Chương 720. Chương 720. Tự mình đánh mình.
Tính khí Dạ Đế kiếp trước không tốt, đắc tội rất nhiều người. Tám Vũ Đế thì hết bốn người tuyệt giao, ba người có thù, một người không có chuyện gì thì uống chút rượu, hắn chửi ầm lên. Đây là tình thương kinh khủng đến mức nào mới có thể hỗn loạn đến cấp độ như thế? Trọng sinh sống lại, tính khí Dạ Tinh Thần thu liễm không ít, an tâm tu luyện tại tông môn, chỉ vì trở lại đỉnh phong để tìm nữ nhân kia báo thù rửa hận.
Nhưng mà, tới tham gia long hổ tranh bá, thế mà thấy một tên kiêu căng như thế. Tính tình táo bạo của Dạ Lão ca nhất thời ép xuống không được, dù như thế nào cũng phải ngược hắn mất nửa cái mạng, ngược đến khi sống không bằng chết!
- A.
Ngạo Vô Song thản nhiên nói.
- Chỉ có đồ bỏ đi mới có thể dùng ánh mắt này giả bộ mình rất mạnh thôi.
Dạ Tinh Thần nhìn về phía trọng tài, quát.
- Hô bắt đầu đi!
Bên trong ánh mắt và giọng nói bộc lộ ra một khí tức ma quỷ tới từ địa ngục, trọng tài cả kinh lui về phía sau hai bước, cũng vội vàng nói.
- Bắt đầu —— —— - -
Vù vù!
Vừa dứt lời, một trận khí tức cuồng bạo bạo phát, trong nháy mắt quét đến khiến hắn liên tiếp lui nhanh, sau cùng lảo đảo ngã xuống đài giao đấu. Người xem ở hiện trường nhất thời trợn tròn mắt. Tu vi trọng tài khẳng định là Vũ Vương đỉnh phong, lại bị người dự thi bạo phát khí thế làm dạt ra bên ngoài sân, đây cũng quá đáng sợ!
Oanh!
Tiếng nổ vang bỗng nhiên truyền đến. Mọi người vội vàng chuyển tầm mắt tới, chỉ thấy Dạ Tinh Thần đã đánh một quyền, hình bóng đưa lưng về phía ống kính kia như một đầu sư tử hoang dại đầy táo bạo đang đói khát thật lâu được thả ra, nhanh chóng muốn ăn thịt!
- Dạ sư huynh thật là dọa người!
Bên trong Vạn Cổ tông, rất nhiều đệ tử nhìn thấy bóng lưng khủng bố này thì biểu hiện trên mặt không khỏi dại ra. Ngày bình thường người sư huynh này cho bọn hắn cảm giác có hơi cao ngạo, không thích sống chung, lại không nghĩ rằng còn có một mặt táo bạo như vậy!
Không. Là một mặt sát cơ tung hoành!
- A Ngưu ca...
Huệ Nhi ngây ngốc nhìn. Đây là nam nhân đã từng leo lên cây móc trứng chim nên ngã xuống, cũng sẽ nhếch miệng cười nói không sao đó ư? Đây là nam nhân đứng ở dã ngoại, hô hào chờ sau khi thành niên muốn cưới mình kia sao?
Cảm giác xa lạ mãnh liệt khiến Huệ Nhi dâng lên một ý niệm trong đầu. Hắn không còn là A Ngưu ca, hắn là Dạ Tinh Thần, A Ngưu ca của ta vĩnh viễn không về được... Không thể không nói, trực giác của nữ nhân thật là mạnh, cái gì cũng đều có thể cảm nhận được.
Con mắt Huệ Nhi dần dần mơ hồ, nước mắt rơi xuống, nức nở nói.
- Cũng không về được...
- Lê tỷ tỷ.
Liễu Uyển Thi nói.
- Ngươi đi khuyên nhủ nàng đi.
Lê Lạc Thu lắc đầu nói.
- Muốn yêu thì yêu, không thích thì không thích, chúng ta không giúp được nàng....
