Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 779 - Chương 779. Chương 779: Mùi Vị Không Tệ Nhỉ?

Chương 779. Chương 779: Mùi vị không tệ nhỉ?


Tử Lân Yêu Vương leo lên cầu thang đá, một lời không hợp đã phá vỡ y phục, nhất thời khiến các võ giả mắt trợn tròn, bên trong có rất nhiều nữ nhân xấu hổ vội vàng xoay đầu đi.

- Y phục vướng bận, sẽ chỉ làm bản vương cảm thấy rất không thoải mái!

Tử Lân Yêu Vương ngạo nghễ đứng, dáng người hắn không mập cũng không gầy, có thể xưng tỉ lệ hoàn mỹ, cơ thịt càng có tính đánh vào thị giác cực mạnh. Từ nơi này, chúng ta có thể kết luận, tên này ưa thích loã lồ, rất có thể không phải là bởi vì mặc quần áo không thoải mái, mà vì muốn show ra dáng người chuẩn người mẫu của mình trước mặt nhân loại.

Võ giả các tông môn đen mặt. Ẩu đả lột y phục, bọn họ cũng đã gặp, như Tiêu Tội Kỷ và Triệu Đại Tráng trên long hổ tranh bá đã từng làm qua, nhưng người ta là đánh tới kịch tính bốn phía mới cởi, làm gì có ai giống hắn, vừa lên đến thì cởi sạch!

Huống chi, cho dù cởi thật, căn cứ loại quy định bất thành văn nào đó, từ trước đến nay đều chỉ cởi y phục, vậy mà tên kia lại phá cả quần luôn!

- Sao hắn không cởi nội khố luôn đi chứ?

Có người nói.

Tử Lân Yêu Vương cũng muốn phá vỡ nội khố, nhưng Quân Thường Tiếu cho cái khố này phòng ngừa rất tốt, không cố ý nỗ lực một chút thật rất khó phá vỡ.

- Quân tông chủ...

Cung chủ Ngự Hư Cung lúng túng nói.

- Có phải có chút bại hoại thuần phong mỹ tục hay không?

Quân Thường Tiếu giải thích.

- Người trưởng lão này của ta hỏa khí tràn đầy, càng ẩu đả càng khô nóng không gì sánh được, cho nên ưa thích cởi quần áo trước lúc bắt đầu....

Khóe miệng cung chủ Ngự Hư Cung co giật. Vạn Cổ tông các ngươi đều là nhân tài.

- Bớt nói nhiều lời.

Tử Lân Yêu Vương chỉ hai tên trưởng lão trước mặt.

- Nhanh bắt đầu!

Khi dễ nhân loại là hắn thích nhất, càng nghĩ đến mình đường đường là một Vương, thế mà lưu lạc làm đệ tử Vạn Cổ tông, hỏa khí liền kéo tới.

- Bắt đầu!

Ngự Hư Cung cung chủ hô.

Hai tên trưởng lão tà tông nhìn nhau, chợt bạo phát tu vi Vũ Hoàng ra, sau đó giẫm bộ pháp tiến lên. Từ trên mặt nổi mà xem, bọn họ ra chiêu khá là đường đường chính chính, thế nhưng, võ giả ở hiện trường đều rõ ràng, loại cường giả tà phái Hoàng Cấp này rất âm hiểm!

Quả nhiên!

Hai tên Vũ Hoàng tà phái nhìn như quang minh chính đại vọt tới, nhưng bên trong tà khí tràn ngập lại cất giấu từng cây châm mắt thường khó thấy.

- Vù vù —— ——.

Trưởng lão Ma Sát tông xông lại, chưởng ấn hùng hậu mà lạnh lẽo âm u trong nháy mắt đánh ra. Tử Lân Yêu Vương nhíu mày, cũng lấy chưởng ấn nghênh đón.

- Oanh!

Cả hai chưởng đối chưởng, Trưởng lão Ma Sát tông lảo đảo lui lại, mãi đến khi bị đẩy đến khu vực biên giới, tay trái giữ phía trên cổ tay phải, thống khổ hét thảm. Cường giả ở hiện trường dùng linh niệm quan sát trong nháy mắt bắt được, phía trên chưởng người này cắm rất nhiều tiểu châm, cây kim hướng ra ngoài hiện lên hình uốn lượn, khí tức màu đen cuồn cuộn tràn ngập trên da thịt.

