Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 796 - Chương 796. Chương 796: Cái Tông Môn Này, Ngươi Không Chọn Sai.

Chương 796. Chương 796: Cái tông môn này, ngươi không chọn sai.
Bên trong Ngũ hành thiên địa, Dạ Tinh Thần thu lấy năm loại thuộc tính, không hề nghi ngờ trở thành một ngôi sao lập loè lớn nhất toàn trường.

Lý Thanh Dương và bọn người Tiêu Tội Kỷ vốn đã hấp thu kha khá, tiếp nhận mệnh lệnh của tông chủ, ào ào lựa chọn thu lấy một thuộc tính duy nhất, giao tất cả sân khấu cho sư đệ. Hoa tươi dĩ nhiên mỹ lệ, nhưng không thể không có lá xanh làm nền. Lúc này cảnh này, bao gồm Quân Thường Tiếu ở bên trong, mọi người đều đang cố gắng làm lá xanh, đều đang cố gắng phụ trợ cho Dạ Tinh Thần. Đây chính là chí tình hữu nghị đồng môn!

- Tinh phi vân tán, nhật nguyệt tham thần!

Tổ chức tiểu fan hâm mộ nhìn thấy Idol phát ra hào quang rực rỡ phía trên màn sáng, kích động hoan hô, yêu quá tha thiết cũng đã nước mắt chảy dài.

- Đi qua hai thiên địa này, Tinh Thần đã hút vô số fan.

Quân Thường Tiếu đang nói thầm trong lòng.

- Sau này có cơ hội dẫn hắn ra ngoài chạy show, nói không chừng có thể kiếm lời đầy bồn đầy bát.

Đương nhiên, khẳng định không thể để cho Dạ Tinh Thần đi ca hát khiêu vũ. Có thể đánh bộ quyền trên đấu giao đài trong thành trì nào đó, hoặc luyện võ, kém nhất cũng là sản xuất ảnh chân dung hoặc ký tên gì đó cũng được.

Vừa nghĩ tới hình ảnh Dạ Tinh Thần mang kính râm, mặc phong y, mặt mũi tràn đầy lãnh khốc được bảo tiêu bảo vệ tiến vào hội trường, vô số fan cuồng nhiệt cầm lấy que huỳnh quang cao giọng hô hoán, Quân Thường Tiếu có một chút kích động nhỏ.

Hệ thống nói.

- Kí chủ muốn triệt để cải biến phong cách thế giới này sao?

- Tại niên đại giải trí thiếu thốn, tạo ra được một minh tinh, để bọn hắn trừ tu luyện võ đạo ra còn có thần tượng từ trong suy nghĩ, không được sao?

Quân Thường Tiếu nói.

- Sao ngươi không tự mình xuất đạo?

Hệ thống nói.

- Ta cảm thấy, chân dung tông chủ Vạn Cổ tông gợi cảm một khi lên sàn, khẳng định sẽ vang dội toàn bộ Tinh Vẫn đại lục!

- Không thể, không thể.

Quân Thường Tiếu áy náy.

- Da mặt ta mỏng.

Hệ thống nói.

- Ngươi nha, da mặt dày, chịu đựng một chưởng của cường giả từ thượng giới cũng không chết, mỏng cọng lông!

- Móa! Con mẹ mày… thực lực và các loại trang bị chịu đựng đó, không phải là dùng mặt đi đón đỡ đâu!

Quân Thường Tiếu phản bác.

Hệ thống đâm thọt châm chọc.

- Đừng phủ nhận, lúc đó ngươi cũng dùng mặt tiếp, bằng không tuyệt không có khả năng chống được!

Cho nên nói, lúc trước tại long hổ tranh bá, rốt cuộc Quân tông chủ làm sao chống được một chưởng đến từ cường giả thượng giới, bây giờ suy nghĩ một chút, thật đúng là khiến cho người suy nghĩ sâu xa....

- Hô!

Một lúc lâu sau, thuộc tính ngũ hành tồn tại giữa thiên địa đột nhiên tiêu tán, Lý Thanh Dương và bọn người Tiêu Tội Kỷ mở to mắt, trên mặt hiện lên vẻ chưa thỏa mãn. Phương thiên địa thứ sáu cũng không có bất kỳ tính nguy hiểm gì, nhưng càng khó hơn so năm Phương Thiên Địa trước, bởi vì không tu luyện một trong ngũ hành, khẳng định khó có thể thông qua.

