Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 777 - Chương 777. Chương 777: Đời Này, Ta Sẽ Không Phạm Sai Lầm Giống Nhau.

Chương 777. Chương 777: Đời này, ta sẽ không phạm sai lầm giống nhau.


Hai tông muốn các ngươi đấu nhiều ít, Vạn Cổ tông ta phụng bồi tới cùng. Quân Thường Tiếu nói câu này khiến võ giả đến xem náo nhiệt nhất thời khâm phục, dù sao thì cũng hiếm có người dám lớn lối như vậy trước mặt hai Tà Tông.

- Quân tông chủ!

Một tên võ giả nói.

- Tuy ta không yêu thích đánh bạc, nhưng lần này ta cược quý tông đại hoạch toàn thắng!

- Xoát!

Quân Thường Tiếu quay người, chỉ hắn nói.

- Tiểu lão đệ, nhớ kỹ cho bổn tọa, Vạn Cổ tông chắc chắn thắng, nhưng bằng vào thực lực, mà không phải xác suất đánh bạc.

- Đúng đúng!

Người kia vội vàng cải chính.

- Vạn Cổ tông nhất định có thể bằng thực lực đại hoạch toàn thắng.

- Ngươi là tán tu?

- Ừm.

- Nếu như không chê, có thể tới Vạn Cổ tông báo danh, không theo trình tự trực tiếp ngoại lệ chiêu sinh!

- Thật sao?

- Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.

Nam tử kia nghe vậy kém chút hưng phấn đến mức bay lên!

Tuổi của hắn không tính quá lớn, đã từng tưởng tượng có thể trở thành đệ tử Vạn Cổ tông, nhưng tư chất không tính quá xuất sắc, cho nên vẫn không cách nào lấy hết dũng khí đi tham gia khảo hạch. Bây giờ tông chủ Vạn Cổ tông trước mặt mọi người bảo mình đi Vạn Cổ tông báo danh, còn có thể ngoại lệ chiêu sinh, tuyệt đối là sự việc nằm mơ cũng không nghĩ tới. Các lão đại tông môn xạm mặt lại. loại một lời hợp thì để tán tu nhập môn này, còn chiêu sinh ngoại lệ không theo trình tự cũng quá tùy tiện đó nhé?

Quân Thường Tiếu chính là một người vô cùng tùy tiện. Tán tu đã công nhiên chống đỡ Vạn Cổ tông như vậy, đầu óc nóng lên thu làm môn hạ cũng là bình thường. Không thấy, trước kia chiêu mộ đệ tử còn dựa vào ánh mắt xác nhận là xong sao.

Một tên tán tu khác hét to.

- Vạn Cổ tông tất thắng, Vạn Cổ tông tất thắng!

Người khác cũng bị lôi kéo mà cao giọng hô lên. Chỉ tiếc, bọn họ hô rách cuống họng, Quân tông chủ lại không chấp thuận bọn họ đi Vạn Cổ tông báo danh. Tùy tiện một chút thì có thế, lúc nào cũng tùy tiện, vậy thì không phải là người....

- Hai vị.

Quân Thường Tiếu đứng trên bệ đá bóng loáng, nói.

- Chiến đấu loại tầng thứ như chúng ta sẽ ảnh hưởng cầu thang đá, cho nên bổn tọa tự tiện chủ trương, đi đầu bố trí trận pháp bảo vệ, hai vị có ý kiến gì không?

- Không ý kiến.

Tông chủ và Hàn điện chủ nói.

Thời điểm hai người mới đến vẫn rất có tự tin, nhưng nhìn thấy quanh thân đệ tử Vạn Cổ tông phát ra khí thế hùng hậu, trong lòng nhất thời không còn động lực gì nữa.

- Hai vị đã có lựa chọn, như vậy bổn tọa đề nghị đơn đấu, dù sao địa phương quá nhỏ, quần đấu có chút không đủ chổ.

Quân Thường Tiếu cười nói.

- Có thể.

Lão đại hai tông không ý kiến. Xác thực mà nói, từ khi đi lên đỉnh núi, tình thế đã bị Vạn Cổ tông ép một bậc, hoàn toàn mất đi quyền chủ động.

- Tinh Thần.

Quân Thường Tiếu búng tay.

- Ngươi là người thứ nhất xuất chiến đi.

Dạ Tinh Thần mang theo ngàn vạn quang hoa cất bước đi đến thềm đá, đi vào trung tâm, dù không mở miệng, trong ánh mắt nhìn về phía đệ tử hai Tà Tông dường như đều đang nói ba chữ —— đồ bỏ đi.

- Là tên kia!

Ánh mắt võ giả xem náo nhiệt hiện lên sợ hãi. Ở long hổ tranh bá, hình ảnh Dạ Tinh Thần điên cuồng chà đạp Ngạo Vô Song vẫn rõ mồn một trước mắt, cho nên mọi người sinh ra tâm lý hoảng sợ, còn mãnh liệt hơn cả nhìn thấy tà tu cường đại!

