Chương 776. Chương 776: Phụng bồi tới cùng
Hoa Sơn đã từng không xa lạ gì với Quân Thường Tiếu, đối với Quân Thường Tiếu hiện tại cũng không xa lạ gì, bởi vì là lần thứ hai tới. Tưởng tượng năm đó đi lên đỉnh núi giao lưu cùng các tông, thuận tiện để đệ tử giả bộ trâu bò lên mặt một chút, tiêu sái nhường nào.
Giẫm trên cầu thang, bởi vì không phải lúc Hoa Sơn luận võ, cho nên không có trận pháp trọng lực, một đường đi như giẫm trên đất bằng. Đương nhiên, cho dù có trận pháp, lấy thực lực đệ tử Vạn Cổ tông bây giờ cũng sẽ như thùng rỗng kêu to.
Không bao lâu.
Quân Thường Tiếu dẫn người đi lên đỉnh núi. Đứng trên bình đài dùng để luận võ bóng loáng, chuyện cũ đã từng hiện ra rõ mồn một trước mắt, bây giờ cũng đã cảnh còn người mất...
- Aiz.
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu góc 45 độ ngửa mặt nhìn lên bầu trời, đang muốn mở miệng nói chuyện.
- Đừng có đa sầu đa cảm được hay không!
Hệ thống không đúng lúc nói.
Quân Thường Tiếu nói.
- Ngươi biết cái gì, đây là bầu không khí!
Tâm trạng đang tốt bị phá mất, hắn cũng không hứng thú đi cảm khái, mà chỉ ra lệnh.
- Chân lão, dùng trận pháp gia cố sàn đấu để tránh đến thời điểm chưa ngược hai Tà Tông bao nhiêu thì cả ngọn núi đã bị phá hư.
. - Ừm.
Chân Đức Tuấn bắt đầu đi xung quanh, bố trí vững chắc trận pháp tại bốn phía bình đài.
Hệ thống nói.
- Kí chủ có thể lấy mặt ma sát, nhìn xem nền đá có đạt chất lượng quản lý ISO tiêu chuẩn hệ thống chứng nhận hay không....
Quân Thường Tiếu thề, nếu tên này có thực thể, chắc chắn hắn sẽ ngược một hồi, báo mối thù bị đâm chọt!
Bởi vì phía trên Hoa Sơn cũng không có thế lực khác. Thế nhưng, chờ nửa ngày, võ giả các tông môn xem náo nhiệt lần lượt lên tới.
- Quân tông chủ!
Một tên lão đại tông môn chắp tay cười nói.
Trước mắt mà nói, trừ cực kì cá biệt ra, đại bộ phận tông môn 3 4 5 phẩm đều vô cùng tán thành Vạn Cổ tông, dù sao thì có thể cầm chc71 vô địch long hổ tranh bá đã chứng minh hết thảy. Đã đủ tư cách nhận được tôn trọng, giao đấu sắp bắt đầu, nên đến tạo mối quan hệ tốt với Vạn Cổ tông hay không?
Hết thảy nguyên nhân ở chỗ sinh tử chiến không quy tắc.
Lúc trước đại hội long hổ tranh bá, chung quy có quy tắc hạn chế, nhưng sinh tử chiến không coi trọng quy tắc, duy nhất có thể làm chính là giết người, cả đám bị giết. Ở phương diện giết người, tông môn tà phái hiển nhiên thuận buồm xuôi gió hơn so tông môn chính phái.
Huống hồ, cho dù thực lực Tà Tông hơi thấp, không chừng bên trong sinh tử chiến sẽ có thủ đoạn không muốn người biết, từ đó nghịch chuyển cục diện. Nói ngắn gọn, thực lực Vạn Cổ tông được rất nhiều tông môn tán thành, nhưng bởi vì hình thức giao đấu sinh tử, cho nên mọi người càng thiên hướng về Tà Tông, bởi vị đã ấn sâu trong não. Huống chi. còn là khiêu chiến hai tam lưu Tà Tông.