Dù thượng cổ thời đại cao thủ như mây, võ giả thông qua phương thiên địa này ít lại càng ít. Nhưng mà đệ tử Vạn Cổ tông tu luyện Ngũ Hành Giám Thiên quyết, người người đều có thể ngưng tụ một loại, mà tâm pháp vô cùng cao cấp, thông qua khảo nghiệm dễ như trở bàn tay, không có độ khó khăn gì.

- Cứ vậy mà qua loa kết thúc sao?

- Chưa đủ nghiền!

Tô Tiểu Mạt và Lý Phi nói lầm bầm.

- Hâm Dao.

Quân Thường Tiếu hỏi.

- Nghiên cứu thế nào rồi?

Thượng Quan Hâm Dao lau đi mồ hôi trên trán, nói.

- Vẫn không có tiến triển gì.

- Vậy trước tiên nghỉ ngơi một hồi, đừng để thân thể mệt chết.

Quân Thường Tiếu nói.

Hắn không tính toán tiếp tục xông phương thiên địa thứ bảy, mà chỉ bảo mọi người điều dưỡng tại chỗ, chờ đợi ba ngày lại đi.

- Giải tán, giả tán.

Mọi người nhìn thấy loại trận thế này, cũng biết Vạn Cổ tông không có ý định đi xông, ào ào bận rộn chuyện của mình. Thế nhưng, trên đường trở về nghị luận, đề tài vẫn không rời, Dạ Tinh Thần kia lúc đầu kém cỏi vô cùng, vì sao đột nhiên giống như đổi thành người khác, biểu hiện xuất chúng hơn đám đệ tử khác?

Thượng Quan Hâm Dao đã liên tục phấn đấu vài ngày, không lo lắng sự việc trận pháp nữa, mà chỉ ngồi xếp bằng xuống điều chỉnh tư duy hơi có vẻ hỗn loạn. Ngoại giới, Chân Đức Tuấn cũng có cơ hội thở dốc, dù sao cũng một mực giải đáp các loại nghi hoặc trên trận pháp cho nha đầu.

Có điều, khiến hắn vui mừng là, Thượng Quan Hâm Dao có vẻ thực dụng và thông minh. Nếu như không có bé gái này, chỉ dựa vào bản thân, dù lĩnh hội cả một đời cũng không thể tìm được sơ hở.

Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.

- Nếu Hâm Dao có thể phá giải trận pháp, trợ giúp tông môn thu hoạch được các loại thể chất truyền thừa trong tháp, chắc có thể thu hoạch được không ít điểm cống hiến, đến lúc đó Lăng Yên Các tất có một chỗ của nàng.

Đệ tử Vạn Cổ tông có rất nhiều, nhưng danh ngạch chỉ có hai mươi bốn, cho nên hắn càng hy vọng để hai mươi bốn tên đệ tử có khác biệt vào đó. Ngày thứ hai, Thượng Quan Hâm Dao tiếp tục nghiên cứu trận pháp. Qua một đêm nghỉ ngơi, linh đài cũng biến thành thanh minh, lần nữa suy nghĩ ra thì phát hiện có vài địa phương hơi nhỏ hơn mà mình cũng không có chú ý tới.

Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp đi đến bây giờ đã hao phí không ít chương. Đến sau này trình tự có thể tỉnh lược ngàn vạn chữ hay không, có thể nhận được khen thưởng tồn tại bên trong hay không, toàn ký thác vào trên người cô gái này. Cho nên, nàng cũng mang áp lực to lớn.

- Không nên gấp, đừng hốt hoảng, ngươi có thể làm, ngươi nhất định sẽ không cô phụ tông chủ!

Thượng Quan Hâm Dao động viên cho mình ở trong lòng, sau đó cẩn thận thăm dò nghiên cứu trận pháp cổ. Một vài hình ảnh sẽ tràn ngập trong thức hải, tựa như đoạn ngắn hình ảnh tăng tốc không ngừng chuyển đổi, trận tuyến và trận quyết cũng giống như sống lên, không ngừng du tẩu, không ngừng thay đổi vị trí. Một khắc này, linh hồn Thượng Quan Hâm Dao dường như bay ra bên trong thân thể, bay về phía vũ trụ to lớn, tay ngọc nhẹ nhàng, từng viên tinh cầu, từng mảnh ngân hà sắp xếp lại một lần nữa.

- Không phải.

- Không đúng.

- Lại sai...

Lần lượt thôi diễn, lần lượt lật đổ. Loại công tác trí nhớ phức tạp này, đổi lại người khác, chỉ sợ sớm đã nổ tung tại chỗ!

