
Lý Thanh Dương nói.
- Tông chủ nói, long hổ tranh bá lần này có rất nhiều thiên tài thực lực không tệ, tiếp theo chúng ta có thể mượn cơ hội xem qua một chút.
- Ừm.
Mọi người đặt tâm tư thả trên tông môn sắp lên đài.
Thật đáng tiếc, vòng thứ hai xuất chiến là hai tông môn tứ lưu, không phải Trung Tôn châu, song phương lựa chọn đơn đấu, đánh lần lượt từng ván, nhìn không có kịch tính gì.
- Thật nhàm chán.
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi nhìn buồn ngủ.
Cho đến nhị lưu Ngạo Thế Thánh Tông và một tông môn tam lưu giao đấu mới khơi lên hứng thú của bọn hắn, bởi vì song phương lựa chọn đơn đấu, cái người Ngạo Vô Song kia, một người chiến thắng hai mươi lăm người!
- Chậc chậc.
Tô Tiểu Mạt nói.
- Cũng mạnh đó, là kình địch.
Lý Thanh Dương nói.
Xoát!
Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, Ngạo Vô Song từ giao đấu đài nhảy xuống, lúc quay về chỗ thì đảo qua từng đệ tử Vạn Cổ tông, khinh thường nói.
- Rác rưởi.
Ánh mắt Dạ Tinh Thần dần dần âm lãnh, nói.
- Vòng sau nhất định phải rút trúng Ngạo Thế Thánh Tông, ta muốn bóp chết hắn!