Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 780 - Chương 780. Chương 780: Quân Thường Tiếu Dưới Trạng Thái Mạnh Nhất

Chương 780. Chương 780: Quân Thường Tiếu Dưới Trạng Thái Mạnh Nhất


Hai tên trưởng lão Hoàng Cấp Ma Sát tông và Thí Thần Điện chết vì độc tố ám khí của mình, có thể nói vô cùng đau đớn. Hai mắt võ giả xem chiến càng trừng càng tròn, lỗ tai càng dựng thẳng càng thẳng!

Đây chính là hai tên Vũ Hoàng, cứ như vậy mà chết...

- Trưởng lão chiến trận đầu, Vạn Cổ tông thắng!

Cung chủ Ngự Hư Cung lớn tiếng tuyên bố, nhưng nội tâm vẫn trong trạng thái chấn kinh, dù sao nam tử tóc tím giết chết hai tên trưởng lão tà tông quả thực quá đơn giản, quá tùy ý!

Giờ phút này nếu như sau lưng có cái ghế, tông chủ Ma Sát tông và điện chủ Thí Thần Điện khẳng định sẽ trực tiếp co quắp ngồi xuống. Đệ tử thân truyền chết đả kích tông môn sau này, bởi vì không kéo dài nhân mạch được, rất có thể bởi vậy mà suy bại. Trưởng lão Hoàng Cấp chết, đả kích với tông môn ở hiện tại, bởi vì mất đi trụ cột chèo chống đại điện, tùy thời có thể đổ sụp!

Giận, đau, buồn bã, các loại tâm trạng quấy rối nội tâm Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ. Sớm biết như thế cứ để Quân Thường Tiếu mang đệ tử đến tông môn khiêu chiến, thua cũng chỉ thua mặt mũi, không có tổn thất lớn như vậy!

- Hai vị.

Quân Thường Tiếu nói.

- Tiếp tục đấu đi.

Nhâm tông chủ siết chặt tay, nói.

- Quân tông chủ, trưởng lão chiến này, ngươi tính đánh mấy trận...

- Trưởng lão Vạn Cổ tông ta không nhiều, lại đánh một trận nữa?

- Được!

Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ trăm miệng một lời.

- Lại đánh một trận!

Hai người cũng chân chính ý thức được, Vạn Cổ tông dám cùng mình chơi sinh tử chiến không quy tắc là đã nắm chắc hết thảy, nếu không sao lại sảng khoái đồng ý, sao lại định chiến trường tại đây - nơi ai cũng có thể tới!

- Đinh lão.

Quân Thường Tiếu nói.

- Ra sân đi.

- Xoát!

Đinh Hưng Vượng phi thân lên, phiêu nhiên rơi tại vị trí chính giữa bệ đá. Hai tay chắp sau lưng, cỗ phong phạm cường giả tiền bối phải có nhất thời bạo phát. Đương nhiên, cũng không có bạo phát tu vi, dù sao lấy cảnh giới Vũ Thánh của hắn, hoàn toàn có thể chỉ dựa vào sức một mình, quét ngang hai Tà Tông tam lưu. Loại người như Quân Thường Tiếu, có thể xưng là vô cùng vô sỉ. Để Đinh Hưng Vượng một người lớn sắp max cấp đến Tân Thủ Thôn khi dễ tiểu bối nhỏ!

Cái này nếu như đổi cho cường giả khác, khẳng định khinh thường khi phụ tiểu bối, nhưng tà tu, không thể dùng lẽ thường để suy đoán được, cho nên vị Ngũ Tuyệt Tà Thánh này đứng trên đài, trên mặt hiện ra cảm giác hưởng thụ. Khi dễ trẻ nhỏ khiến ta tự hào.

- Nhóc con.

Đinh Hưng Vượng thúc giục.

- Nhanh phái trưởng lão có thể đánh tới, lão phu một mình đánh một đám cũng không quan trọng.

- Cung kính không bằng tuân mệnh!

Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ cũng không quan tâm mặt mũi, trực tiếp phái ba tên trưởng lão!

- Đây cũng quá vô lại đi!

- Cho dù là Tà Tông, tốt xấu gì cũng phải cần chút mặt mũi chứ?

Rất nhiều võ giả thì thầm trong lòng, tràn ngập xem thường đối với Ma Sát tông và Thí Thần Điện.

Đinh Hưng Vượng nắm tay, cười nói.

- Ngày hôm nay lão phu cho các ngươi học một khóa, để cho các ngươi minh bạch cái gì gọi là tà tu chính cống, không từ thủ đoạn!

- Bắt đầu!

Trọng tài hô.