Đài giao đấu.
Sau khi Dạ Tinh Thần tung ra một quyền mạnh mẽ, Ngạo Vô Song lui về phía sau hai bước, nhếch miệng cười nói.
- Thực lực của ngươi cũng tạm được, nếu như phân loại rác rưởi thành ba bảy loại thì chí ít ngươi thuộc về loại hai, loại ba.
Điên cuồng thăm dò chiều sâu địa ngục!
- Thật sao?
Dạ Tinh Thần bước ra, nắm đấm mang theo linh năng và tức giận trực tiếp xẹt qua hư không đánh mạnh tới.
Ông!
Một quyền này đánh ra, không gian nhất thời chấn động!
Oanh.
Trước người Ngạo Vô Song ngưng tụ khí tường, đón lấy quyền ấn thế kia, thân thể không tự chủ được lui về sau hai bước.
- Dạ sư đệ thi triển chiêu thức gì vậy?
Tô Tiểu Mạt ngạc nhiên nói.
Lý Thanh Dương ngây người nói.
- Không rõ nữa!
Quyền pháp mạnh nhất Vạn Cổ tông trước mắt cũng chỉ là Sơn Băng Địa Liệt quyền, nhưng quyền pháp mà Dạ Tinh Thần thi triển rõ ràng không phải.
- Chậc chậc.
Quân Thường Tiếu sờ cằm, thầm nghĩ.
- Tên này giấu hàng này.
Dạ Tinh Thần thi triển vũ kỹ không phải bên trong tông môn càng thêm vững vàng, hắn là cường giả trọng sinh, dù sao cường độ bạo phát vừa rồi, tầng thứ quyền pháp tuyệt đối là thánh phẩm. Loại võ học cấp bậc này, trên thị trường có tiền cũng không mua được.
Ngạo Vô Song ổn định thân thể, cười nói.
- Chỉ bằng một quyền của ngươi vừa rồi, đủ để xứng với rác rưởi loại một...
Xoát!
Ngay lúc này, Dạ Tinh Thần xuất hiện trước mặt hắn, nói.
- Đồ rác rưởi.
Mặc kệ Ngạo Vô Song nói đồ rác rưởi ngàn vạn lần, dù chia rác rưởi thành nhiều loại thì cũng chỉ khiến cho người ta có một loại cảm giác hung hăng càn quấy. Nhưng Dạ Đế thì khác, vẻn vẹn một câu đồ rác rưởi vô cùng đơn giản, tựa như nhãn hiệu khắc trên ót đối phương, khắc trên da đối phương, rửa không sạch, lau không trôi.
Thẩm thấu bên trong linh hồn, trở thành ác mộng vĩnh viễn!
Oanh!
Một quyền lần nữa đập tới! Phòng ngự kết giới ngưng tụ trước người Ngạo Vô Song bị phá mất, hắn lảo đảo lùi lại về sau mấy bước, đợi ổn định thân thể, lạnh lùng nói.
- Nhất định khiến ta nghiêm túc sao?
Dạ Đế vọt tới, một quyền gọn gàng đánh trên mặt tên ồn ào này, đánh hắn lệch đầu, buộc phải lùi lại.
- Ngươi có thể nghiêm túc, mà ta, chỉ cần tiếp tục ngược là đủ rồi.
- Đáng giận!
Ngạo Vô Song ổn định thân thể, ánh mắt lấp lóe lửa giận, hai tay nắm lại, hồ quang điện táo bạo tràn ngập quanh thân, cho dù giữa tóc cũng có lôi xà đang phun ra tung toé!
- Võ tu lôi hệ!
Khán giả hoảng sợ nói.
Lão đại tông môn cũng khó nén vẻ kinh ngạc, nói.
- Không ngờ Rhiếu tông chủ Ngạo Thế Thánh Tông này, thế mà hiểu ra Lôi hệ!
Xoẹt xoẹt!
Lôi điện vờn quanh Ngạo Vô Song, hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, ngạo nghễ nói.