- Tông chủ.

Lý Thanh Dương nhắc nhở.

- Không khác gì nhiều, lúc này nên đi thiên địa thứ bảy.

- Chờ một chút.

Quân Thường Tiếu nói.

Hắn nhất định phải giữ tốt mỗi một phút mỗi một giây, để cung cấp cho đệ tử càng nhiều thời gian đi phá giải trận pháp!

- Xoát!

Ngay lúc này, Hâm Dao ngồi xếp bằng trên mặt đất đột nhiên đứng lên, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.

- Tông chủ, Chân lão, ta tìm được một sơ hở lớn nhất!

- Mà thôi...

Cau mày nói.

- Nếu như cải biến, có thể sẽ khiến trận pháp nổ tung.

Lúc trước cải biến đều qua tính toán nghiêm mật và thôi diễn, cho dù thất bại cũng không thể nổ tung, nhưng lần này tìm được sơ hở, có khả năng thành công, cũng có khả năng nổ tung.

- Hâm Dao.

Quân Thường Tiếu chân thành nói.

- Dù bất cứ lúc nào, đều phải tin tưởng phán đoán của mình, bởi vì không có người nào có thể giúp ngươi quyết định.

- Tông chủ...

Thượng Quan Hâm Dao nhìn qua, nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của tông chủ, nhìn thấy các sư huynh chẳng hề để ý mỉm cười. Một khắc này, tất cả mọi người giao đề khó chọn nhất này cho sư muội, không có chút do dự mà tin tưởng. Tuy Thượng Quan Hoành không biết, bên trong màn sáng Vạn Cổ tông đang giao lưu cái gì, nhưng từ bên trong ánh mắt Quân Thường Tiếu và đệ tử có thể nhìn ra, đó là tín nhiệm cháu gái mình không gì sánh được.

- Hài tử.

Lão gia tử cười nói.

- Cái tông môn này, ngươi không có chọn sai, nó đáng giá ngươi đi nỗ lực, đi phấn đấu!

- Ta hiểu rồi!

Thượng Quan Hâm Dao thở một hơi thật dài, sau đó nhắm mắt lại, linh niệm dung nhập trong trận pháp phức tạp, bắt đầu xóa đi mấy đường văn tuyến, lại đồng thời móc lên mấy đường văn tuyến. Chân Đức Tuấn nhìn toàn bộ hành trình, nhìn thấy loại cải biến này, sắc mặt hơi đổi một chút, thầm nghĩ.

- Đây thật là một ý nghĩ lớn mật!

Đột nhiên, phân kính hình ảnh trận pháp trong thành trì các châu quận đột nhiên đóng mất.

- Sao lại không còn nữa?

- Đã sắp lập tức vào thiên địa thứ bảy, sao đột nhiên ngắt hình vậy!

Mọi người sụp đổ.

Ước chừng nửa khắc đồng hồ, hình ảnh lần nữa khôi phục, đám người Quân Thường Tiếu đã đưa thân vào trong một thế giới khác. Có hiện trường hình ảnh truyền tống tới, mọi người nhất thời buông lỏng một hơi.

- Không đúng!

Góc độ hình ảnh càng lớn hơn mấy lần trước, nhìn càng toàn diện, giống như đứng ở điểm cao nhất!

- Nha đầu.

Chân Đức Tuấn truyền âm nói.

- Trận pháp bên trong đã kết nối vào phân kính trận pháp.

Trên mặt Thượng Quan Hâm Dao mỉm cười rực rỡ.

- Tông chủ, độ khó khăn nơi này, đệ tử có thể tùy ý điều tiết khống chế. Ngươi muốn khiêu chiến hay là đi phương thiên địa thứ tám?

Quân Thường Tiếu chưa mở miệng, Dạ Tinh Thần nói.

- Khiêu chiến, khiêu chiến khó khăn nhất!

- Cho hắn khó khăn nhất.

- Ừm.

Thượng Quan Hâm Dao đã nắm giữ khống chế trận pháp, cho sư huynh khảo nghiệm đơn độc, mà hệ số khó khăn cũng ở mức cao nhất.

- Vù vù!

Trong khoảnh khắc, một cảm xúc tiêu cực siêu cường hiện lên, trong nháy mắt ăn mòn thức hải Dạ Tinh Thần, tròng mắt hắn đột nhiên co vào, chợt ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng cùng tự ti.

- Ta là đồ bỏ đi, ta không nên sống ở trên đời này!





Bình Luận (0)
Comment