Chương 778. Chương 778: Đánh nát
Sau khi Du Lĩnh Diệu và Hướng An Ca loè loẹt diễn xuất hoàn thành thì chào cảm ơn. Cho dù thủ đoạn của bọn hắn rất nhiều, cho dù thủ đoạn bỉ ổi, nhưng trước mặt Dạ Tinh Thần, hết thảy đều phí công.
Sinh tử chiến không quy tắc, hoặc là ta sống, hoặc là hắn chết. Cho nên, không có người sẽ đứng tại chỗ đạo đức chí cao đi khiển trách loại hành động tàn nhẫn xem mạng người như cỏ rác này.
Tông chủ Ma Sát Tông và Hàn điện chủ nắm chặt tay, ánh mắt hiện ra tức giận, tâm lý thì đang nhỏ máu. Du Lĩnh Diệu và Hướng An Ca là đệ tử hạch tâm hai tông môn coi trọng nhất, bây giờ cứ như vậy chết đi, tuyệt đối là tổn thất thảm trọng.
Trách không được người khác, ý Quân Thường Tiếu là giẫm lên hai tông để tăng hạng, đơn giản là đến tông môn đập phá, nên cứ theo bọn họ chơi sinh tử chiến không quy tắc, dùng thủ đoạn hạ lưu.
- Tông chủ.
Dạ Tinh Thần nói.
- Ta có thể tiếp tục chiến không?
Đánh trận đầu cũng không tính là làm nóng người, hắn hi vọng lại đánh trận thứ hai, hoặc là trực tiếp bao toàn bộ đệ tử hai tông. Quân Thường Tiếu còn chưa lên tiếng, tông chủ Ma Sát Tông trước một bước trầm giọng nói.
- Một người chỉ có thể chiến một trận!
Từ bên trong thủ đoạn lạnh lùng lại quả quyết vừa rồi của Dạ Tinh Thần hắn ý thức được, kẻ này tuyệt đối giết qua rất nhiều người, có kinh nghiệm tác chiến cực cao, nếu như tiếp tục lưu lại trên trận, đệ tử tông môn mình khẳng định không người có thể địch.
- Xuống đi.
Quân Thường Tiếu nói.
Dạ Tinh Thần lạnh nhạt quét qua đệ tử hai Tà Tông, đệ tử hai Tà Tông đối mặt, cả kinh tâm thần rung động.
- Một đám rác rưởi.
Bùi A Ngưu đi xuống.
Thời gian phô trương của hắn kết thúc, tiếp tục lên đài là Lý Thanh Dương.
- Quân tông chủ, muốn cho đệ tử một đánh hai không?
Hàn điện chủ đè ép lửa giận nói.
- Thanh Dương, ngươi lựa chọn.
- Dạ sư đệ đã một đánh hai, đệ tử cũng một đánh hai đi.
Lý Thanh Dương gãi đầu, có vẻ rất khờ khạo. Lão đại hai Tà Tông lần nữa phái ra hai tên đệ tử hạch tâm lên đài chiến. Đệ tử Vạn Cổ tông là người chất phác, cũng lớn lối muốn một đánh hai như thế, vậy khẳng định phải phối hợp.
Đương nhiên, chủ yếu là không có Dạ Tinh Thần, ít nhiều khiến bọn họ có chút lực lượng. Vả lại, đệ tử Vạn Cổ tông này nhìn qua đàng hoàng dễ khi dễ, cho dù thực lực rất mạnh, cũng chưa chắc không thể dùng thủ đoạn âm chết.
- Bắt đầu!
Trọng tài tuyên bố.
- Xoát! Xoát! Xoát!
Hai tên đệ tử thân truyền tà phái nhất thời mở ra thế công, đồng dạng là du tẩu loè loẹt, cũng tìm kiếm sơ hở có thể dùng để đánh lén. Xem xét Lý Thanh Dương, thủy chung hắn vẫn đứng tại chỗ.
- Xoát!
- Xoát!
Hai tên đệ tử tà phái tìm được sơ hở, từng luồng linh năng cường thế mang theo ám khí từ đằng xa bắn ra. Ám khí đối với võ giả cảnh giới cao dường như không có tác dụng, nhưng nếu như người ném ám khí có thực lực mạnh mẽ, vậy khẳng định sẽ khác biệt. Dưới tình huống bình thường, rất nhiều cường giả khinh thường dùng ám khí, trừ phi tà phái không có điểm mấu chốt.
- Oanh!
- Oanh!
