Chương 721. Chương 721. Trả lời ta, ai là đồ bỏ đi.
Lôi Vân tràn ngập giữa không trung, trong nháy mắt phun ra ánh lôi lít nha lít nhít, người xem cả kinh, hít một hơi thật sâu.
- Thanh thế như vậy, loại sức mạnh này thật sự đến từ một người trẻ tuổi, đến từ một tên Vũ Vương sao?
Hàn thành chủ ngưng trọng nói.
- Tương lai Thiếu tông chủ Ngạo Thế Thánh Tông tất sẽ trở thành kiệt xuất thế hệ mới bên trong Tinh Vẫn đại lục
Chỉ từ lôi điện ngưng tụ kia mà đã cho đánh giá cực cao.
- Thật sao?
Quân Thường Tiếu cười rộ lên.
Có lẽ trước kia có khả năng, nhưng sau này thì không có tiền đồ nữa rồi. Bởi vì đệ tử của mình sẽ khiến cho hắn hiểu được, cái gì gọi là bóng ma tâm lý.
Ông!
Thời khắc ngàn vạn ánh lôi rơi xuống, không gian phía dưới nhất thời run lên, bát tự to lớn Càn, Chấn, Khảm, Cấn, Khôn, Tốn, Ly biến đổi, xuất hiện tại tám khu vực.
Vù vù –
Bát tự cấp tốc vận chuyển, một kết giới tỏa sáng nhất thời hiện ra bao trùm toàn bộ vũ đài! Chiêu thức kia tên là Đấu Chuyển Càn Khôn.
Năm đó ở Tử Vong Cốc, Dạ Tinh Thần từng thi triển qua để cứu Tiêu Tội Kỷ. Lúc đó hắn chỉ đạt đến Vũ Đồ, thi triển vô cùng miễn cưỡng, bây giờ bước vào Vũ Vương, không chỉ vận dụng thành thạo, lại có nhận biết tầng thứ hoàn toàn mới.
- Đối phó với đồ rác rưởi. loại vũ kỹ này đủ rồi.
Đoàng! Đoàng!
Ngàn vạn ánh lôi đánh xuống, nhưng kỳ quái là, lần này không những không bị bắn ngược trở về, ngược lại lại dung nhập vào kết giới, biến mất không thấy gì nữa.
- Tình huống như thế nào? Giống như không gian khí vật, hoàn toàn hấp thu lôi điện!
- Thật không thể tin nổi!
Đừng nói người xem ngạc nhiên, ngay cả Hàn thành chủ đạt Vũ Thánh cũng là lần đầu nhìn thấy chiêu thức quỷ dị như vậy.
- Sao có thể!
Nhìn thấy ánh lôi mình ngưng tụ bị thu sạch vào trong kết giới, trên mặt Ngạo Vô Song hiện lên vẻ khó có thể tin!
Xoát!
Ngón tay Dạ Tinh Thần nhẹ nhàng vung lên.
Vù vù!
Vốn là kết giới nằm thẳng đột nhiên nghiêng lên. Nhìn thấy mặt kính kia hướng về mình, trong lòng Ngạo Vô Song nhất thời dâng lên một điềm không may!
- Không tốt...
Xoẹt xoẹt!
Đột nhiên, trong kết giới bắn ra từng luồng ánh lôi sắc bén, uy lực và thanh thế giống như đúc vừa rồi.
- Hay lắm, một chiêu gậy ông đập lưng ông.
Quân Thường Tiếu cười nói.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trên đài giao đấu vang lên tiếng nổ liên tiếp không ngừng, cao trào nổi lên!
Toàn bộ võ giả đại lục thông qua màn sáng nhìn thấy lôi điện hội tụ đầy trời, vẻ mặt không không ngây dại. Thu hết ánh lôi người khác phóng thích vào, sau đó lấy ra phản kích, cái này thực sự quá quái dị!
Tiếp đó, ánh lôi tồn tại ở đài giao đấu yếu dần, nền đá cứng chắc còn tồn tại, cũng không có sứt mẻ gì.
- Mà thôi...
Ngạo Vô Song đứng phía trên, cảnh hoang tàn khắp nơi, bộ dáng vô cùng chật vật. Mà ánh lôi tràn ngập trên tóc và ngạo khí dường như bẩm sinh kia dường như bị đơt công kích này mài mòn dần.