Không có người xem thường Vạn Cổ tông, dù là Ma Sát tông bị khiêu chiến thì mới đầu cũng rất kiêng kị, chỉ là chơi sinh tử chiến không quy tắc là thứ mình am hiểu nhất, cho nên có tự tin hơn mà thôi.
Quân Thường Tiếu đồng ý lựa chọn lấy một địch hai, nhưng mà chủ yếu là vì tăng hạng, cũng muốn nói cho thế nhân biết, Vạn Cổ tông ta sáng tối đều sẽ chơi, đều phụng bồi tới cùng!
- Quân tông chủ, kính đã lâu, kính đã lâu!
- Khách khí, khách khí!
Lão đại các tông môn đi lên đỉnh núi ào ào chắp tay lấy lòng, nếu là người bên trong vòng tròn tông môn, Quân Thường Tiếu đương nhiên sẽ không thất lễ. Có thể ngầu, nhưng cũng cần khiêm tốn mới thật sự là đạo xử thế.
- Tông chủ.
Lúc đang giao lưu cùng mấy tông chủ thân thiết, Lý Thanh Dương truyền âm.
- Hề cung chủ tới.
- Xin lỗi, có việc rời đi trước một chút.
Quân Thường Tiếu chắp tay một cái, đi hướng Hề Tịnh Tuyền vừa lên, cười chào hỏi.
- Hề cung chủ, chúng ta lại gặp mặt.
Hề Tịnh Tuyền cười nói.
- Quân tông chủ khiêu chiến hai Tà Tông tam lưu, thật sự rất có tài.
- Quá khen, quá khen.
Quân Thường Tiếu nói.
Hề Tịnh Tuyền nói.
- Cũng mong quý tông đại hoạch toàn thắng, dương uy thiên hạ.
Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt đằng sau hai mặt nhìn nhau, hai lông mày xuất hiện vẻ bất đắc dĩ. Cung chủ đại diện cho Diệu Hoa Cung, cho dù đến trợ uy vì Vạn Cổ tông, cũng không thể ở nơi công cộng lên tiếng ủng hộ chứ, nếu không sẽ dễ dàng đắc tội hai Tà Tông tam lưu. Lão đại các tông môn nghe Hề Tịnh Tuyền nói, âm thầm nói thầm, cung chủ Diệu Hoa Cung vậy mà công khai tỏ thái độ, chẳng lẽ có quan hệ gì không thể cho ai biết cùng Quân Thường Tiếu?
- Quân tông chủ và Hề cung chủ đều là tông chủ cao quý, độ tuổi lại tương tự, tuyệt đối là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp cho.
Một tên lão đại tông môn tứ lưu cười nói.
- Không sai.
Rất nhiều võ giả đồng ý.
Thân là người trong cuộc, Hề Tịnh Tuyền nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhất thời bắt đầu nóng lên.
Quân Thường Tiếu cứng ngắc cười nói.
- Quân mỗ và Hề cung chủ chỉ là quan hệ bằng hữu, xin mọi người không nên hiểu lầm.
- Hiểu mà, hiểu mà.
Mọi người cười rộ lên.
Hiển nhiên, dù Quân Thường Tiếu phát tác thuộc tính chó độc thân như thế nào, bọn họ đã nhận định, hai người có quan hệ, chắc vì nguyên nhân đặc thù không dám ra ánh sáng, chỉ có thể vụng trộm phát triển âm thầm.
Giờ phút này, Quân tông chủ đang trong thời kì quan trọng gây dựng sự nghiệp, nếu như công khai tình cảm, các phương diện đều sẽ chịu ảnh hưởng. Trên đời việc đáng sợ nhất là —— cưỡng ép tự biên tự diễn và tâm bát quái.
- Ma Sát tông đến!
- Thí Thần Điện cũng tới!
Đột nhiên, có người quát.
Mọi người thu hồi bát quái trong đầu, cả đám vận dụng linh niệm nhìn xuống dưới núi, chỉ thấy tông chủ Ma Sát tông và điện chủ Thí Thần Điện mang theo số lớn đệ tử leo lên.
- Vù vù!