Dạ Đế loại tính cách táo bạo mà có lãnh ngạo này, sau này nếu như thực lực càng cao hơn kiếp trước, một ánh mắt trừng thì người chết, đây tuyệt đối là thao tác cơ bản nhất.

- Tông chủ, quý tông lên trước đi.

- Không không, Hàn điện chủ lên trước đi.

Lão đại hai Tà Tông bắt đầu chối từ lên trước, mà Dạ Tinh Thần đứng ở phía trên không nhịn được nói.

- Đừng nói nhảm, cùng tiến lên đi.

- Quân tông chủ, đây là đệ tử ngươi yêu cầu, vậy thì bọn ta cung kính không bằng tuân mệnh.

Tông chủ và Hàn điện chủ trăm miệng một lời....

Các lộ tông môn co rút khóe miệng. Hai người Tà Tông tam lưu này thật không biết xấu hổ.

- Lĩnh Diệu.

Tông chủ phất tay,

- Lên đi.

- Vâng!

Đệ tử gọi Lĩnh Diệu đi ra ngoài, người này là một trong những đại diện thực lực bên trong mạnh nhất của để tử thân truyền Ma Sát tông, cũng đủ thấy tông chủ vô cùng cẩn thận.

- Lĩnh Diệu?

Trong ánh mắt Dạ Tinh Thần nhất thời tràn ngập sát ý. Du Lĩnh Diệu đối mặt, đột nhiên cảm thất lạnh cả người từ bàn chân lẻn đến cột sống, thầm nghĩ.

- Ta đắc tội hắn sao?

Ngươi không có đắc tội, nhưng mà, tên ngươi cùng âm với Lăng Dao, trong nháy mắt câu lên sát ý ngút trời của Dạ Đế với nữ nhân kia.

- Hừ.

Du Lĩnh Diệu cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ.

- Tuy tên này chiến thắng Ngạo Vô Song, nhưng ở trên lôi đài không quy tắc, ta có thể có 100 loại phương pháp giết chết hắn.

- Hướng An Ca.

Hàn điện chủ thản nhiên nói.

- Xuất chiến đi.

Phái ra cũng là nội tình thân truyền, thực lực hoàn toàn không kém hơn Du Lĩnh Diệu. Hàn điện chủ cùng tông chủ ý nghĩ nhất trí, nếu là giao thủ không quy tắc, trận chiến đầu tiên nhất định phải lập uy!

Du Lĩnh Diệu và Hướng An Ca đi tới, nhìn thấy vẻ cười cợt trong ánh mắt Dạ Tinh Thần, bọn họ có chút sợ hãi, thế nhưng nghĩ đến chuyện không cần để ý bất luận quy tắc gì, còn là hai người đánh một người, tuyệt đối có đầy đủ lực lượng.

- Nhận được sự coi trọng của ba vị tông chủ, hôm nay Đan mỗ mạo xưng làm trọng tài...

Cung chủ Ngự Hư Cung tam lưu muốn đi phía trên cầu thang đá, nhưng nói còn chưa dứt lời đã bị Dạ Tinh Thần ngắt ngang.

- Có thể hô bắt đầu.

- Được.

Cất cao giọng nói.

- Bắt đầu!

- Xoát! Xoát!

Vừa dứt lời, Du Lĩnh Diệu và Hướng An Ca giẫm thân pháp trái phải tách ra, thi triển độc môn bí pháp tà phái, thân pháp nhất thời như ảnh như ánh sáng, nhanh đến nổi khiến người ta không kịp nhìn.

- Bách Quỷ Dạ Hành Bộ, Thiên Ảnh Phi Hồn!

Có võ giả gọi tên thân pháp hai người thi triển ra.

- Xoát!

- Xoát!

Du Lĩnh Diệu và Hướng An Ca được tông chủ dặn dò, cho nên vừa bắt đầu đã kích phát tốc độ đến cực hạn, luồn lên nhảy xuống, trái chuồn phải chuồn, có thể nói hoa mắt. Đương nhiên, bọn họ cũng không phải chỉ đang loè loẹt, mà trong khi di động tốc độ cao, linh niệm khóa chặt trên thân Dạ Tinh Thần, tìm kiếm sơ hở có thể công kích.

- Tìm được rồi!

Một lát, hai người không hẹn mà cùng bắt lấy sơ hở, sau đó nhún người nhảy lên, từng luồng ánh sáng trong nháy mắt từ trái phải công tới. Cái này nếu trên sàn thi đấu chính quy sử dụng ám khí đánh lén, khẳng định sẽ bị mắng to vô sỉ, thậm chí bị phán định thua, nhưng trên Sinh Tử Đài không quy tắc, hết thảy đều bình thường!