- Một tên rác rưởi lại có thể khiến ta chật vật như thế! Không thể tha thứ, không thể tha thứ!
Ngạo Vô Song siết chặt nắm tay, lôi điện quanh quẩn trên cánh tay nổi lên lần nữa, mà uy lực tràn ngập bốn phía kia dần dần hội tụ ra một người khổng lồ - Lôi Thần không thể khinh nhờn!
Xoẹt xoẹt!
Lôi điện và không gian điên cuồng đập vào nhau truyền đến thanh âm chói tai, tựa như trống trận, kèn lệnh vang lên, thiên quân vạn mã đang rong ruổi sa trường!
- Đây là...
Hàn thành chủ cả kinh nói.
- Lôi Âm chi thể!
- Ồ?
Quân Thường Tiếu nói.
- Loại thể chất này rất mạnh sao?
- Rất mạnh!
Hàn thành chủ ngưng trọng nói.
- Tinh Vẫn đại lục có ngàn vạn thể chất, Lôi Âm chi thể có thể xếp vào mười vị trí đầu!
Quân Thường Tiếu nói.
- So với Thánh Viêm chi thể thì sao?
- Cái này...
Hàn thành chủ hơi chút trầm ngâm, nói.
- Thánh Viêm chi thể là thể chất Hỏa hệ mạnh nhất, chỉ là so về tầng thứ thì Lôi Âm chi thể kém chút.
- Vậy thì bình thường quá rồi.
Quân Thường Tiếu nói.
Hàn thành chủ im lặng. Thể chất xếp ở mười vị trí đầu lại bị hắn cho rằng rất bình thường.
- Lôi Âm chi thể!
- Đây là Lôi Âm chi thể!
Cường giả am hiểu thể chất cũng nhận ra. Trong lúc nhất thời, nội tâm võ giả toàn bộ hội trường đều chấn động, dù sao đây chính là một trong những thể chất cao cấp nhất trên đại lục!
Triệu Đại Tráng bị loại, nhìn thấy Ngạo Vô Song kích phát Lôi thể, ánh mắt nóng rực nói.
- Thật muốn đánh một trận với hắn!
Vù vù.
Trên đài giao đấu, lôi uy gào thét ùa ra, mà ôn người khổng lồ ngưng tụ này tựa như Lôi Thần bước ra từ lôi trì.
- Đồ rác rưởi!
Cả đầu tóc đen của Ngạo Vô Song tán loạn, hắn nói.
- Tiếp nhận sự phẫn nộ của Lôi Thần đi...
Bốp!
Còn chưa nói hết lời, Dạ Tinh Thần đã xuất hiện ở trước mặt hắn, bàn tay bị linh năng bao phủ đặt tại trên mặt hắn, nói.
- Đừng làm bẩn cái chữ Thần này.
Ầm ầm!
Toàn bộ đài giao đấu đột nhiên chấn động! Thông qua màn sáng có thể nhìn thấy, Dạ Tinh Thần hướng đi về phía trước một bước, kéo lấy gương mặt Ngạo Vô Song kia ấn trên mặt đất.
Xoát! Oanh!
Xoát! Oanh!
Thiếu tông chủ Ngạo Thế Thánh Tông bị chụp lấy mặt, nâng lên, ấn xuống, phía sau đầu điên cuồng va chạm vào nền đá cứng rắn!
Vù vù!
Người khổng lồ hội tụ, song quyền khép lại mang theo uy lực vạn quân đánh xuống, nhưng lúc sắp rơi xuống thì Dạ Tinh Thần đột nhiên quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nói.
- Cút.
Ông!
Toàn bộ không gian nhất thời hiện lên liên y, cũng lấy giao đấu đài làm trung tâm khuếch tán ra. Người khổng lồ đang tung ra công kích chợt im bặt dừng lại, trước mắt bao người tan biến vào hư vô.
Toàn bộ hội trường trong nháy mắt yên tĩnh.
Oanh
Oanh!
Đầu Ngạo Vô Song vẫn đang điên cuồng va chạm vào mặt đất. Đám người Tô Tiểu Mạt đứng ở đằng xa nhất thời đau lòng, đau lòng sự chịu đừng của nền đá!
- Chuyện gì xảy ra vậy!
- Sao người khổng lồ do Lôi hệ ngưng tụ kia bị vỡ nát rồi!