- Phệ Hồn Độc Mang Châm!

Có người hoảng sợ nói.

Lời vừa nói ra, sắc mặt các võ giả nhất thời xôn xao đại biến. Phệ Hồn Độc Mang Châm là một loại chí bảo vô cùng ác độc của Tinh Vẫn đại lục, không chỉ khoáng thạch có tác dụng đặc thù chế tạo thành, mà còn ẩn chứa mấy chục loại kịch độc, chỉ cần bị đâm trúng một cái, linh hồn sẽ bị ăn mòn, từ đó đau đến không muốn sống chết đi!

- Hừ.

Tử Lân Yêu Vương thu hồi chưởng, khinh thường nói.

- Dựa vào loại thủ đoạn nhỏ này há có thể làm tổn thương ta?

Không hổ là Vương tiếp thụ qua vô số lần bị pháo bắn, dù bị loại chí bảo ám khí ác độc thế mà vẫn không thể phá mất phòng ngự của hắn.

- A.

Tên trưởng lão Ma Sát tông kia nắm lấy tay hét thảm, tàn phá đến từ sâu trong linh hồn, có thể nói vô cùng trí mạng.

- Giải dược, giải dược!

- Xoát!

Tử Lân Yêu Vương xuất hiện ở trước mặt hắn, hai tay chụp trên bờ vai đột nhiên giơ lên, sau đó nện lên mặt đất. Trưởng lão Ma Sát tông đang muốn lấy giải dược trong không gian giới chỉ lại gặp va chạm mãnh liệt, tư duy nhất thời hỗn loạn, sau cùng bởi vì chậm trễ thời cơ tốt nhất giải độc, chỉ có thể khổ cực độc phát sinh vong!

Các võ giả đổ mồ hôi. Đây chính là một tên Vũ Hoàng hàng thật giá thật, kết quả ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, cứ như vậy chết dưới Phệ Hồn Độc Mang Châm của mình!

- Đinh! Đinh! Đinh!

Một bên khác, trưởng lão Thí Thần Điện từ phía sau lưng đánh lén, từng cây ám khí tương tự đinh sắt đánh vào Tử Lân Yêu Vương, đáng tiếc toàn bộ bị bắn ra.

- Khắc Cốt Đoạn Hồn Đinh!

Mọi người lần nữa kinh hô lên.

- Xoát!

Trưởng lão Thí Thần Điện rơi xuống, cũng không thèm để ý ám khí mình phóng thích bị bắn ra, khóe miệng mỉm cười lạnh lẽo âm u.

- Bị Khắc Cốt Đoạn Hồn Đinh đánh trúng, dù vẻn vẹn chạm đến da thịt liền sẽ nhiễm độc.

Quả nhiên!

Vị trí sau lưng Tử Lân Yêu Vương bị đánh trúng lưu lại từng khối màu xanh lá lấm tấm, cấp tốc lan tràn ra bốn phía, Tử Lân Yêu Vương trong nháy mắt hóa thành một người khổng lồ xanh!

- Kết thúc.

Trên mặt điện chủ Thí Thần Điện mỉm cười. Độc tố Khắc Cốt Đoạn Hồn Đinh tương tự với Phệ Hồn Độc Mang Châm, đừng nói Hoàng Cấp, dù là Thánh cấp chỉ cần chạm đến da thịt cũng sẽ trong nháy mắt ăn mòn nội thể, sinh ra tàn phá to lớn. Tâm lý tông chủ Ma Sát tông đang chảy máu, Trưởng lão mình bị giết, ngược lại để Thí Thần Điện có cơ hội lợi dụng được, cái này thực sự vô pháp tiếp nhận!

- Tên loã lồ thân thể này đón lấy nhiều Khắc Cốt Đoạn Hồn Đinh như vậy, không mấy hơi sẽ độc phát thân vong như trưởng lão Ma Sát tông!

- Không cởi y phục, tốt xấu gì cũng có thể ngăn cách một chút, hiện tại triệt để xong đời.

Mọi người lắc đầu, trong lòng đã phán tử hình cho Tử Lân Yêu Vương.