- Đồ rác rưởi, trong lòng dâng lên tuyệt vọng rồi phải không?
Đầu ngón tay hội tụ ánh lôi, trong nháy mắt bắn ra một tia chớp, lấy tốc độ cực nhanh không gì sánh được đập tới
Ông!
Không gian trước người Dạ Tinh Thần run run, Càn, Chấn, Khảm, Cấn, Khôn, Tốn, Ly, bát tự xuất hiện, cũng cấp tốc ngưng tụ kết giới thực thể hóa!
Hồ quang điện đánh vào phía trên, trong nháy mắt bị bắn ngược về!
Biểu hiện trên mặt Ngạo Vô Song sượng lại, bởi vì chiêu thức mình thi triển thế mà lại đánh về phía mình
Không hoảng hốt. Không vội. Ta bộc phát ra năng lượng, ta thu hồi lại được!
Ngạo Vô Song tung chưởng.
Oanh!
Lôi Điện và da thịt hắn tiếp xúc, trong nháy mắt truyền đến nổ tung mãnh liệt! Cường độ trùng kích như thế, đổi lại là giao đấu đài phổ thông thì nền đá dưới chân sớm đã nát bấy rồi, bây giờ lại không chịu chút tác động nào cả.
Mười mấy tên trận pháp đại sư hợp lực bố trí nền đá, dù da mặt tông chủ Vạn Cổ tông ma sát cũng không có vấn đề gì, phương diện chất lượng tuyệt đối được đảm bảo.
Ông! Ông!
Dư âm nổ tung còn chưa kết thúc, Dạ Tinh Thần nhiều lần hoán đổi vị trí, chỉ thấy hắn lấy khu vực Ngạo Vô Song làm trung tâm, ngưng tụ ra từng kết giới phòng ngự viết có bát tự.
- Đây là chiêu thức gì!
- Chưa thấy qua!
Các võ giả trợn tròn mắt.
Ngay lúc này, khí thế tràn ngập ánh lôi tiêu tán, tóc Ngạo Vô Song dựng đứng đứng tại chỗ, ánh mắt mờ mịt.
- Ta phóng thích năng lượng, sao thương tổn chính mình?
Vù vù —— —— -
Đột nhiên, một lực lượng mạnh mẽ đánh tới, khiến hắn phẫn nộ nâng quyền đập qua, linh năng Lôi hệ toàn diện bạo phát, nhất thời truyền đến thanh âm của dòng diện.
Dạ Tinh Thần né người sang một bên, né tránh một cách xảo diệu, chỉ thấy nắm đấm mang theo Lôi Lực đánh vào phía trên kết giới sớm bố trí tốt.
Oanh!
Lực lượng táo bạo lần nữa truyền đến! Một quyền của Ngạo Vô Song dùng lực mạnh cỡ nào, đánh vào phía trên kết giới thì lực lượng lập tức bị bắn ngược mạnh cỡ đó, sau đó cả người hắn lui nhanh về sau, chịu không nổi phun máu ra....
Khán giả thấy thế thì khóe miệng co giật.
Tuy bọn họ cũng nhìn ra, kết giới có tác dụng phản ngược lực tác động, nhưng hình ảnh Thiếu tông chủ Ngạo Thế Thánh Tông dùng sức mạnh tự mình đánh mình quả thực buồn cười!
- Ta điên máu rồi đấy!
Ngạo Vô Song ngăn máu trong cơ thể, phẫn nộ hét lớn một tiếng, cả đầu tóc đen dựng dựng đứng, bạo phát ánh lôi cường thế.
Xì xì xì!
Trên không đài giao đấu, Lôi Vân đột nhiên hiện ra, bên trong ánh lôi cuồn cuộn nhanh chóng hội tụ lôi điện với uy lực mạnh nhất!
- Lôi phạt!
Ngạo Vô Song cả giận nói.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong Lôi Vân có từng tầng Lôi Điện cùng nhau tuôn trào, số lượng nhiều đến mức bao trùm toàn bộ đài giao đấu!