Chương 781. Chương 781: Tính sổ sách
Vạn Cổ tông và hai Tà Tông kết thúc giao đấu. Nhưng mà các võ giả đến quan chiến lại co giật khóe miệng. Vốn cho rằng Quân Thường Tiếu tế ra một đống trang bị muốn tiến hành giao chiến kịch liệt, kết quả giới thiệu uy lực súng lửa và cường điệu hai chữ nợ cũ, rõ ràng nói cho đối phương biết nhanh tính toán sổ sách!
Tính thế nào?
Khẳng định lấy tiền tính toán!
Dù sao Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ cũng là lão giang hồ, sao lại nghe không ra ý tứ Quân Thường Tiếu, vội vàng mượn sườn núi đi xuống, bày tỏ nguyện ý dùng tiền và tư nguyên các loại võ đạo tính nợ cũ!
- Học được, học được!
Thời điểm rất nhiều võ giả đi xuống Hoa Sơn, nhớ tới hình ảnh Quân tông chủ vừa rồi cầm một đống trang bị cực phẩm, bức tông chủ hai tông tính sổ sách, trong lòng nhất thời dâng lên chữ phục!
Trận pháp cầu thang đá loại trừ, vết máu ở phía trên cũng bị thanh lý mất, Lý Thanh Dương lấy bàn ghế sắp xếp sẵn từ trong không gian giới chỉ. Lúc trước ở trong khu nhà cao cấp của Thiết Cốt trấn đàm phán với Hạo Quang Thánh Tông và Ngạo Thế Thánh Tông cũng dùng những cái bàn này.
- Hai vị.
Quân Thường Tiếu khua tay.
- Mời ngồi....
Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ nhìn nhau, bất đắc dĩ ngồi xuống.
- Bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết.
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, hai tay đặt cùng một chỗ nói.
- Sau này có lẽ chúng ta còn có thể trở thành bằng hữu.
Vừa rồi đệ tử còn trên đài đánh sinh tử chiến, xoay mặt thì xưng huynh gọi đệ, tiết tấu này ngược lại có vẻ hơi nhanh. Vạn Cổ tông cường đại làm cho Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ xem như triệt để nhận rõ, chỉ có thể đắng chát cười theo.
Quân Thường Tiếu nói.
- Thân huynh đệ còn phải minh toán sổ sách, cho nên bằng hữu thì bằng hữu, sổ sách vẫn phải tính toán.
- Quân tông chủ.
Nhâm tông chủ nói.
- Ngươi nói con số đi.
Giờ phút này, hắn đã quyết tâm dùng tiền tiêu tai.
Quân Thường Tiếu ném một quyển sổ sách, nói.
- Phía trên đều viết rõ ràng, hai vị nhìn đi.
Sổ sách đã chuẩn bị kỹ?
Tên này tuyệt không phải nhất thời nảy lòng tham, mà vừa bắt đầu đã nghĩ muốn đe doạ mình rồi!
Đại ca, ngươi nói sớm đi.
Giết nhiều đệ tử tông ta như vậy còn góp thêm một tên trưởng lão, tổn thất này dùng tiền không cách nào đền bù!
Hai tên tông chủ chảy nước mắt trong lòng mở sổ sách ra, nhìn thấy phía trên viết cái gì là thanh xuân tổn thất phí, tinh thần tổn thất phí và một đám khác, nhất thời ngơ ngác.
Sau cùng kết toán —— 100 vạn Thiên Nhiên Linh Thạch. Sau khi nhìn thấy cái số này, Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ nhất thời trợn tròn con mắt. Nếu như nói một triệu linh thạch nhân tạo, tông môn tam lưu bọn họ tuyệt đối có thể lấy ra được, nhưng một triệu khỏa Thiên Nhiên Linh Thạch, thật...
- Nhâm tông chủ.
Quân Thường Tiếu nói.
- Quý tông mấy năm trước từng tranh đoạt mỏ quặng với Thái Khôn tông, 100 vạn Thiên Nhiên Linh Thạch, chắc hẳn cầm ra được chứ?
Khóe miệng Nhâm tông chủ co giật.
- Hàn điện chủ.
Quân Thường Tiếu cười nói.
- Quý tông sáu năm trước phát hiện một quáng mạch linh thạch, nửa tháng trước đã khai thác hoàn tất toàn bộ, hẳn cũng có thể lấy ra nhỉ?
Hàn điện chủ nhất thời ngạc nhiên. Tông môn mình tìm được một chỗ quáng mạch linh thạch, nhưng đã phong tỏa tin tức, Vạn Cổ tông hắn không chỉ rõ ràng, còn biết lúc nào thu hoạch xong, tin tức cũng quá linh thông rồi đó!
Phải, đã chạy đến tính sổ sách, khẳng định sẽ để Tế Vũ Đường tỉ mỉ do xét. Trịnh trọng thanh minh, Quân Cẩu Thặng ta không ép buộc, càng không dùng công phu sư tử ngoạm lừa bịp người!
- Hai vị.
Quân Thường Tiếu chân thành nói.
- Làm ăn coi trọng thành tín, cho nên bổn tọa hi vọng các ngươi có thể chấp nhận thành tín trong việc quyết toán sổ sách, mà không phải cố ý ra âm chiêu.
- Quân tông chủ.
Nhâm tông chủ đau khổ nói.
- 100 vạn Thiên Nhiên Linh Thạch, Ma Sát tông ta thật sự không lấy ra được!