Vừa dứt lời, sáu tên trưởng lão tà tông cùng nhau bạo phát tu vi, sau đó từ phương hướng khác nhau mở ra công kích.

- Xoát!

Đinh Hưng Vượng giẫm thân pháp quỷ dị lách qua một tên võ giả đánh lén, sau đó trở tay chộp vào trên bả vai hắn, nói.

- Đánh lén người cần nín hơi ngưng thần, như ngươi phóng xuất khí thế ra, sợ người khác không thấy được à?

- Oanh!

Trực tiếp ấn trên mặt đất.

- Xoát!

Đúng vào lúc này, lại có một tên trưởng lão mang theo các loại ám khí giết tới!

Đinh Hưng Vượng xoay người, hai ngón tay dựng thẳng trước người, bắn ám khí bay tới ra, lắc đầu nói.

- Trảo phá không tệ, đáng tiếc thời cơ không đúng.

Khi nói chuyện, thân thể xinh đẹp lui lại, né tránh một tên tà tu khác đánh lén, sau đó hai tay hợp lại cùng nhau, ngón trỏ và ngón giữa dựng đứng, đột nhiên hướng khu vực không thể miêu tả giữa cái mông đối phương mà đâm vài phát.

- Bộp!

- A.

Cúc hoa tàn, đầy đất thương tổn.... Nhìn thấy một lão giả lại dùng thủ đoạn còn bỉ ổi hơn so khỉ trộm đào, khóe miệng các võ giả co giật. Ma Sát tông và Thí Thần Điện là Tà Tông, vô luận dùng ám khí, đánh lén, hoặc là lấy nhiều đánh ít, đều phù hợp tác phong trước sau như một bọn họ, nhưng Vạn Cổ tông cũng không phải tà phái, từ đệ tử tới trưởng lão đều dùng chiêu tổn hại, chẳng lẽ không lo lắng mặt mũi tông môn?

- Thấy không.

Quân Thường Tiếu nói.

- Đinh lão mới gọi là thủ đoạn, các ngươi nhất định phải nhìn nhiều học nhiều.

- Vâng!

Chúng đệ tử cùng đồng thanh xưng phải.

- Được.

Chúng ta nghĩ quá nhiều, tên này khác tông môn khác, căn bản không quan tâm mặt mũi. Cái chuyện như mặt mũi này, Quân Thường Tiếu là người không để tâm lắm, nếu như đối mặt một vài tông môn có tác phong đứng đắn, khẳng định rất đứng đắn giao lưu, đối mặt tà phái không từ thủ đoạn, khẳng định càng không từ thủ đoạn hơn bọn hắn....

- Các ngươi đến đây!

Trên bệ đá, Đinh lão một tay thi triển ra cúc hoa tàn, đầy đất thương tổn, sáu tên trưởng lão hai Tà Tông khó lòng phòng bị, sau khi trải qua giao thủ tỉnh lược 5000 chữ, chỉnh tề chổng mông lên nằm ở bên ngoài. Vị trí không thể miêu tả cũng đã bị đâm mấy chục lần.... Cung chủ Ngự Hư Cung ngây người một lát, cao giọng hô.

- Trưởng lão chiến trận thứ hai, Vạn Cổ tông thắng!

Ngay từ đầu các võ giả có chút kinh ngạc, còn có chút bất ngờ. Bây giờ đã có thể dùng tâm bình tĩnh đối đãi, thậm chí phỏng đoán, đệ tử Vạn Cổ tông và trưởng lão đều âm hiểm như thế, tông chủ chiến Quân Thường Tiếu có thể càng âm hiểm hơn hay không?

Nghĩ tới đây, mọi người vô cùng mong đợi. Một trận sinh tử chiến không quy tắc đàng hoàng diễn ra, điều khán giả chú ý là trình độ giao đấu đặc sắc và thắng bại lại bị Vạn Cổ tông làm chệch, ngược lại cân nhắc lại là có âm chiêu gì có thể làm cho mình mở rộng tầm mắt hay không mới khổ.

- Hai vị.

Quân Thường Tiếu nói.

- Đệ tử cũng đấu, trưởng lão cũng đấu, xong giờ đến phiên tông chủ chúng ta đấu đi....

Nhâm tông chủ và Hàn tông chủ trầm mặc.

- Xoát!

Quân Thường Tiếu bước đi. Một trận gió thổi tới, nhẹ nhàng thổi bay tóc đen, cành cây nơi xa rơi xuống nhựa cây, thổi rớt áo khoác bằng da chồn khoác trên người, mấy con chim bồ câu động cánh bay lên. Toàn bộ hình ảnh quay chậm mười lần.

