Chương 831. Chương 831: Ta xem ai dám động đến!
Quân Thường Tiếu phóng thích khí vực, tầng thứ vô cùng mạnh. Dù là Vũ Hoàng cùng cấp bậc cũng chưa hẳn gánh vác được, Miêu Tái Phượng chỉ có tu vi Võ Tông sao không bị ảnh hưởng?
Bởi vì có trận pháp, không chỉ bao phủ nàng, còn bao trùm đại điện. Quân Thường Tiếu nắm giữ tạo nghệ trận pháp đã phát hiện, quyết định phá mất trận pháp. Vì không làm cho nữ nhân kia cảnh giác, cố ý tiếp nhận ba loại độc tố. Cho nên, từ chỗ này có thể thấy được, Quân Thường Tiếu không phải vì khoe khoang, không phải biểu hiện Thánh Viêm chi thể, mà có ý nghĩ của mình.
- Ngươi...
Sắc mặt Miêu Tái Phượng càng dữ tợn, trong con ngươi hiện lên vẻ khó tin. Ba loại độc tố hội tụ trong cơ thể, cho dù không thể độc chết hắn, cũng phải hạn chế tu vi bạo phát, sao còn có thể không kiêng nể gì vọt tới!
Mà trước người mình có trận pháp phòng ngự cực mạnh, sao lại không chịu nổi, một kích bị phá mất!
Miêu Tái Phượng có thể không sợ hãi khi đối mặt Quân Thường Tiếu, đơn giản ỷ vào khắp tông môn tồn tại độc tố và trận pháp, sau khi hai loại này không có tác dụng, vậy nàng cả con kiến cũng không bằng.
Lực tay tăng lên.
Thanh âm Quân Thường Tiếu lạnh lẽo, âm u.
- Bổn tọa có rất nhiều thủ đoạn để ngươi chết, còn thống khổ hơn trúng độc nữa.
- Khụ... khụ...
Miêu Tái Phượng thở dồn dập, sắc mặt càng dữ tợn. Nữ nhân này tính tình kiêu ngạo, dù thân hãm giữa sinh tử vẫn chưa định thỏa hiệp.
- Nói.
Quân Thường Tiếu lãnh đạm nói.
- Hề cung chủ ở nơi nào.
Linh niệm hắn đã sớm phóng thích, nhưng bên trong Cửu Độc Cung tồn tại rất nhiều trận pháp và khu vực sương độc, không cách nào tỉ mỉ tìm tòi.
Hệ thống sụp đổ nói.
- Buông lỏng ra xíu, để người ta dễ nói chuyện.
- Cũng đúng.
Quân Thường Tiếu thu chút khí lực. Như thế, thống khổ Miêu Tái Phượng đang chịu nhất thời giảm bớt không ít, cũng nỗ lực nở ra nụ cười.
- Quân tông chủ... Để ý Hề Tịnh Tuyền như vậy, hẳn là tình nhân của ngươi.
- Có ý gì?
Quân Thường Tiếu nghe được trong lời nàng nói có hàm ý.
Miêu Tái Phượng cười càng dữ tợn, càng cười càng đáng sợ.
- Chín loại độc của Cửu Độc Cung ta, bốn loại có thể trực tiếp sử dụng, năm loại không thể trực tiếp sử dụng, bởi vì chúng nó tồn tại bên trong độc uyên.
Quân Thường Tiếu tăng lực tay, lạnh lẽo âm u nói.
- Ngươi ném Hề cung chủ vào độc uyên?
- Ngũ độc đều đủ, không có thuốc nào cứu được!
Miêu Tái Phượng dữ tợn nói.
- Xuôi theo đại điện hướng tây có một sơn cốc, bây giờ ngươi chạy tới... Có lẽ có thể gặp được tình nhân một lần cuối...
Quân Thường Tiếu bắt lấy đầu nàng đập vào tường, đập cho hôn mê tại chỗ, nhanh chóng bay về hướng tây đại điện.
- Cung chủ!
Theo hắn rời đi, khí vực cũng tiêu tán, đệ tử Cửu Độc Cung tiến lên.
Giang Tà hung hăng kéo một cái, kéo miệng máy hút từ trên mặt xuống, khí vận đan điền lớn tiếng phẫn nộ quát.
- Ta xem ai dám động đến.
- Vù vù!
Khí vực bạo phát, tràn ngập diễn võ trường!
Đệ tử Cửu Độc Cung vừa rồi tránh thoát trói buộc lần nữa hành động chậm chạp, rồi dừng lại ngay tại chỗ. Đây không phải trực tiếp bị trấn áp, mà bị tiếng rống giận dữ chấn động đến tâm thần thất thủ. Độc tố trong cơ thể không còn, Giang trưởng lão khôi phục hùng phong nam nhân!
Còn Ngụy Lão, tuy độc tố bị loại trừ, người vẫn ngây ngẩn tại chỗ. Lúc tuổi còn trẻ vì huynh đệ lập nghiệp, từ bỏ ái tình, kết quả là cái gì cũng không giữ vững, trong lòng truyền đến từng trận nhói nhói.
- Ngụy Lão.
Giang Tà nói.
- Trong tên ngươi có chữ phong, trong tên nàng có chữ phượng, không phải là con gái của ngươi đó chứ?
- Đừng nói mò!
Ngụy Lão nói.
- Ta và Tư Tư tuy yêu nhau, nhưng cũng không làm ra sự tình vượt rào.