- Bốp!

- Bốp!

Dạ Tinh Thần cất bước ra, linh năng hội tụ trong nắm tay, dường như hóa thành nắm đấm sắt, phá mất mấy chục ám khí đánh tới từ hai bên, sau đó giẫm Túng Vân Bộ, trực tiếp đánh phía Du Lĩnh Diệu.

- Oanh.

Nắm đấm sắt đập tới, đối phương nổ thành một luồng khói bụi.

- Thế Thân Thuật!

Có người hoảng sợ nói.

- Xoát!

Du Lĩnh Diệu xoay một vòng từ đằng xa rơi trên mặt đất, hai chân chuyển hướng hiện lên bát tự, một tay vịn xuống đất, cười lạnh nói.

- Đây chính là đệ tử Vạn Cổ tông đoạt được vô địch long hổ tranh bá, cũng chỉ là...

- Oanh!

Nói còn chưa dứt lời, cả khuôn mặt nhất thời bị nắm đấm từ mặt bên bay tới đánh trúng, như thi triển thân pháp vừa rồi, loè loẹt bay ra ngoài.

Dạ Tinh Thần ra đến chỗ đối phương rơi xuống, tay phải đột nhiên đưa ra, trực tiếp bắt lấy cổ chân đối phương, đập xuống đất.

- Bộp!

- Bộp!

- Bộp!

Du Lĩnh Diệu giống như một cái bàn bị đập qua đập lại, bởi vì nền đá được gia trì, hoàn toàn không có bất kỳ tổn hại nào.... Khóe miệng các võ giả co giật. Loại hình ảnh Dạ Tinh Thần dắt lấy chân người khác từ bên trái đánh sang bên phải, từ bên phải đánh sang bên trái này, đã diễn qua từ long hổ tranh bá, bây giờ lần nữa mắt thấy, vẫn tàn bạo như cũ!

- Cơ hội tốt!

Thừa dịp quá trình Du Lĩnh Diệu bị điên cuồng ngược, Hướng An Ca lặng yên ngừng lại, một thanh trường thương đột nhiên xuất hiện trong tay, hội tụ linh năng cường thế đâm từ phía sau.

- Rác rươi!

Dạ Tinh Thần đột nhiên nâng tay lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ kết giới, trong nháy mắt cản đầu thương. Hướng An Ca bị đỡ được, khóe miệng cười lạnh, tiếp theo bàn tay chuyển động từ bên trong chuôi thương rút ra một thanh kiếm mảnh, lấy góc độ xảo trá đâm qua.

- Phốc.

Máu tươi vẩy ra. Lúc mọi người đuổi theo kịp tiết tấu giao đấu thì nhìn thấy Hướng An Ca đứng tại chỗ, vẫn là cầm kiếm đâm ra, nhưng cái đầu đã bay ra ngoài. Chẳng biết lúc nào trong tay Dạ Tinh Thần đã nắm Chân Dương Kiếm, trên lưỡi kiếm đầy máu, lạnh lẽo âm u nói.

- Đời này, ta sẽ không phạm sai lầm giống nhau.

- Phù phù!

- Phù phù!

Đầu người rơi xuống đất, thân thể ngã quỵ.

- Đệ tử thân truyền Thí Thần Điện... Bị giết!

Sinh tử chiến không quy tắc người chết rất bình thường, nhưng một tên đệ tử thân truyền tông môn tam lưu cứ như vậy chết mất, mang đến rung động vô cùng lớn!

- Xoạt!

Dạ Tinh Thần đột nhiên giơ kiếm, trực tiếp chém đứt bàn tay phải của Du Lĩnh Diệu, bắt đầu hạ tử thủ.

- Nhớ kỹ.

- Đời sau thay tên đi.

- Phốc ——

Chân Dương Kiếm lấp lóe ánh sáng, trực tiếp từ sau lưng Du Lĩnh Diệu xuyên thấu qua, xuyên qua trái tim. Một kích này đến rất nhanh cũng thẳng tới chỗ hiểm, cho nên đối phương cũng không cảm nhận được thống khổ quá mức thì đã mất đi ý thức. Ở sinh tử chiến không quy tắc, Du Lĩnh Diệu có thể dùng 100 loại thủ đoạn giết chết Dạ Tinh Thần, nhưng mà, Dạ Tinh Thần chỉ dùng một loại thủ đoạn cũng đủ để giải quyết hắn.

- Tuyên bố đi.

Quân Thường Tiếu nhìn về phía cung chủ Ngự Hư Cung, cung chủ Ngự Hư Cung sau khi hơi chút ngây người, thông báo.

- Trận chiến đầu tiên, đệ tử Vạn Cổ tông thắng!


Bình Luận (0)
Comment