Mọi người lấy lại tinh thần, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Hàn thành chủ chau mày, trong nháy mắt Dạ Tinh Thần nói chữ cút, hắn nhận ra được một khí thế vô cùng khủng bố, trong lòng dâng lên hoảng sợ trước đó chưa từng có!
Loại cảm giác này lóe lên một cái rồi biến mất. Hàn thành chủ vẫn không cách nào khẳng định, rốt cuộc đó là cái khí thế gì. Đây là khí thế Vũ Đế, tuy vẻn vẹn lưu giữ trong nháy mắt, cũng không phải tầng thứ Vũ Vương có thể chống lại!
Oanh! Oanh!
Dạ Tinh Thần nắm lấy mặt Ngạo Vô Song kia điên đập xuống nền đá, hắn ta bị đánh cho sưng đầu hoa mắt, linh năng hội tụ nơi cánh tay cũng dần dần tiêu tán.
- Thắng bại đã định.
Hàn thành chủ nói.
Thể chất của Thiếu tông chủ Ngạo Thế Thánh Tông bị phá mất, bây giờ lại bị điên cuồng công kích, đã mất đi năng lực chiến đấu. Tuy vậy, Dạ Tinh Thần cũng không kết thúc chà đạp đồ rác rưởi này, sau một hồi công kích, một cái tay khác kéo lấy tóc hắn ta, dùng mặt va chạm vào bàn đá.
Quân tông chủ lấy mặt ma sát với nền đá chỉ là nguyện vọng tốt đẹp của tác giả. Bây giờ Ngạo Vô Song đang tự thể nghiệm dùng mặt ma sát, xem xem rốt cuộc mười mấy tên trận pháp sư bố trí nền đá có thực cứng rắn như đã nói hay không!
Rất cứng chắc.
Sau khi nền đá bị mặt ma sát nhiều như vậy mà chỉ dính máu, không có xuất hiện vết lõm hay vỡ vụn nào cả. Ước chừng một lát, Dạ Tinh Thần vứt Ngạo Vô Song giống như vứt chó chết trên mặt đất, chân phải giẫm trên mặt hắn, nói
- Trả lời ta, ai là đồ rác rưởi....
Khóe miệng mọi người co giật.
Người đã bị ngược đến dạng này mà còn có thể nói chuyện thì chắc chắn là tà môn!
- Thiếu tông chủ Nhị lưu Thánh Tông dưới con mắt của mọi người bị đánh vô cùng thê thảm như thế, lại bị giẫm lên mặt, hành động này còn tàn nhẫn hơn là giết hắn nữa!
- Nếu như không có quy định thì bây giờ Ngạo Vô Song đã sớm trở thành thi thể rồi.
Vù vù.
Đột nhiên, giữa bầu trời đài giao đấu hội tụ một khí tức khủng bố, chỉ thấy toàn bộ không gian dường như bị một cánh tay lớn tách ra.
- Dạ Đế, quả nhiên ngươi còn sống.
Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm êm tai.
Oanh!
Dạ Tinh Thần như bị sét đánh, cả người đứng tại chỗ, hắn chợt ngẩng đầu, mắt đỏ bừng nhìn về phía vết nứt không gian.
- Lăng Dao!
Thầm hô hai chữ trong lòng, đến khi lửa giận của hắn đạt tới cao trào, gân tay nổi lên, cả người như rơi vào trạng thái cuồng bạo.
- Đã trọng sinh, vì sao không bình đạm sinh hoạt chứ?
Thanh âm lần nữa truyền đến, nhưng nói xong lời cuối cùng lại phát ra sát ý vô tận.
Vù vù.
Đột nhiên, trong không gian vỡ ra có một cái bàn tay dường như đến từ thiên ngoại áp xuống. Chúng sinh trước mặt loại sức mạnh này dường như vô cùng nhỏ bé!
Tròng mắt Dạ Tinh Thần đột nhiên co lại, khí tức tử vong mãnh liệt trong nháy mắt dâng lên trong lòng, tâm lý không cam lòng và phẫn nộ quát.
- Lăng Dao, chờ cho Bản đế...
Ầm ầm —— ——
Năng lượng tựa như đến từ thiên ngoại, mang theo lực lượng không thể khinh nhờn ép trên đài giao đấu, nhất thời cuốn bụi đất bay đầy trời!