Chương 719. Chương 719. Dùng sinh mệnh thăm dò chiều sâu địa ngục.
Hôm sau.
Mấy đài giao đấu ở hội trường hội tụ cùng một chỗ, hình thành vũ đài rất lớn. Đây là trận chung kết nên dùng lôi đài chuyên nghiệp, không chỉ qua cải tạo, mà còn có vài chục trận pháp đại sư lấy trận pháp gia cố, dù là cao độ, độ rộng hay là độ dày, đều mạnh hơn so trước kia nhiều.
Lấy mặt Quân tông chủ ma sát ở phía trên, dù da hắn mài mất mấy tầng thì cũng chưa hẳn khiến một khối đá bị tổn hại.
- Thật rộng rãi!
Người xem lần lượt vào sân, nhìn đài giao đấu cao lớn hơn kia thì cũng ý thức được, trận chung kết ngày hôm nay khẳng định vô cùng đặc sắc!
- Cho mời Vạn Cổ tông, Ngạo Thế Thánh Tông ra trận!
Thanh âm cẩn trọng của Hàn thành chủ vang vọng trong hội trường, thông qua màn sáng truyền đến toàn bộ đại lục.
Qua ống kính của hình ảnh trận pháp có thể nhìn thấy vị cường giả này đứng tại đài quan chiến VIP, một tay ấn tại bờ vai Quân Thường Tiếu. Từ khi từ Hàn thành chủ tự mình phụ trách giám sát thì tên kia cũng không xuất hiện trên trận pháp.
- Chậc chậc.
Có người nói.
- Vũ Thánh nhìn chằm chằm một tấc cũng không rời, đãi ngộ rất cao.
- Quảng cáo quá phát rồ! Tông chủ không biết xấu hổ như vậy, lần đầu tiên ta gặp đấy!
Mấy ngày chiến đấu, rất nhiều người nhớ kỹ đệ tử tông môn ngũ lưu kia trâu bò thế nào, cũng nhớ kỹ tông chủ vô sỉ kia.
Xoát!
Ngay tại lúc này, Quân Thường Tiếu mở hai tay ra, một cái biểu ngữ bỗng dưng tung ra. Từ bên trên ống kính rõ ràng nhìn thấy, trên đó viết một hàng chữ, nội dung là —— gia nhập tông môn ta, cùng nhau thực hiện mộng tưởng!
Hôm qua sau khi trở về, hắn suy nghĩ hơn nửa ngày mới nghĩ xong, rốt cục nghĩ ra chiêu này!
Ống kính vừa rồi quay gần Hàn thành chủ, cho nên Quân tông chủ kéo biểu ngữ tuyên truyền, một hàng chữ lớn trong nháy mắt đoạt danh tiếng!
Khóe miệng mọi người co giật. Đây đúng là phát rồ, tẩu hỏa nhập ma mà!
Biểu hiện trên mặt Hàn thành chủ cũng đặc sắc, vội vàng truyền âm cho trận pháp sư chuyển ống kính đi.
- Có giá trị.
Chí ít biểu diễn được mấy giây đây.
Cái này nếu ở một số đại hội lớn, hoặc phía tiết mục nào đó ở Địa Cầu, chỉ vẻn vẹn vài giây đồng hồ thì tiền quảng cáo đã rất quý rồi!
Hàn thành chủ sụp đổ nói.
- Khó lòng phòng bị!
Ngăn cản tên kia bay lên lộ mặt, lại không thể ngăn cản phương thức hắn kéo biểu ngữ tiếp tục quảng cáo!
Thôi, thôi. Ngày hôm nay cũng là một trận sau cùng, nhịn đi. Hàn thành chủ cưỡng ép thu hồi xúc động ấn Quân Thường Tiếu trên sàn nhà mà ma sát.
Xoát! Xoát!
Ngay tại lúc này, hai mươi lăm tên đệ tử đại biểu cho Vạn Cổ tông từng người đi tới. Nhưng mà, biểu hiện trên mặt Hàn thành chủ lại càng đặc sắc!