Người còn chưa tới, tà khí tới trước. Võ giả tu vi cũng không tính quá cao lạnh run, ánh mắt hiện lên kiêng kị thật sâu. Tông môn đứng đắn dù tu vi mạnh hơn, sẽ chỉ làm nhân tâm sinh kính sợ, tà phái dù yếu thì cũng có thể khiến tâm người ta sinh sợ hãi, đây chính là khác biệt lớn nhất của cả hai.
Tông chủ Ma Sát tông và điện chủ Thí Thần Điện nhanh chân tiến lên.
Đừng nhìn hai người này lạnh nhạt, nhưng thấy Quân Thường Tiếu thì trong lòng nhất thời có chút cảm thấy không đủ lực lượng. Người khác hiểu Vạn Cổ tông có khả năng còn dừng lại trên long hổ tranh bá, nhưng Tà Tông tam lưu bọn hắn đã thu hoạch được tin tức, trước đây không lâu, tông môn này chiếm lấy mỏ quặng, bức lui tông môn nhất nhị lưu!
Không có việc gì, không có việc gì. Đơn giản ỷ vào súng lửa đặc biệt, chân chính không quy tắc chém giết, hươu chết vào tay ai còn khó nói.... Bởi vì hai phe Tà Tông đến, bầu không khí tương tự yến hội trên đỉnh Hoa Sơn bị thổi bay, thay đổi vô cùng lạnh lẽo.
Rất nhiều võ giả an tĩnh lại, chỉ có đệ tử Vạn Cổ tông phong khinh vân đạm, thậm chí nhìn về phía đối thủ sắp giao chiến, khóe miệng mỉm cười quỷ dị. Đệ tử Ma Sát tông và Thí Thần Điện sợ hãi trong lòng. Càng nghĩ đến rất nhiều hình ảnh đệ tử Vạn Cổ tông giao thủ với đệ tử tông môn nhất lưu tham gia long hổ tranh bá, nhất thời không có lực lượng gì. Đây không phải hữu nghị đệ nhất, luận bàn thứ hai, đây là sinh tử chiến thật. Không nên xem nhẹ mình, cũng không cần nghĩ đối thủ quá mạnh!
Đệ tử hai Tà Tông động viên trong lòng, nhưng nhìn thấy đệ tử Vạn Cổ tông mỉm cười không có ý tốt, căn bản không có tí xíu dũng cảm nào!
Áp lực. Áp lực vô hình!
- Tông chủ đúng không?
Quân Thường Tiếu nhìn về phía tông chủ Ma Sát tông, cười tủm tỉm nói.
- Đao của bổn tọa, ngươi còn cần không?
Khóe miệng tông chủ Ma Sát tông co rút. Ma Sát tông và Vạn Cổ tông kết thù kết oán ngay tại năm đó khiêu chiến Thánh Tuyền Tông, Quân Thường Tiếu sử dụng Thanh Long Yển Nguyệt Đao, bây giờ hồi tưởng lại, hắn hận không thể nhấc tay đánh mặt mình.
- Hàn điện chủ, gần đây có ra mặt vì Tà Tông khác hay không?
Quân Thường Tiếu lại nhìn về phía điện chủ Thí Thần Điện, ý cười trên mặt càng đậm. Biểu hiện trên mặt điện chủ Thí Thần Điện rất đặc sắc, cũng rất hối hận, năm đó mấy tà phái bị diệt, phân đà mình xem náo nhiệt làm gì mà phải xui khiến tà môn đi thảo phạt Vạn Cổ tông.
- Hai vị.
Quân Thường Tiếu nói.
- Không cần nói nhảm nhiều lời, hiện tại bắt đầu giao đấu đi.
- Làm sao đấu?
Tông chủ Ma Sát tông nói.
Quân Thường Tiếu nói.
- Đệ tử đấu cùng đệ tử, trưởng lão đấu cùng trưởng lão, tông chủ và tông chủ đấu, đơn đấu cũng được, quần ẩu cũng được, tông môn hai người các ngươi muốn đấu ra sao, Vạn Cổ tông ta phụng bồi tới cùng.
Nói lời này rất thoải mái.
Chương này ngắn khẳng định lại phải...