Hắn rất đa tình, nhưng cũng không phải yêu một người nhất định phải đâm được một người, hơn một chút nếu so với kẻ đồi bại sau khi mặc quần liền trở mặt không nhận người....
Hướng tây đại điện có một sơn cốc khí độc lượn lờ. Nơi này là cấm địa Cửu Độc Cung, không có lệnh của cao tầng, bất kỳ người nào cũng không được tự tiện đi vào. Giờ phút này, trong khu vực trung ương cốc, Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt bị trói trên cây cột, mặc dù ánh mắt vô cùng tức giận, sắc mặt lại vô cùng suy yếu.
Hai nàng trúng độc tương tự như Nhuyễn Cốt Tán.
- Hai vị trưởng lão.
Một mỹ nữ tử tuổi chừng hai mươi, diện mạo xinh đẹp cười nói.
- Nếu như năm đó các ngươi đề cử ta làm cung chủ Diệu Hoa Cung thì sẽ không rơi vào kết cục như bây giờ.
- Đàm Tuệ Anh!
Lãnh Tinh Nguyệt trách cứ.
- Chúng ta đã sớm nhìn ra ngươi tâm thuật bất chính, sao có thể giao chức cung chủ cho ngươi!
Đàm Tuệ Anh nghiến răng nghiến lợi.
- Hề Tịnh Tuyền làm ra sự việc giết cha giết mẹ đạo trời không tha này, chẳng lẽ tâm thuật chính nghĩa.
- Có nguyên nhân...
- Đừng nói!
Đàm Tuệ Anh lạnh lẽo âm u nói.
- Ngày hôm nay, ta để cho người các ngươi cực khổ đề cử chết bên trong độc uyên ngũ độc!
Trưởng Tôn Phương Hoa nổi giận.
- Đàm Tuệ Anh, ngươi dám đả thương cung chủ nửa sợi lông, Thái trưởng lão tuyệt sẽ không tha cho ngươi!
- Thái trưởng lão?
Đàm Tuệ Anh xem thường cười lạnh.
- Đừng nhìn nàng đã bước vào Hoàng cấp, nhưng đến Cửu Độc Cung cũng chỉ chịu chết....
Sắc mặt Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt khó coi. Các nàng thật không nghĩ tới, một tông môn ngũ lưu vậy mà lợi hại như thế, vừa tiến đến liền trúng độc, nếu như biết kết quả này, nói sao cũng sẽ không để Cung chủ phó ước!
- Há, đúng rồi.
Đàm Tuệ Anh âm trầm cười nói.
- Vạn Cổ tông phái tới hai tên trưởng lão, nhưng hiện đã bị vây ở trong mây độc, tu vi bọn họ cũng là Vũ Hoàng, các ngươi còn cho rằng Thái trưởng lão đến có thể làm gì ta sao?
Người Vạn Cổ tông tới?
Trong lòng Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt đột nhiên vui mừng. Tuy các nàng vẫn luôn cảnh giác Quân Thường Tiếu, cũng không hy vọng hắn đi quá gần cùng Cung chủ, nhưng không thể không thừa nhận, kẻ này rất mạnh, bây giờ phái người tới, khẳng định biết Cung chủ bị nhốt trong Cửu Độc Cung!
- Đàm Tuệ Anh.
Lãnh Tinh Nguyệt lạnh lùng nói.
- Người Vạn Cổ tông, Cửu Độc Cung các ngươi cũng dám đắc tội, chờ bị diệt môn đi!
- Diệt môn?
Đàm Tuệ Anh cười lạnh.
- Ngươi nhìn Vũ Thánh có thể làm được không.
Sau đó đi đến phía trước miệng giếng, nói.
- Hề Tịnh Tuyền, năm đó ngươi cướp đi chức Cung chủ của ta, hôm nay ta sẽ để ngươi sống không bằng chết!
Đặt tay lên trục quay bên cạnh. Dưới cái giếng này cũng là độc uyên, trục quay là thứ khởi động, chỉ cần kéo xuống sẽ có năm loại kịch độc phun ra, đến lúc đó dù võ giả nhiễm phải tí xíu cũng sẽ không có thuốc nào cứu được, chịu đựng các loại độc tố ăn mòn, từ từ thống khổ mà chết đi.
- Đàm sư tỷ.
Hề Tịnh Tuyền ở bên trong độc uyên, toàn thân vô lực nói.
- Trong mắt ngươi, chức Cung chủ quan trọng như vậy sao?
Đừng nhìn biểu hiện bộ dáng tiểu nữ nhân ở trước mặt Quân Thường Tiếu, nhưng đứng trước thời khắc sinh tử có thể bình tĩnh tự nhiên như thế, đủ thấy có trái tim rất cứng rắn.
- Nếu như thua trong tay đồng môn khác, ta đương nhiên sẽ không để ý!
Đàm Tuệ Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
- Nhưng bại trong tay người mù như ngươi, ta rất không cam tâm!
Hề Tịnh Tuyền nói.
- Đây là ý của Thái trưởng lão và các vị Trưởng lão, ta chỉ có thể tuân theo, cũng không phải có ý đoạt chức vị Cung chủ của sư tỷ.
- Bớt giả bộ đáng thương!
Đàm Tuệ Anh cả giận quát.
- Cạch!
Trục quay kéo xuống, miệng giếng nhất thời bị bàn đá đặc thù nào đó triệt để phong tỏa!