Phía trước trang phục hoa lệ mà đám đệ tử này mặc, đều viết —— Vạn Cổ tông, chính là tông môn đáng giá thực hiện mộng tưởng nhất. Ngươi có Trương Lương kế, ta có thang leo tường!
Không cho bổn tọa ống kính, vậy thì ra quảng cáo trên giáo phục đệ tử, không tin không cho bọn hắn ống kính lúc giao chiến!
Không chịu nổi! Rất nhiều người xem nhìn thấy phía trên y phục đệ tử Vạn Cổ tông ghi khẩu hiệu, cả người sắp phát cuồng!
Khóe miệng Hàn thành chủ kịch liệt run rẩy. Chiêu này phá sao đây? Chẳng lẽ để bọn hắn trở về phòng chờ đợi thay đổi một lần nữa? Nhưng mà đệ tử Ngạo Thế Thánh Tông đã ra trận, đương nhiên đã không kịp!
Hàn thành chủ chỉ có thể tiếp tục liên hệ trận pháp sư, căn dặn bọn họ chờ sau khi đệ tử song phương lên đài, quay đệ tử Vạn Cổ tông xong, lúc giao chiến cố gắng đưa ống kính càng xa càng tốt.
Không bao lâu, lấy Ngạo Vô Song cầm đầu, đệ tử Ngạo Thế Thánh Tông đứng trên đài cao. Hình ảnh trận pháp ống kính cũng từ chính diện chuyển hướng.
Chậc!
Hàn thành chủ nhịn không được nói. Hai mươi lăm tên đệ tử Vạn Cổ tông đưa lưng về phía ống kính, trên quần áo đều viết một chữ, tổ hợp lại thành ——Vạn Cổ tông ta truyền thừa từ thượng cổ, căn cứ nguyên tắc ân trạch chúng sinh, chiêu sinh anh kiệt khắp thiên hạ!
Còn có hai dấu phẩy, một dấu chấm than, vừa đủ hai mươi lăm chữ! Mà kiểu chữ rất lớn, chiếm toàn bộ sau lưng, lúc ống kính đặc tả cho phần lưng thì chiếm cứ màn sáng. Trước sau đều có, hỏi ngươi phá làm sao!
Một khắc này, Hàn thành chủ kém chút nhịn không được đóng hình ảnh trận pháp lại. Nhưng mà, các châu quận thành trì đều trả tiền, nắm giữ tư cách xem hình ảnh, mình muốn tắt mất ở trận chung kết thì không phải vỡ tổ sao!
- Hàn thành chủ.
Quân Thường Tiếu thấp giọng nói.
- Lần sau nếu như còn tổ chức long hổ tranh bá, có thể công khai đấu thầu, chắc chắn sẽ có người nguyện ý bỏ nhiều tiền mua loại phương thức quảng cáo của ta, đến lúc đó ban tổ chức tất nhiên cũng sẽ kiếm lời đầy bồn đầy bát....
Tuy Hàn thành chủ rất sụp đổ, nhưng nghĩ lại một chút cảm thấy có đạo lý. Kết quả là, những kỳ sau, hắn tiếp tục dẫn dắt long hổ tranh bá, cũng áp dụng đề nghị của Quân Thường Tiếu, từ đó long hổ tranh bá đi lên con đường quảng cáo, ban ngày đánh xong, một đêm quảng cáo không đường về. Mãi đến khi phát triển đến cấp độ phát rồ, bị người đời sau trêu chọc là —— long hổ tranh bá giành giật quảng cáo.
Khái niệm này vẫn chưa phổ biến lắm, Quân Thường Tiếu lấy tư duy người Địa Cầu, đang điên cuồng phá hoại, điển hình nhất là trang phục. Nương theo đệ tử Vạn Cổ tông rực rỡ hào quang ở long hổ tranh bá, cũng tất sẽ nhấc lên một phong trào cải cách mới. Đến lúc đó người người mặc đường trang, mặc sườn xám, thuận miệng một câu đ mẹ đ má đều bình thường!
Đài giao đấu.
Hai đệ tử tông môn đối lập với nhau, bầu không khí trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo. Bầu không khí như thế này, vẻn vẹn bắt nguồn từ một người.