- Xoát!

Ngay lúc này, trưởng lão Thí Thần Điện lần nữa giẫm thân pháp loè loẹt, chỉ thấy một hàng ánh sáng từ bốn phương tám hướng bay tới. Tuy hắn đã khẳng định, tên kia hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng một tên cường giả tà phái, chỉ có khi địch nhân chân chính ngã xuống tắt thở mới có thể triệt để buông lỏng cảnh giác.

- Bành!

- Bành!

- Bành!

Các loại ám khí oanh tới, đánh vào trên thân Tử Lân Yêu Vương toàn thân xanh hóa, một mùi vị hôi thối cuồn cuộn tràn ngập, đại biểu cho khu vực này đã triệt để bị độc tố bao phủ. Đây chính là tà tu, cho dù thực lực vô cùng cường đại, bên trong sinh tử chiến cũng sẽ dùng hết thủ đoạn tới giết đối thủ, mà không phải đường đường chính chính đi đánh.

- Vù vù!

Độc dịch tràn ngập cầu thang đá theo gió khuếch tán, bị thu sạch vào trong trận pháp, mà không lan đến gần võ giả xem chiến bên ngoài. Tiếp đó, độc tố bên trong tiêu tán, hết thảy có thể thấy rõ ràng. Tử Lân Yêu Vương vẫn đứng tại chỗ, nhưng nhan sắc trên thân từ màu xanh lá chuyển thành màu lam, màu đỏ, màu đen... Tựa như trùng biến sắc đang không ngừng biến hóa.

- Khặc khặc.

Người trưởng lão Thí Thần Điện kia cười quái dị.

- Tư vị bị các loại độc dịch tra tấn không dễ chịu chứ?

Đột nhiên, tiếng cười hắn đột nhiên ngưng lại, bởi vì độc tố trên da thịt Tử Lân Yêu Vương bắt đầu biến mất trên diện tích lớn, mãi đến khi màu sắc da thịt khôi phục bình thường.

- Độc... Bị giải hết?

- Điều đó không có khả năng! Không thể nào!

- Xoát!

Tử Lân Yêu Vương đột nhiên xông lại, đại tay đặt trên cổ trưởng lão Thí Thần Điện, đột nhiên dùng lực bóp, làm đối phương thống khổ mở to miệng.

Mắt mọi người trừng lớn. Bởi vì bọn hắn nhìn thấy trưởng lão Vạn Cổ tông một tay trói buộc Vũ Hoàng, ngẩng đầu lên, miệng lộ ra ánh sáng bảy sắc nhổ lên mặt Vũ Hoàng tà phái!

- A —— phi.

Tử Lân Yêu Vương cúi thấp đầu, một ngụm đàm pha tạp ánh sáng bảy sắc trong nháy mắt bay vào trong miệng trưởng lão Thí Thần Điện.... Mọi người thấy thế nhếch môi. Nhìn thấy một màn vừa rồi, nhất thời có xúc động nôn mửa.

Chờ chút!

Ánh sáng bảy sắc vừa rồi là cái gì? Chẳng lẽ là độc tố biến mất?

Tử Lân Yêu Vương lệch đầu ra, như ma quỷ địa ngục âm u cười nói.

- Mùi vị không tệ chứ?

- Ưm... Ưm...



Trưởng lão Thí Thần Điện bị bóp cổ phát ra tiếng, ánh mắt kinh hãi và tuyệt vọng. Một lát sau, ánh sáng bảy sắc nhập thể nhất thời tản ra, hóa thành vô số loại độc tố, đánh thẳng vào kinh mạch, máu thịt và linh hồn hắn!

- Xoát!

Tử Lân Yêu Vương buông tay ra. Trưởng lão Thí Thần Điện nhất thời ngã xuống đất, toàn thân da thịt bắt đầu không ngừng chuyển đổi, sau đó ôm đầu nằm trên mặt đất thống khổ lăn lộn. Dưới vô số loại kịch độc ăn mòn, tư duy hắn dần dần phai mờ, mãi đến khi thất khiếu chảy máu, mãi đến khi dừng run rẩy thì tuyên cáo hồn về tầng chín trời.


Bình Luận (0)
Comment