Trước kia có thể, nhưng gần đây tiêu hao nhiều, mỏ quặng còn bị Vạn Cổ tông nửa đường cướp đi.
- Có bao nhiêu?
- Có... Ba... Bốn...
Lúc Nhâm tông chủ nói chuyện, Quân Thường Tiếu đem Bazooka để lên bàn, lau nhè nhẹ, không hề xoắn xuýt, khẳng định nói.
- 500 ngàn!
- Hàn điện chủ thì sao?
- Ta...
- Bành.
Hàn điện chủ vừa nói chuyện, Quân Thường Tiếu trực tiếp nã pháo, chỉ nhìn đạn pháo xoáy phóng tới sơn phong nơi xa, oanh một tiếng nổ vỡ nát. Tông chủ hai tông cả kinh hoảng sợ. Khoảng cách xa như vậy, sơn phong lớn như vậy, thế mà chỉ trong khoảnh khắc bị san thành bình địa, khó trách trưởng lão Vũ Hoàng đỉnh phong của Hạo Quang Thánh Tông sẽ bị nổ ngất tại chỗ!
- Hàn điện chủ, ngươi mới vừa nói cái gì?
Quân Thường Tiếu nói.
Hàn điện chủ nuốt một ngụm nước bọt, chân thành nói.
- Điện ta đập nồi bán sắt cũng sẽ gom góp 100 vạn linh thạch!
Câu này nhất định không phải lời vừa rồi muốn nói, cái này nhất định là bị một pháo hoảng sợ lâm thời đổi giọng!
- Đúng đúng!
Nhâm tông chủ nói.
- Tông ta cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp gom góp 100 vạn!
- Sảng khoái.
Quân Thường Tiếu cười nói.
- Hai vị tiếp tục lật xem.
Hai tông tông chủ khẽ giật mình, tiếp tục mở sổ sách, thì gặp trên đó viết phí ngộ công, phí tai nạn lao động, phí bảo hiểm, phí nhà ở công quỹ và cả đống danh sách. Tuy Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ không hiểu, nhưng nhìn thấy thống kê sau cùng thì toàn thân bất lực co quắp trên ghế. Thống kê so sánh phức tạp, Tinh hạch 500 ngàn cái, dược liệu 500 ngàn gốc, khoáng thạch 500 ngàn tấn, hạt giống dược liệu 500 ngàn, các loại chi tiết còn có phẩm chất rõ ràng.
- Hai vị.
Quân Thường Tiếu nói.
- Có ý kiến gì không?
- Không có... Không ý kiến...
Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ khó khăn đáp lời. Bọn họ hiện tại ở vào yếu thế, lại vừa bị đánh bại, chỉ có thể nhận sợ, chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo mọi yêu cầu người thắng lợi đưa ra, cắt đất bồi thường.
- Ký hợp đồng đi.
Lý Thanh Dương đi lên trước, đem hai hợp đồng sớm viết xong và mực đóng dấu đặt trước mặt tông chủ hai tông.
- Tạch tạch tạch.
Quân Thường Tiếu lấy ra mấy tinh hạch cao đẳng, cấp tốc ngưng tụ ra đạn pháo hoàn toàn mới trên hỏa tiễn, lần nữa yêu thích không buông tay lau. Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ cả kinh một thân mồ hôi lạnh, vội vàng ký tên đồng ý trên hợp đồng.
Quân Thường Tiếu nói.
- Trên hợp đồng viết rất rõ, mời hai vị tông chủ cần trong bảy ngày mang đến Vạn Cổ tông, nếu như vượt qua thời hạn, bổn tọa sẽ mang theo cái đồ chơi này tự mình đi quý tông đòi hỏi.
- Quân tông chủ xin yên tâm!
Nhâm tông chủ nói.
- Trong vòng bảy ngày, cam đoan đưa đến!
- Xoát!
Quân Thường Tiếu thu hồi Bazooka, đứng lên thân thiết nắm tay hai người, nói.
- Sau này tất cả mọi người là bằng hữu, hằng năm cũng cần giao lưu nhiều hơn một chút mới được.
Nghe nói như thế, Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ nói thầm trong lòng.
- Đất đã cắt, tiền cũng bồi, ngày lễ ngày tết còn phải cống lên cho hắn sao?
- Hai vị.
Quân Thường Tiếu chắp tay.
- Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, chúng ta giang hồ tái kiến.
- Cáo từ!
Dứt lời, búng tay, mang theo trưởng lão và đệ tử tiêu sái rời đi. Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ tiếp tục co quắp trên ghế, càng nghĩ phải chuẩn bị nhiều linh thạch và võ đạo tư nguyên, che ngực thống khổ.
- Hai vị.
Ngay lúc này, Lý Thanh Dương đi tới nói.
- Xin nhường một chút, ta muốn thu cái bàn....
Nhâm tông chủ và Hàn điện chủ kém chút hộc máu. Thời điểm khó chịu nhất, còn lấy cái ghế đi, cái này muốn để cho chúng ta ngồi chồm hổm trên mặt đất gào khóc sao?
Lý Thanh Dương thu hồi cái bàn, tông chủ hai tông sững người đứng phía trên đài đá, bọn họ nhìn nhau, khóe mắt dường như chứa lệ. Đột nhiên, thanh âm Dạ Tinh Thần truyền đến mang theo âm hưởng âm luật có vẻ thương cảm, cũng truyền đến tiếng ca dằng dặc của Tử Lân Yêu Vương.
- Tuyết hoa tung bay, gió bắc thổi nhẹ, thiên địa một mảnh mênh mông...