Đúng vậy.
Là hắn, là hắn, cũng là hắn, Phỉ A Ngưu của chúng ta!
Hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm Ngạo Vô Song, trong ánh mắt không có cảm tình kia, tựa như đang nhìn một người chết đã sớm lạnh lẽo nhiều ngày.
- Sư đệ.
Lý Thanh Dương truyền âm nói.
- Đây là trận giao đấu sau cùng, nhớ phải khắc chế tâm trạng của mình, đùng gây ra án mạng, nếu không tông chủ sẽ rất khó xử.
Đại sư tỷ tính tình lạnh nhạt không nói một lời, lúc này chỉ có hắn đứng ra điều hòa, dù sao trên đỉnh đầu che dấu ID nội vụ tổng quản.
Dạ Tinh Thần nói.
- Ta chỉ cần nửa cái mạng hắn....
Khóe miệng Lý Thanh Dương hơi co rút.
- A.
Ngay lúc này, Ngạo Vô Song thản nhiên nói.
- Các ngươi thế mà có thể leo đến trận chung kết, ta thu hồi lời nói lúc trước, các ngươi ưu tú hơn đồ bỏ đi một chút. Đương nhiên…
Hắn nhếch miệng cười nói.
- Chớ vội cao hứng, bởi vì ưu tú thì cũng vẫn là đồ bỏ đi.
Răng rắc! Tô Tiểu Mạt và bọn người Lý Phi siết chặt nắm tay, ánh mắt lấp lóe lửa giận.
Lý Thanh Dương luôn luôn dễ tính, nghe Ngạo Vô Song nói vậy thì trầm giọng nói.
- Sư đệ, vậy thì nửa cái mạng đi! Ngạo thiếu tông chủ thật phách lối.
- Tâm pháp độc môn Ngạo Thế Thánh Tông là Ngạo Thiên Quyết, lĩnh ngộ tầng thứ càng cao, tính cách càng cao ngạo. Loại tông môn này làm sao phát triển?
- Nghe nói có một loại tâm pháp hỗ trợ lẫn nhau, có thể triệt tiêu ngạo khí, có điều cái này Ngạo Thiếu tông chủ không tu luyện, cho nên vẫn luôn là bộ dáng phách lối kia.
- Khó trách, khó trách.
Mọi người nhỏ giọng nghị luận, cũng hiểu ra vì sao Ngạo Vô Song kêu ngạo như vậy.
- Tiểu tử.
Quân Thường Tiếu dựa vào ghế, cánh tay chống trên gối, đánh xuống gối ba chưởng.
- Ngươi đang dùng sinh mệnh mình, lần lượt thăm dò chiều sâu địa ngục đấy.
Đệ tử phách lối không phải hắn không gặp qua, nhưng loại người phách lối đến mức này là lần đầu gặp. Làm Tiểu Kim Cương tìm đường chết, hắn cam bái hạ phong.
- Song phương chọn đơn đấu, hay là loạn đấu?
Trọng tài đi tới, nhưng từ đầu tới cuối duy trì cảnh giác tuyệt đối, bởi vì trên đài giao đấu tràn ngập mùi thuốc súng nồng đậm.
- Đơn đấu.
Ngạo Vô Song và Dạ Tinh Thần trăm miệng một lời. Trọng tài vội vàng tuyên bố.
- Long hổ tranh bá trận chung kết, đại biểu song phương lựa chọn đơn đấu! Bắt đầu!
Khán giả ào ào nín thở. Trọng tài nhìn về phía đệ tử hai bên, nói.
- Các ngươi người nào chiến trước.
Ngạo Vô Song một bước ra, thản nhiên nói.
- Đối phó loại rác rưởi ưu tú một chút này, đương nhiên là để Thiếu tông chủ xuất chiến, đưa bọn hắn về đống rác.
Dạ Tinh Thần đi lên. Sắp ngược một người chết thì hắn càng bình tĩnh không gì sánh được.
- Dạ sư đệ!
Bọn người Tô Tiểu Mạt ào ào truyền âm nói.
- Tên này giao cho ngươi, nhất định phải khiến hắn mất nửa cái mạng đấy!