Dạ Tinh Thần bước dài ra, lấy nắm đấm chính khí đánh nát. Càng như thế, càng để hai tên đệ tử tà phái mừng rỡ, bởi vì tên này đứng đắn, ôn hòa hơn Dạ Tinh Thần vừa rồi nhiều.
- Xoát!
Đột nhiên, Lý Thanh Dương giẫm Túng Vân Bộ xông lại. Đệ tử Ma Sát tông tên kia còn chưa kịp suy nghĩ né tránh, nhất thời cảm giác dưới háng mát lạnh.
- Không tốt...
- Bốp.
Tốc độ Lý Thanh Dương đột nhiên tăng tốc, hiện ra ở trước mặt đối phương, một quyền từ đũng quần đập tới. Đây không phải khỉ trộm đào, đây là con khỉ nện đào.
- Oanh!
Tên đệ tử Ma Sát tông kia vội vàng không kịp chuẩn bị, như tảng đá cứng rắn bị quyền đấm trúng, cả người bay ra ngoài, trực tiếp ngã xuống bên ngoài đài đá, người cũng ngất đi. Còn phía dưới, không đề cập tới cũng được.... Các võ giả thấy thế, không khỏi giật mình. Đệ tử Vạn Cổ tông chất phác đứng đắn như thế lại dùng chiêu thức bỉ ổi vô sỉ như thế!
- Diễn không tệ.
Quân Thường Tiếu nói.
Hắn biết ẩn ý bộ dáng Lý Thanh Dương vừa rồi cố ý ngụy trang. Không thể phủ nhận, dù dùng thủ đoạn quang minh lỗi lạc, đệ tử của mình cũng có thể chiến thắng đệ tử Tà Tông, nhưng ở loại trường hợp sử dụng âm chiêu, cũng là một loại tự mình trưởng thành và lịch luyện. Quân Thường Tiếu kính nể võ giả quang minh lỗi lạc, nhưng không hy vọng đệ tử trở thành loại người này, bởi vì căn bản không có kết quả gì tốt.
- Nhị sư đệ.
Lục Thiên Thiên thầm nghĩ.
- Ngươi thay đổi.
Vô ý thức nhìn về phía Quân Thường Tiếu.
- Trở nên giống như tông chủ.
- Xoát!
- Xoát!
Ngay lúc này, tên đệ tử Thí Thần Điện kia thừa cơ hội, đem ném qua mấy chục loại ám khí có tính xuyên thấu, còn có tính oanh tạc, có thể nói chủng loại phong phú.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Lý Thanh Dương dùng nắm đấm chính diện phá mất, giẫm Túng Vân Bộ xông lại, lần nữa dùng một chiêu con khỉ nện đào, nện đối phương cho trực tiếp bay ra ngoài.... Khóe miệng mọi người kịch liệt run rẩy.
Vừa rồi Lý Thanh Dương liên tục phá mất các loại ám khí, bạo phát ra sự cường hãn khiến bọn họ ý thức được, trên thực lực hoàn toàn nghiền ép hai tên đệ tử Tà Tông, nhưng hết lần này tới lần khác lại dùng thủ đoạn âm độc đánh bay ra ngoài!
Một khắc này, các đại tông môn lại có hiểu mới đối với Vạn Cổ tông. Bọn họ không chỉ có thể biểu hiện xuất sắc trên long hổ tranh bá - loại đại hội chính quy này, mà trên sinh tử chiến không quy tắc cũng có thể chơi!
- Trận thứ hai, Vạn Cổ tông thắng!
Trọng tài hô....
Tông chủ Ma Sát Tông và Hàn điện chủ thở phào.
Hai tên đệ tử sau này có hữu dụng hay không đã không quan trọng, quan trọng là bọn họ còn sống. Cho dù Lý Thanh Dương nỗ lực theo mạch suy nghĩ của tông chủ, nhưng chung quy còn phòng tuyến cuối cùng của mình, không tận lực giết hại. Đây là sự khác biệt giữa hắn và Dạ Tinh Thần, Dạ Tinh Thần làm người, vô luận đối thủ là tà tu âm hiểm xảo trá, hay là võ tu quang minh lỗi lạc, chỉ cần nổi tính khí lên đều sẽ giết chết hết thảy. Còn hắn thì không như vậy được
- Lý Phi, xuất chiến.
- Vâng!
Hai Tà Tông tiếp tục kiên trì phái hai tên đệ tử ra sân.
Bành!
Bành!