Mãi đến khi đứng tại khu vực trung tâm, Lý và cùng Điền Thất dưới đài thu hồi lò rèn của hai người, Lý Thượng Thiên và Tư Mã Trọng Đạt cất lồng chim đi, Lăng Uyên Tuyết tiếp được áo khoác bằng da chồn đang rơi xuống, cấp tốc trở về trong đội ngũ.

- Hai vị.

Quân Thường Tiếu nói.

- Các ngươi cùng tiến lên đi.

- Quân tông chủ muốn khiêu chiến hai tông chủ tông môn tam lưu!

- Trâu ghê!

Ánh mắt các võ giả nổi lên sùng bái.

Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ hai mặt nhìn nhau, chỉ có thể leo lên cầu thang đá dưới cái nhìn soi mói của mọi người.

Tay phải Quân Thường Tiếu vung lên, Thanh Long Yển Nguyệt Đao dựng thẳng trước người, tay trái lại vung lên, Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm bỗng dưng ra, Cửu Lân Hộ Thể Giáp vang lên thanh âm kèn kẹt khoác lên người, nói.

- Nếu là giao đấu không quy tắc, bổn tọa sẽ dùng trạng thái mạnh nhất đến chiến.

Nhãn lực Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ không tệ, trong nháy mắt có thể phán định ra, tên này mặc, cầm khẳng định toàn là cực phẩm!

- Há, đúng rồi.

Quân Thường Tiếu dùng linh niệm trói buộc Yển Nguyệt Đao, đứng trước người.

Xoát!

Thân thủ tìm kiếm hư không, trực tiếp rút ra hỏa tiễn thần cải cách RPG, đỡ trên vai, nói.



- Xém quên cái đồ chơi này.

Nhìn thấy tông chủ tế ra các loại trang bị, đệ tử Vạn Cổ tông nhất thời lấy một loại ánh mắt đồng tình nhìn về phía lão đại hai Tà Tông.

- Hai vị.

Quân Thường Tiếu nói.

- Giới thiệu một chút, đây là diệt thần tru tiên hào hỏa súng Vạn Cổ tông của ta, uy lực... Nói như vậy, lúc trước tại quáng mạch linh thạch, trưởng lão Hạo Quang Thánh Tông muốn xông tới, xong bị trực tiếp bắn rớt xuống.

Chuyện này Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ nghe nói qua, cho nên mí mắt nhất thời nhảy lên kịch liệt, cái trán dần dần xuất mồ hôi hột. Quân Thường Tiếu mang theo hỏa tiễn, nhìn về phía cung chủ Ngự Hư Cung nói.

- Có thể tuyên bố bắt đầu.

- Chờ một chút!

Nhâm tông chủ vội vàng nói.

- Quân tông chủ, ta cảm thấy đệ tử và trưởng lão đều đánh qua, chúng ta không cần thiết tái chiến!

- Không sai!

Hàn điện chủ nói.

- Trời cũng sắp tối, không bằng như vậy kết thúc đi!

- Không được.

Quân Thường Tiếu mang theo Bazooka nói.

- Thời điểm Vạn Cổ tông ta còn yếu từng bị các ngươi khi dễ, bây giờ có thực lực, tự nhiên muốn tính toán khoản nợ cũ.

Hai chữ nợ cũ tăng thêm mấy phần ngữ khí. Nhâm tông chủ chùi cái trán chảy ra mồ hôi lạnh, nói.

- Quân tông chủ, tính sổ sách cũng phải dùng tiền mà tính!

- Đúng thế.

Quân Thường Tiếu nói.

- Các ngươi nói, cái này tính thế nào?

- Trả thù lao, cho linh thạch, cho tinh hạch, Quân tông chủ muốn dùng cái gì tính sổ sách, Ma Sát tông ta đều đáp ứng!

Nhâm tông chủ vội vàng nói.

- Đúng đúng đúng!

Hàn điện chủ rốt cục vòng qua đến chỗ cong, nói.

Chỉ cần không lấy giao đấu tính, thì cái gì hắn cũng có thể đem ra tính!

- Đã như vậy, thì dùng linh thạch, tinh hạch, khoáng thạch, dược tài, hạt giống mà tính đi.

Quân Thường Tiếu thu Bazooka, Thanh Long Yển Nguyệt Đao, Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm trở về.

- Không có vấn đề, không có vấn đề!

Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ vội vàng nói, tâm trạng hốt hoảng cũng bình tĩnh trở lại.

- Chư vị.

Quân Thường Tiếu cất cao giọng nói.

- Vạn Cổ tông ta và Ma Sát tông, Thí Thần Điện sinh tử chiến không quy tắc kết thúc.


Bình Luận (0)
Comment