Sau khi giao đấu bắt đầu, tốc độ Lý Phi toàn bộ khai hỏa, hóa thành một đạo tàn ảnh, dùng hành động thực tế nói cho đệ tử Tà Tông, cái gì mới gọi là loè loẹt, cái gì mới gọi là hoa mắt!
- Vạn Cổ Vô Ảnh Cước!
Oanh! Oanh! Oanh!
Lý Phi bắt lấy sơ hở hai tên đệ tử tà phái, cấp tốc đánh bay ra ngoài, mà thời khắc đang bay ra, tay cầm lợi kiếm, chém rụng một cánh tay mỗi người bọn họ.
- Trận thứ ba, Vạn Cổ tông thắng!
Trong mắt tông chủ Ma Sát Tông và Hàn điện chủ đã sắp có nước mắt. Ba trận, sáu đệ tử, kết quả hai chết hai phế hai trọng thương, thật không thể tiếp nhận!
Nhưng, tiếp theo xuất chiến là các đệ tử Mặc Thương, Long Tử Dương, dưới tình huống tỉnh lược vạn chữ, lấy các loại âm chiêu hoặc giết, hoặc ngược đối thủ vô cùng thê thảm!
- Vù vù.
Trận thứ N bắt đầu, Lục Thiên Thiên đứng phía trên đài đá, giống như tiên tử không nhiễm trần thế, mà đối diện là hai tên đệ tử tà phái, chưa bắt đầu biểu diễn loè loẹt đã bị đóng băng.... Biểu lộ trên mặt mọi người vô cùng đặc sắc. Hơn mười trận đánh, đệ tử hai Tà Tông tam lưu không chiếm được một chút lợi thế nào, bị Vạn Cổ tông triệt để đánh nát!
Nhưng mà thủ đoạn băng phong này còn cao hơn cả các loại thủ đoạn trên thực lực. Càng làm cho võ giả mắt trợn tròn là, một tên đệ tử Vạn Cổ tông xuất chiến, vậy mà lại câu thông trận pháp, từ đó trói buộc đệ tử tà phái. Tông chủ Ma Sát Tông và Hàn điện chủ tức giận đến kém chút thổ huyết.
Quân Thường Tiếu cười nói.
- Hai vị, nếu là sinh tử chiến không quy tắc, đệ tử ta vận dụng hết thảy vật liệu có thể sử dụng, như vậy cũng là hợp lý cũng không tính phạm điều lệ nhỉ?
Mọi người.... Nhìn trận pháp như vì phòng ngừa sàn đấu lúc chiến đấu bị phá hư, mới dùng trận pháp gia cố cầu thang đá, nhưng lúc này phát hiện kì thực là vụng trộm chuẩn bị về sau, cung cấp cho đệ tử lấy ra sử dụng, Vạn Cổ tông này thật là quá âm hiểm, còn âm hiểm hơn so Tà Tông!
- Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu nói.
- Loại chiêu thức này đã dùng qua, Vạn Cổ tông ta khinh thường dùng lần thứ hai, mời hai vị cứ yên tâm tiếp tục phái đệ tử xuất chiến.
- Quân tông chủ!
Tông chủ Ma Sát Tông trầm giọng nói.
- Đệ tử không đấu, trưởng lão đấu!
- Có thể.
Quân Thường Tiếu nói.
- Tử Lân, xuất chiến đi.
Tử Lân Yêu Vương ngạc nhiên.
- Ta không phải nhập môn đệ tử sao? Lúc nào thành trưởng lão rồi?
- Đừng nói nhảm.
Quân Thường Tiếu truyền âm nói.
- Nhanh đi lên....
Tuy Tử Lân Yêu Vương không hiểu, nhưng mà nghênh ngang đi lên. Mà khi hắn đứng tại khu vực trung ương, khí thế thuộc về Vương giả nhất thời từ bên trong các loại hạt gạo cơm chiên trở về, ngạo nghễ nói.
- Một đánh hai!
- Xoát! Xoát!
Hai người trưởng lão tà tông bay lên. Thực lực hai người đồng đều tại tầng thứ Hoàng Cấp, có điều phương diện tiểu phẩm giai cũng không cao.
- Tới đi!
Tử Lân Yêu Vương nắm chặt song quyền, quanh thân bạo phát khí tức cường thế, áo mặc và quần trong nháy mắt vỡ nát, vẻn vẹn giữ lại nội khố đỏ chót không bao giờ mài mòn.
- Con mẹ nó.
Quân Thường Tiếu bụm mặt, sụp đổ nói.
- Tên ngu ngốc này không lộ thân thể sẽ chết sao?